Chương 1630
Tô Minh
22/12/2021
“Cô Ninh!”, Huyền Sơ Tình chào hỏi một tiếng, không hề có ác cảm
gì với Ninh Khinh Khinh, chỉ là một cô nhóc bị chiều hư thôi, bản tính
có lẽ không xấu, bởi vì, cô ta có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của Ninh
Khinh Khinh không phải là khát máu, hơi thở giết người, hay nói cách
khác, trong tay Ninh Khinh Khinh e là cũng chưa từng dính máu của võ giả gì cả, ở thế giới võ đạo rất hiếm có, chỉ có thể nói, thành chủ Mai
Tiên bảo vệ cô ta rất tốt.
“Hừ!”, Ninh Khinh Khinh hừ một tiếng, cô ta cũng không có ác cảm gì với Huyền Sơ Tình, nhưng ai bảo Huyền Sơ Tình và Tô Minh hợp tác với nhau, đương nhiên cô ta cũng sẽ không ưa gì-
“Đi thôi!”, Tô Minh liếc nhìn Ninh
Khinh Khinh, trực tiếp không quan tâm, nói với Huyền Sơ Tình bên cạnh.
Không thèm nhìn!
Anh không thèm nhìn Ninh Khinh Khinh!
“Anh có ý gì? Sợ rồi sao? Có bản lĩnh thì đánh một trận đi!”. Ánh mắt Ninh Khinh Khinh đầy lửa giận, chẳng qua là, bởi vì trông xinh đẹp, nên dù là lửa giận hừng hực thì trông cũng có chút yêu kiều.
“Cô không phải đối thủ của tôi!”, Tô Minh mở miệng nói: “Đừng làm phiền tôi!”
Nói rồi Tô Minh kéo tay Huyền Sơ Tình, lập tức bỏ đi.
“Đứng lại!”, Ninh Khinh Khinh lại
càng tức giận, quát lớn, lập tức đi theo phía sau Tô Minh và Huyền Sơ Tình.
Đáng tiếc, Tô Minh vẫn không quan tâm đến cô ta.
Ninh Khinh Khinh muốn ra tay theo bản năng, nhưng nếu tấn công như vậy thì chính là đánh lén rồi, Ninh Khinh Khinh cô ta cho dù muốn dạy dỗ tên nhóc không biết trời cao đất dày này, cũng không đến nỗi phải đánh lén.
Sau đó.
Đột nhiên thân hình Tô Minh chợt dao động.
Quy luật không gian đã được thi triển.
Dần theo Huyền Sơ Tình, tốc độ trở nên nhanh hơn.
Rất nhanh sau đó.
Thân thủ như vậy, chắc chắn Ninh Khinh Khinh không thể đuổi theo kịp.
Thế nhưng…
Ninh Khinh Khinh lại có thủ đoạn khác!
Cái gì cô ta cũng không có nhiều, chỉ có chí bảo là nhiều.
Dù sao, bố cô ta cũng là thành chủ Mai Tiên, bí cảnh Mai Tiên lại có không ít đồ tốt của, thành chủ Mai Tiên cũng là gần quan được ban lộc, trang bị cho con gái cũng là chuyện bình thường.
Giống như lúc này, trên chân Ninh Khinh Khinh đã xuất hiện một đôi giày mây không gian.
Cũng không phải là phàm phẩm, mà chính là loại bán bộ tổ khí.
Quả thực là xa xỉ.
Có giày mây không gian này, cho dù quy luật không gian của Tô Minh là bát đoạn trung kỳ, tốc độ nhanh không tưởng thì cô ta vẫn đuổi theo kịp.
Tô Minh khẽ giật khoé miệng.
Không biết phải nói gì.
Mười lăm phút sau.
“Tôi đắc tội gì với cô sao? Chỉ bởi vì từ chối hợp tác với cô?”, Tô Minh dừng lại, quay người nhìn về Ninh Khinh Khinh phía sau, ánh mắt thật sự phiền chán.
“Anh thấy tôi rất phiền?”, Ninh Khinh Khinh lạnh giọng nói.
Lần này, âm thanh thật sự lạnh lùng.
Tô Minh cạn lời, mẹ kiếp, nha đầu này, trọng tâm sao lại kỳ lạ như vậy?
Chẳng lẽ, nghe không hiểu tiếng người?
“Đúng, rất phiền!”, Tô Minh gật đầu.
Ninh Khinh Khinh nghiến răng, lại càng căm tức.
Chẳng phải ý anh đang nói cô ta là cô chủ nhỏ bị chiều hư sao?
Cô ta cảm thấy, tất cả mọi người lẽ ra đều phải thích mình.
Nhất là đàn ông, nếu không thì sao chứ? Bản thân mình xinh đẹp như vậy, vóc dáng đẹp như vậy, khí chất cao ngạo như vậy, còn có thiên phú võ đạo, bố của cô ta còn là thành chủ Mai Tiên.
Những kẻ không thích mình đều là kẻ mù cả.
Tô Minh thật sự đáng ghét, vẻ mặt phiền chán của anh đã kích thích cô ta rồi!
Điều này khiến cô ta không chấp nhận được.
“Hừ!”, Ninh Khinh Khinh hừ một tiếng, cô ta cũng không có ác cảm gì với Huyền Sơ Tình, nhưng ai bảo Huyền Sơ Tình và Tô Minh hợp tác với nhau, đương nhiên cô ta cũng sẽ không ưa gì-
“Đi thôi!”, Tô Minh liếc nhìn Ninh
Khinh Khinh, trực tiếp không quan tâm, nói với Huyền Sơ Tình bên cạnh.
Không thèm nhìn!
Anh không thèm nhìn Ninh Khinh Khinh!
“Anh có ý gì? Sợ rồi sao? Có bản lĩnh thì đánh một trận đi!”. Ánh mắt Ninh Khinh Khinh đầy lửa giận, chẳng qua là, bởi vì trông xinh đẹp, nên dù là lửa giận hừng hực thì trông cũng có chút yêu kiều.
“Cô không phải đối thủ của tôi!”, Tô Minh mở miệng nói: “Đừng làm phiền tôi!”
Nói rồi Tô Minh kéo tay Huyền Sơ Tình, lập tức bỏ đi.
“Đứng lại!”, Ninh Khinh Khinh lại
càng tức giận, quát lớn, lập tức đi theo phía sau Tô Minh và Huyền Sơ Tình.
Đáng tiếc, Tô Minh vẫn không quan tâm đến cô ta.
Ninh Khinh Khinh muốn ra tay theo bản năng, nhưng nếu tấn công như vậy thì chính là đánh lén rồi, Ninh Khinh Khinh cô ta cho dù muốn dạy dỗ tên nhóc không biết trời cao đất dày này, cũng không đến nỗi phải đánh lén.
Sau đó.
Đột nhiên thân hình Tô Minh chợt dao động.
Quy luật không gian đã được thi triển.
Dần theo Huyền Sơ Tình, tốc độ trở nên nhanh hơn.
Rất nhanh sau đó.
Thân thủ như vậy, chắc chắn Ninh Khinh Khinh không thể đuổi theo kịp.
Thế nhưng…
Ninh Khinh Khinh lại có thủ đoạn khác!
Cái gì cô ta cũng không có nhiều, chỉ có chí bảo là nhiều.
Dù sao, bố cô ta cũng là thành chủ Mai Tiên, bí cảnh Mai Tiên lại có không ít đồ tốt của, thành chủ Mai Tiên cũng là gần quan được ban lộc, trang bị cho con gái cũng là chuyện bình thường.
Giống như lúc này, trên chân Ninh Khinh Khinh đã xuất hiện một đôi giày mây không gian.
Cũng không phải là phàm phẩm, mà chính là loại bán bộ tổ khí.
Quả thực là xa xỉ.
Có giày mây không gian này, cho dù quy luật không gian của Tô Minh là bát đoạn trung kỳ, tốc độ nhanh không tưởng thì cô ta vẫn đuổi theo kịp.
Tô Minh khẽ giật khoé miệng.
Không biết phải nói gì.
Mười lăm phút sau.
“Tôi đắc tội gì với cô sao? Chỉ bởi vì từ chối hợp tác với cô?”, Tô Minh dừng lại, quay người nhìn về Ninh Khinh Khinh phía sau, ánh mắt thật sự phiền chán.
“Anh thấy tôi rất phiền?”, Ninh Khinh Khinh lạnh giọng nói.
Lần này, âm thanh thật sự lạnh lùng.
Tô Minh cạn lời, mẹ kiếp, nha đầu này, trọng tâm sao lại kỳ lạ như vậy?
Chẳng lẽ, nghe không hiểu tiếng người?
“Đúng, rất phiền!”, Tô Minh gật đầu.
Ninh Khinh Khinh nghiến răng, lại càng căm tức.
Chẳng phải ý anh đang nói cô ta là cô chủ nhỏ bị chiều hư sao?
Cô ta cảm thấy, tất cả mọi người lẽ ra đều phải thích mình.
Nhất là đàn ông, nếu không thì sao chứ? Bản thân mình xinh đẹp như vậy, vóc dáng đẹp như vậy, khí chất cao ngạo như vậy, còn có thiên phú võ đạo, bố của cô ta còn là thành chủ Mai Tiên.
Những kẻ không thích mình đều là kẻ mù cả.
Tô Minh thật sự đáng ghét, vẻ mặt phiền chán của anh đã kích thích cô ta rồi!
Điều này khiến cô ta không chấp nhận được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.