Chương 1940
Tô Minh
03/01/2022
“Đại trưởng lão, đều đã thông báo với tất cả thế lực trong liên
minh chưa?”, lúc này Nam Phượng Vân lạnh nhạt hỏi, ảnh mắt không khỏi
lướt nhìn các cường giả tai to mặt lớn trong tầng.
“Đã thông báo hết rồi”, đại trưởng lão cung kính nói.
“Thếthì tốt, sau bữa tiệc lần này, tôi nghĩ nội bộ liên minh chắc hẳn không ai dám phản đối tôi trở thành minh chủ mới của liên minh đâu nhỉ?”, Nam Phượng Vân hừ một tiếng.
Ý bà ta là vị trí minh chủ liên minh nền văn minh cấp ba.
Mặc dù bà ta từng làm một lần.
Nhưng chỉ có một lần.
Không thỏa mãn được bà ta.
Bữa tiệc lớn lần này, nền văn minh Nam Khải phải thể hiện được sự lớn mạnh.
Kết thông gia với Đạo Hằng tông ở nền văn minh cấp bốn.
Ngay cả học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự cũng đến chúc mừng, thể diện biết bao.
Chỉ với hai điều này thôi chắc đã có thể khiến tất cả thế lực trong liên minh nền văn minh cấp ba khiếp sợ rồi nhỉ?
Còn ai dám ngăn cản?
Mặc dù có lẽ rất nhanh thôi là nền văn minh Nam Khải sẽ tiến lên nền văn minh cấp bốn với sự giúp đỡ của Đạo Hằng tông, nhưng trước khi tiến lên thành công thì bà ta phải trở thành minh chủ liên minh nền văn minh cấp ba lần nữa, cũng có lợi ích, tốt xấu gì cũng có thể lấy máu của liên minh tiếp tục làm nền văn minh Nam Khải lớn mạnh, không phải sao? Đó cũng chính là tận dụng vật thừa.
Trần Chỉ Tinh bên cạnh Nam Phượng Vân không khỏi cười khẩy.
Dã tâm của mẹ cô đã không còn chỗ nào để nói nữa rồi.
Dã tâm quá lớn.
Sống thế không mệt sao?
“Con cười cái gì? Chỉ Tinh, mẹ nhắc con hôm nay Đạo Hằng tông sẽ đến, học viện Kỷ Nguyên cũng đến, con tốt nhất nên biểu hiện cho tốt, nếu làm hỏng việc lớn thì mẹ đảm bảo với con Tô Minh đó sẽ chết ngay lập tức, chết rất thảm đó!”, Nam Phượng Vân đe dọa, hôm nay rất quan trọng nên tuyệt đối không thế xuất hiện chút sơ suất nào, bà ta nghĩ Trần Chỉ Tinh chính là sơ suất.
“Học viện Kỷ Nguyên cũng đến?”, mắt Trần Chỉ Tinh lóe sáng, mặc dù cô đã biết tin tức này nhưng vẫn không tin.
Cũng đến nền văn minh Nam Khải khá lâu rồi.
Cô biết rõ sự lớn mạnh, bí ẩn và kiêu ngạo của Học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự.
Một câu nói thôi đã muốn cách xa.
Học viện Kỷ Nguyên luôn không nể mặt người khác.
Tại sao lần này.
Cô không tin lắm.
“Hừ, tất nhiên, không chỉ đến, thậm chí một trưởng lão của nội viện còn đích thân đến”, Nam Phượng Vân hơi phấn khích cũng khá kiêu ngạo.
Trần Chỉ Tinh không lên tiếng.
Đáy lòng cảm thấy thật lạnh lẽo.
Ngay cả học viện Kỷ Nguyên cũng đến? Học viện Kỷ Nguyên cộng thêm Đạo Hằng tông cùng tạo thanh thế cho nền văn minh Nam Khải, e là nền văn minh Nam Khải thật sự sắp trở thành nền văn minh cấp bốn rồi.
Dã tâm của mẹ mình ngày càng bộc phát rồi sao?
Đúng lúc này.
“Tàu chiến con thoi của Đạo Hằng tông sắp đến rồi, đi đón thôi!”, Nam Phượng Vân bỗng đứng lên lớn giọng nói.
Vinh quang của nền văn minh Nam Khải sắp chính thức bắt đầu rồi.
Sắc mặt Trần Chỉ Tinh càng tái nhợt.
Hoàn toàn không hề tình nguyện gì.
Nhưng nghĩ đến Tô Minh, nghĩ đến anh Tô, cô chỉ có thể đứng dậy đi theo bên cạnh Nam Phượng Vân.
“Đã thông báo hết rồi”, đại trưởng lão cung kính nói.
“Thếthì tốt, sau bữa tiệc lần này, tôi nghĩ nội bộ liên minh chắc hẳn không ai dám phản đối tôi trở thành minh chủ mới của liên minh đâu nhỉ?”, Nam Phượng Vân hừ một tiếng.
Ý bà ta là vị trí minh chủ liên minh nền văn minh cấp ba.
Mặc dù bà ta từng làm một lần.
Nhưng chỉ có một lần.
Không thỏa mãn được bà ta.
Bữa tiệc lớn lần này, nền văn minh Nam Khải phải thể hiện được sự lớn mạnh.
Kết thông gia với Đạo Hằng tông ở nền văn minh cấp bốn.
Ngay cả học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự cũng đến chúc mừng, thể diện biết bao.
Chỉ với hai điều này thôi chắc đã có thể khiến tất cả thế lực trong liên minh nền văn minh cấp ba khiếp sợ rồi nhỉ?
Còn ai dám ngăn cản?
Mặc dù có lẽ rất nhanh thôi là nền văn minh Nam Khải sẽ tiến lên nền văn minh cấp bốn với sự giúp đỡ của Đạo Hằng tông, nhưng trước khi tiến lên thành công thì bà ta phải trở thành minh chủ liên minh nền văn minh cấp ba lần nữa, cũng có lợi ích, tốt xấu gì cũng có thể lấy máu của liên minh tiếp tục làm nền văn minh Nam Khải lớn mạnh, không phải sao? Đó cũng chính là tận dụng vật thừa.
Trần Chỉ Tinh bên cạnh Nam Phượng Vân không khỏi cười khẩy.
Dã tâm của mẹ cô đã không còn chỗ nào để nói nữa rồi.
Dã tâm quá lớn.
Sống thế không mệt sao?
“Con cười cái gì? Chỉ Tinh, mẹ nhắc con hôm nay Đạo Hằng tông sẽ đến, học viện Kỷ Nguyên cũng đến, con tốt nhất nên biểu hiện cho tốt, nếu làm hỏng việc lớn thì mẹ đảm bảo với con Tô Minh đó sẽ chết ngay lập tức, chết rất thảm đó!”, Nam Phượng Vân đe dọa, hôm nay rất quan trọng nên tuyệt đối không thế xuất hiện chút sơ suất nào, bà ta nghĩ Trần Chỉ Tinh chính là sơ suất.
“Học viện Kỷ Nguyên cũng đến?”, mắt Trần Chỉ Tinh lóe sáng, mặc dù cô đã biết tin tức này nhưng vẫn không tin.
Cũng đến nền văn minh Nam Khải khá lâu rồi.
Cô biết rõ sự lớn mạnh, bí ẩn và kiêu ngạo của Học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự.
Một câu nói thôi đã muốn cách xa.
Học viện Kỷ Nguyên luôn không nể mặt người khác.
Tại sao lần này.
Cô không tin lắm.
“Hừ, tất nhiên, không chỉ đến, thậm chí một trưởng lão của nội viện còn đích thân đến”, Nam Phượng Vân hơi phấn khích cũng khá kiêu ngạo.
Trần Chỉ Tinh không lên tiếng.
Đáy lòng cảm thấy thật lạnh lẽo.
Ngay cả học viện Kỷ Nguyên cũng đến? Học viện Kỷ Nguyên cộng thêm Đạo Hằng tông cùng tạo thanh thế cho nền văn minh Nam Khải, e là nền văn minh Nam Khải thật sự sắp trở thành nền văn minh cấp bốn rồi.
Dã tâm của mẹ mình ngày càng bộc phát rồi sao?
Đúng lúc này.
“Tàu chiến con thoi của Đạo Hằng tông sắp đến rồi, đi đón thôi!”, Nam Phượng Vân bỗng đứng lên lớn giọng nói.
Vinh quang của nền văn minh Nam Khải sắp chính thức bắt đầu rồi.
Sắc mặt Trần Chỉ Tinh càng tái nhợt.
Hoàn toàn không hề tình nguyện gì.
Nhưng nghĩ đến Tô Minh, nghĩ đến anh Tô, cô chỉ có thể đứng dậy đi theo bên cạnh Nam Phượng Vân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.