Chương 1857
Tô Minh
30/12/2021
Chưởng ấn này, khóa chặt Tô Minh, một đập xuống thôi mà như trời đất sụp đổ.
Ngay khi Đồ Kỳ ra tay, toàn bộ Vân Noãn Phong run lên, như sắp vỡ tan tành vậy.
Hai cô gái Tiêu Nhược Dư và Tống Cẩm Phồn ở bên cạnh Tô Minh cũng gần như sắp chết ngạt, thân thể mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt, bởi vì ở quá gần Tô Minh nên cũng bị chưởng ấn đó khóa chặt.
Hoàn toàn không thể khống chế, đầu óc Tống Cẩm Phồn và Tiêu Nhược Dư trống rỗng.
Quá mạnh rồi.
Không chỉ có 2 cô gái này mà hàng trăm nghìn người của Thiên Nhẫn tông cũng đều run rẩy, kích động, sửng sốt. Nhiều người trong số họ đã nghe về thực lực của tông chủ Đồ Kỳ, nhưng chính mắt chứng kiến thì không có mấy người.
Hôm nay, cuối cùng họ cũng đã nhìn thấy.
Thật quá bất ngờ, quá shock.
Chỉ là một chưởng ấn bình thường của tông chủ thôi đã điên cuồng và biến thái đến vậy.
Trên không trung.
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão và tam trưởng lẩo cùng đám người đều tròn mắt nhìn nhau, có loại cảm giác kinh ngạc không nói lên lời.
Đại trưởng lão ngưng trọng nói: “Thực lực của tông chủ lại… lại tấn thăng rồi! Chưa đến 40 triệu tuổi, thật là yêu nghiệt trong các đời tông chủ của Thiên Nhẫn tông, vả lại, thực lực của tông chủ hiển nhiên cao hơn cảnh giới hiện tại rất nhiều, tùy ý đánh ra một chưởng thôi đã có thể giết vô số người”.
Giọng nói của đại trưởng lão có chút run rẩy.
Sợ hãi cực độ.
Đám trưởng lão rất lớn tuổi, địa vị cao, đã chứng kiến rất nhiều đời tông chủ, nhưng mà, trên thực tế, họ không hài lòng nhất với Đồ Kỳ, bới vì ông ta quá khát máu, tàn nhẫn. Chủ trương những cuộc tàn sát đẫm máu, toàn bộ Thiên Nhẫn tông sắp biến thành Ma Tông rồi.
Nhưng vào lúc này, sự bất mãn sâu thẳm trong lòng kia đều đồng loạt biến mất.
Chỉ còn lại sự sợ hãi.
“Không…không tồi!”, nhị trưởng lão cũng gật đầu, nhìn về phía xa, chỉ thấy một chưởng của Đồ Kỳ đang ở trước mặt Tô Minh, không gian xung quanh anh đã hoàn toàn bị hủy diệt. Tô Minh lúc này
giống như con kiến bị khóa chặt, đông cứng, đến một con cừu non cũng không bằng. Ba người bọn họ không dám cử động, đến chạy trốn cũng quên luôn. Cũng đúng, có lẽ là bị dọa sợ luôn rồi.
Tuy nhiên.
“Rác rưởi”, Tô Minh đột nhiên phun ra hai chữ.
Âm thanh chán ngắt.
Thật sự là quá buồn tẻ.
Vốn tướng rằng Đồ Kỳ có chút thực lực.
Không ngờ đến…
Thứ rắm chó gì không biết nữa.
“Chết”, Tô Minh chỉ phun ra một chữ như vậy.
Tiếp đó.
Một ngón tay chỉ ra.
Nhìn có vẻ rất bình thường.
Nhưng đó lại chính là Kiếm Nguyên
Chỉ.
Chương 1048: Huyết ngạo cốt trùng
Hơn nữa, điều khiến người ta ớn lạnh và ngột ngạt như một cơn ác mộng, đó chính là Kiếm Nguyên nhị đoạn đỉnh phong.
Còn là Kiếm Nguyên đặc biệt.
Cùng với quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong.
Kết hợp với nhau, tất cả cùng tấn công, tốc độ lên tới đỉnh điểm.
Chỉ cảm thấy một đốm sáng kì lạ, lờ mờ giống như ảo ảnh…
Chỉ như vậy mà thôi.
Chưa cần dùng đến 1/100 của hơi thở.
Phụt.
Chưởng ấn của Đồ Kỳ đã ở trước mặt Tô Minh, gần như chạm tới anh rồi, chưởng ấn đột nhiên bị đóng băng, sau đó nứt ra làm đôi.
Cực kỳ dễ dàng.
Giống như cắt kẹo bông bằng máy cắt vậy.
“Cái gì?”, ở phía xa, sắc mặt Đồ Kỳ biến đổi điên cuồng, giống như từ đỉnh cao đột nhiên ngã xuống địa ngục.
Sự tự tin mạnh mẽ tuyệt đối đến giờ phút này chỉ còn lại hơi thở nồng đậm của cái chết đang xông đến.
Máu trong thân thể ông ta như bị đốt cháy, toát một thân mồ hôi lạnh.
Đồ Kỳ, người luôn được mệnh danh là đồ tể, hiện giờ đã cảm nhận được nỗi sợ hãi vô bờ bến, không thể kiểm soát được.
Ngay khi Đồ Kỳ ra tay, toàn bộ Vân Noãn Phong run lên, như sắp vỡ tan tành vậy.
Hai cô gái Tiêu Nhược Dư và Tống Cẩm Phồn ở bên cạnh Tô Minh cũng gần như sắp chết ngạt, thân thể mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt, bởi vì ở quá gần Tô Minh nên cũng bị chưởng ấn đó khóa chặt.
Hoàn toàn không thể khống chế, đầu óc Tống Cẩm Phồn và Tiêu Nhược Dư trống rỗng.
Quá mạnh rồi.
Không chỉ có 2 cô gái này mà hàng trăm nghìn người của Thiên Nhẫn tông cũng đều run rẩy, kích động, sửng sốt. Nhiều người trong số họ đã nghe về thực lực của tông chủ Đồ Kỳ, nhưng chính mắt chứng kiến thì không có mấy người.
Hôm nay, cuối cùng họ cũng đã nhìn thấy.
Thật quá bất ngờ, quá shock.
Chỉ là một chưởng ấn bình thường của tông chủ thôi đã điên cuồng và biến thái đến vậy.
Trên không trung.
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão và tam trưởng lẩo cùng đám người đều tròn mắt nhìn nhau, có loại cảm giác kinh ngạc không nói lên lời.
Đại trưởng lão ngưng trọng nói: “Thực lực của tông chủ lại… lại tấn thăng rồi! Chưa đến 40 triệu tuổi, thật là yêu nghiệt trong các đời tông chủ của Thiên Nhẫn tông, vả lại, thực lực của tông chủ hiển nhiên cao hơn cảnh giới hiện tại rất nhiều, tùy ý đánh ra một chưởng thôi đã có thể giết vô số người”.
Giọng nói của đại trưởng lão có chút run rẩy.
Sợ hãi cực độ.
Đám trưởng lão rất lớn tuổi, địa vị cao, đã chứng kiến rất nhiều đời tông chủ, nhưng mà, trên thực tế, họ không hài lòng nhất với Đồ Kỳ, bới vì ông ta quá khát máu, tàn nhẫn. Chủ trương những cuộc tàn sát đẫm máu, toàn bộ Thiên Nhẫn tông sắp biến thành Ma Tông rồi.
Nhưng vào lúc này, sự bất mãn sâu thẳm trong lòng kia đều đồng loạt biến mất.
Chỉ còn lại sự sợ hãi.
“Không…không tồi!”, nhị trưởng lão cũng gật đầu, nhìn về phía xa, chỉ thấy một chưởng của Đồ Kỳ đang ở trước mặt Tô Minh, không gian xung quanh anh đã hoàn toàn bị hủy diệt. Tô Minh lúc này
giống như con kiến bị khóa chặt, đông cứng, đến một con cừu non cũng không bằng. Ba người bọn họ không dám cử động, đến chạy trốn cũng quên luôn. Cũng đúng, có lẽ là bị dọa sợ luôn rồi.
Tuy nhiên.
“Rác rưởi”, Tô Minh đột nhiên phun ra hai chữ.
Âm thanh chán ngắt.
Thật sự là quá buồn tẻ.
Vốn tướng rằng Đồ Kỳ có chút thực lực.
Không ngờ đến…
Thứ rắm chó gì không biết nữa.
“Chết”, Tô Minh chỉ phun ra một chữ như vậy.
Tiếp đó.
Một ngón tay chỉ ra.
Nhìn có vẻ rất bình thường.
Nhưng đó lại chính là Kiếm Nguyên
Chỉ.
Chương 1048: Huyết ngạo cốt trùng
Hơn nữa, điều khiến người ta ớn lạnh và ngột ngạt như một cơn ác mộng, đó chính là Kiếm Nguyên nhị đoạn đỉnh phong.
Còn là Kiếm Nguyên đặc biệt.
Cùng với quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong.
Kết hợp với nhau, tất cả cùng tấn công, tốc độ lên tới đỉnh điểm.
Chỉ cảm thấy một đốm sáng kì lạ, lờ mờ giống như ảo ảnh…
Chỉ như vậy mà thôi.
Chưa cần dùng đến 1/100 của hơi thở.
Phụt.
Chưởng ấn của Đồ Kỳ đã ở trước mặt Tô Minh, gần như chạm tới anh rồi, chưởng ấn đột nhiên bị đóng băng, sau đó nứt ra làm đôi.
Cực kỳ dễ dàng.
Giống như cắt kẹo bông bằng máy cắt vậy.
“Cái gì?”, ở phía xa, sắc mặt Đồ Kỳ biến đổi điên cuồng, giống như từ đỉnh cao đột nhiên ngã xuống địa ngục.
Sự tự tin mạnh mẽ tuyệt đối đến giờ phút này chỉ còn lại hơi thở nồng đậm của cái chết đang xông đến.
Máu trong thân thể ông ta như bị đốt cháy, toát một thân mồ hôi lạnh.
Đồ Kỳ, người luôn được mệnh danh là đồ tể, hiện giờ đã cảm nhận được nỗi sợ hãi vô bờ bến, không thể kiểm soát được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.