Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1634: Chế nhạo

Ss Tần

15/03/2024

“Xùy, cho dù xương Chí Tôn ở Thái Dương Tông, cũng không ai có thể dung hợp chứ?”, Ngư Thanh Thư cười lạnh lùng một tiếng.

Còn khinh bỉ hai tiếng: “Tôi khinh, xương Chí Tôn này ở Thái Dương Tông cũng lãng phí!”

Diệp Bắc Minh ổn định máu tươi đang sôi sục: “Sức mạnh cường mạnh quá! Muốn hàng phục nó sợ rằng không phải chuyện dễ dàng!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu nhóc, xương Chí Tôn cần dùng xương Chí Tôn để đối phó, cậu dùng tay trái chí tôn đi!”

“Tay trái chí tôn? Đúng thế!”

Diệp Bắc Minh vỗ trán, sao mình không nghĩ đến chứ!

Dậm chân trên không trung, tiếp tục đi về phía con huyết long này!

Huyết lòng nhìn thấy Diệp Bắc Minh lại xông đến, liền từ bỏ tấn công màn chắn của đại trận hộ sơn!

Quay người gào thét một tiếng, xông về phía Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh thò tay trái ra, tóm về phía huyết long!

“Gru!”

Tiếng rồng gầm vang lên, lúc hai bên sắp chạm vào nhau.

Diệp Bắc Minh nắm năm ngón tay lại, tóm lấy sừng của huyết long, lật người lại ngồi lên đầu của huyết long!

Gru!

Huyết long gầm thét một tiếng, cơ thể lăn lộn kịch liệt muốn quật ngã Diệp Bắc Minh xuống!

Diệp Bắc Minh một tay nắm lấy sừng rồng, tay trái chí tôn nắm thành nắm đấm không ngừng giáng xuống!

Cuối cùng, huyết long bị đánh về nguyên dạng.

Hóa thành một trăm chiếc xương Chí Tôn màu trắng!

Diệp Bắc Minh không nói nhiều, trực tiếp ngồi trên không trung!



Dung hợp!

Cảnh này khiến tất cả mọi người có mặt đều sợ giật mình: “Vãi! Tên nhóc này vừa có được xương Chí Tôn thì đã muốn dung hợp? Còn dung hợp trước mặt chúng ta?”

“Hắn coi xương Chí Tôn là cái gì? Nếu không làm tốt công tác chuẩn bị sẵn sàng, thì hắn sẽ bị phế!”

“Đúng thế, từng có người dung hợp xương Chí Tôn thất bại, hoàn toàn thành phế nhân!”

Mọi người nhỏ tiếng bàn luận.

Đôi mắt Ngư Thanh Thư đỏ bừng, vẻ mặt đầy ghen ghét: “Tên nhóc này muốn dung hợp xương Chí Tôn trước mặt nhiều người? Bố, chúng ta có thể để anh ta thành công sao?”

Ngư Thất Tình tỏ vẻ mặt không thể tin nổi: “Thanh Thư, cho dù nhà họ Ngư chúng ta không giúp cậu Diệp, cũng không cần dẫm đạp người ta chứ?”

Ngư Chính Dương lạnh mặt: “Thanh Thư nói đúng! Tuyệt đối không thể để tên nhóc này dung hợp thành công!”

“Thanh Thư, con có cách gì không?”

Ông ta nhìn sang con trai.

Ngư Thanh Thư cười xấu xa: “Bố, võ giả chúng ta bế quan đều phải ở trong môi trường yên tĩnh tuyệt đối!”

“Tên nhóc này muốn dung hợp xương Chí Tôn, nếu bị ảnh hưởng gì, bố cảm thấy ah ta còn có thể thành công không?”

Ngư Chính Dương hiểu ra: “Con trai bố rất thông minh!”

“He he!”

Ngư Thanh Thư cười đắc ý, bước ra một bước.

Nhìn xung quanh quát lớn: “Tuyệt đối không thể để tên nhóc này dung hợp xương Chí Tôn, chúng ta phải dùng mọi cách ngăn hắn lại!”

Lời vừa được nói ra, lập tức dẫn đến rất nhiều người hưởng ứng!

“Nói đúng lắm, không thể để hắn dung hợp thành công!”

“Chúng ta phải ảnh hưởng đến tâm thái của hắn!”

“Đúng, chỉ cần hắn dung hợp xương Chí Tôn thất bại, chắc chắn sẽ trở thành phế nhân!”



“Một khi tên nhóc này thành phế nhân, Thái Dương Tông cũng phế theo, chỉ dựa vào mấy cô gái mà cũng muốn ngăn chúng ta?”

Ánh mắt của rất nhiều võ giả thay đổi!

“Ngư Thanh Thư, cậu làm gì hả?”, Vương Yên Nhi kinh hãi hô lên.

Rất nhiều võ giả đều xông ra, đứng bên ngoài trận pháp hộ sơn của Thái Dương Tông.

Tiếng nói vang lên như thủy triều!

“Diệp Bắc Minh, mày từ bỏ đi, mày là tên phế vật!”

“Một tên tàn phế của hạ giới nhỏ bé cũng muốn dung hợp xương Chí Tôn? Mày mà cũng xứng hả?”

“Nếu không phải mười thần hoàng chồng lưng cho mày, mày sớm đã chết một trăm lần rồi, mau từ bỏ đi!”

“Cái thứ như con kiến, không có ai chống lưng thì mày chẳng là gì hết, đợi mày dung hợp xương Chí Tôn thất bại, mày sẽ hoàn toàn trở thành tàn phế? Thế nào? Tuyệt vọng chưa?”

Nghe tiếng chế nhạo.

“Đừng để họ ảnh hưởng đến tiểu sư đệ!”

Vẻ mặt của chín sư tỷ khẽ biến sắc.

Vương Như Yên nổi nóng nhìn đám người: “Đám cặn bã các người, cái kiểu ném đá xuống giếng có ý nghĩa gì không?”

“Là người của thần giới, lại dùng thủ đoạn đê hèn này?”

“Các người đúng là không bằng lợn chó!”

“Ô ô!”, một tên đàn ông mặt núng nính thịt, đầy tà ý cười: “Con bé này tính nóng như vậy, không biết trên giường cũng có tàn bạo thế không?”

“Ông đây thích nhất là kiểu tính nóng như cô, chinh phục càng có cảm giác thành tựu!”

“Đợi tên nhóc này dung hợp xương Chí Tôn thất bại, tôi nhất định phải yêu thương cô thật nhiều!”

Vương Như Yên tức đến cơ thể run lên: “Anh! Vô liêm sỉ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook