Chương 885: Không ai bì nổi!
Tô Minh
26/11/2021
Nhưng thì sao?
So với thần hồn cô gái kia thì gộp những lão quái vật kia và mấy ông trùm ở cả thế giới Đại Thiên lại cũng chẳng đáng là gì.
Quan Hoàng quyết định để con gái mình đi theo Tô Minh.
Dựa vào mối quan hệ đó, sau này, có khi thần hồn cô gái kia sẽ trở thành ô dù của Quan La Thiên.
Cho dù cô ta lười giúp Quan La Thiên thì có cô ta, Tô Minh cũng sẽ vùng lên trong thời gian
ngắn thòi. Con gái mình đi theo Tô Minh chắc chắn sẽ không thiệt.
“Phụ hoàng, người đúng là khiến con bất ngờ đó”, Quan Khuynh Thành cạn lời. Trong lòng cô, phụ hoàng là người cực kỳ bá đạo và quả quyết, nói một không nói hai, một tay che trời. Ai ngờ, cũng có một mặt không biết xấu hổ như vậy.
Có điều, Quan Khuynh Thành cũng rất vui.
ừ, còn có chút kiêu ngạo.
Đó là người đàn ông mình nhìn trúng đấy!
Không ai bì nổi!
Đừng nói là do thần hồn cò gái kia mang lại.
Thế tôi hỏi nhé, sao cô ta không chọn người khác, mà lại chọn sống nhờ trong thức hải người đàn ông của cò?
Còn chẳng phải là vì người đàn ông của cò quá xuất sắc và mạnh mẽ à?
“Cậu Tô, tòi đi trước nhé. Có lẽ chẳng bao lâu sau, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở thế giới Đại Thiên thòi”, sau đó, Quan Hoàng rời đi.
Dứt khoát quay đầu rời khỏi.
Mà thiên nữ Tạo Hóa cũng quay về trong thần hồn của Tò Minh.
“Ông ta thông minh đấy chứ”, thiên nữ Tạo Hóa nhận xét.
Tò Minh không để ý điều đó lắm, anh khá là bất lực và tò mò hỏi: “Thiên nữ tiền bối, thực lực của cô mạnh cỡ nào?”
Nói thật, ban nãy anh đã thấp thoáng cảm nhận được khí thế trên người Quan Hoàng. Nó bao la như bầu trời, không ai có thể địch nổi. Chẳc ông ta chỉ cần thổi một hơi thôi thì mấy trăm
ngàn Tô Minh cũng không đủ để ông ta giết.
Sự mạnh mẽ của Quan Hoàng hoàn toàn vượt xa suy đoán của anh!
Nhưng trong tình huống đó, ở trước mặt thiên nữ Tạo Hóa, Quan Hoàng lại… tỏ ra như vậy.
Có vẻ anh đã quá xem nhẹ thiên nữ tiên bối rồi!
“Mạnh cỡ nào á? Bổn thiên nữ cũng bó tay. Bởi vì, trong ký ức của tôi thì tôi chưa bao giờ dùng hết sức cả, nên chẳng biết nữa”.
Tô Minh sa mạc lời.
Sau đó, Tô Minh bình tĩnh lại, liếc nhìn đám lãnh đạo Tiên Âm Cốc.
Lại thấy Mạt Thính Vũ đã tự sát!
Khi Lâm Yển chết, bà ta đã tuyệt vọng tự sát.
So với thần hồn cô gái kia thì gộp những lão quái vật kia và mấy ông trùm ở cả thế giới Đại Thiên lại cũng chẳng đáng là gì.
Quan Hoàng quyết định để con gái mình đi theo Tô Minh.
Dựa vào mối quan hệ đó, sau này, có khi thần hồn cô gái kia sẽ trở thành ô dù của Quan La Thiên.
Cho dù cô ta lười giúp Quan La Thiên thì có cô ta, Tô Minh cũng sẽ vùng lên trong thời gian
ngắn thòi. Con gái mình đi theo Tô Minh chắc chắn sẽ không thiệt.
“Phụ hoàng, người đúng là khiến con bất ngờ đó”, Quan Khuynh Thành cạn lời. Trong lòng cô, phụ hoàng là người cực kỳ bá đạo và quả quyết, nói một không nói hai, một tay che trời. Ai ngờ, cũng có một mặt không biết xấu hổ như vậy.
Có điều, Quan Khuynh Thành cũng rất vui.
ừ, còn có chút kiêu ngạo.
Đó là người đàn ông mình nhìn trúng đấy!
Không ai bì nổi!
Đừng nói là do thần hồn cò gái kia mang lại.
Thế tôi hỏi nhé, sao cô ta không chọn người khác, mà lại chọn sống nhờ trong thức hải người đàn ông của cò?
Còn chẳng phải là vì người đàn ông của cò quá xuất sắc và mạnh mẽ à?
“Cậu Tô, tòi đi trước nhé. Có lẽ chẳng bao lâu sau, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở thế giới Đại Thiên thòi”, sau đó, Quan Hoàng rời đi.
Dứt khoát quay đầu rời khỏi.
Mà thiên nữ Tạo Hóa cũng quay về trong thần hồn của Tò Minh.
“Ông ta thông minh đấy chứ”, thiên nữ Tạo Hóa nhận xét.
Tò Minh không để ý điều đó lắm, anh khá là bất lực và tò mò hỏi: “Thiên nữ tiền bối, thực lực của cô mạnh cỡ nào?”
Nói thật, ban nãy anh đã thấp thoáng cảm nhận được khí thế trên người Quan Hoàng. Nó bao la như bầu trời, không ai có thể địch nổi. Chẳc ông ta chỉ cần thổi một hơi thôi thì mấy trăm
ngàn Tô Minh cũng không đủ để ông ta giết.
Sự mạnh mẽ của Quan Hoàng hoàn toàn vượt xa suy đoán của anh!
Nhưng trong tình huống đó, ở trước mặt thiên nữ Tạo Hóa, Quan Hoàng lại… tỏ ra như vậy.
Có vẻ anh đã quá xem nhẹ thiên nữ tiên bối rồi!
“Mạnh cỡ nào á? Bổn thiên nữ cũng bó tay. Bởi vì, trong ký ức của tôi thì tôi chưa bao giờ dùng hết sức cả, nên chẳng biết nữa”.
Tô Minh sa mạc lời.
Sau đó, Tô Minh bình tĩnh lại, liếc nhìn đám lãnh đạo Tiên Âm Cốc.
Lại thấy Mạt Thính Vũ đã tự sát!
Khi Lâm Yển chết, bà ta đã tuyệt vọng tự sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.