Chương 1631
Tô Minh
22/12/2021
Dựa vào cái gì?
“Anh có tư cách gì phiền chán cô đây chứ? Ngay cả Phù Dịch cũng không phiền chán tôi mà còn theo đuổi
tôi, anh lại có tài đức gì, lại có gan phiền chán cô đây? Anh mắt mù sao!”, Ninh Khinh Khinh trong cơn tức giận nên nghĩ sao nói vậy, làm sao còn kiềm chế được? Trực tiếp phẫn nộ: “Anh kiêu ngạo cái gì chứ? Đại đế chín chuyến chưa đến ba mươi tuổi là rất lợi hại, nhưng người tài thì cũng có người tài hơn, núi cao cũng có núi cao hơn, cô đây không kém hơn anh. Phù Dịch lại càng hơn anh cả trăm cấp. Nếu anh được yêu nghiệt như Phù Dịch, e là cả trời đất này cũng không chứa nổi anh rồi nhỉ?”
Tô Minh thật sự cạn lời.
Vốn dĩ, anh thật sự muốn dạy dỗ cô nhóc này một trận…
Dù sao cũng quá phiền hà.
Nhưng bây giờ, anh chẳng có tâm
tình dạy dỗ nữa là.
Không thể so đo với người có vấn đề thần kinh.
Chẳng phải sao?
Tô Minh phát hiện, từ khi cô nhóc này xuất hiện cho đến hiện tại, cuộc hội thoại trở nên thật vi diệu, hoàn toàr không còn trọng điểm.
Với cả, Phù Dịch?
“Được được được, cô lợi hại, Phù Dịch lợi hại, được rồi chứ, cô đừng có đi theo tôi nữa là được”, Tô Minh nhổ một ngụm nước bọt.
“Anh có thái độ gì vậy hả?”, Ninh Khinh Khinh lại càng tức giận, thân hình khẽ chuyển động, lập tức đã ở trước mặt Tô Minh, hay tay giơ lên
chặn đường của Tô Minh, nhìn Tô Minh chằm chằm, nghiêm giọng nói: “Lúc trước, anh gặp vận may cứt chó, lấy được hạng nhất, không phải là bây giờ anh còn cho rằng mình là hạng nhất chứ? Người giỏi còn có kẻ xuất sắc hơn, cho anh xem thử bảng xếp hạng nhé!”
“Bảng xếp hạng?”, Tô Minh và Huyền Sơ Tình đều sững người, bây giờ có thể xem bảng xếp hạng à? Bảng xếp hạng không phải đều là ở bên ngoài sao, mấy người Huyền Tinh Bình, thành chủ Mai Tiên có thể nhìn thấy sao?
Bản thân những người dự thi hiện tại cũng có thể xem sao? Nhưng nhớ đến thân phận của Ninh Khinh Khinh, là con gái của thành chủ Mai Tiên thì thấy được cũng là lẽ đương nhiên.
“Trợn to mắt lên mà xem đi!”, Ninh Khinh Khinh bỗng nảy ra một ý, cô ta
lấy ra một ngọc bài giống như một cái gương, rộng chừng sáu bảy tấc, trên đó có những dòng khí kỳ lạ lượn lờ, chính là bảng xếp hạng.
“Hạng nhất, là anh Phù Dịch, đã hơn ba trăm ngàn điểm rồi, gấp mười lần điếm của anh? Ngay cả cô đây cũng còn cao điểm hơn anh! Anh còn kiêu ngạo cái gì? Anh chê phiền cái gì? Hừ! Xin lỗi cô đây ngay!”, Ninh Khinh Khinh ngẩng đầu lên, giọng nói lớn hơn hẳn, vô cùng kiêu ngạo.
“Không thể nói nổi!”, Tô Minh bất lực, âm thầm mắng một câu xúi quấy trong lòng, đều là con gái như nhau sao Ninh Khinh Khinh lại khác xa Huyền Sơ Tình như vậy chứ?
Tô Minh không nói dông dài nữa.
Cô muốn đi theo thì cứ đi theo!
Không quan tâm đến cô, sớm muộn chính cô cũng chạy đi thôi!
Chẳng có vấn đề gì!
Còn về trực tiếp xử lý Ninh Khinh Khinh, anh cũng chẳng mất trí hay điên cuồng như vậy. Mặc dù Ninh Khinh Khinh rất phiền nhưng suy cho cùng cũng không làm hại gì đến anh, chỉ là cô ta quá điêu ngoa tuỳ hứng, tính khí trẻ con mà thôi, cũng không đến mức phải xử lý cô ta.
Huống chi, bố cô ta là thành chủ Mai Tiên, cũng chẳng phải nói là anh sợ thành chủ Mai Tiên, thực lực của anh hiện tại muốn trấn áp thành chủ Mai Tiên cũng không vấn đề gì.
“Anh có tư cách gì phiền chán cô đây chứ? Ngay cả Phù Dịch cũng không phiền chán tôi mà còn theo đuổi
tôi, anh lại có tài đức gì, lại có gan phiền chán cô đây? Anh mắt mù sao!”, Ninh Khinh Khinh trong cơn tức giận nên nghĩ sao nói vậy, làm sao còn kiềm chế được? Trực tiếp phẫn nộ: “Anh kiêu ngạo cái gì chứ? Đại đế chín chuyến chưa đến ba mươi tuổi là rất lợi hại, nhưng người tài thì cũng có người tài hơn, núi cao cũng có núi cao hơn, cô đây không kém hơn anh. Phù Dịch lại càng hơn anh cả trăm cấp. Nếu anh được yêu nghiệt như Phù Dịch, e là cả trời đất này cũng không chứa nổi anh rồi nhỉ?”
Tô Minh thật sự cạn lời.
Vốn dĩ, anh thật sự muốn dạy dỗ cô nhóc này một trận…
Dù sao cũng quá phiền hà.
Nhưng bây giờ, anh chẳng có tâm
tình dạy dỗ nữa là.
Không thể so đo với người có vấn đề thần kinh.
Chẳng phải sao?
Tô Minh phát hiện, từ khi cô nhóc này xuất hiện cho đến hiện tại, cuộc hội thoại trở nên thật vi diệu, hoàn toàr không còn trọng điểm.
Với cả, Phù Dịch?
“Được được được, cô lợi hại, Phù Dịch lợi hại, được rồi chứ, cô đừng có đi theo tôi nữa là được”, Tô Minh nhổ một ngụm nước bọt.
“Anh có thái độ gì vậy hả?”, Ninh Khinh Khinh lại càng tức giận, thân hình khẽ chuyển động, lập tức đã ở trước mặt Tô Minh, hay tay giơ lên
chặn đường của Tô Minh, nhìn Tô Minh chằm chằm, nghiêm giọng nói: “Lúc trước, anh gặp vận may cứt chó, lấy được hạng nhất, không phải là bây giờ anh còn cho rằng mình là hạng nhất chứ? Người giỏi còn có kẻ xuất sắc hơn, cho anh xem thử bảng xếp hạng nhé!”
“Bảng xếp hạng?”, Tô Minh và Huyền Sơ Tình đều sững người, bây giờ có thể xem bảng xếp hạng à? Bảng xếp hạng không phải đều là ở bên ngoài sao, mấy người Huyền Tinh Bình, thành chủ Mai Tiên có thể nhìn thấy sao?
Bản thân những người dự thi hiện tại cũng có thể xem sao? Nhưng nhớ đến thân phận của Ninh Khinh Khinh, là con gái của thành chủ Mai Tiên thì thấy được cũng là lẽ đương nhiên.
“Trợn to mắt lên mà xem đi!”, Ninh Khinh Khinh bỗng nảy ra một ý, cô ta
lấy ra một ngọc bài giống như một cái gương, rộng chừng sáu bảy tấc, trên đó có những dòng khí kỳ lạ lượn lờ, chính là bảng xếp hạng.
“Hạng nhất, là anh Phù Dịch, đã hơn ba trăm ngàn điểm rồi, gấp mười lần điếm của anh? Ngay cả cô đây cũng còn cao điểm hơn anh! Anh còn kiêu ngạo cái gì? Anh chê phiền cái gì? Hừ! Xin lỗi cô đây ngay!”, Ninh Khinh Khinh ngẩng đầu lên, giọng nói lớn hơn hẳn, vô cùng kiêu ngạo.
“Không thể nói nổi!”, Tô Minh bất lực, âm thầm mắng một câu xúi quấy trong lòng, đều là con gái như nhau sao Ninh Khinh Khinh lại khác xa Huyền Sơ Tình như vậy chứ?
Tô Minh không nói dông dài nữa.
Cô muốn đi theo thì cứ đi theo!
Không quan tâm đến cô, sớm muộn chính cô cũng chạy đi thôi!
Chẳng có vấn đề gì!
Còn về trực tiếp xử lý Ninh Khinh Khinh, anh cũng chẳng mất trí hay điên cuồng như vậy. Mặc dù Ninh Khinh Khinh rất phiền nhưng suy cho cùng cũng không làm hại gì đến anh, chỉ là cô ta quá điêu ngoa tuỳ hứng, tính khí trẻ con mà thôi, cũng không đến mức phải xử lý cô ta.
Huống chi, bố cô ta là thành chủ Mai Tiên, cũng chẳng phải nói là anh sợ thành chủ Mai Tiên, thực lực của anh hiện tại muốn trấn áp thành chủ Mai Tiên cũng không vấn đề gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.