Chương 2134
Tô Minh
13/01/2022
Trên thực tế, tất cả những vị Thái thượng trường lão
khác của Chúng Sinh các đều đã cùng hợp tác với nhau
để đối phó ông ta, bà lão Hồng chỉ là một trong số những
người đó và bà ta còn có địa vị rất cao, những vị Thái
thượng trường lão khác sẽ không để mất bà lão Hồng.
Hơn nữa, bây giờ, thàng nhóc họ Tô và con bé họ Mạc
đều đang ở đây, nếu trận chiến này thật sự nó ra thì phải
làm cách nào để bảo vệ hai đừa nhóc này đây? Đến lúc
đó, nếu ông ta không còn đủ sức lực để bảo vệ hai người
bọn họ nữa, lỡ như hai đứa nhỏ bị đám người kia âm thẩm
giết hại thì phải làm sao đây?
Càng không nói đến chuyện, một khi trận chiến đã nó
ra rồi thi tương đương với việc Chúng Sinh các sẽ phải
thay mẫu, nếu thật như vậy thi hành trình đến bí cảnh
Chúng Sinh trong vài ngày tối ất phải hủy bỏ, tốn thất này
quá lớn, cho dù là thắng nhóc họ Tő hay là con bé họ Mạc
này thì lần đến bí cảnh này có ý nghĩa cực kỳ quan trọng
này thì lấn đến bí cành này có ý nghĩa cực kỳ quan trọng
đối với chúng nó, không thể làm ảnh hưởng tới hai đứa
được.
Cho nên, sau khi tính đi tính lại thì lần này, Diễm
Huyến Kinh không có ra xử lý bà lão Hồng, chỉ có thể chờ
đợi cơ hội lần sau thôi.
Không thế không nói rằng mặc dù bên ngoài Diễm
Huyền Kinh trông có vẻ kiêu căng, ngạo mạn nhưng ông
ta cũng không phải là một tên ngốc, không có não, suy
nghĩ của ông ta vẫn rất sâu sắc, chẳng qua là lúc bình
thường, trong hầu hết các tình huống, ông ta không cần
phải suy nghĩ đến những chuyện như vậy, chi bằng thực
lực tối cao của mình mặc sức tung hoành, nên trông ông
ta mới có vẻ nóng này, không biết kiêng dẻ, không có đầu
óc như vậy.
Tô Minh đứng ở bên cạnh, ánh mắt của anh lóe lên
một chút khác thường.
Trên thực tế, Tô Minh cũng bị ánh mắt cuối cùng
trước lúc rời đi của bà lão Hồng làm cho kinh hãi, trong
lòng anh cảm nhận được sự việc thật sự nghiêm trọng,
anh cần phải cần thận hơn.
Một ngày bà lào Hồng còn chưa chết.
Là thêm một ngày anh phải sống trong lo lắng,
cần thận.
“Phủng Giao, này thì ngữa tay, nếu như ông chịu đưa
hai cái chia khóa tuyệt phẩm kia cho hai đệ tử của tôi thì
cái con nhóc Hồng Nhàn kia cũng sẽ không phải chết,
ông lại còn thích giờ què khôn vật, giờ thì hay rói? Nếu tôi
là bà lão Hồng thì tôi cũng sẽ không tha cho ông, việc
này đều là do một tay ông dựng nên”, ngay sau đó, Diễm
Huyển Kinh liếc Đại Các chủ Phùng Giao, thần nhiên nói.
Ông ta vừa nói xong, Phùng Giao bị dọa đến mức hai
chân mềm nhữn.
Mặt ông ta cất không còn một giọt máu.
Ông ta có lông tốt, nhưng ông ta không thể ngờ tối
được. kết quả lại biến thành như vậy.
Đúng vậy!
Bà lão Hồng có khả năng sẽ đồ hết tội gây nên cái
chết cho châu gái của bà ta lên đầu ông ta?
khác của Chúng Sinh các đều đã cùng hợp tác với nhau
để đối phó ông ta, bà lão Hồng chỉ là một trong số những
người đó và bà ta còn có địa vị rất cao, những vị Thái
thượng trường lão khác sẽ không để mất bà lão Hồng.
Hơn nữa, bây giờ, thàng nhóc họ Tô và con bé họ Mạc
đều đang ở đây, nếu trận chiến này thật sự nó ra thì phải
làm cách nào để bảo vệ hai đừa nhóc này đây? Đến lúc
đó, nếu ông ta không còn đủ sức lực để bảo vệ hai người
bọn họ nữa, lỡ như hai đứa nhỏ bị đám người kia âm thẩm
giết hại thì phải làm sao đây?
Càng không nói đến chuyện, một khi trận chiến đã nó
ra rồi thi tương đương với việc Chúng Sinh các sẽ phải
thay mẫu, nếu thật như vậy thi hành trình đến bí cảnh
Chúng Sinh trong vài ngày tối ất phải hủy bỏ, tốn thất này
quá lớn, cho dù là thắng nhóc họ Tő hay là con bé họ Mạc
này thì lần đến bí cảnh này có ý nghĩa cực kỳ quan trọng
này thì lấn đến bí cành này có ý nghĩa cực kỳ quan trọng
đối với chúng nó, không thể làm ảnh hưởng tới hai đứa
được.
Cho nên, sau khi tính đi tính lại thì lần này, Diễm
Huyến Kinh không có ra xử lý bà lão Hồng, chỉ có thể chờ
đợi cơ hội lần sau thôi.
Không thế không nói rằng mặc dù bên ngoài Diễm
Huyền Kinh trông có vẻ kiêu căng, ngạo mạn nhưng ông
ta cũng không phải là một tên ngốc, không có não, suy
nghĩ của ông ta vẫn rất sâu sắc, chẳng qua là lúc bình
thường, trong hầu hết các tình huống, ông ta không cần
phải suy nghĩ đến những chuyện như vậy, chi bằng thực
lực tối cao của mình mặc sức tung hoành, nên trông ông
ta mới có vẻ nóng này, không biết kiêng dẻ, không có đầu
óc như vậy.
Tô Minh đứng ở bên cạnh, ánh mắt của anh lóe lên
một chút khác thường.
Trên thực tế, Tô Minh cũng bị ánh mắt cuối cùng
trước lúc rời đi của bà lão Hồng làm cho kinh hãi, trong
lòng anh cảm nhận được sự việc thật sự nghiêm trọng,
anh cần phải cần thận hơn.
Một ngày bà lào Hồng còn chưa chết.
Là thêm một ngày anh phải sống trong lo lắng,
cần thận.
“Phủng Giao, này thì ngữa tay, nếu như ông chịu đưa
hai cái chia khóa tuyệt phẩm kia cho hai đệ tử của tôi thì
cái con nhóc Hồng Nhàn kia cũng sẽ không phải chết,
ông lại còn thích giờ què khôn vật, giờ thì hay rói? Nếu tôi
là bà lão Hồng thì tôi cũng sẽ không tha cho ông, việc
này đều là do một tay ông dựng nên”, ngay sau đó, Diễm
Huyển Kinh liếc Đại Các chủ Phùng Giao, thần nhiên nói.
Ông ta vừa nói xong, Phùng Giao bị dọa đến mức hai
chân mềm nhữn.
Mặt ông ta cất không còn một giọt máu.
Ông ta có lông tốt, nhưng ông ta không thể ngờ tối
được. kết quả lại biến thành như vậy.
Đúng vậy!
Bà lão Hồng có khả năng sẽ đồ hết tội gây nên cái
chết cho châu gái của bà ta lên đầu ông ta?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.