Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1950: Báo thù

Ss Tần

14/05/2024

Khói bụi tan đi.

Thân thể Sở Nguyên Bá không ngừng run rẩy, nước mũi cũng chảy ra, hốc mắt đỏ bừng.

Nhìn thấy bộ dạng này của con mình, lông mày Sở Hồng nhíu chặt lại.

Trong mắt ông ta, con trai mình là thiên tài.

Vậy mà.

Lại bị một Diệp Bắc Minh dọa cho sợ hãi đến mức này.

“Nguyên Bá, con làm cha có chút thất vọng rồi đấy!”

Sở Hồng trầm giọng gầm lên: “Một tên Diệp Bắc Minh có thể dọa con đến mức này?”

“Sau này làm sao có thể trở thành Đạo Quân? Thậm chí Đạo Tổ chứ?”

“Cha...”

Thân thể Sở Nguyên Bá run rẩy: “Cha chưa từng gặp thằng nhãi đó nên không biết nó đáng sợ cỡ nào!”

“Đôi mắt đó, cả đời này con vẫn nhớ... thần chết... nó giống như thần chết đi đòi mạng vậy!”

Nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm đó, Sở Nguyên Bá vẫn không giấu được nỗi sợ hãi trong lòng mình.

“Câm miệng!”

Sở Hồng trực tiếp ngắt lời: “Thằng ranh đó rõ ràng là đang hù dọa con!”

“Không phải nó nói mấy ngày nữa sẽ đến nhà họ Sở giết con sao? Vậy chúng ta đợi!”

“Ta thật sự muốn xem, thằng nhãi này có dám đến nhà họ Sở thật hay không!”

...

Nhà họ Vương.

Hơn 100 năm qua đi, dung mạo của Vương Quỳnh không hề thay đổi, ngược lại càng trưởng thành quyến rũ hơn.

Chiếc váy dài phóng khoáng kia cũng không thể che đi vóc dáng kiêu ngạo, đôi chân hơi bắt chéo tạo nên đường cong mê hoặc.

Cô ta cúi đầu nhìn sổ sách trong tay.

Đột nhiên.

Một lão giả vội vàng xông vào, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Tiểu thư, tin tức mới!”

Vương Quỳnh thậm chí còn không ngẩng đầu lên, trải qua gian khổ trăm năm, càng làm cô ta hờ hững với đời: “Lão Ô, ông làm việc dưới trướng tôi đã hơn một ngàn năm rồi!”

“Chuyện gì cũng phải bình tĩnh!”

Ngẩng đầu lên.

Đôi mắt trong veo như nước.

“Nói đi, có chuyện gì?”

Lão Ô phun ra một câu: “Diệp Bắc Minh trở lại rồi!”

“Ông nói cái gì?”

Đôi mắt đẹp của Vương Quỳnh co rút, kinh hãi đứng dậy.

Cô ta không tin mà nhéo đùi mình mấy cái: “Ông nói lại một lần nữa. Ai?”

“Diệp Bắc Minh, người đứng đầu cuộc chiến Thiên Giai 100 năm trước!”, lão Ô đáp.

Vương Quỳnh không ngừng lắc đầu: “Sao có thể chứ? Anh ta không phải đã chết rồi sao?”

“Làm sao có thể quay về? Lão Ô, ông chắc chắn chứ?”

“Có khi nào là tin tức giả không?”

Lão Ô lắc đầu: “Tiểu thư, tôi đã kiểm chứng 5 lần rồi mới dám nói với cô!”

“Nửa ngày trước, Diệp Bắc Minh trở lại Dị Hỏa Tông, không chỉ giết chết Tiền Viễn Sơn nhà họ Tiền!”

“Mà còn phế đi toàn bộ mấy vạn võ giả có mặt ở đảo Thiên Hỏa!”



“Hơn nữa, Diệp Bắc Minh còn tuyên bố trước mặt mọi người, mấy ngày tới hắn ta sẽ tới nhà họ Sở để lấy mạng Sở Nguyên Bá!”

Ngón tay Vương Quỳnh nắm chặt, thân thể yêu kiều khẽ rung lên: “Không tồi... cái này rất giống với tính cách của anh ta!”

Lão Ô bổ sung một câu: “Nửa giờ trước, nhà họ Sở đã mời 100 người đứng đầu của cuộc chiến Thiên Giai đến nhà họ dự tiệc, nói là để giao lưu võ thuật!”

“Lão nô đã hỏi qua rồi, thật ra là đang đợi Diệp Bắc Minh đến!”

“Tiểu thư, nếu như Diệp Bắc Minh dám đi đến nhà họ Sở trong tình huống này, cậu ta nhất định sẽ chết!”

Vương Quỳnh chầm chậm ngồi xuống.

Cúi đầu nhìn xuống đống sổ sách, nhưng không đọc được chữ nào.

Cô ta đóng sổ sách lại.

“Đi, chúng ta đến nhà họ Sở!”

...

Cùng lúc đó, sâu bên trong một tòa cung điện sang trọng của nhà họ Sở.

“Y Thủy!”

Hướng Ly Ly hùng hùng hổ hổ lao vào: “Bên ngoài đang đồn thổi ầm ĩ kìa, cô hẳn là đã biết tin gì rồi đúng không?”

Sở Y Thủy bước ra, nháy mắt xuất hiện trước mặt Hướng Ly Ly.

Khuôn mặt nhỏ đỏ lên vì hứng phấn, không ngừng gật đầu: “Đương nhiên là biết rồi! Anh Diệp mất tích cả trăm năm, vậy mà có thể quay về!”

“Tôi cứ tưởng anh ấy chết rồi, còn đặc biệt phái người đi tìm, nhưng không có tin tức gì!”

Hướng Ly Ly mỉm cười: “Nhìn bộ dạng vui mừng của cô kìa, lại còn sử dụng sức mạnh võ đạo nữa!”

“Đừng có để lộ ra đấy, nhà họ Sở nói với bên ngoài rằng cô không thể tu võ!”

Sở Y Thủy dậm chân: “Ha ha, cũng không có ai nhìn thấy!”

“Cô không nói thì ai biết chứ?”

“Đừng có vui mừng quá sớm, Diệp Bắc Minh này tuyên bố nhất định sẽ giết chết Sở Nguyên Bá!”

Ánh mắt Hướng Ly Ly ngưng trọng: “Cha con Sở Hồng và Sở Nguyên Bá nhất định sẽ không tha cho anh ta, bọn họ đột nhiên tổ chức đại hội võ đạo gì đó!”

“Rõ ràng là cố ý, e rằng muốn lừa Diệp Bắc Minh qua đó, sau đó thẳng thừng diệt trừ!”

Sở Y Thủy hừ lạnh một tiếng: “Hai cha con họ không có tiếng nói quyết định trong nhà họ Sở!”

“Anh Diệp chính là ân nhân cứu mạng của tôi, để tôi xem ai dám ra tay!”

“Lần này, tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương anh ấy!”

Thấy bộ dạng như muốn bảo vệ bao che cho con của Sở Y Thủy!

Hướng Ly Ly có chút sửng sốt: “Y Thủy, cô tức giận như vậy làm gì?”

“Hơn 100 năm qua, cô chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm tung tích của anh ta, không phải chỉ cứu cô 1 lần thôi sao?”

“Sao cô lại quan tâm đến thế, nếu không phải tôi hiểu rõ cô, còn tưởng cô yêu anh ta rồi ấy!”

“Làm gì có!”

Sở Y Thủy nhanh chóng phản bác lại, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.

“A!”

Nhìn thấy phản ứng của Sở Y Thủy, Hướng Ly Ly càng nghi ngờ hơn: “Cô không phải thật sự...”

...

Nhà họ Giang, Tô Cuồng kinh ngạc nhìn chằm chằm cô gái trước mắt: “Tiên Nhi, em nói gì cơ?”

“Diệp Bắc Minh quay về rồi?”

Giang Tiên Nhi mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, anh Tô, tin tức mới nhất!”

“Thằng nhóc Diệp Bắc Minh kia đã quay về, hiện tại hắn ta đang ở Dị Hỏa Tông...”

Giang Tiên Nhi giải thích một lượt về chuyện đại hội võ đạo nhà họ Sở và Dị Hỏa Tông cho Tô Cuồng nghe.



“Ha ha ha! Cuối cùng thì hắn ta cũng xuất hiện!”

Tô Cuồng không nhịn được mà cười to, giống như thở ra một ngụm ác khí đã tích tụ lâu ngày: “Từ ngày bị đánh bại, đã trăm năm nay Tô Cuồng này đêm ngủ không ngon, luôn khắc ghi ở trong lòng!”

“Diệp! Bắc! Minh! Ba chữ này gần như đã thành tâm ma của anh!”

“Bây giờ, cuối cùng hắn ta đã trở lại!”

Giang Tiên Nhi nói: “Anh Tô, chúng ta đến Dị Hỏa Tông tìm hắn ta ư?”

“Với thực lực hiện tại của anh Tô, giết hắn quá dễ dàng rồi!”

“Không!”

Tô Cuồng lắc đầu.

“A! Anh Tô không phải đối thủ của hắn ta sao?”, Giang Tiên Nhi sửng sốt.

Tô Cuồng cười nói: “Tiên Nhi, ý của anh là, chúng ta không đi Dị Hỏa Tông!”

“Trực tiếp đến nhà họ Sở, bọn họ không phải tổ chức đại hội võ thuật sao?”

“Diệp Bắc Minh một trăm năm trước đánh bại anh trước mặt mọi người, sẽ thú vị hơn nếu anh đánh bại hắn ở đó, không phải sao?”

...

Mà Diệp Bắc Minh cũng không biết, có nhiều người mong muốn gặp anh như vậy.

Lúc này.

Sâu bên trong Dị Hỏa Tông.

Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng, trong tay cầm hai cuốn sách ố vàng.

Một cuốn sách về danh sách dị hỏa.

Một cuốn về thuật khống chế dị hỏa của tổ tiên Dị Hỏa Tông.

Mở cuốn danh sách dị hỏa ra.

Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Trên thế gian này lại có hơn 30 loại dị hỏa?”

“Loại thứ nhất, Hỗn Độn Chân Hỏa! Sinh ra ở thế giới sơ khai, trong hỗn độn...”

“Loại thứ hai, Thái Đạo Thiên Hỏa!”

“Loại thứ ba, Phần Thiên Chi Diễm...”

Tiếp tục xem tiếp.

“Loại thứ chín, Cửu U Lôi Hỏa...”

“Loại thứ mười, Huyền Minh Lãnh Hỏa”.

Một hơi xem hết.

Tổng cộng có 36 loại dị hỏa.

Cuối cùng còn có 1 câu: Ngoài năm loại dị hỏa đứng đầu, có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Sức mạnh của những loại dị hỏa phía sau không phân theo thứ tự cụ thể, những loại dị hỏa khác nhau sẽ có tác dụng khác nhau!”

“Phần Thiên Chi Diễm đứng thứ 3? Chỉ đứng sau Hỗn Độn Chân Hỏa và Thái Đạo Thiên Hỏa?”

Diệp Bắc Minh có chút kinh ngạc, Phần Thiên Chi Diễm mình từng có được lại đáng sợ như vậy sao?

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: “Nhóc con, hối hận rồi à? Ai bảo cậu chủ động từ bỏ dị hỏa!”

“Bây giờ muốn đạt lại chúng, khó đấy!”

Diệp Bắc Minh cười: “Tiểu tháp, ông coi thường tôi quá rồi!”

“Ai nói cho ông tôi từ bỏ dị hỏa, chúng sẽ thật sự rời bỏ tôi?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sửng sốt: “Nhóc con, cậu có ý gì?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu, duỗi lòng bàn tay ra.

Giây tiếp theo!

Ba ngọn lửa Phần Thiên Chi Diễm hiện lên trong lòng bàn tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook