Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!
Đánh giá: 7.2/10 từ 14 lượt
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!! - Diệp Linh
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh.
Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười:
-Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!!
Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt :
- Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không?
Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ.
Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không????
- Cốc…..cốc…cốc..
- Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ?
Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh:
- Không cần.
- Vậy khách quan cần gì thì cứ gọi.
- Được.
-------------------------------------------------------------------------
Sau khi ăn điểm tâm, trả phòng Mặc Viên tiếp tục lên đường. Đứng dậy vươn vai một cái, nàng bước ra khỏi quán trọ. Cảm giác dưới chân có cái gì cộm cộm, Mặc Viên giở chân lên, đập vào mắt là miếng ngọc bội lan hoa màu tím.
Nàng có biết miếng ngọc này nha. Nó chẳng phải của cái vị siêu cấp đại soái ca ngồi bàn đối diện sao? Lúc hắn đi từ trên lầu xuống nàng đã nhìn thấy miếng ngọc hết sức bắt mắt này cùng gương mặt yêu nghiệt hại nước hại dân của tên đó. =.=
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh.
Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười:
-Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!!
Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt :
- Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không?
Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ.
Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không????
- Cốc…..cốc…cốc..
- Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ?
Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh:
- Không cần.
- Vậy khách quan cần gì thì cứ gọi.
- Được.
-------------------------------------------------------------------------
Sau khi ăn điểm tâm, trả phòng Mặc Viên tiếp tục lên đường. Đứng dậy vươn vai một cái, nàng bước ra khỏi quán trọ. Cảm giác dưới chân có cái gì cộm cộm, Mặc Viên giở chân lên, đập vào mắt là miếng ngọc bội lan hoa màu tím.
Nàng có biết miếng ngọc này nha. Nó chẳng phải của cái vị siêu cấp đại soái ca ngồi bàn đối diện sao? Lúc hắn đi từ trên lầu xuống nàng đã nhìn thấy miếng ngọc hết sức bắt mắt này cùng gương mặt yêu nghiệt hại nước hại dân của tên đó. =.=
5 chương mới nhất truyện Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!
Danh sách chương truyện Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!
- Chương 121 - Bất kì ai cũng không có tư cách
- Chương 122 - Nam nữ thụ thụ bất tương thân
- Chương 123 - Bị hố
- Chương 124 - Rủ nhau làm chuyện xấu
- Chương 125 - Hối hận
- Chương 126 - Không nhịn được thì sao???
- Chương 127 - Đáng lo hơn
- Chương 128 - Không phải ruột thịt???
- Chương 129 - Hiểu lầm
- Chương 130 - Khách xa viếng thăm
- Chương 131 - Đồ tốt
- Chương 132 - Ngựa hoang xổng chuồng, chó đứt dây xích.
- Chương 133 - Muốn đánh người
- Chương 134 - Chơi bẩn
- Chương 135 - Cứu người.
- Chương 136 - Gian tế?!?
- Chương 137 - Mặc Vi???
- Chương 138 - Trò chuyện
- Chương 139 - Uống rượu
- Chương 140 - Tâm sự
- Chương 141 - Khổ nghìn lần
- Chương 142 - Cảm giác lên thuyền giặc
- Chương 143 - Tức giận
- Chương 144 - Không mong lại tổn thương thêm lần nữa
- Chương 145 - Hồ Uyển Nhi
- Chương 146 - Chạm mặt
- Chương 147 - Nhạc phụ???
- Chương 148 - Trở về
- Chương 149 - Trốn tránh?!?
- Chương 150 - Đau lòng