Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1903

Tô Minh

03/01/2022

Sân võ đạo im lặng như tờ, giờ phút này, dù là những học viên hay ban lãnh đạo của Hạp Tự đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng đầy tức giận.

Có thể nói, Tiêu Hoàng được xem như là thần tượng kiếm đạo trong lòng 99,9% học viên học viện Hạp Tự, nhưng trước mắt… Tiêu Hoàng còn không đỡ nổi một chiêu của người ta. Bọn họ không tài nào chấp nhận nổi điều ấy.

“Thắng hay thua còn chưa biết được”, Tiêu Hoàng nghiến răng, quát. Đan điền điên cuồng xoay tròn như muốn nổ tung, tiên nguyên vô cùng vô

tận đổ vào thanh kiếm trong tay anh ta. Cùng lúc đó, kiếm nguyên nhị đoạn cũng bùng nổ, vô số kiếm quyết phức tạp nhanh chóng chuyện động. Từng luồng kiếm vận như một cái kén, không ngừng dập dờn, ngưng tụ, ngưng tụ rồi ngừng tụ trên thân kiếm.

Có điều, trông Tiêu Hoàng có vẻ không chịu nổi, sắc mặt càng trở nên tái nhợt.

“Cửu Diễn Kiếm trong truyền thuyết ư?”, Hà Bất Hưu kinh ngạc, liếc Tiêu Hoàng. Song không chỉ là hắn ta, mà rất nhiều người trong học viện Hạp Tự đều kinh ngạc đến ngây người.

Cửu Diễn Kiếm là Chí Bảo đứng đầu của Hạp Tự, hễ là học viên của học viện thì ai cũng biết đến nó.

Nhưng, kiếm quyết của cửu Diễn Kiếm rất phức tạp! Vậy nó phức tạp cỡ nào? Nghe nói, bình thường Thập Phương Siêu Thoát tu luyện kiếm quyết phải học được khoảng 10 lượng thông tin, thì của cửu Diễn Kiếm sẽ là khoảng 10 ngàn, rắc rối hơn gấp ngàn lần! Phải nói là cực kỳ khủng bố.

Cũng vì thế nên 99,99% kiếm tu cũng sẽ không đi tu luyện cửu Diễn Kiếm, cùng lắm chỉ dùng để tham khảo mà thôi.

Ai ngờ, Tiêu Hoàng lại tu luyện? Đúng là cứng đầu! Và khiến người ta bất ngờ!

cửu Diễn tên như ý nghĩa, tổng cộng có chín loại biến hóa, dùng quỷ dị khó lường là chủ, 1 biến hóa sinh ra khí giết chóc, 2 biến sinh ra sự linh hoạt, 3 biến tạo nên hư khí, 4 biến hình thành kiếm kết… Tổng cộng chín biến, cái nào cái nấy đều hết sức rắc rối và khó hiểu.



Vậy mà Tiêu Hoàng lại tu luyện cửu Diễn Kiếm, vả lại trông còn khá hoàn chỉnh, có vẻ đã nhập môn.

Thoáng chốc, vô số người đều nhìn Tiêu Hoàng bằng ánh mắt đầy mong đợi!

Nếu Tiêu Hoàng thi triển được cửu Diễn Kiếm thật thì chưa biết chừng còn có thể xoay chuyển tình hình.

Nhưng, khi tất cả mọi người đều vô cùng mong đợi thì bỗng nhiên…

“Phụt!”, sắc mặt Tiêu Hoàng chợt trắng bệch, mặt cắt không còn chút máu, khí tức cả người khô cạn như một cái hồ bị hút hết nước.

Thất bại trong gang tấc.

Chẳng những thất bại, còn bị cắn trả, miệng tràn máu tươi, hô hấp cũng trở nên yếu ớt, đứt quãng.

“Còn tưởng rằng sẽ mang đến bất ngờ gì chứ, nên ông đây mới kiên nhẫn nhìn anh, cho anh cơ hội biểu diễn, không cắt ngang, nhưng lại chỉ được nhiêu đó? Đúng là uổng công ông đây chờ đợi”, Hoàng Bùi hừ lạnh, trong con ngươi hiện lên vẻ tẻ ngắt đầy tàn nhẫn. Cơ thể hắn ta lóe lên rồi biến mất, chỉ dư lại tàn ảnh, y như dịch chuyển tức thời, xuất hiện trước mặt Tiêu Hoàng.

Thân pháp và tốc độ ấy thật đáng sợ! Đó rõ ràng là quy luật không gian cửu đoạn đỉnh phong. Hơn nữa, trước đó, hắn ta còn thể hiện ra quy luật Hủy Diệt cửu đoạn đỉnh phong. Chỉ với việc sở hữu hai loại quy luật cửu đoạn đỉnh phong ấy thôi đã cực kỳ khủng bố rồi.

Tiêu Hoàng cảm giác được nguy hiểm, định giơ thanh kiếm trong tay lên ngăn cản. Nhưng vì bị cắn trả, gây ra vết thương rất nặng, nên không thể làm được.

“Rác rưởi”, Hoàng Bùi quát, cây quạt trong tay xoay một cái, trên cánh quạt lóe lên ánh sáng lạnh sắc bén như lưỡi đao, quét ngang qua…

“Á!”, Tiêu Hoàng hét thảm một tiếng.



“Keng!”, thanh kiếm trong tay rớt xuống đất.

Rõ ràng có thể thấy cổ tay cầm kiếm của Tiêu Hoàng đã chảy đầy máu, lộ ra cả khớp xương, toàn bộ cổ tay gần như bị cắt đứt.

Tiêu Hoàng bay ngược ra ngoài.

“Láo toét!”, mấy phó viện trưởng của học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự cùng quát lên, đặc biệt là phó viện trưởng họ Lâm, ông ta trực tiếp nổi giận, định ra tay…

Mà giờ phút này, những học viên và ban lãnh đạo khác của học viện Hạp Tự cũng nổi giận nhìn chòng chọc vào Hoàng Bùi.

“Dư huynh, đây mà gọi là giao lưu?”, sắc mặt Cố Hoàng Sí hết sức khó coi, suýt nữa đã ra tay đập chết Hoàng Bùi.

Tiêu Hoàng gần như đã bị phế, là một kiếm tu, đặc biệt khi quen dùng kiếm bằng cái tay kia, vậy mà lại bị cắt đứt cố tay. Dù sau này có lành thì cũng sẽ không thể bình phục 100% được. Điều ấy đối với kiếm tu mà nói, chỉ kém đôi chút cũng đã coi như hủy hoại con đường kiếm đạo.

“Sư huynh…”

“Tiêu Hoàng”.

“Tiêu sư huynh…”

Nguyên Bảo, Tân Hạt, Hà Bất Hưu và những học viên tham gia giao lưu lần này đều xông tới, hết sức sốt ruột lấy ra đan dược chữa trị tốt nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tông Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook