Chương 934: Rất nhiều ánh mắt hoảng sợ
Tô Minh
26/11/2021
Bản thể cô ta chợt hiện ra, dài hơn bảy ngàn mét.
Quá lớn.
Bản thể vừa xuất hiện thì hai cánh đã úp lại, giam Tô Minh
trong sái cánh của mình.
“Anh còn sống thì tộc Kim Bằng Thái Cổ hay thậm chí là đế quốc Hoang Thú đều sẽ lâm vào nguy hiểm, cho nên tòi xin lỗi”, giọng Kim Tố Y đầy kiên quyết và điên cuồng.
Chưa nói hết lời.
“Rầm rầm rầm rầm…”
Nổ tung!
Cô ta tự bạo.
Tự bạo không chút do dự
nào.
Đó là điều tất cá mọi người không ngờ đến, bao gồm cả Kim Cửu Thương.
Dù sao Kim Tố Y cũng là một yêu nghiệt, không nói đến tộc Kim Bằng Thái Cổ, dù cho ra đế quốc Hoang Thú thì hàng tỷ năm trôi qua chắc cũng chỉ có một sự íôn tại luân hồi thành còng.
Một yêu nghiệt như thế, yêu nghiệt có thể ảnh hưởng đến số mệnh của cả đế quốc Hoang Thú.
Làm sao có thế dễ dàng buông bỏ tính mạng của mình như thế được? Dù Kim TỐ Y có nuốt Kiệt Khí Hoàn.
Sinh mệnh cô ta vẫn rất rất rất quan trọng, rất đáng giá.
Không nên xúc động như thế, bất ngờ tự bạo!
Đầu óc Kim Cửu Thương trống rồng đứng sững sờ ở đó!
Những người khác trong tộc Kim Bằng Thái Cổ, thậm chí là tất cả tộc thú của đế quốc Hoang Thú này đều thế.
Kim TỐ Y có sức mạnh tuyệt đối như thế, huống chi cô ta còn nuốt cả Kiệt Khí Hoàn để đẩy trạng thái lên mức cao nhất, tự bạo như thế, mọi thứ sẽ được khuếch đại nhiều hơn một người ở tầng Võ cao tự bạo.
Phía dưới, phần lớn kiến trúc của đế quốc Hoang Thú đều bị hóa thành tro tàn, trừ những cái đã được trận pháp vây quanh. Thế nhưng cả Bằng Cư lại không bị hưtổn gì, buộc lòng phải nói tộc Kim Bằng Thái Cổ che giấu rất sâu, cả phòng ngự của Bằng Cư cũng dùng đến những thủ đoạn đặc biệt.
Ầm ầm ‘âm…
Dãy núi Vô Mệnh, núi Hỏa chắn quanh bán kính mấy ngàn dặm xung quanh đều vỡ nát, đổ xuống.
Cả thủ đô đế quốc Hoang Thú dưới chân núi Vô Mệnh đều chìm vào cảm giác quay về hỗn độn, quay về cái thời kỳ đó.
Sau đó là dòng khí hủy diệt cuồn cuộn ập tới, kéo dài cả mười phút.
Khoảng mười phút sau mới có hơi thở mở hỗn độn ra.
Mới yên tĩnh lại một chút.
Rất nhiều ánh mắt hoảng sợ
run rẩy tìm kiếm khắp nơi, hòng tìm thấy bóng dáng Tô Minh, tuy rằng tất cả người tộc thú đều biết có lẽ thanh niên loài người đó đã chết rồi.
Không thể chưa chết được.
Quá lớn.
Bản thể vừa xuất hiện thì hai cánh đã úp lại, giam Tô Minh
trong sái cánh của mình.
“Anh còn sống thì tộc Kim Bằng Thái Cổ hay thậm chí là đế quốc Hoang Thú đều sẽ lâm vào nguy hiểm, cho nên tòi xin lỗi”, giọng Kim Tố Y đầy kiên quyết và điên cuồng.
Chưa nói hết lời.
“Rầm rầm rầm rầm…”
Nổ tung!
Cô ta tự bạo.
Tự bạo không chút do dự
nào.
Đó là điều tất cá mọi người không ngờ đến, bao gồm cả Kim Cửu Thương.
Dù sao Kim Tố Y cũng là một yêu nghiệt, không nói đến tộc Kim Bằng Thái Cổ, dù cho ra đế quốc Hoang Thú thì hàng tỷ năm trôi qua chắc cũng chỉ có một sự íôn tại luân hồi thành còng.
Một yêu nghiệt như thế, yêu nghiệt có thể ảnh hưởng đến số mệnh của cả đế quốc Hoang Thú.
Làm sao có thế dễ dàng buông bỏ tính mạng của mình như thế được? Dù Kim TỐ Y có nuốt Kiệt Khí Hoàn.
Sinh mệnh cô ta vẫn rất rất rất quan trọng, rất đáng giá.
Không nên xúc động như thế, bất ngờ tự bạo!
Đầu óc Kim Cửu Thương trống rồng đứng sững sờ ở đó!
Những người khác trong tộc Kim Bằng Thái Cổ, thậm chí là tất cả tộc thú của đế quốc Hoang Thú này đều thế.
Kim TỐ Y có sức mạnh tuyệt đối như thế, huống chi cô ta còn nuốt cả Kiệt Khí Hoàn để đẩy trạng thái lên mức cao nhất, tự bạo như thế, mọi thứ sẽ được khuếch đại nhiều hơn một người ở tầng Võ cao tự bạo.
Phía dưới, phần lớn kiến trúc của đế quốc Hoang Thú đều bị hóa thành tro tàn, trừ những cái đã được trận pháp vây quanh. Thế nhưng cả Bằng Cư lại không bị hưtổn gì, buộc lòng phải nói tộc Kim Bằng Thái Cổ che giấu rất sâu, cả phòng ngự của Bằng Cư cũng dùng đến những thủ đoạn đặc biệt.
Ầm ầm ‘âm…
Dãy núi Vô Mệnh, núi Hỏa chắn quanh bán kính mấy ngàn dặm xung quanh đều vỡ nát, đổ xuống.
Cả thủ đô đế quốc Hoang Thú dưới chân núi Vô Mệnh đều chìm vào cảm giác quay về hỗn độn, quay về cái thời kỳ đó.
Sau đó là dòng khí hủy diệt cuồn cuộn ập tới, kéo dài cả mười phút.
Khoảng mười phút sau mới có hơi thở mở hỗn độn ra.
Mới yên tĩnh lại một chút.
Rất nhiều ánh mắt hoảng sợ
run rẩy tìm kiếm khắp nơi, hòng tìm thấy bóng dáng Tô Minh, tuy rằng tất cả người tộc thú đều biết có lẽ thanh niên loài người đó đã chết rồi.
Không thể chưa chết được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.