Chương 1755
Tô Minh
28/12/2021
Thế nhưng.
Điều khiến người ta bất ngờ là…
Tô Minh căn bản không nhìn Hình Tê, mà nhìn chằm chằm vào Đồng Tinh, nói: “Tới cúi đầu xin lỗi Sơ Tình rồi tự chặt đứt một cánh tay đi”.
Trong giọng nói thản nhiên ẩn chứa hàm ý không cho phép từ chối.
Không hề có ý đùa cợt.
Vừa dứt lời, bầu không khí liền có chút kỳ dị, rất nhiều người lại nhìn về phía Tô Minh, ai cũng rất kinh ngạc…
Rất bá đạo đó!
Không nhiều lời, con người cũng khá kiên quyết!
Chỉ là đầu óc có vấn đề ư?
Bộ dạng bảo vệ người phụ nữ của mình rất ra dáng đàn ông, nhưng anh phải có thực lực đã chứ?
Anh cũng không nhìn xem người vệ sĩ bên cạnh Đồng Tinh kia đó là cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng à.
Anh muốn ra vẻ để lấy le với phụ nữ những lại tìm sai đối tượng rồi!
“Tôi đi cúi đầu xin lỗi cô ta? Còn tự mình chặt đứt một cánh tay?”, Đồng Tinh hứng thú, giơ tay lên chí vào chính mình, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ khoa trương: “Cậu bạn nhỏ, cậu nhận thầu trở thành huyệt cười một nghìn năm của chị đây rồi, ha ha ha…”
Cô ta cười rồi cười, đột nhiên, nụ cười của Đồng Tinh tắt ngúm, vừa khiêu khích vừa tàn nhẫn hừ một tiếng: “Cậu bạn nhỏ, trước mặt cậu, chị đây vẫn muốn sỉ nhục cô ta đó, vốn dĩ chính là
một con tiện nhân mà! Rất quái đản khác người! Mắt lại còn mù! Nói cô ta là tiện nhân thì có vấn đề gì sao?”
Vừa dứt lời.
Đột nhiên.
Tô Minh biến mất.
Đúng.
Chính là biến mất.
Kiểu biến mất không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Chớp mắt đã đứng trước mặt Đồng Tinh, mặt đối mặt.
“Đáng chết, cô chủ, lùi lại!”, vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng bên cạnh Đồng Tinh một tay đẩy Đồng Tinh ra, sắc mặt ngưng trọng quát lên, đồng thời
đứng chắn ngay trước mặt, đối diện với Tô Minh.
Người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng này mặc dù không thế cảm ứng được thực lực của Tô Minh một cách cụ thế, nhưng thân pháp này của Tô Minh… đáng sợ.
Thân pháp cấp bậc này, cấp bậc lĩnh ngộ quy luật không gian này đổi lại là cô ta cũng còn lâu mới làm được.
“Giết chết hắn ta!”, Đồng Tinh cùng lúc bị đẩy ra, sắc mặt hung dữ gào lên, giọng nói cực kỳ tàn nhẫn.
Nhanh như tia chớp, người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng nghe được lệnh của Đồng Tinh dựa vào suy nghĩ ra tay trước thì sẽ chiếm được lợi thế liền trực tiếp ra tay.
“Xuy…1
Cũng khá tàn nhẫn nóng nảy, xoay cổ tay, một đạo quang ảnh xanh thẳm chợt lóe lên, đó là một thanh đoản kiếm, còn có chất độc đỉnh cấp thuần túy, thanh đoản kiếm được che kín bởi Tụ Tiên trận pháp, hơn nữa còn có cấp bậc bán bộ tổ khí.
Tại sao lại dùng đoản kiếm? Bởi vì, trong chiến đấu giáp lá cà, cận chiến, đoản kiếm ngắn sẽ phù hợp hơn, hơn nữa còn có thể đánh bất ngờ.
Người vệ sĩ bán bộ Tiên Hoàng này có tốc độ ra tay đủ nhanh, độ tinh chuẩn cũng rất ghê gớm, nhắm trúng vào tim của Tô Minh…
Điều khiến người ta bất ngờ là…
Tô Minh căn bản không nhìn Hình Tê, mà nhìn chằm chằm vào Đồng Tinh, nói: “Tới cúi đầu xin lỗi Sơ Tình rồi tự chặt đứt một cánh tay đi”.
Trong giọng nói thản nhiên ẩn chứa hàm ý không cho phép từ chối.
Không hề có ý đùa cợt.
Vừa dứt lời, bầu không khí liền có chút kỳ dị, rất nhiều người lại nhìn về phía Tô Minh, ai cũng rất kinh ngạc…
Rất bá đạo đó!
Không nhiều lời, con người cũng khá kiên quyết!
Chỉ là đầu óc có vấn đề ư?
Bộ dạng bảo vệ người phụ nữ của mình rất ra dáng đàn ông, nhưng anh phải có thực lực đã chứ?
Anh cũng không nhìn xem người vệ sĩ bên cạnh Đồng Tinh kia đó là cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng à.
Anh muốn ra vẻ để lấy le với phụ nữ những lại tìm sai đối tượng rồi!
“Tôi đi cúi đầu xin lỗi cô ta? Còn tự mình chặt đứt một cánh tay?”, Đồng Tinh hứng thú, giơ tay lên chí vào chính mình, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ khoa trương: “Cậu bạn nhỏ, cậu nhận thầu trở thành huyệt cười một nghìn năm của chị đây rồi, ha ha ha…”
Cô ta cười rồi cười, đột nhiên, nụ cười của Đồng Tinh tắt ngúm, vừa khiêu khích vừa tàn nhẫn hừ một tiếng: “Cậu bạn nhỏ, trước mặt cậu, chị đây vẫn muốn sỉ nhục cô ta đó, vốn dĩ chính là
một con tiện nhân mà! Rất quái đản khác người! Mắt lại còn mù! Nói cô ta là tiện nhân thì có vấn đề gì sao?”
Vừa dứt lời.
Đột nhiên.
Tô Minh biến mất.
Đúng.
Chính là biến mất.
Kiểu biến mất không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Chớp mắt đã đứng trước mặt Đồng Tinh, mặt đối mặt.
“Đáng chết, cô chủ, lùi lại!”, vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng bên cạnh Đồng Tinh một tay đẩy Đồng Tinh ra, sắc mặt ngưng trọng quát lên, đồng thời
đứng chắn ngay trước mặt, đối diện với Tô Minh.
Người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng này mặc dù không thế cảm ứng được thực lực của Tô Minh một cách cụ thế, nhưng thân pháp này của Tô Minh… đáng sợ.
Thân pháp cấp bậc này, cấp bậc lĩnh ngộ quy luật không gian này đổi lại là cô ta cũng còn lâu mới làm được.
“Giết chết hắn ta!”, Đồng Tinh cùng lúc bị đẩy ra, sắc mặt hung dữ gào lên, giọng nói cực kỳ tàn nhẫn.
Nhanh như tia chớp, người vệ sĩ cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng nghe được lệnh của Đồng Tinh dựa vào suy nghĩ ra tay trước thì sẽ chiếm được lợi thế liền trực tiếp ra tay.
“Xuy…1
Cũng khá tàn nhẫn nóng nảy, xoay cổ tay, một đạo quang ảnh xanh thẳm chợt lóe lên, đó là một thanh đoản kiếm, còn có chất độc đỉnh cấp thuần túy, thanh đoản kiếm được che kín bởi Tụ Tiên trận pháp, hơn nữa còn có cấp bậc bán bộ tổ khí.
Tại sao lại dùng đoản kiếm? Bởi vì, trong chiến đấu giáp lá cà, cận chiến, đoản kiếm ngắn sẽ phù hợp hơn, hơn nữa còn có thể đánh bất ngờ.
Người vệ sĩ bán bộ Tiên Hoàng này có tốc độ ra tay đủ nhanh, độ tinh chuẩn cũng rất ghê gớm, nhắm trúng vào tim của Tô Minh…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.