Chương 1702
Tô Minh
22/12/2021
Lời này vừa thốt ra.
Rõ ràng là khí tức của bốn người Bạch Kiếm đều thay đổi.
Bạch Kiếm với tính khí nóng nảy
nhất gần như muốn ra tay.
Vô sỉ!
Lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác.
Quá trơ trẽn.
Tuy nhiên, bên dưới…
Rất nhiều học viên, còn có các quản lý lại nặng nề gật đầu:
“Đúng vậy!”
“Cậu Trì trở thành nửa con rể của học viện Hỗn Độn không phải càng tốt hay sao?”
“Tô Ly trẻ tuổi, không hiểu chuyện, bản thân cô ta cũng không biết bỏ lỡ cậu Trì là điều đáng tiếc đến mức nào”.
“Cậu Trì coi trọng Tô Ly, là vinh hạnh của cô ta, tôi tán thành 100%”.
Hầu như không ai quan tâm đến cảm nghĩ của Tô Ly.
Đa số đều là vì sự an toàn của học viện Hỗn Độn, liệu bản thân họ có thể sống sót hay không?
Chỉ vậy mà thôi.
“Tô Ly còn đang tu luyện”, một lúc sau Bạch Kiếm mới lạnh lùng phun ra vài chữ này, sau đó bốn người Bạch Kiếm liền biến mất.
“Ha ha…”, Trì Tiêu cười lạnh lẽo.
Không hề để bụng.
Hắn không tin.
Bốn ông già khốn kiếp kia có thể tiếp tục chống đỡ.
“Tôi chắc chắn các người sẽ phải ngoan ngoãn giao tặng Tô Ly ra thôi”, Trì Tiêu tự lẩm bẩm một mình, tiếp đó thân hình vừa động liền trở về lầu gác của mình.
Một giờ sau.
Trước đại trận linh mạch số bốn.
Càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại, kêu gào:
“Tô Ly, đi ra đây!”
“Đừng giả bộ nữa! Cô căn bản không hề tu luyện!”
“Cô giả vờ cái gì? Cậu Trì coi trọng cô chính là tổ tiên cô tỏa khói xanh, là vinh hạnh của cô!”
“Làm bộ làm tịch thật ghê tởm, cậu Trì ưu tú như vậy, nhìn trúng cô cô còn đang âm thầm vui mừng phải không?”
“Nhanh cút ra đây! Cô không phải là người sao? Cô có thể nhẫn tâm dương mắt nhìn toàn bộ học viện Hỗn Độn diệt vong sao?”
“Nếu học viện Hỗn Độn bị hủy diệt, cô chính là tội nhân lớn nhất!”
Nền văn minh Trạch.
Trong bí cảnh Mai Tiên.
Tô Minh cuối cùng cũng kết thúc tu luyện.
Pháp Tắc Trường Hà đã thuận lợi chuyển hóa thành Tiên Tắc Trường Hà.
Hiện tại đã là Tiên Tắc Trường Hà với 370 loại tiên tắc.
Tô Minh đại khái đã ngưng đọng vài chục loại quy luật cùng loại thành một loại tiên tắc.
Cuối cùng tạo ra Tiên Tắc Trường Hà với 370 loại tiên tắc.
Tuy chỉ có 370 loại tiên tắc, nhưng xét về uy lực, chúng mạnh hơn rất nhiều so với Pháp Tắc Trường Hà trước đó.
“Với Tiên Tắc Trường Hà trong tay, những tu giả võ đạo tầng thấp thuộc cảnh giới Tiên Hoàng bình thường hẳn là không thể chịu nổi một đòn, đúng không?”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.
Khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng anh lóe lên, trở lại dưới bóng cây.
“Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi về phía
trước”, Tô Minh cười nói.
“Trời ạ! Tô Minh, anh… anh… anh đã đột phá cảnh giới Tiên Nhân rồi sao?
Còn là tầng sáu?”, Ninh Khinh Khinh kinh ngạc kêu lên, cô ta che lại miệng nhỏ, cảm xúc biến động cực lớn.
“Gào to như vậy làm gì, đột phá không phải là một điều bình thường sao?”
“Bình thường? Trong vòng vài giờ đã từ Đại Đế thượng vị tầng chín thành công bước đột phá tới giới Tiên Nhân tầng sáu? Anh bảo là người bình thường sao?”, Ninh Khinh Khinh không còn gì để nói: “Tô Minh, anh còn là người không? Anh rốt cuộc đã làm như thế nào vậy?”
“Cô có đi hay không, không đi, chúng tôi đi”, Tô Minh lười để ý tới cô ta, dứt lời liền nắm lấy bàn tay nhỏ của
Huyền Sơ Tình đi thẳng về phía trước.
Ninh Khinh Khinh làu bàu theo sau.
Rõ ràng là khí tức của bốn người Bạch Kiếm đều thay đổi.
Bạch Kiếm với tính khí nóng nảy
nhất gần như muốn ra tay.
Vô sỉ!
Lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác.
Quá trơ trẽn.
Tuy nhiên, bên dưới…
Rất nhiều học viên, còn có các quản lý lại nặng nề gật đầu:
“Đúng vậy!”
“Cậu Trì trở thành nửa con rể của học viện Hỗn Độn không phải càng tốt hay sao?”
“Tô Ly trẻ tuổi, không hiểu chuyện, bản thân cô ta cũng không biết bỏ lỡ cậu Trì là điều đáng tiếc đến mức nào”.
“Cậu Trì coi trọng Tô Ly, là vinh hạnh của cô ta, tôi tán thành 100%”.
Hầu như không ai quan tâm đến cảm nghĩ của Tô Ly.
Đa số đều là vì sự an toàn của học viện Hỗn Độn, liệu bản thân họ có thể sống sót hay không?
Chỉ vậy mà thôi.
“Tô Ly còn đang tu luyện”, một lúc sau Bạch Kiếm mới lạnh lùng phun ra vài chữ này, sau đó bốn người Bạch Kiếm liền biến mất.
“Ha ha…”, Trì Tiêu cười lạnh lẽo.
Không hề để bụng.
Hắn không tin.
Bốn ông già khốn kiếp kia có thể tiếp tục chống đỡ.
“Tôi chắc chắn các người sẽ phải ngoan ngoãn giao tặng Tô Ly ra thôi”, Trì Tiêu tự lẩm bẩm một mình, tiếp đó thân hình vừa động liền trở về lầu gác của mình.
Một giờ sau.
Trước đại trận linh mạch số bốn.
Càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại, kêu gào:
“Tô Ly, đi ra đây!”
“Đừng giả bộ nữa! Cô căn bản không hề tu luyện!”
“Cô giả vờ cái gì? Cậu Trì coi trọng cô chính là tổ tiên cô tỏa khói xanh, là vinh hạnh của cô!”
“Làm bộ làm tịch thật ghê tởm, cậu Trì ưu tú như vậy, nhìn trúng cô cô còn đang âm thầm vui mừng phải không?”
“Nhanh cút ra đây! Cô không phải là người sao? Cô có thể nhẫn tâm dương mắt nhìn toàn bộ học viện Hỗn Độn diệt vong sao?”
“Nếu học viện Hỗn Độn bị hủy diệt, cô chính là tội nhân lớn nhất!”
Nền văn minh Trạch.
Trong bí cảnh Mai Tiên.
Tô Minh cuối cùng cũng kết thúc tu luyện.
Pháp Tắc Trường Hà đã thuận lợi chuyển hóa thành Tiên Tắc Trường Hà.
Hiện tại đã là Tiên Tắc Trường Hà với 370 loại tiên tắc.
Tô Minh đại khái đã ngưng đọng vài chục loại quy luật cùng loại thành một loại tiên tắc.
Cuối cùng tạo ra Tiên Tắc Trường Hà với 370 loại tiên tắc.
Tuy chỉ có 370 loại tiên tắc, nhưng xét về uy lực, chúng mạnh hơn rất nhiều so với Pháp Tắc Trường Hà trước đó.
“Với Tiên Tắc Trường Hà trong tay, những tu giả võ đạo tầng thấp thuộc cảnh giới Tiên Hoàng bình thường hẳn là không thể chịu nổi một đòn, đúng không?”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.
Khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng anh lóe lên, trở lại dưới bóng cây.
“Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi về phía
trước”, Tô Minh cười nói.
“Trời ạ! Tô Minh, anh… anh… anh đã đột phá cảnh giới Tiên Nhân rồi sao?
Còn là tầng sáu?”, Ninh Khinh Khinh kinh ngạc kêu lên, cô ta che lại miệng nhỏ, cảm xúc biến động cực lớn.
“Gào to như vậy làm gì, đột phá không phải là một điều bình thường sao?”
“Bình thường? Trong vòng vài giờ đã từ Đại Đế thượng vị tầng chín thành công bước đột phá tới giới Tiên Nhân tầng sáu? Anh bảo là người bình thường sao?”, Ninh Khinh Khinh không còn gì để nói: “Tô Minh, anh còn là người không? Anh rốt cuộc đã làm như thế nào vậy?”
“Cô có đi hay không, không đi, chúng tôi đi”, Tô Minh lười để ý tới cô ta, dứt lời liền nắm lấy bàn tay nhỏ của
Huyền Sơ Tình đi thẳng về phía trước.
Ninh Khinh Khinh làu bàu theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.