Chương 1853
Tô Minh
30/12/2021
Lời nói vừa dứt thì quả nhiên trong tay Lục Linh xuất hiện một hòn đá màu tím nhạt sáng lấp lánh.
Lúc này nhiều người đều sáng mắt lên.
Hay thật!
Lại còn có đá giữ ảnh?
Một giây sau, Lục Linh niệm mấy câu thần chú.
Đá giữ ảnh ngay lập tức sáng lấp lánh rồi trên không trung hiện ra một tấm màn.
Có thể thấy rõ, Hà Thanh Y đang ngồi dưới linh trận tu luyện trong phòng ngủ và hấp thụ tiên thạch. Trong phòng
vô cùng yên tĩnh, chỉ có ánh nến nhẹ nhàng chiếu sáng cả phòng.
Đột nhiên…
“Ai vậy?”, Hà Thanh Y lập tức mở mắt ra, quát lớn.
Cũng chính lúc Hà Thanh Y quát lớn thì không khí vô cùng quái dị. Một bóng hình giống như ảo giác xuất hiện phía trước Hà Thanh Y.
Đó là một bà lão, chính là bà lão Trầm Yên.
Không sai, hình ảnh không hề sai.
Bà lão Trầm Yên giơ tay lên, chỉ một quyền với đầy đủ tốc độ nhanh, chuẩn đập lên người Hà Thanh Y.
Bởi vì đòn ra quá đột ngột, hơn nữa cảnh giới của bà lão Trầm Yên còn mạnh
hơn Hà Thanh Y rất nhiều nên cô ta đã bị đánh trúng.
Nhưng đây vẫn không phải điều quan trọng. Bởi trên người cô ta có một chiến giáp phòng ngự ở cấp bậc tổ khí đỉnh phong. Chứ nếu không chỉ một đòn đó thì cô ta chết chắc rồi.
Mặc dù có chiến giáp nhưng Hà Thanh Y vẫn bị trọng thương và bị đánh bay ra ngoài.
Đồng thời, hộ vệ ở bên ngoài đã nghe thấy âm thanh nên hỏa tốc chạy vào cứu cô ta.
Nhưng bà lão Trầm Yên ra tay cũng vô cùng độc ác, trong chớp mắt đã giết chết hơn chục hộ vệ.
Hà Thanh Y cũng nhanh trí, cô ta không có ý đấu lại mà xé rách bùa truyền tống không gian chạy về phía
tông chủ, đại trưởng lão của Thiên Nhẫn Tông đang ở. Vì vậy bà lão Trầm Yên không dám và cũng không có thực lực để đuổi theo Hà Thanh Y.
Sau đó đám thất trưởng lão đi theo Hà Thanh Y cũng chạy đến, và rồi bà lão Trầm Yên biến mất.
Hình ảnh lưu lại không nhiều, chỉ có mấy tấm nhưng vô cùng rõ nét, là chứng cứ tuyệt đối chính xác.
Thứ nhất, trong những hình ảnh đó có khuôn mặt và khí tức của bà lão Trầm Yên.
Thứ hai, kể cả có thể mô phỏng khuôn mặt và khí tức của những tu giả võ đạo đẳng cấp nhưng võ đạo thì sao? Lúc bà lão Trầm Yên đánh lén Hà Thanh Y, bà ấy đã dùng đến quyền quyết ‘Tâm Yến Đạp Thần’ là một bộ quyền pháp đẳng cấp. Trong nền văn minh cấp ba
đây là quyền pháp vô cùng nổi tiếng, gần như đây là dấu hiệu để nhận biết bà lão Trầm Yên. Quyền pháp này không phải là thứ mà người khác có thế tu luyện được?
Vì vậy, chứng cứ quá xác thực!
Gần như không có khả năng phản bác nào.
Đừng nói là người khác, ngay cả Tiêu Nhược Dư cũng có chút hỗn loạn, lẽ nào bà lão Trầm Yên tự làm theo ý bà ấy sao? Tự đi đánh lén Hà Thanh Y sao?
Rốt cuộc chuyện gì thế này?
Đúng là bà lão Trầm Yên…
“Chết tiệt!”, đám lãnh đạo và đệ tử đi theo Tiêu Nhược Dư trong đó có Ngô Lục Dương đều giống như quả cà tím bị dầm sương, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống.
Xong rồi!
Chẳng trách mà ngay cả tông chủ và đại trưởng lão đều đến. Hóa ra kết quả đã định rồi!
Lúc này nhiều người đều sáng mắt lên.
Hay thật!
Lại còn có đá giữ ảnh?
Một giây sau, Lục Linh niệm mấy câu thần chú.
Đá giữ ảnh ngay lập tức sáng lấp lánh rồi trên không trung hiện ra một tấm màn.
Có thể thấy rõ, Hà Thanh Y đang ngồi dưới linh trận tu luyện trong phòng ngủ và hấp thụ tiên thạch. Trong phòng
vô cùng yên tĩnh, chỉ có ánh nến nhẹ nhàng chiếu sáng cả phòng.
Đột nhiên…
“Ai vậy?”, Hà Thanh Y lập tức mở mắt ra, quát lớn.
Cũng chính lúc Hà Thanh Y quát lớn thì không khí vô cùng quái dị. Một bóng hình giống như ảo giác xuất hiện phía trước Hà Thanh Y.
Đó là một bà lão, chính là bà lão Trầm Yên.
Không sai, hình ảnh không hề sai.
Bà lão Trầm Yên giơ tay lên, chỉ một quyền với đầy đủ tốc độ nhanh, chuẩn đập lên người Hà Thanh Y.
Bởi vì đòn ra quá đột ngột, hơn nữa cảnh giới của bà lão Trầm Yên còn mạnh
hơn Hà Thanh Y rất nhiều nên cô ta đã bị đánh trúng.
Nhưng đây vẫn không phải điều quan trọng. Bởi trên người cô ta có một chiến giáp phòng ngự ở cấp bậc tổ khí đỉnh phong. Chứ nếu không chỉ một đòn đó thì cô ta chết chắc rồi.
Mặc dù có chiến giáp nhưng Hà Thanh Y vẫn bị trọng thương và bị đánh bay ra ngoài.
Đồng thời, hộ vệ ở bên ngoài đã nghe thấy âm thanh nên hỏa tốc chạy vào cứu cô ta.
Nhưng bà lão Trầm Yên ra tay cũng vô cùng độc ác, trong chớp mắt đã giết chết hơn chục hộ vệ.
Hà Thanh Y cũng nhanh trí, cô ta không có ý đấu lại mà xé rách bùa truyền tống không gian chạy về phía
tông chủ, đại trưởng lão của Thiên Nhẫn Tông đang ở. Vì vậy bà lão Trầm Yên không dám và cũng không có thực lực để đuổi theo Hà Thanh Y.
Sau đó đám thất trưởng lão đi theo Hà Thanh Y cũng chạy đến, và rồi bà lão Trầm Yên biến mất.
Hình ảnh lưu lại không nhiều, chỉ có mấy tấm nhưng vô cùng rõ nét, là chứng cứ tuyệt đối chính xác.
Thứ nhất, trong những hình ảnh đó có khuôn mặt và khí tức của bà lão Trầm Yên.
Thứ hai, kể cả có thể mô phỏng khuôn mặt và khí tức của những tu giả võ đạo đẳng cấp nhưng võ đạo thì sao? Lúc bà lão Trầm Yên đánh lén Hà Thanh Y, bà ấy đã dùng đến quyền quyết ‘Tâm Yến Đạp Thần’ là một bộ quyền pháp đẳng cấp. Trong nền văn minh cấp ba
đây là quyền pháp vô cùng nổi tiếng, gần như đây là dấu hiệu để nhận biết bà lão Trầm Yên. Quyền pháp này không phải là thứ mà người khác có thế tu luyện được?
Vì vậy, chứng cứ quá xác thực!
Gần như không có khả năng phản bác nào.
Đừng nói là người khác, ngay cả Tiêu Nhược Dư cũng có chút hỗn loạn, lẽ nào bà lão Trầm Yên tự làm theo ý bà ấy sao? Tự đi đánh lén Hà Thanh Y sao?
Rốt cuộc chuyện gì thế này?
Đúng là bà lão Trầm Yên…
“Chết tiệt!”, đám lãnh đạo và đệ tử đi theo Tiêu Nhược Dư trong đó có Ngô Lục Dương đều giống như quả cà tím bị dầm sương, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống.
Xong rồi!
Chẳng trách mà ngay cả tông chủ và đại trưởng lão đều đến. Hóa ra kết quả đã định rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.