Chương 2249
Tô Minh
16/01/2022
Có thể thấy rõ, một đường chỉ ấn từ trên ngón tay của
Tô Minh hóa thành chùm sáng như sao băng, nhanh
không thể tưởng tượng nồi, bao hàm sát khí và khí tức hùy
diệt, còn mang theo sức mạnh của thiên nhiên, thậm chí
còn có sức hủy diệt hư không. Vô số sức mạnh chồng
chéo lên nhau, kết hợp vô cùng hoàn hảo, hình thành chỉ
ấn tấn công nhò hẹp.
Chỉ ấn dao động, vô cùng yên tĩnh, chỉ có luồng sáng
ập đến trước mặt Tô Minh, khóa chặt cổ hong anh. Đây có
thể coi là đòn tấn công chí mạng.
Còn một lão tổ tông khác của vương triều Cu Minh
cũng không nhượng bộ. Trong lúc bổ nhào về phía Tô
Minh thì hai tay xuất hiện ma trào màu đen. Ma trào giống
như ma trụ mà trước đây ông ta sử dụng.
Ma trào sống động như thật, giống như linh hồn dao
động trên không trung với tốc độ và sức tấn công vô cùng
mạnh, hơn nữa còn kèm theo khí tức quỷ dị.
Ma trảo khóa chặt tim gan Tô Minh, đòn tấn công vô
cùng tàn nhẫn.
“Pháp Nguyên Trưong Hà! Đi!”, trong chớp mắt, Tô
Minh không hề quay đầu lại nhìn về phía hai lão tổ tông
của vương triều Cửu Minh, cũng không thèm để ý đến chỉ
ấn thông thiên và ma trào tấn công của họ, anh chì giớ
tay lên chỉ một cái về phía sau và trên đình đầu.
Pháp Nguyên Trường Hà ngay lập tức xuất hiện giống
như sông Ngân Hà xuất hiện trên không trung.
Thần kỳ!
Lúc ẩn lúc hiện!
Như dòng sông chày xiết, như chùm sáng chiếu vạn
dặm bao trùm đất trời.
Nhất thời, hai vị lão tổ tông của vương triều Cửu Minh
điên cuồng tấn công, bao gồm cả chỉ ấn thông thiên và
ma trào tấn công của họ lập tức chậm lại chục lần.
Nó giống như bị mắc kẹt trong đầm lầy vô tận.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
“Lên đường bình an nhé! Tôi không tiễn!”, Tô Minh
cười tàn nhẫn, trong chớp mắt lại chỉ hai cái liên tiếp về
phía Pháp Nguyên Trường Hà.
Một chỉ ấn là Thái U Hòa. Thái U Hòa khổng lồ đổ vào
Pháp Nguyên Trường Hà.
Pháp Nguyên Trường Hà giống như một chiếc lồng
Thái U Hỏa chẳng khác nào hổ xuống núi.
Còn một chỉ ấn nữa là luồng khí sinh mệnh chày vào
Pháp Nguyên Trường Hà.
Luồng khí sinh mệnh này là chất xúc tác đối với Thái U
Hòa, đối với Pháp Nguyên Trường Hà cũng vậy.
Lúc này khiến cho chiếc lồng Pháp Nguyên Trường Hà
càng cứng và chặt hơn khiến cho sức tấn công và sức hùy
diệt của Thái U Hòa càng mạnh hơn.
“Không!”
“Chết tiệt!”
“A..”.
“Đây là ngọn lửa gì vậy?”
“Sao lại không ra được?”
“Pháp Nguyên Trường Hà! Không thể nào!”
Nhất thời, hai lão tổ tông của vương triều Cửu Minh
điên cuồng giãy dụa, liều mình xuất chiêu với mong muốn
phá được Pháp Nguyên Trường Hà và chặn lại được Thái
U Hỏa nhưng tiếc rằng, cũng chỉ có thể giãy dụa mà thôi.
Còn ánh mắt và sự chú ý của Tô Minh từ đầu đến cuối
đều nhìn chằm chằm vào lão tổ tông mặc áo bào vàng,
đầu đội mão vua của vương triều Cừu Minh.
Đối phương đã bước ra một bước và đi vào hư không.
Tô Minh không thèm quan tâm, nhếch mép cười với về
tàn nhẫn và tự tin, cổ họng không ngừng run rầy, hét lớn:
“Bia Huyền Diệu!”
Tô Minh hóa thành chùm sáng như sao băng, nhanh
không thể tưởng tượng nồi, bao hàm sát khí và khí tức hùy
diệt, còn mang theo sức mạnh của thiên nhiên, thậm chí
còn có sức hủy diệt hư không. Vô số sức mạnh chồng
chéo lên nhau, kết hợp vô cùng hoàn hảo, hình thành chỉ
ấn tấn công nhò hẹp.
Chỉ ấn dao động, vô cùng yên tĩnh, chỉ có luồng sáng
ập đến trước mặt Tô Minh, khóa chặt cổ hong anh. Đây có
thể coi là đòn tấn công chí mạng.
Còn một lão tổ tông khác của vương triều Cu Minh
cũng không nhượng bộ. Trong lúc bổ nhào về phía Tô
Minh thì hai tay xuất hiện ma trào màu đen. Ma trào giống
như ma trụ mà trước đây ông ta sử dụng.
Ma trào sống động như thật, giống như linh hồn dao
động trên không trung với tốc độ và sức tấn công vô cùng
mạnh, hơn nữa còn kèm theo khí tức quỷ dị.
Ma trảo khóa chặt tim gan Tô Minh, đòn tấn công vô
cùng tàn nhẫn.
“Pháp Nguyên Trưong Hà! Đi!”, trong chớp mắt, Tô
Minh không hề quay đầu lại nhìn về phía hai lão tổ tông
của vương triều Cửu Minh, cũng không thèm để ý đến chỉ
ấn thông thiên và ma trào tấn công của họ, anh chì giớ
tay lên chỉ một cái về phía sau và trên đình đầu.
Pháp Nguyên Trường Hà ngay lập tức xuất hiện giống
như sông Ngân Hà xuất hiện trên không trung.
Thần kỳ!
Lúc ẩn lúc hiện!
Như dòng sông chày xiết, như chùm sáng chiếu vạn
dặm bao trùm đất trời.
Nhất thời, hai vị lão tổ tông của vương triều Cửu Minh
điên cuồng tấn công, bao gồm cả chỉ ấn thông thiên và
ma trào tấn công của họ lập tức chậm lại chục lần.
Nó giống như bị mắc kẹt trong đầm lầy vô tận.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
“Lên đường bình an nhé! Tôi không tiễn!”, Tô Minh
cười tàn nhẫn, trong chớp mắt lại chỉ hai cái liên tiếp về
phía Pháp Nguyên Trường Hà.
Một chỉ ấn là Thái U Hòa. Thái U Hòa khổng lồ đổ vào
Pháp Nguyên Trường Hà.
Pháp Nguyên Trường Hà giống như một chiếc lồng
Thái U Hỏa chẳng khác nào hổ xuống núi.
Còn một chỉ ấn nữa là luồng khí sinh mệnh chày vào
Pháp Nguyên Trường Hà.
Luồng khí sinh mệnh này là chất xúc tác đối với Thái U
Hòa, đối với Pháp Nguyên Trường Hà cũng vậy.
Lúc này khiến cho chiếc lồng Pháp Nguyên Trường Hà
càng cứng và chặt hơn khiến cho sức tấn công và sức hùy
diệt của Thái U Hòa càng mạnh hơn.
“Không!”
“Chết tiệt!”
“A..”.
“Đây là ngọn lửa gì vậy?”
“Sao lại không ra được?”
“Pháp Nguyên Trường Hà! Không thể nào!”
Nhất thời, hai lão tổ tông của vương triều Cửu Minh
điên cuồng giãy dụa, liều mình xuất chiêu với mong muốn
phá được Pháp Nguyên Trường Hà và chặn lại được Thái
U Hỏa nhưng tiếc rằng, cũng chỉ có thể giãy dụa mà thôi.
Còn ánh mắt và sự chú ý của Tô Minh từ đầu đến cuối
đều nhìn chằm chằm vào lão tổ tông mặc áo bào vàng,
đầu đội mão vua của vương triều Cừu Minh.
Đối phương đã bước ra một bước và đi vào hư không.
Tô Minh không thèm quan tâm, nhếch mép cười với về
tàn nhẫn và tự tin, cổ họng không ngừng run rầy, hét lớn:
“Bia Huyền Diệu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.