Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1625: Chí bảo

Ss Tần

13/03/2024

Liền sau đó, cảnh tượng ở Thái Dương Tông hiện lên trên không trung thánh đỉnh của Trấn Hồn Tông!

“Đây là… xương Chí Tôn?”

“Vãi! Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn”.

“Nơi này là chỗ nào?”

Tất cả đám trưởng lão của Trấn Hồn Tông đều kích động: “Tìm, không tiếc mọi giá nhất định phải tìm được nơi trong hình ảnh!”

“Ừm? Tên nhóc này là…”

Đột nhiên, một ông lão trong đó nghiêm mắt lại.

Nhìn lên một người trong hình ảnh!

Mọi người đều quay đầu: “Ngụy trưởng lão, ông biết kẻ này ư?”

Ngụy Vô Nhai ngạc nhiên gật đầu: “Biết, kẻ này tên là Diệp Bắc Minh!”

“Vào ngày thần giáng tuyển chọn, cậu ta đã gây ra chấn động rất lớn ở đài Phong Thần!”

“Trên người kẻ này cũng có xương chí tôn, chẳng lẽ hơn một trăm đoạn xương chí tôn này cũng có liên quan đến hắn?”

Cùng lúc đó.

Toàn bộ các thánh vật trong tộc của các thế lực như Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, thần cung Lục Đạo, nhà họ Thẩm, nhà họ Ngư đều có cảm ứng!

“Nơi này là nơi nào?”

“Mau tìm cho tôi!”

“Có tin tức rồi, nơi này hình như là địa chỉ cũ của Thái Dương Tông, nhưng Thái Dương Tông đã bị tiêu diệt hơn một triệu năm trước rồi…”

“Mặc kệ là ở đâu, hơn một trăm đoạn xương chí tôn xuất hiện, chắc chắn sẽ dấy lên màn mưa máu gió tanh!”

“Có được một đoạn xương chí tôn đã rất hiếm rồi, đây là hơn một trăm đoạn đó!”

“Mau đi!”

Các thế lực lớn cũng không ngồi yên, xông đi như phát điên.

Lúc này, trên không trung của Thái Dương Tông.



Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn hóa thành chân long lượn tròn, gào thét.

Một lát sau, trên không trung cả Thái Dương Tông hóa thành một vòng xoáy khổng lồ!

Trong lúc Diệp Bắc Minh, chín vị sư tỷ, Đông Phương Xá Nguyệt đang thộn người.

Một giọng nói mềm mỏng vang lên: “Oa, mẹ ơi, trên trời có một cái kẹo mút thật là to”.

Mọi người cùng quay đầu, khóc cười không xong nhìn Diệp Nặc!

Vòng xoáy khổng lồ có đường kình trăm dặm thực sự giống như cái kẹo mút!

Đột nhiên.

Trong đầu Diệp Bắc Minh vang lên giọng nói nhỏ: “Cậu nhóc, tất cả các thế lực gần đây ở thế giới này đều đang đến Thái Dương Tông!”

“Cái gì?”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tiểu tháp, vậy là thế nào?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Là số xương Chí Tôn, vật này là chí bảo trong cơ thể của các đại nhân vật khủng bố để lại sau khi chết!”

“Sự tồn tại của chúng sánh bằng long mạch trên thế giới!”

“Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn tương đương với hơn một trăm long mạch!”

“Nơi mà long mạch hội tụ, tất cả năng lượng giữa trời đất sẽ đều hội tụ theo!”

“Tuy Thái Dương Tông sớm đã khô kiệt, long mạch cũng bị người ta đào mất, nhưng chỉ cần có hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn này!”

“Thì có thể hồi phục trong phút chốc!”

Diệp Bắc Minh giật khóe miệng, trong mắt càng kích động: “Sư phụ, món quà này của sư phụ, đồ nhi không nhận nổi!”

Cùng lúc đó, phía sau vang lên một giọng nói kích động!

“Mau nhìn xem, chính là ở đó!”

“Quả nhiên là nơi cũ của Thái Dương Tông, tông môn này đã bị diêt hơn triệu năm, thế này là sao?”

Một đám võ giả chạy đến hiện trường, ngẩng đầu nhìn không trung của Thái Dương Tông, trong mắt chỉ có chấn hãi vô tận!



Thậm chí, võ giả bên cạnh cũng có thể nghe thấy họ nuốt nước miếng.

Tiếng tim đập điên cuồng!

“Nhưng tông môn đó sắp đến rồi!”

“Ra tay trước thì hơn, đi thôi!”

Một vài võ giả quát lên một tiếng, đi về phía xương Chí Tôn.

Người của Trấn Hồn Tông, Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, thần cung Lục Đạo, nhà họ Thẩm, nhà họ Ngư lần lượt chạy đến.

Một vài đệ tử trẻ vô cùng kích động, định ra tay.

Bị trưởng lão của nhà mình ngăn lại!

“Trưởng lão, ông làm gì vậy?”

Trưởng lão của các đại tông môn chỉ lắc đầu, không nói gì.

Một thanh niên bên cạnh Ngư Chính Dương bị ngăn lại.

Ngư Thanh Thư, con trai của Ngư Chính Dương, em trai cùng cha khác mẹ của Ngư Thất Tình.

Anh ta có chút bấ mãn lên tiếng: “Bố à, chúng ta còn đợi cái gì?”

“Còn không ra tay, đợi đến càng nhiều các thế lực đến, chúng ta sẽ càng có ít cơ hội!”

Ngư Chính Dương cau mày: “Vội cái gì? Các thế lực lớn còn chưa ra tay, con biết số xương Chí Tôn này có nguy hiểm hay không?”

“Con vừa xông lên, chẳng may có nguy hiểm, người chết sẽ là con!”

Ngư Thanh Thư kinh ngạc, vẻ mặt kích động lóe lên tia sợ hãi!

Bên cạnh, Vương Tư Đạo, Vương Yên Nhi dẫn dắt mọi người nhà họ Vương thì trầm ổn hơn nhiều.

Cùng lúc đó, đám võ giả ra tay trước đã sắp gần đến xương Chí Tôn!

Đột nhiên.

“Khoan đã!”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, chỉ thấy một thanh niên sắc mạnh băng lạnh ngăn họ lại: “Nơi này là Thái Dương Tông, số xương Chí Tôn này cũng là vật của Thái Dương Tông!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook