Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 951: Con ra đời!
Ss Tần
05/10/2023
Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh rút kiếm Đoạn Long ra, chém về phía hư không!
Ầm!
Uy lực của chiêu này có thể bắt kịp một đòn bùng nổ của kiếm Trấn Ngục!
Diệp Bắc Minh vô cùng mừng rỡ: "Thiên Ma Cửu Biến thế mà có công hiệu nhường này, sớm biết thì con nên nghiêm túc nghiên cứu hơn chút".
"Đù..."
Dạ Huyền hoàn toàn bó tay.
Ông đây hao hết tâm trí truyền thụ Thiên Ma Cửu Biến cho con, vậy mà hồi trước con chỉ tùy tiện học thôi?
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh phát động tầng thứ năm của Thiên Ma Cửu Biến, Ma Hóa!
Vù!
Cơ thể anh bộc phát ra ma khí ngập trời, bao vây toàn thân như một ngọn lửa!
Đồng thời.
Tốc độ, sức mạnh, cảm giác, sức bật.
Đều được tăng lên một cách cực kỳ kinh khủng!
"Đây chính là Ma Hóa ư?"
"Con cảm thấy như mình có được sức mạnh vô tận!"
Khóe miệng Dạ Huyền co quắp.
Diệp Bắc Minh quát khẽ: "Tầng thứ sáu của Thiên Ma Cửu Biến, Cắn Nuốt!"
"Chờ chút đã!"
Dạ Huyền vội vàng ngăn cản: "Tên nhóc kia, tầng thứ sáu không thể dùng linh tinh!"
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Sao vậy?"
Dạ Huyền giải thích: "Tầng thứ sáu Cắn Nuốt có thể cắn nuốt kẻ địch mạnh hơn con để tăng sức mạnh cho con!"
"Nhưng nếu cắn nuốt kẻ địch nhỏ yếu hơn con thì gần như không có tác dụng gì".
"Giờ mà sử dụng, con muốn cắn nuốt bố mình hả?"
Diệp Bắc Minh hơi xấu hổ, lập tức thu lại.
Dạ Huyền rất vất vả mới bình tĩnh lại được, ánh mắt lại trở nên vô cùng phức tạp.
Ông ấy dặn dò Diệp Bắc Minh vài câu, nhất định phải chăm sóc cho Diệp Thanh Lam thật tốt.
Dặn dò xong, ông ấy nhìn Tử Long sau lưng: "Tử Long, chúng ta đi thôi!"
"Vâng, chủ nhân!"
Tử Long khẽ gật đầu, không chút do dự tản đi tất cả sức mạnh của mình.
Dạ Huyền cười với Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, bố chờ con!"
Ông giậm chân, hơi thở hỗn độn cuồn cuộn dâng trào.
Diệp Bắc Minh bị hoa mắt.
Mở mắt ra lần nữa, anh trở lại trước tấm bia đá cổ xưa kia.
Thậm chí anh còn không có cơ hội nói tạm biệt với bố mình!
Tử Huyền Nhất nắm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, cháu trông thấy bố rồi?"
Diệp Bắc Minh gật gật đầu, đang muốn giải thích.
Đột nhiên.
Ầm ầm!
Một luồng hơi thở mạnh mẽ phóng lên tận trời.
Đằng sau truyền đến tiếng kêu gào kinh khủng của đám ma thú, yêu thú!
Anh quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ở phương xa, không trung sấm sét ầm ầm, mây đen rít gào như vòi rồng!
Một giây sau.
Trái tim Diệp Bắc Minh không ngừng đập bình bịch kinh hoàng, một sức mạnh huyết thống đã thành lập liên hệ với anh.
"Con của mình... ra đời?"
..
...
Khoảnh khắc huyết mạch liên kết với nhau, Diệp Bắc Minh xông thẳng ra ngoài.
Anh muốn dùng tốc độ nhanh nhất trở lại bên cạnh Tôn Thiến.
Phương xa, tất cả ma thú, yêu thú quỳ bái trên mặt đất!
Mấy người sư phụ canh giữ ở khu vực xung quanh Tôn Thiến.
Dược Vương Quỷ Cốc khen ngợi: "Thật là xinh đẹp!"
"Quả thật, giống tôi!"
Độc Cô Vũ Vân gật đầu.
"Ông nằm mơ đi, con gái của đồ nhi ngoan sao có thể giống ông được?", Kiếm Chủ Bất Diệt hừ lạnh.
...
"Khụ khụ, ấy..."
Mặt già của Độc Cô Vũ Vân đỏ bừng, hết sức khó xử.
Ai ngờ Kiếm Chủ Bất Diệt lại bổ sung: "Rõ ràng là giống tôi!"
Vua tàn sát: "Mẹ nhà nó, Kiếm Chủ Bất Diệt ông có cần mặt nữa không đấy?"
Đan Đế Bất Hủ gật đầu theo: "Lão già này dùng kiếm, hèn hạ sẵn rồi!"
"Trợn mắt nói dối, con gái Minh Nhi rõ ràng giống tôi!"
Các sư phụ khác: "Đậu xanh..."
Long Huyết Chiến Thần trực tiếp lấy ra một miếng ngọc bội: "Nhóc con, đây là ngọc bội đã được máu rồng nhuộm đẫm!"
"Cho con vật này, có thể phòng thân kiện thể, phù hộ con trưởng thành khỏe mạnh!"
Dược Vương Quỷ Cốc bước ra một bước: "Bé con à, viên này là Cửu Khiếu Linh Lung đan!"
"Ăn viên này, bảo đảm tương lai con tu võ làm chơi ăn thật!"
Độc Cô Vũ Vân duỗi tay cầm một thanh bảo kiếm có khí thế kinh người: "Bé à, đây là thần kiếm đứng hạng đầu Đại Lục Chân Võ!"
"Từ hôm nay trở đi, nó sẽ là của con!"
Kiếm Chủ Bất Diệt cười lạnh: "Kiếm Bất Diệt của tôi mới là đệ nhất Đại Lục Chân Võ!"
"Nhóc con, cầm đi!"
Vua tàn sát không phục: "Kiếm Tu La của ông đây mới là thiên hạ đệ nhất! Cầm!"
"Bé con à, đi học đạo tàn sát theo ta đi!"
Thiên Thần Điện Chủ đẩy Vua tàn sát ra: "Ông nằm mơ đi, con gái con đứa sao có thể học chém chém giết giết được?"
"Con cầm lệnh bài này của Thiên Thần Điện, hồi trước Bắc Minh xuống núi, ta còn không nỡ cho đâu!"
"Có vật này, con có thể triệu hoán cả triệu bang chúng Thiên Thần Điện!"
Một lệnh bài hình rồng bay ra ngoài, rơi vào trong tã lót.
Thánh Hoàng lườm qua: "Thiên Thần Điện gì chứ, triệu năm trước đã bị diệt rồi".
Ầm!
Uy lực của chiêu này có thể bắt kịp một đòn bùng nổ của kiếm Trấn Ngục!
Diệp Bắc Minh vô cùng mừng rỡ: "Thiên Ma Cửu Biến thế mà có công hiệu nhường này, sớm biết thì con nên nghiêm túc nghiên cứu hơn chút".
"Đù..."
Dạ Huyền hoàn toàn bó tay.
Ông đây hao hết tâm trí truyền thụ Thiên Ma Cửu Biến cho con, vậy mà hồi trước con chỉ tùy tiện học thôi?
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh phát động tầng thứ năm của Thiên Ma Cửu Biến, Ma Hóa!
Vù!
Cơ thể anh bộc phát ra ma khí ngập trời, bao vây toàn thân như một ngọn lửa!
Đồng thời.
Tốc độ, sức mạnh, cảm giác, sức bật.
Đều được tăng lên một cách cực kỳ kinh khủng!
"Đây chính là Ma Hóa ư?"
"Con cảm thấy như mình có được sức mạnh vô tận!"
Khóe miệng Dạ Huyền co quắp.
Diệp Bắc Minh quát khẽ: "Tầng thứ sáu của Thiên Ma Cửu Biến, Cắn Nuốt!"
"Chờ chút đã!"
Dạ Huyền vội vàng ngăn cản: "Tên nhóc kia, tầng thứ sáu không thể dùng linh tinh!"
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Sao vậy?"
Dạ Huyền giải thích: "Tầng thứ sáu Cắn Nuốt có thể cắn nuốt kẻ địch mạnh hơn con để tăng sức mạnh cho con!"
"Nhưng nếu cắn nuốt kẻ địch nhỏ yếu hơn con thì gần như không có tác dụng gì".
"Giờ mà sử dụng, con muốn cắn nuốt bố mình hả?"
Diệp Bắc Minh hơi xấu hổ, lập tức thu lại.
Dạ Huyền rất vất vả mới bình tĩnh lại được, ánh mắt lại trở nên vô cùng phức tạp.
Ông ấy dặn dò Diệp Bắc Minh vài câu, nhất định phải chăm sóc cho Diệp Thanh Lam thật tốt.
Dặn dò xong, ông ấy nhìn Tử Long sau lưng: "Tử Long, chúng ta đi thôi!"
"Vâng, chủ nhân!"
Tử Long khẽ gật đầu, không chút do dự tản đi tất cả sức mạnh của mình.
Dạ Huyền cười với Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, bố chờ con!"
Ông giậm chân, hơi thở hỗn độn cuồn cuộn dâng trào.
Diệp Bắc Minh bị hoa mắt.
Mở mắt ra lần nữa, anh trở lại trước tấm bia đá cổ xưa kia.
Thậm chí anh còn không có cơ hội nói tạm biệt với bố mình!
Tử Huyền Nhất nắm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, cháu trông thấy bố rồi?"
Diệp Bắc Minh gật gật đầu, đang muốn giải thích.
Đột nhiên.
Ầm ầm!
Một luồng hơi thở mạnh mẽ phóng lên tận trời.
Đằng sau truyền đến tiếng kêu gào kinh khủng của đám ma thú, yêu thú!
Anh quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ở phương xa, không trung sấm sét ầm ầm, mây đen rít gào như vòi rồng!
Một giây sau.
Trái tim Diệp Bắc Minh không ngừng đập bình bịch kinh hoàng, một sức mạnh huyết thống đã thành lập liên hệ với anh.
"Con của mình... ra đời?"
..
...
Khoảnh khắc huyết mạch liên kết với nhau, Diệp Bắc Minh xông thẳng ra ngoài.
Anh muốn dùng tốc độ nhanh nhất trở lại bên cạnh Tôn Thiến.
Phương xa, tất cả ma thú, yêu thú quỳ bái trên mặt đất!
Mấy người sư phụ canh giữ ở khu vực xung quanh Tôn Thiến.
Dược Vương Quỷ Cốc khen ngợi: "Thật là xinh đẹp!"
"Quả thật, giống tôi!"
Độc Cô Vũ Vân gật đầu.
"Ông nằm mơ đi, con gái của đồ nhi ngoan sao có thể giống ông được?", Kiếm Chủ Bất Diệt hừ lạnh.
...
"Khụ khụ, ấy..."
Mặt già của Độc Cô Vũ Vân đỏ bừng, hết sức khó xử.
Ai ngờ Kiếm Chủ Bất Diệt lại bổ sung: "Rõ ràng là giống tôi!"
Vua tàn sát: "Mẹ nhà nó, Kiếm Chủ Bất Diệt ông có cần mặt nữa không đấy?"
Đan Đế Bất Hủ gật đầu theo: "Lão già này dùng kiếm, hèn hạ sẵn rồi!"
"Trợn mắt nói dối, con gái Minh Nhi rõ ràng giống tôi!"
Các sư phụ khác: "Đậu xanh..."
Long Huyết Chiến Thần trực tiếp lấy ra một miếng ngọc bội: "Nhóc con, đây là ngọc bội đã được máu rồng nhuộm đẫm!"
"Cho con vật này, có thể phòng thân kiện thể, phù hộ con trưởng thành khỏe mạnh!"
Dược Vương Quỷ Cốc bước ra một bước: "Bé con à, viên này là Cửu Khiếu Linh Lung đan!"
"Ăn viên này, bảo đảm tương lai con tu võ làm chơi ăn thật!"
Độc Cô Vũ Vân duỗi tay cầm một thanh bảo kiếm có khí thế kinh người: "Bé à, đây là thần kiếm đứng hạng đầu Đại Lục Chân Võ!"
"Từ hôm nay trở đi, nó sẽ là của con!"
Kiếm Chủ Bất Diệt cười lạnh: "Kiếm Bất Diệt của tôi mới là đệ nhất Đại Lục Chân Võ!"
"Nhóc con, cầm đi!"
Vua tàn sát không phục: "Kiếm Tu La của ông đây mới là thiên hạ đệ nhất! Cầm!"
"Bé con à, đi học đạo tàn sát theo ta đi!"
Thiên Thần Điện Chủ đẩy Vua tàn sát ra: "Ông nằm mơ đi, con gái con đứa sao có thể học chém chém giết giết được?"
"Con cầm lệnh bài này của Thiên Thần Điện, hồi trước Bắc Minh xuống núi, ta còn không nỡ cho đâu!"
"Có vật này, con có thể triệu hoán cả triệu bang chúng Thiên Thần Điện!"
Một lệnh bài hình rồng bay ra ngoài, rơi vào trong tã lót.
Thánh Hoàng lườm qua: "Thiên Thần Điện gì chứ, triệu năm trước đã bị diệt rồi".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.