Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1626: Thần Quốc Đại Ngụy

Ss Tần

15/03/2024

“Chẳng lẽ các vị phớt lờ tông chủ Thái Dương Tông này, muốn trực tiếp tranh cướp sao?”

“Tông chủ Thái Dương Tông?”

Mọi người đều ngẩn người.

“A! Là cậu Diệp?”

Vương Yên Nhi kinh hãi kêu một tiếng, trong đôi mắt đẹp lóe lên vẻ ngạc nhiên và vui mừng!

Vương Tư Đạo hơi nghi ngờ: “Cậu ta thành chủ của Thái Dương Tông từ lúc nào?”

“Diệp Bắc Minh?”

Vẻ mặt của Ngư Chính Dương khẽ trầm xuống, làm sao lại gặp phải tên nhóc này ở đây?

Người của các tông môn khác, vẻ mặt cũng hơi biến sắc.

Ngư Thanh Thư hơi nghi hoặc: “Diệp Bắc Minh? Cái tên này nghe quen quá!”

“A! Tôi nhớ ra rồi, chủ nhân của thần kiếm mà tôi có được hình nwh cũng tên là Diệp Bắc Minh!”

“Tỷ, chẳng lẽ chính là kẻ này ư?”

Ngư Thất Tình không trả lời, mà nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt áy náy!

Ngư Chính Dương quát một tiếng: “Con nói linh tinh gì thế hả? Thần kiếm gì, câm miệng!”

Ngư Thanh Thư càm ràm một câu: “Có gì ghê ghớm chứ, hắn biết thần kiếm đó ở trong tay con!”

“Nhà họ Ngư bao nhiêu người có mặt ở đây, bố cũng ở đây, hắn còn có thể cướp về chắc?”

“Con!”

Ngư Chính Dương bị chọc tức không nhẹ.

Nghĩ kỹ lại thì con trai nói cũng đúng, cho dù Diệp Bắc Minh có mạnh đi nữa, còn có thể cướp thanh kiếm đó về trước mặt nhiều người nhà họ Ngư như vậy ư?

Cùng lúc đó, sắc mặt của mười mấy võ giả bị Diệp Bắc Minh ngăn lại trở nên băng lạnh!

Một người đàn ông méo miệng cất giọng lạnh lùng: “Cậu nhóc, Thái Dương Tông đã bị tiêu diệt hàng triệu năm, đâu còn có tông chủ gì?”

“Phí lời với hắn làm gì?”

Người đàn ông cao to bên cạnh mất kiên nhẫn quát lên: “Nhóc con, lập tức cút ra cho tao ngay!”



“Nếu không đừng trách con đao trong tay tao không nhận người!”

Vừa dứt lời, một con dao màu đen dài hơn hai mét chĩa thẳng vào Diệp Bắc Minh!”

Những người còn lại càng lộ vẻ uy hiếp!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời, anh đã từng gặp cảnh tượng này quá nhiều rồi!

Gru!

Tiếng rồng gầm vang lên, tay trái chí tôn trực tiếp bùng phát!

Một con huyết long xông ra, người đàn ông cao to còn chẳng có cơ hội phản ứng đã bị huyết lông đâm xuyên trực tiếp, hóa thành một làn sương máu!

Con đao màu đen dài hơn hai mét rơi xuống, cắm sâu vào lòng đất!

“Mày!”

Người đàn ông méo miệng kinh hồn bạt vía.

Một quyền đánh chết cảnh giới thiên thần sơ kỳ, mẹ kiếp, cũng thật quá khủng bố rồi!

“Nhóc con, rốt cuộc mày là…”

Ầm!

Quyền thứ hai giáng xuống, cơ thể của người đàn ông méo miệng nổ tung!

Cảnh này khiến mười mấy người khác cũng hít khí lạnh, vẻ mặt không dám tin!

“Đi!”

Quay người định bỏ đi.

Diệp Bắc Minh vốn không cho họ cơ hội, một lúc đánh ra mười mấy quyền!

Tấn công nổ chết toàn bộ tất cả!

Chuyển ánh mắt, nhìn sang võ giả khác vẫn chưa ra tay: “Các vị, mọi người nhìn thấy Thái Dương Tông tôi có dị tượng, có lòng chạy đến xem, tôi có thể hiểu!”

“Nhưng, phía trước đã là địa bàn của Thái Dương Tông!”

“Ai dám tiến lên một bước, tiến vào phạm vi của Thái Dương Tông, thì phải hỏi nắm đấm của tông chủ Thái Dương Tông có đồng ý không đã!”



Cả hiện trường lập tức yên tĩnh!

Mọi người đều nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

Có người cau mày, có người nghi hoặc, có mặt sắc mặt băng lạnh, có người trong mắt lóe lên sát ý!

Liền sau đó.

Một tiếng cười vang lên: “Ha ha ha, chết cười mất!”

“Thái Dương Tông sớm đã bị tiêu diệt, mày nói mày là tông chủ Thái Dương Tông thì mày là tông chủ hả?”

“Cho dù mày thực sự là tông chủ Thái Dương Tông, với đại vị hiện tại của Thái Dương Tông thì có thể ngăn cản được ai chứ?”

“Bây giờ tao muốn tiến vào Thái Dương Tông đấy, mày có thể làm gì? Giết mấy người cảnh giới thiên thần sơ kỳ thì không biết mình là ai hả?”

Một luồng khí tức cuồng bạo bùng phát.

Một người thanh niên mặc cẩm bảo bay lên không trung, thần kiếm màu vàng trong tay chém về phía Diệp Bắc Minh!

Xoẹt!

Kiếm khí trăm trượng bùng phát, thấp thoáng có tiếng rồng gầm vang lên!

Phía sau hắn ta hiện lên hư ảnh năm con rồng vàng trong suốt!

“Kiếm Long Đạo của thần quốc Đại Ngụy? Kẻ này đến từ thần quốc Đại Ngụy?”

Có vài võ giả kinh hãi kêu lên.

Một ông lão của Độn Thế Thần Tông hơi sầm mắt: “Thần Quốc đại Ngụy có thuật ngự rồng, lúc kẻ này ra tay có năm con rồng vàng phía sau!”

“Trên người còn khí khí vương bá, chẳng lẽ hắn là Thái thử Ngụy Ngạo Thiên của Thần Quốc Đại Ngụy?”

Nhìn kiếm khí ập đến.

Diệp Bắc Minh nắm năm ngón tay, tay trái chí tôn tấn công ra!

Huyết long xông ra!

Phập!

Kiếm khí dập dờn, trời long đất lở!

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, chủ động đến trước người Ngụy Ngạo Thiên, không hề khách sáo tấn công ra một quyền!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook