Chương 2385
Tô Minh
23/01/2022
“Hời cho anh, viên đan dược kia là thuốc chữa
thương cao cấp nhất mà tôi có thể lấy ra đó. Một viên
chắc phải có giá hơn 10 ngàn ma nguyên tinh cực
phẩm”, cô gái hừ một tiếng. Nếu không phải cô ta cần
người thí nghiệm thuốc, còn rất gấp, hơn nữa, trên ngọn
núi Huyết Liên khủng bố này hoàn toàn không có người
sống, nên không tìm thấy ai đề thử thuốc thì cô ta đã
không lãng phí một viên đan đưỢc chữa thương cao cấp
như Thăng Nguyên đan rồi: “Giờ, tôi sẽ trông chừng cho
anh, mau chữa thương đi, sớm hồi phục để còn thừ
thuốc cho tôi nữa”.
“Mình cũng may mắn đó chứ”, khi đan dược chưa
thương cao cấp kia tan trong miệng, cảm giác đầu tiên
của Tô Minh chính là viên thuốc này rất tốt!
Chí ít, vết thương chồng chất trong cơ thể anh đã
nhanh chóng chữa trị.
Vì thế vết thương trong cơ thể cũng lành nhanh hơn,
dẫn đến tốc độ vận chuyển của kho tàng huyết mạch
cũng nhanh hơn, năng lực tự lành cũng dần khôi phục,
bắt đầu tự mình chữa thương.
Nói đơn giản là viên đan dược chữa thương kia giống
như là một ngọn hòa chùng sáng lên giữa một cánh
đồng hoang vu đen thui.
“Tôi chắc chắn sẽ đền đáp ơn huệ này”, Tô Minh
thẩm nghĩ.
Nếu không có cô ta thì chắc anh đã chết rồi, còn là bị
hù thú nuốt chừng. Thế nên, mặc kệ cô ta có mục đích
gì, cứu mình để thử thuốc hay cái khác thì suy cho cùng
cũng coi như là cứu anh!
Cái mạng này là do cô ta cứu.
Còn chuyện sao sát khí trên người cô ta nồng như
vậy, có khi còn là đại ma đầu. Song, Tô Minh cũng không
để ý, vì nguyên tắc làm người của anh là anh có tốt đến
mấy, nhưng nếu có ý xấu với tôi, vậy anh chính là người
xấu. Còn anh có ác, có hư hòng, lại đối xử tốt với tôi, vậy
anh chính là người tốt. Rất đơn giản.
“Chưa 10 ngàn tuổi đã là Tru Vận tầng sáu, tư chất võ
đạo kiểu ấy cũng coi như là yêu nghiệt đình cấp ở cả Ma
giới Hàn Uyên. Tôi đây đúng là khá tò mò về lai lịch của
anh đó”, khi Tô Minh đang chữa thương, cô gái lại bỗng
lầm bầm.
Vốn đĩ, đang thiếu người thừ thuốc ở ngọn núi khùng
bố không ai đặt chân đến này, may mắn sao lại gặp được
Tô Minh, dù anh có bị thương nặng, nhưng lại còn sống!
Cứu sống là có thể thử thuốc cho mình rồi!
Không suy nghĩ nhiều.
Nhưng nếu quan sát kỹ càng mới phát hiện đối
phương vậy mà mới khoảng 10.000 tuổi?
10.000 tuổi đạt tới cành giới Tru Vận tầng 6, giống như
một trò đùa vậy.
Phài biết rằng ngay cà bàn thân cô ta khi 10.000 tuổi
cũng cách cảnh giới Tru Vận tầng sáu một khoảng rất xa,
thậm chí lúc đó mới chỉ dừng chân tại Kiếp cành đã được
xưng tụng là yêu nghiệt tuyệt thế.
Nếu đặt lên bàn cân so sánh, chì bàn về thiên phú võ
đạo thì người mà cô ta chỉ ngẫu nhiên chạm mặt này
dường như cũng quá khoa trương rồi.
Trên thực tế, cành giới võ đạo của Tô Minh chỉ mới
tăng vọt gần đây, trước đó anh chỉ là bán bộ Tru Vận, chỉ
vậy mà thôi, từ khi khởi hành tới nền văn minh Hàn Uyên,
thương cao cấp nhất mà tôi có thể lấy ra đó. Một viên
chắc phải có giá hơn 10 ngàn ma nguyên tinh cực
phẩm”, cô gái hừ một tiếng. Nếu không phải cô ta cần
người thí nghiệm thuốc, còn rất gấp, hơn nữa, trên ngọn
núi Huyết Liên khủng bố này hoàn toàn không có người
sống, nên không tìm thấy ai đề thử thuốc thì cô ta đã
không lãng phí một viên đan đưỢc chữa thương cao cấp
như Thăng Nguyên đan rồi: “Giờ, tôi sẽ trông chừng cho
anh, mau chữa thương đi, sớm hồi phục để còn thừ
thuốc cho tôi nữa”.
“Mình cũng may mắn đó chứ”, khi đan dược chưa
thương cao cấp kia tan trong miệng, cảm giác đầu tiên
của Tô Minh chính là viên thuốc này rất tốt!
Chí ít, vết thương chồng chất trong cơ thể anh đã
nhanh chóng chữa trị.
Vì thế vết thương trong cơ thể cũng lành nhanh hơn,
dẫn đến tốc độ vận chuyển của kho tàng huyết mạch
cũng nhanh hơn, năng lực tự lành cũng dần khôi phục,
bắt đầu tự mình chữa thương.
Nói đơn giản là viên đan dược chữa thương kia giống
như là một ngọn hòa chùng sáng lên giữa một cánh
đồng hoang vu đen thui.
“Tôi chắc chắn sẽ đền đáp ơn huệ này”, Tô Minh
thẩm nghĩ.
Nếu không có cô ta thì chắc anh đã chết rồi, còn là bị
hù thú nuốt chừng. Thế nên, mặc kệ cô ta có mục đích
gì, cứu mình để thử thuốc hay cái khác thì suy cho cùng
cũng coi như là cứu anh!
Cái mạng này là do cô ta cứu.
Còn chuyện sao sát khí trên người cô ta nồng như
vậy, có khi còn là đại ma đầu. Song, Tô Minh cũng không
để ý, vì nguyên tắc làm người của anh là anh có tốt đến
mấy, nhưng nếu có ý xấu với tôi, vậy anh chính là người
xấu. Còn anh có ác, có hư hòng, lại đối xử tốt với tôi, vậy
anh chính là người tốt. Rất đơn giản.
“Chưa 10 ngàn tuổi đã là Tru Vận tầng sáu, tư chất võ
đạo kiểu ấy cũng coi như là yêu nghiệt đình cấp ở cả Ma
giới Hàn Uyên. Tôi đây đúng là khá tò mò về lai lịch của
anh đó”, khi Tô Minh đang chữa thương, cô gái lại bỗng
lầm bầm.
Vốn đĩ, đang thiếu người thừ thuốc ở ngọn núi khùng
bố không ai đặt chân đến này, may mắn sao lại gặp được
Tô Minh, dù anh có bị thương nặng, nhưng lại còn sống!
Cứu sống là có thể thử thuốc cho mình rồi!
Không suy nghĩ nhiều.
Nhưng nếu quan sát kỹ càng mới phát hiện đối
phương vậy mà mới khoảng 10.000 tuổi?
10.000 tuổi đạt tới cành giới Tru Vận tầng 6, giống như
một trò đùa vậy.
Phài biết rằng ngay cà bàn thân cô ta khi 10.000 tuổi
cũng cách cảnh giới Tru Vận tầng sáu một khoảng rất xa,
thậm chí lúc đó mới chỉ dừng chân tại Kiếp cành đã được
xưng tụng là yêu nghiệt tuyệt thế.
Nếu đặt lên bàn cân so sánh, chì bàn về thiên phú võ
đạo thì người mà cô ta chỉ ngẫu nhiên chạm mặt này
dường như cũng quá khoa trương rồi.
Trên thực tế, cành giới võ đạo của Tô Minh chỉ mới
tăng vọt gần đây, trước đó anh chỉ là bán bộ Tru Vận, chỉ
vậy mà thôi, từ khi khởi hành tới nền văn minh Hàn Uyên,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.