Chương 2065
Tô Minh
13/01/2022
Tâm cành và tinh thần võ đạo của Có
Vân Chu hiện giờ vẫn còn đang cố chống
đã, cũng là bởi vì một tên Cổ Thần mà thôi.
Nếu như Có Thần bị đánh bại, và chết
rồi, vậy thì niềm tin như cong cỏ cứu mạng
kia cũng sẽ không còn nữa.
Lúc này.
“Ha ha ha, cậu bé ngoan, tốt, rất tốt!
Không hổ là người đàn ông mà Nhạn Nhi
coi trọng”, Mạc Châm Sơn đã bước xuống,
đi đến bên cạnh Tô Minh, cười haha, đầy sự
tán thường và hài lòng.
Mạc Thanh Nhạn ở bên cạnh Mạc Châm
Sơn ngay lập tức mở to mát, sắc mặt cũng
có chút đồ ứng: “Ông nội, ông đang nói linh
tinh gì vậy?”
“Khụ khu..: Tô Minh cũng có chút
ngượng ngùng, nói ra, anh và Mạc Thanh
Nhạn vốn không thân quen, tất nhiên
chuyện Mạc Thanh Nhạn giúp dỡ mình, anh
vẫn rất cảm kích.
“Nào có nói linh tinh chứ? Trước đó
chẳng phải cháu vẫn luôn lo lắng không
thôi, hận không thể để bộ xương già như
ông đây xuống dưới kể vai chiến đấu cùng
thẳng nhóc họ Tô nữa sao!”, Mạc Châm Sơn
vuốt râu, nụ cười càng thêm rõ ràng.
“Ông nội, ông.: Mạc Thanh Nhạn lúc
này thật sự đã xấu hồ vô cùng, cô ấy không
phải kẻ ngốc, cô ấy có thể cảm nhận được,
ông nội dường như đang cố ý ghép đôi
minh với Tô Minh, chỉ là, làm sao có thể trực
tiếp như vậy, kịch liệt tác hợp như vậy chứ?
Cô ấy với Tô Minh kế ra, còn chưa nói qua
được máy câu nữa?
“Hoàng Sĩ, đi, đến chỗ của lão!”, Mạc
Châm Sơn lại nhìn về phía Cố Hoàng Si, vẻ
mặt vô cùng phức tạp, còn có chút kích
động nói.
Nói đoạn, ông ấy lại nói với Tô Minh:
“Nhóc con, cùng đi đi, không phải Nhạn Nhi
muốn mời con uống trà uống rượu sao?”
“Khụ khu, dạ được, Tô Minh thực sự
ngượng ngùng.
Trì Thương Tuyết và Tổng Cẩm Phốn
cũng bước đến bên cạnh Tô Minh.
Một trái một phải.
“Tiền bối. Chúng tôi là Trì Thương Tuyết
và Tổng Cẩm Phốn, vẫn là hai người con
gái này hiểu chuyện.
“Các cô là hồng nhan tri kỳ của thẳng
nhóc họ Tô đúng chứr, Mạc Châm Sơn vừa
cười vừa gật đầu, sau đó nói với Mạc Thanh
Nhạn: “Cháu phải thân thiết gần gũi với cô
Trì và cô Tổng một chút”.
“Ông nội, ông còn nói linh tinh nữa,
cháu thực sự sẽ mặc kệ ông đó:. Mặt của
Mạc Thanh Nhạn đã đò bừng, ông nội
muốn mình thân thiết gần gũi với Tri
Thương Tuyết và Tổng Cẩm Phón? Đây là
muốn mình sớm gia nhập vào trong đó sao?
Rất nhanh.
Nhóm người đã về đến ngọn núi phía
sau Tổng Viện, trở về dinh thự dị không
gian của Mạc Châm Sơn.
Mạc Thanh Nhạn dẫn Trì Thương Tuyết
và Tổng Cấm Phốn đi dạo quanh toàn bộ
dinh thự.
Còn Tô Minh, Mạc Châm Sơn, Có Hoàng
Si thì đang uống trà ở trong đình.
Có Hoàng Sí và Mạc Châm Sơn đã kể lại
chuyện của những năm gắn đây, nhớ lại
một số chuyện.
Tô Minh đa phần là ngồi lắng nghe.
Hồi lâu.
“Nhóc con, cuộc thi của Tổng Viện, con
có muốn tham gia không? Thực ra, với thực
lực hiện giờ của con, thì không cần phải
tham gia nữa, chi bằng trực tiếp đến Chúng
Sinh các, khả năng cao sẽ trở thành đệ từ
của một vị các chủ của Chúng Sinh các,
Mạc Châm Sơn mở miệng nói.
Đó là Mạc Châm Sơn, nếu lời này mà bị
Dương Sào và Hà Nhiếp nghe được thì sẽ bị
dọa sợ gắn chết.
Nếu Tô Minh thực sự làm theo như vậy,
toàn bộ tính toán và kế hoạch của bọn họ
đều sẽ thất bại.
Tô Minh lại không chút do dự lắc đầu:
“Sư tổ là lo lắng trong cuộc thi con sẽ gặp
phải Cố Thán?”
Vân Chu hiện giờ vẫn còn đang cố chống
đã, cũng là bởi vì một tên Cổ Thần mà thôi.
Nếu như Có Thần bị đánh bại, và chết
rồi, vậy thì niềm tin như cong cỏ cứu mạng
kia cũng sẽ không còn nữa.
Lúc này.
“Ha ha ha, cậu bé ngoan, tốt, rất tốt!
Không hổ là người đàn ông mà Nhạn Nhi
coi trọng”, Mạc Châm Sơn đã bước xuống,
đi đến bên cạnh Tô Minh, cười haha, đầy sự
tán thường và hài lòng.
Mạc Thanh Nhạn ở bên cạnh Mạc Châm
Sơn ngay lập tức mở to mát, sắc mặt cũng
có chút đồ ứng: “Ông nội, ông đang nói linh
tinh gì vậy?”
“Khụ khu..: Tô Minh cũng có chút
ngượng ngùng, nói ra, anh và Mạc Thanh
Nhạn vốn không thân quen, tất nhiên
chuyện Mạc Thanh Nhạn giúp dỡ mình, anh
vẫn rất cảm kích.
“Nào có nói linh tinh chứ? Trước đó
chẳng phải cháu vẫn luôn lo lắng không
thôi, hận không thể để bộ xương già như
ông đây xuống dưới kể vai chiến đấu cùng
thẳng nhóc họ Tô nữa sao!”, Mạc Châm Sơn
vuốt râu, nụ cười càng thêm rõ ràng.
“Ông nội, ông.: Mạc Thanh Nhạn lúc
này thật sự đã xấu hồ vô cùng, cô ấy không
phải kẻ ngốc, cô ấy có thể cảm nhận được,
ông nội dường như đang cố ý ghép đôi
minh với Tô Minh, chỉ là, làm sao có thể trực
tiếp như vậy, kịch liệt tác hợp như vậy chứ?
Cô ấy với Tô Minh kế ra, còn chưa nói qua
được máy câu nữa?
“Hoàng Sĩ, đi, đến chỗ của lão!”, Mạc
Châm Sơn lại nhìn về phía Cố Hoàng Si, vẻ
mặt vô cùng phức tạp, còn có chút kích
động nói.
Nói đoạn, ông ấy lại nói với Tô Minh:
“Nhóc con, cùng đi đi, không phải Nhạn Nhi
muốn mời con uống trà uống rượu sao?”
“Khụ khu, dạ được, Tô Minh thực sự
ngượng ngùng.
Trì Thương Tuyết và Tổng Cẩm Phốn
cũng bước đến bên cạnh Tô Minh.
Một trái một phải.
“Tiền bối. Chúng tôi là Trì Thương Tuyết
và Tổng Cẩm Phốn, vẫn là hai người con
gái này hiểu chuyện.
“Các cô là hồng nhan tri kỳ của thẳng
nhóc họ Tô đúng chứr, Mạc Châm Sơn vừa
cười vừa gật đầu, sau đó nói với Mạc Thanh
Nhạn: “Cháu phải thân thiết gần gũi với cô
Trì và cô Tổng một chút”.
“Ông nội, ông còn nói linh tinh nữa,
cháu thực sự sẽ mặc kệ ông đó:. Mặt của
Mạc Thanh Nhạn đã đò bừng, ông nội
muốn mình thân thiết gần gũi với Tri
Thương Tuyết và Tổng Cẩm Phón? Đây là
muốn mình sớm gia nhập vào trong đó sao?
Rất nhanh.
Nhóm người đã về đến ngọn núi phía
sau Tổng Viện, trở về dinh thự dị không
gian của Mạc Châm Sơn.
Mạc Thanh Nhạn dẫn Trì Thương Tuyết
và Tổng Cấm Phốn đi dạo quanh toàn bộ
dinh thự.
Còn Tô Minh, Mạc Châm Sơn, Có Hoàng
Si thì đang uống trà ở trong đình.
Có Hoàng Sí và Mạc Châm Sơn đã kể lại
chuyện của những năm gắn đây, nhớ lại
một số chuyện.
Tô Minh đa phần là ngồi lắng nghe.
Hồi lâu.
“Nhóc con, cuộc thi của Tổng Viện, con
có muốn tham gia không? Thực ra, với thực
lực hiện giờ của con, thì không cần phải
tham gia nữa, chi bằng trực tiếp đến Chúng
Sinh các, khả năng cao sẽ trở thành đệ từ
của một vị các chủ của Chúng Sinh các,
Mạc Châm Sơn mở miệng nói.
Đó là Mạc Châm Sơn, nếu lời này mà bị
Dương Sào và Hà Nhiếp nghe được thì sẽ bị
dọa sợ gắn chết.
Nếu Tô Minh thực sự làm theo như vậy,
toàn bộ tính toán và kế hoạch của bọn họ
đều sẽ thất bại.
Tô Minh lại không chút do dự lắc đầu:
“Sư tổ là lo lắng trong cuộc thi con sẽ gặp
phải Cố Thán?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.