Chương 2129
Tô Minh
13/01/2022
Vậy thì.
Còn hậu quả thì sao?
Giết người rối cũng có ngày bị người khác giết!
Chia khóa thần phẩm của Hồng Nhân đã bị Tô Minh đoạt được.
Không tối đầu!
Còn đại điện Chúng Sinh lúc này võ cùng yên tinh,
kiểu yên tĩnh đến kinh ngạc.
Ngay cả Đại Các chủ Phùng Giao cũng như pho tượng đá.
Hồng. Hồng Nhân chết rồi?
Đó là Hồng Nhân, người duy nhất được phần lôn tốp
thanh niên ở Chúng Sinh các công nhận.
Đó là cháu gái duy nhất của lão Hồng, thái thượng
trường lão đình cấp.
Vậy mà chết như thế?
“Vi vậy anh chiến hay là., trong lúc yên tĩnh, Tô
Minh nhìn về phía Đó Vô Mệnh, nói.
Đó Vô Mệnh suýt nữa mềm nhữn người ra, sắc mặt
trắng bệch không còn giọt máu.
“Tôi. Tổ. Đây là chia khóa thần phẩm. Đó vo
Mệnh không nói nổi nữa, vội ném chia khóa thắn phẩm
của mình cho Tô Minh.
“Cũng hiểu chuyện đấy!, Tô Minh rất hài lòng, tâm
trạng cũng tốt hơdn, vì vậy ném chia khóa thiên phẩm của
minh cho Đồ Vô Mệnh, còn đặt chia khóa hoàng phẩm của Mạc Thanh Nhạn lên trên bàn. Vốn đĩ chia khóa
hoàng phẩm này là dành cho Hồng Nhân nhưng cô ta lại
chết rối.
Đồng thời lúc này..
“Nhàn Nhi của ta! Nhàn Nhit Là kẻ nào, kẻ nào đã
giết Nhân Nhi của ta?”, giọng nói đau khổ cũng cực,
phản nộ võ cùng, dường như sắp nhập ma, hoàn toàn
mất kiểm soát. Âm thanh gào thét vang vọng trong
không gian lớn ở Chúng Sinh các, xé tan màn đêm,
ngưng đọng vạn vật. Toàn bộ Chúng Sinh các lập tức bị
khóa chặt, tất cả không khí và không gian đều bị khóa
chặt, ngay cả mặt trăng và vì sao cuối chân trời cũng
không ngừng run rấy, đều nấp trong làn mây đden.
Lão Hồng một bước từ sau núi của Chúng Sinh các
bước ra rồi đi về phía đại điện Chúng Sinh.
Lúc này đại điện Chúng Sinh đang suy tàn và không
ngừng run rấy, cảm giác nó có thể sụp đổ bắt cứ lúc
nào. Là do khí tức của lão Hồng, kế cả lào Hồng vẫn
chưa đến nhưng khí tức của bà ta đã khóa chặt đại điện
Chúng Sinh khiển đại điện Chúng Sinh không trụ nổi.
“Lão Hồng! Nữa đêm nữa hôm bà gào cái gì vậy?
Cháu gái của bà chết rồi, chết cũng tốt mà. Nói không
quả thì cháu gái bà chết trong tay đệ tử Tô Minh của tôi,
cũng coi như vinh dự của nó rồi, một giãy sau, lại một
giọng nói vang vọng chấn động cả Chúng Sinh các,
giọng nói cũng rất lớn, hơn nữa còn vô cùng bá đạo và
khoa trương. Đó chính là Diễm Huyển Kinh.
Diễm Huyển Kinh cũng buớc ra rồi đi về phía đại điện
Chúng Sinh.
Ông ta không cần nhìn thì cũng biết là Tô Minh giết chết Hồng Nhàn. Bãi vì Hồng Nhân vốn là người đứng
đầu trong tốp thanh niên của Chúng Sinh các. Người có
thực lực này chắc chỉ có Tô Minh mà thôi.
Diễm Huyến Kinh rất vui, dường như không cảm thấy
Tô Minh đã gây chuyện mà ông ta rất muốn khen Tô
Minh một cầu: Nhóc TôI Con giết hay lắm!
Còn hậu quả thì sao?
Giết người rối cũng có ngày bị người khác giết!
Chia khóa thần phẩm của Hồng Nhân đã bị Tô Minh đoạt được.
Không tối đầu!
Còn đại điện Chúng Sinh lúc này võ cùng yên tinh,
kiểu yên tĩnh đến kinh ngạc.
Ngay cả Đại Các chủ Phùng Giao cũng như pho tượng đá.
Hồng. Hồng Nhân chết rồi?
Đó là Hồng Nhân, người duy nhất được phần lôn tốp
thanh niên ở Chúng Sinh các công nhận.
Đó là cháu gái duy nhất của lão Hồng, thái thượng
trường lão đình cấp.
Vậy mà chết như thế?
“Vi vậy anh chiến hay là., trong lúc yên tĩnh, Tô
Minh nhìn về phía Đó Vô Mệnh, nói.
Đó Vô Mệnh suýt nữa mềm nhữn người ra, sắc mặt
trắng bệch không còn giọt máu.
“Tôi. Tổ. Đây là chia khóa thần phẩm. Đó vo
Mệnh không nói nổi nữa, vội ném chia khóa thắn phẩm
của mình cho Tô Minh.
“Cũng hiểu chuyện đấy!, Tô Minh rất hài lòng, tâm
trạng cũng tốt hơdn, vì vậy ném chia khóa thiên phẩm của
minh cho Đồ Vô Mệnh, còn đặt chia khóa hoàng phẩm của Mạc Thanh Nhạn lên trên bàn. Vốn đĩ chia khóa
hoàng phẩm này là dành cho Hồng Nhân nhưng cô ta lại
chết rối.
Đồng thời lúc này..
“Nhàn Nhi của ta! Nhàn Nhit Là kẻ nào, kẻ nào đã
giết Nhân Nhi của ta?”, giọng nói đau khổ cũng cực,
phản nộ võ cùng, dường như sắp nhập ma, hoàn toàn
mất kiểm soát. Âm thanh gào thét vang vọng trong
không gian lớn ở Chúng Sinh các, xé tan màn đêm,
ngưng đọng vạn vật. Toàn bộ Chúng Sinh các lập tức bị
khóa chặt, tất cả không khí và không gian đều bị khóa
chặt, ngay cả mặt trăng và vì sao cuối chân trời cũng
không ngừng run rấy, đều nấp trong làn mây đden.
Lão Hồng một bước từ sau núi của Chúng Sinh các
bước ra rồi đi về phía đại điện Chúng Sinh.
Lúc này đại điện Chúng Sinh đang suy tàn và không
ngừng run rấy, cảm giác nó có thể sụp đổ bắt cứ lúc
nào. Là do khí tức của lão Hồng, kế cả lào Hồng vẫn
chưa đến nhưng khí tức của bà ta đã khóa chặt đại điện
Chúng Sinh khiển đại điện Chúng Sinh không trụ nổi.
“Lão Hồng! Nữa đêm nữa hôm bà gào cái gì vậy?
Cháu gái của bà chết rồi, chết cũng tốt mà. Nói không
quả thì cháu gái bà chết trong tay đệ tử Tô Minh của tôi,
cũng coi như vinh dự của nó rồi, một giãy sau, lại một
giọng nói vang vọng chấn động cả Chúng Sinh các,
giọng nói cũng rất lớn, hơn nữa còn vô cùng bá đạo và
khoa trương. Đó chính là Diễm Huyển Kinh.
Diễm Huyển Kinh cũng buớc ra rồi đi về phía đại điện
Chúng Sinh.
Ông ta không cần nhìn thì cũng biết là Tô Minh giết chết Hồng Nhàn. Bãi vì Hồng Nhân vốn là người đứng
đầu trong tốp thanh niên của Chúng Sinh các. Người có
thực lực này chắc chỉ có Tô Minh mà thôi.
Diễm Huyến Kinh rất vui, dường như không cảm thấy
Tô Minh đã gây chuyện mà ông ta rất muốn khen Tô
Minh một cầu: Nhóc TôI Con giết hay lắm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.