Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1709: Cuồng Đan
Ss Tần
31/03/2024
Đồng thời trong tay xuất hiện một cái khiên chắn màu vàng!
Rắc rắc! Trận pháp tan vỡ!
Bằng! Khiên chắn màu vàng nứt nổ!
“Đừng…”, cuối cùng Kim Qua hoảng loạn.
“Dừng tay!”
“Diệp Bắc Minh, mày dám giết trưởng lão của Trấn Hồn Tông bọn tao?”, mấy giọng nói liên tiếp vang lên.
Diệp Bắc Minh dường như không nghe thấy, năm móng vuốt của huyết long giáng xuống trực tiếp bóp vỡ cổ của Kim Qua!
Mang cái đầu về, ném dưới chân của Diệp Bắc Minh!
Giày warrior dẫm lên cái đầu của Kim Qua, chết không nhắm mắt!
Toàn hiện trường tĩnh lặng như cái chết!
Ai có thẻ ngờ Diệp Bắc Minhlại thắng, mà còn ra tay vặt luôn cái đầu của trưởng lão Kim Qua trước mặt mấy trưởng lão của Trấn Hồn Tông!
Sở Dĩnh Nhi ở phía xa mở to con mắt: “Tông chủ bá đạo quá, phong cách làm việc của anh ta sao cứ cảm thấy giống như Diệp Phong?”
“Chẳng lẽ đúng là anh ta?”
Cơ thể Ngư Thất Tình cứng đờ: “Lão tổ, thực lực của anh Diệp hình như lại tiến bộ rồi!”
Đồng tử của lão tổ nhà họ Ngư co lại, nghiêm trọng gật đầu: “Một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn thực sự đã làm thực lực của cậu ta tăng mạnh, nhưng cậu ta có thể tiếp được toàn bộ thách chiến tiếp sau đây mới coi như đứng vững chân!”
Lúc này, giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Đã đồng ý cược thì phải chấp nhận thua, Kim trưởng lão đã thua!”
“Mạng của ông ta là của Diệp Bắc Minh tôi!”
“Mày!”
Mấy ông lão của Trấn Hồn Tông tức đến á khẩu không nói được gì, đôi mắt người nào cũng như đang nhỏ máu!
“Còn có ai nghi ngờ y thuật của Diệp mỗ không?”
Diệp Bắc Minh không nhìn đến đám người Trấn Hồn Tông, chân dẫm lên đầu của Kim Qua hỏi.
Im lặng như tờ!
Không có ai dám tiếp tục thách chiến y thuật của Diệp Bắc Minh!
Ngay cả người thiên mạch mà anh cũng có thể chữa được, lại thêm mười ba cây kim châm quỷ dị hoàn toàn đánh sập lòng tin của mọi người!
Đúng lúc này, một ông lão áo vải đứng ra: “Y thuật của Diệp tông chủ hiếm thấy trên đời, thực sự khiến chúng tôi tâm phục khẩu phục!”
“Nhưng lão phu không tin, cậu vừa có y thuật giỏi, mà thuật luyện đan cũng có thể xưng thiên hạ đệ nhất!”
Diệp Bắc Minh lướt nhìn người này một cái: “Ông là ai?”
Ông lão áo vải khẽ mỉm cười: “Lão phu Đế Khung, bạn bè trong giới võ đạo coi trọng lão phu, đặt cho lão phu biệt hiệu - Cuồng Đan!”
“Cuồng Đan? Ông ta chính là Cuồng Đan?”
“Là ông ta ư! Vãi! Một ông lão trông vô cùng bình thường lại là Cuồng Đan!”
Toàn hiện trường chấn động!
Trưởng lão của các tông môn đều không thể bình tĩnh, người nào cũng tiến lên!
“Tiền bối Cuồng Đan, Thất Tinh Các đã tìm ông mấy ngàn năm, mời ông đến Thất Tinh Các làm khách khanh, chúng tôi bảo đảm đãi ngộ với ông như với tông chủ!”
“Tiền bối Cuồng Đan, gia nhập thần tông chúng tôi đi, chúng tôi sẽ cho ông đãi ngộ của thái thượng trưởng lão!”
Mấy trưởng lão của Trấn Hồn Tông trực tiếp vây lên: “Tiền bối Cuồng Đan! Chỉ cần ông đồng ý đến Trấn Hồn Tông, tất cả tài nguyên của tông môn tùy ông sử dụng!”
“Vãi…”
Toàn bộ người có mặt đều ngẩn người!
“Tài nguyên sử dụng tùy ý, cũng khoa trương quá rồi đấy, chỉ cần Cuồng Đan sử dụng hết tài nguyên cho con cháu đời sau của mình thì làm thế nào?”, một thanh niên trừng mở to đôi mắt, nghi hoặc khó hiểu.
Một ông lão bên cạnh cốc mạnh đầu của người này: “Tiền bối Cuồng Đan một thân một mình, không có con cháu!”
“Hơn nữa ông ta một lòng chỉ muốn luyện đan, làm sao có thể làm chuyện này!”
Thanh niên này ôm cục sưng nhô lên trên đầu: “Vậy bọn họ để ý Cuồng Đan thế làm gì?”
Đôi mắt của ông lão ngưng trọng: “Đan dược của tiền bối Cuồng Đan có thể khiến người khác đột phá cảnh giới thần tôn!”
“Thậm chí, Cuồng Đan cũng có thể luyện ra đan dược nâng cao thực lực cảnh giới thần hoàng!”
“Thần giới vẫn luôn lưu truyền một câu nói: Kẻ có được Cuồng Đan, sẽ có được thiên hạ!”
“Bây giờ cậu biết có nghĩa là gì rồi chứ?”
Người thanh niên tỏ vẻ mặt khinh thường, ánh mắt lướt nhìn Cuồng Đan: “Tiền bối Cuồng Đan đã lợi hại như vậy, tại sao các thế lực lớn không bắt cóc ông ta về?”
Soạt!
Xung quanh lập tức có vô số ánh mắt băng lạnh dồn đến, trong bóng tối cũng cuốn lên mấy chục luồng sát ý!
Người thanh niên vừa nói câu này sợ đên trực tiếp bò dưới đất!
Ông lão bên cạnh thụp một tiếng quỳ xuống: “Các vị tiền bối xin thứ tội, cháu nội nhà tôi tuổi còn nhỏ!”
“Nó không hiểu những đạo lý này, lão phu nhất định sẽ quản giao nghiêm, xin các vị tiền bối tha mạng!”
Phập! Phập! Phập!
Dập đầu ba cái!
Sát ý ngút trời mới tan dần!
Người thanh niên sợ suýt tè ra quần: “Ông nội, tại sao chứ…”
Rắc rắc! Trận pháp tan vỡ!
Bằng! Khiên chắn màu vàng nứt nổ!
“Đừng…”, cuối cùng Kim Qua hoảng loạn.
“Dừng tay!”
“Diệp Bắc Minh, mày dám giết trưởng lão của Trấn Hồn Tông bọn tao?”, mấy giọng nói liên tiếp vang lên.
Diệp Bắc Minh dường như không nghe thấy, năm móng vuốt của huyết long giáng xuống trực tiếp bóp vỡ cổ của Kim Qua!
Mang cái đầu về, ném dưới chân của Diệp Bắc Minh!
Giày warrior dẫm lên cái đầu của Kim Qua, chết không nhắm mắt!
Toàn hiện trường tĩnh lặng như cái chết!
Ai có thẻ ngờ Diệp Bắc Minhlại thắng, mà còn ra tay vặt luôn cái đầu của trưởng lão Kim Qua trước mặt mấy trưởng lão của Trấn Hồn Tông!
Sở Dĩnh Nhi ở phía xa mở to con mắt: “Tông chủ bá đạo quá, phong cách làm việc của anh ta sao cứ cảm thấy giống như Diệp Phong?”
“Chẳng lẽ đúng là anh ta?”
Cơ thể Ngư Thất Tình cứng đờ: “Lão tổ, thực lực của anh Diệp hình như lại tiến bộ rồi!”
Đồng tử của lão tổ nhà họ Ngư co lại, nghiêm trọng gật đầu: “Một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn thực sự đã làm thực lực của cậu ta tăng mạnh, nhưng cậu ta có thể tiếp được toàn bộ thách chiến tiếp sau đây mới coi như đứng vững chân!”
Lúc này, giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Đã đồng ý cược thì phải chấp nhận thua, Kim trưởng lão đã thua!”
“Mạng của ông ta là của Diệp Bắc Minh tôi!”
“Mày!”
Mấy ông lão của Trấn Hồn Tông tức đến á khẩu không nói được gì, đôi mắt người nào cũng như đang nhỏ máu!
“Còn có ai nghi ngờ y thuật của Diệp mỗ không?”
Diệp Bắc Minh không nhìn đến đám người Trấn Hồn Tông, chân dẫm lên đầu của Kim Qua hỏi.
Im lặng như tờ!
Không có ai dám tiếp tục thách chiến y thuật của Diệp Bắc Minh!
Ngay cả người thiên mạch mà anh cũng có thể chữa được, lại thêm mười ba cây kim châm quỷ dị hoàn toàn đánh sập lòng tin của mọi người!
Đúng lúc này, một ông lão áo vải đứng ra: “Y thuật của Diệp tông chủ hiếm thấy trên đời, thực sự khiến chúng tôi tâm phục khẩu phục!”
“Nhưng lão phu không tin, cậu vừa có y thuật giỏi, mà thuật luyện đan cũng có thể xưng thiên hạ đệ nhất!”
Diệp Bắc Minh lướt nhìn người này một cái: “Ông là ai?”
Ông lão áo vải khẽ mỉm cười: “Lão phu Đế Khung, bạn bè trong giới võ đạo coi trọng lão phu, đặt cho lão phu biệt hiệu - Cuồng Đan!”
“Cuồng Đan? Ông ta chính là Cuồng Đan?”
“Là ông ta ư! Vãi! Một ông lão trông vô cùng bình thường lại là Cuồng Đan!”
Toàn hiện trường chấn động!
Trưởng lão của các tông môn đều không thể bình tĩnh, người nào cũng tiến lên!
“Tiền bối Cuồng Đan, Thất Tinh Các đã tìm ông mấy ngàn năm, mời ông đến Thất Tinh Các làm khách khanh, chúng tôi bảo đảm đãi ngộ với ông như với tông chủ!”
“Tiền bối Cuồng Đan, gia nhập thần tông chúng tôi đi, chúng tôi sẽ cho ông đãi ngộ của thái thượng trưởng lão!”
Mấy trưởng lão của Trấn Hồn Tông trực tiếp vây lên: “Tiền bối Cuồng Đan! Chỉ cần ông đồng ý đến Trấn Hồn Tông, tất cả tài nguyên của tông môn tùy ông sử dụng!”
“Vãi…”
Toàn bộ người có mặt đều ngẩn người!
“Tài nguyên sử dụng tùy ý, cũng khoa trương quá rồi đấy, chỉ cần Cuồng Đan sử dụng hết tài nguyên cho con cháu đời sau của mình thì làm thế nào?”, một thanh niên trừng mở to đôi mắt, nghi hoặc khó hiểu.
Một ông lão bên cạnh cốc mạnh đầu của người này: “Tiền bối Cuồng Đan một thân một mình, không có con cháu!”
“Hơn nữa ông ta một lòng chỉ muốn luyện đan, làm sao có thể làm chuyện này!”
Thanh niên này ôm cục sưng nhô lên trên đầu: “Vậy bọn họ để ý Cuồng Đan thế làm gì?”
Đôi mắt của ông lão ngưng trọng: “Đan dược của tiền bối Cuồng Đan có thể khiến người khác đột phá cảnh giới thần tôn!”
“Thậm chí, Cuồng Đan cũng có thể luyện ra đan dược nâng cao thực lực cảnh giới thần hoàng!”
“Thần giới vẫn luôn lưu truyền một câu nói: Kẻ có được Cuồng Đan, sẽ có được thiên hạ!”
“Bây giờ cậu biết có nghĩa là gì rồi chứ?”
Người thanh niên tỏ vẻ mặt khinh thường, ánh mắt lướt nhìn Cuồng Đan: “Tiền bối Cuồng Đan đã lợi hại như vậy, tại sao các thế lực lớn không bắt cóc ông ta về?”
Soạt!
Xung quanh lập tức có vô số ánh mắt băng lạnh dồn đến, trong bóng tối cũng cuốn lên mấy chục luồng sát ý!
Người thanh niên vừa nói câu này sợ đên trực tiếp bò dưới đất!
Ông lão bên cạnh thụp một tiếng quỳ xuống: “Các vị tiền bối xin thứ tội, cháu nội nhà tôi tuổi còn nhỏ!”
“Nó không hiểu những đạo lý này, lão phu nhất định sẽ quản giao nghiêm, xin các vị tiền bối tha mạng!”
Phập! Phập! Phập!
Dập đầu ba cái!
Sát ý ngút trời mới tan dần!
Người thanh niên sợ suýt tè ra quần: “Ông nội, tại sao chứ…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.