Chương 1737
Tô Minh
22/12/2021
Sau khi hấp thu ký ức về nền văn minh Xương ở kiếp trước, còn lại là hai
phần trí nhớ về võ đạo và hồn đạo.
Võ đạo cần thiết cho Tô Minh hơn.
Không một chút nghĩ ngợi, anh chọn trí nhớ về võ đạo ngay.
Một loạt hình ảnh ồ ạt kéo tới, dữ dội như cơn hồng thủy.
Mặt mày Tô Minh tái mét vì phải tiếp nhận một lượng ký ức quá lớn, quá phức tạp và quá nhiều.
Anh hít sâu một hơi rồi ngồi xếp bằng xuống đất.
Phải dung hợp với ký ức võ đạo cho bằng hết rồi lĩnh ngộ. Tô Minh có trực giác mãnh liệt rằng thực lực của mình sẽ tăng vọt sau quá trình này!
Bên ngoài thành Hủy Diệt.
Màn chắn được tạo bởi đỉnh Thần Ma đã tự biến mất.
Nhưng ai nấy vẫn còn bàng hoàng.
Thực lực Tô Minh vừa thể hiện ra thật sự quá lớn, thứ sức mạnh áp đảo hoàn toàn ấy quá rúng động!
Rúng động đến mức đến lúc này bọn họ vẫn tưởng mình đang nằm mơ.
Cảm giác không chân thật chút nào.
Mộng Li Khinh Đàn cũng nằm trong những người chưa hết sững sờ.
Cho đến khi.
Chú đưa tin trong nhẫn Không Gian có động tĩnh.
Cô ta vô thức xé nó đi.
Một tin tức truyền vào thức hải.
Sau đó.
Nét mặt Mộng Li Khinh Đàn trở nên khó coi.
Gương mặt xinh đẹp được che đậy dưới chiếc lụa mỏng âm trầm như nước đọng.
“Khinh người quá đáng!”, cô ta nhỏ giọng mắng, vừa đau lòng vừa tuyệt vọng.
Liên minh Vô Song đã giải tán rồi.
Đúng vậy, Tam minh chủ và Lục minh chủ chết trong tay Tô Minh đã đành.
Không lâu sau còn có người đưa tin
rằng Đại minh chủ và hai người nọ của liên minh Vô Song cũng chết ớ trong nền văn minh Trạch.
Có nghĩa rằng liên minh Vô Song hữu danh vô thực rồi.
Nói cách khác, nền văn minh chết Hoang Diễm vô chủ rồi sao?
Trên thực tế, nền văn minh chết này vốn có chủ.
Hơn một trăm nghìn năm trước là có chủ, lại còn do chính Mộng Li Khinh Đàn khám phá ra. Đương nhiên là nền văn minh chết Hoang Diễm thuộc về liên minh Vô Song. Chính vì lập được công lớn ấy, cộng thêm việc có thiên phú võ đạo cũng như tu vi cao nên cô ta mới được nhảy lên chức cửu minh chủ.
Nhưng lúc được Mộng Li Khinh Đàn tìm ra vào hơn một trăm nghìn năm
trước, nền văn minh chết Hoang Diễm nằm trơ trọi giữa hư không, bị một lớp cát chảy có tính ăn mòn đáng sợ phủ khắp bề mặt. Tâng cát chảy kia cực kỳ kinh khủng, ai muốn vào thăm dò cũng không được.
Bởi vậy chỉ còn cách duy nhất là chờ đợi thôi.
Nhưng chờ thì vẫn chờ, dĩ nhiên nền văn minh chết Hoang Diễm vẫn bị đánh dấu thuộc về quyền sở hữu của liên minh Vô Song!
Ngờ đâu, hơn một trăm nghìn năm sau…
Lớp cát chảy có tính ăn mòn cao biến mất, đáng ra có thể bắt đầu tiến hành thăm dò nền văn minh chết Hoang Diễm được rồi nhưng chủ nhân của nó -liên minh Vô Song – đẩ chẳng còn lại gì.
Do đó…
Miệng thịt béo lớn thế này, ai mà không muốn cắn?
Tại đây có hình ảnh
phần trí nhớ về võ đạo và hồn đạo.
Võ đạo cần thiết cho Tô Minh hơn.
Không một chút nghĩ ngợi, anh chọn trí nhớ về võ đạo ngay.
Một loạt hình ảnh ồ ạt kéo tới, dữ dội như cơn hồng thủy.
Mặt mày Tô Minh tái mét vì phải tiếp nhận một lượng ký ức quá lớn, quá phức tạp và quá nhiều.
Anh hít sâu một hơi rồi ngồi xếp bằng xuống đất.
Phải dung hợp với ký ức võ đạo cho bằng hết rồi lĩnh ngộ. Tô Minh có trực giác mãnh liệt rằng thực lực của mình sẽ tăng vọt sau quá trình này!
Bên ngoài thành Hủy Diệt.
Màn chắn được tạo bởi đỉnh Thần Ma đã tự biến mất.
Nhưng ai nấy vẫn còn bàng hoàng.
Thực lực Tô Minh vừa thể hiện ra thật sự quá lớn, thứ sức mạnh áp đảo hoàn toàn ấy quá rúng động!
Rúng động đến mức đến lúc này bọn họ vẫn tưởng mình đang nằm mơ.
Cảm giác không chân thật chút nào.
Mộng Li Khinh Đàn cũng nằm trong những người chưa hết sững sờ.
Cho đến khi.
Chú đưa tin trong nhẫn Không Gian có động tĩnh.
Cô ta vô thức xé nó đi.
Một tin tức truyền vào thức hải.
Sau đó.
Nét mặt Mộng Li Khinh Đàn trở nên khó coi.
Gương mặt xinh đẹp được che đậy dưới chiếc lụa mỏng âm trầm như nước đọng.
“Khinh người quá đáng!”, cô ta nhỏ giọng mắng, vừa đau lòng vừa tuyệt vọng.
Liên minh Vô Song đã giải tán rồi.
Đúng vậy, Tam minh chủ và Lục minh chủ chết trong tay Tô Minh đã đành.
Không lâu sau còn có người đưa tin
rằng Đại minh chủ và hai người nọ của liên minh Vô Song cũng chết ớ trong nền văn minh Trạch.
Có nghĩa rằng liên minh Vô Song hữu danh vô thực rồi.
Nói cách khác, nền văn minh chết Hoang Diễm vô chủ rồi sao?
Trên thực tế, nền văn minh chết này vốn có chủ.
Hơn một trăm nghìn năm trước là có chủ, lại còn do chính Mộng Li Khinh Đàn khám phá ra. Đương nhiên là nền văn minh chết Hoang Diễm thuộc về liên minh Vô Song. Chính vì lập được công lớn ấy, cộng thêm việc có thiên phú võ đạo cũng như tu vi cao nên cô ta mới được nhảy lên chức cửu minh chủ.
Nhưng lúc được Mộng Li Khinh Đàn tìm ra vào hơn một trăm nghìn năm
trước, nền văn minh chết Hoang Diễm nằm trơ trọi giữa hư không, bị một lớp cát chảy có tính ăn mòn đáng sợ phủ khắp bề mặt. Tâng cát chảy kia cực kỳ kinh khủng, ai muốn vào thăm dò cũng không được.
Bởi vậy chỉ còn cách duy nhất là chờ đợi thôi.
Nhưng chờ thì vẫn chờ, dĩ nhiên nền văn minh chết Hoang Diễm vẫn bị đánh dấu thuộc về quyền sở hữu của liên minh Vô Song!
Ngờ đâu, hơn một trăm nghìn năm sau…
Lớp cát chảy có tính ăn mòn cao biến mất, đáng ra có thể bắt đầu tiến hành thăm dò nền văn minh chết Hoang Diễm được rồi nhưng chủ nhân của nó -liên minh Vô Song – đẩ chẳng còn lại gì.
Do đó…
Miệng thịt béo lớn thế này, ai mà không muốn cắn?
Tại đây có hình ảnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.