Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1637

Tô Minh

22/12/2021

Trên thực tế, ông ta biết rất rõ, 90% là Phù Dịch rồi.

Thôn phệtiên thế!

Cộng thêm việc hiện tại Phù Dịch đột phá cảnh giới Tiên Tôn tầng 8 nữa…

Con mẹ nó, đúng là điên cuồng.

Không phải hắn ta thì là ai cơ chứ.

Nhưng bây giờ, Phù Dịch vẫn chưa đến bên bờ của sông Tiên, ừm, không có gì là 100% cả, tạm thời không thừa nhận thì đã sao?

“Có phải là Dịch Nhi hay không, đợi chút nữa Dịch Nhi tới bên bờ sông Tiên là biết ngay. Hay là, chúng ta đánh cược đi, Tùy Tam Gia”, Phù Thông Hải cười nhạt, liếc nhìn Tùy Tam Gia một

cách khinh thường.

Tùy Tam Gia không nói gì.

Trầm mặc.

Đánh cược?

Không dám.

Nếu đánh cược thì gần như là thua, ông ta cũng không phải là kẻ ngốc.

“Nếu Phù Dịch đến bên bờ sông Tiên rồi mà không nhận được món quà thì tốt biết bao, Phù Thanh Dung, Phù Thông Hải và đám người kia sẽ bị vả mặt đến chết”, Lạc Ngưng Nhi lẩm bấm, cô ta thật sự không thể chịu đựng được người nhà họ Phù, đặc biệt là bộ dạng đắc ý của hai người kia.

Đáng tiếc, Lạc Ngưng Nhi cũng

biết rằng kì vọng của bản thân gần như là không thể.



Sông Tiên không tặng cho Phù Dịch thì còn tặng cho ai? Phù Dịch là người mạnh nhất trong cuộc thi bí cảnh lần này mà.

“Kì quái”, càng đi tới gần bờ sông Tiên, Tô Minh càng cảm thấy khó hiểu.

“Sao thế?”, Huyền Sơ Tình hỏi.

“Cô có nghe thấy âm thanh gì không?”, Tô Minh hỏi: “Có một loại âm hưởng tinh thần, giống như tiếng dao động nơi sâu thẳm trong tâm hồn”.

Huyền Sơ Tình lắc đầu.

Cô ta không nghe thấy.

Nhưng Tô Minh thì khác.

Hơn nữa, âm thanh này đến từ hướng mà họ đang đi phía trước.

Càng ngày càng rõ rệt.

‘Trực giác nói cho tôi biết, có lẽ tôi sắp gặp một kỳ duyên”, Tô Minh ngẩng đầu nhìn lên trời: “Chúng ta đi nhanh lên”.

“Hừ, động tĩnh lớn như vậy, tất cả mọi người trong bí cảnh Mai Tiên đều nhìn thấy, anh Phù Dịch cũng không ngoại lệ, có anh Phù Dịch ở đó, cho dù có kỳ duyên gì thật thì cũng không đến lượt anh”, Ninh Khinh Khinh hừ lạnh một tiếng, cô ta theo sau Tô Minh và Huyền Sơ Tình, lời anh nói cô ta nghe thấy hết.

Tô Minh vẫn cứ măc kê.

Đồng thời.

Nền văn minh Xương.

Vực Hỗn Độn.

Tâm Hỗn Độn.

Học viện Hỗn Độn.



Sau núi.

“Ầm ầm ầm…”, âm thanh chấn động điên cuồng, kinh thiên động địa.

Lục Hư, Bạch Kiếm cùng 4 vị trưởng lão tối cao khác của học viện Hỗn Độn lúc này, thần sắc ngưng trọng nhưng cũng không có cách nào.

Ánh mắt họ thâm trầm, vô cùng lo lắng.

“Đây là lần thứ 6 trong một tháng qua đúng không?”, Bạch Kiếm hỏi: “Tôi có dự cảm, nếu như tiếp tục như vậy, nhiều nhất ba tháng, học viện Hỗn Độn sẽ không chịu đựng được sự chèn ép của thành Hủy Diệt!”

Nói xong, sắc mặt Bạch Kiếm cô đơn và lo lắng vô cùng.

Một khi không chống lại được thành Hủy Diệt.

Vậy thì, tiếp đó sẽ là một thảm họa kinh khủng.

Không chỉ học viện Hỗn Độn bị hủy diệt mà cả nền văn minh Xương cũng sẽ biến mất.

Sức mạnh của những kẻ đào đấu và những kẻ bị thương nặng của thành Hủy Diệt, cùng với đám hậu duệ của

chúng, tuyệt đối không phải là thứ mà võ tu của nền văn minh Xương có thể tưởng tượng được.

“Mà tại sao học viện Hỗn Độn lại không chống lại được thành Hủy Diệt?”, Lô Hư hỏi, không khỏi nhìn về một lão giả khác tên là Hạ Trình.

Hạ Trình là người phụ trách Hỗn Độn Thiên Thư trong bốn người.

Hỗn Độn Thiên Thư có thể kết nối với thành Hủy Diệt.

Đại khái có thể nhận được một số thông tin về thành Hủy Diệt.

Hỗn Độn Thiên Thư do người sáng lập của học viện Hỗn Độn để lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tông Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook