Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1769: Dẫn người đi
Ss Tần
13/04/2024
Mọi người dưới võ đài đều rất kinh ngạc.
Một giây trước Đường Hạo đang triệu hồi quỷ khí đầy trời, sao giây tiếp theo Đường Hạo đã quỳ xuống rồi?
Trong khi mọi người còn đang chẳng hiểu chuyện gì!
Diệp Bắc Minh dùng năm ngón tay bấm một cái!
Bùm!
Với một tiếng rên, cơ thể của Đường Hạo biến thành một làn sương máu, hoàn toàn biến mất!
Chỉ còn lại sáu khối xương rồng chí tôn trôi lơ lửng giữa không trung!
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, cất vào chiếc nhẫn chứa vật!
"Đường Hạo chết!"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Sao Đường Hạo lại đột nhiên bị đánh bại?"
Khán giả dưới võ đài hoàn toàn bị sốc.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh như nhìn thấy quỷ vậy!
Lạc Khuynh Thành mừng đến chảy nước mắt: "Thắng! Thật tốt quá, thắng rồi!"
Sắc mặt già nua của Đoạn Thiên Tuyệt trắng bệch: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Không chỉ ông ta, mọi người của Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, thần cung Lục Đạo, Trấn Hồn Tông.
Đám ngươi tông chủ của Vạn Thần tông, Thanh Huyền Tử, Độc Cô Bá Đạo đều có vẻ nghiêm túc!
Mặc dù khiếp sợ khi Đường Hạo đã chết nhưng không phải không thể chấp nhận!
Câu hỏi đặt ra là chính xác đã xảy ra chuyện gì? Chuyện gì đã xảy ra từ lúc quỷ khí xuất hiện, cho đến khi Đường Hạo quỳ xuống đất?
Diệp Bắc Minh không để ý đến ánh mắt của những người xung quanh võ đài, trực tiếp đi đến trước mặt Lạc Khuynh Thành: "Đi cùng anh nhé?"
Đoạn Thiên Tuyệt khẽ quát một tiếng: "Thằng nhóc kia, dù cậu thắng nhưng tôi cũng không nói cậu có thể dẫn Lạc Khuynh Thành đi!"
"Tôi đã quyết dẫn người đi, ông có thể ra tay ngăn cản!"
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nhìn Đoạn Thiên Tuyệt: "Nếu không thì ông có thể thử xem?"
Tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, tông chủ của Vạn Thần Tông, Thanh Huyền Tử, Độc Cô Bá Đạo và những người đứng đầu các đại tông môn đều ngừng thở!
Diệp Phong này cũng quá ngông cuồng!
Lại dám nói chuyện với Thánh tổ của điện Thần Hoàng như vậy?
Chắc chắn là đang khiêu khích!
Một giây kế tiếp, một áp lực từ Tổ Cảnh ngưng tụ, sắc mặt của tất cả người tu võ xung quanh đều có chút trắng bệch!
Tổ Cảnh uy nghiêm, sao có thể dễ dàng tha thứ cho sự khiêu khích kia?
Đột nhiên.
"Để cô ấy tự chọn đi!"
Giọng nói của Nghê Hoàng vang lên.
Đoạn Thiên Tuyệt cảm thấy như bị ai dội gáo nước lạnh lên đầu, ông ta dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, sau đó lại nhìn về phía Lạc Khuynh Thành: "Chỉ cần cô chọn đi cùng cậu ta, sau này cô sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với điện Thần Hoàng nữa!"
Không hề che giấu sự uy hiếp chút nào!
Lạc Khuynh Thành cắn đôi môi đỏ mọng, chủ động đi đến sau lưng Diệp Bắc Minh: "Tôi nguyện ý đi cùng anh ấy!"
Dưới ánh mắt của mọi người, hai người nhanh chóng rời đi!
Chân trước vừa rời đi, toàn bộ quảng trường của điện Thần Hoàng nổ tung!
Chỉ có một vài ánh mắt, không ngừng lóe lên nhìn về hướng mà Diệp Bắc Minh rời đi!
"Vừa rồi lúc biến mất đã xảy ra chuyện gì?", ánh mắt của tông chủ Vạn Thần Tông trở nên u ám.
Khuôn mặt già nua của Thanh Huyền Tử ngưng trọng: "Ông thực sự cho rằng thời gian biến mất sao?"
"Chẳng lẽ không phải à?"
Tông chủ Vạn Thần Tông hơi sửng sốt.
Thanh Huyền Tử nhìn về phía Độc Cô Bá Đạo: "Anh Độc Cô, ông cảm thấy thế nào?"
Độc Cô Bá Đạo trầm mặt: "Quốc sư có nghĩ giống tôi không?"
"E rằng là vậy!"
Thanh Huyền Tử gật đầu.
Tông chủ Vạn Thần Tông nóng vội: "Các người cũng đừng úp úp mở mở nữa, rốt cuộc các người đang nói gì vậy?"
Thanh Huyền Tử mỉm cười: "Ông cho rằng có thể khiến hàng trăm ngàn người ở đây cảm thấy thời gian cùng lúc biến mất à?"
"Ý của ông là?"
Tông chủ Vạn Thần Tông có vẻ nghi ngờ.
Đột nhiên, thân thể của ông ta run lên: "Chờ một chút! Ý của ông là thời gian không hề biến mất mà chỉ tạm dừng lại thôi!"
Trong nháy mắt.
Tông chủ Vạn Thần Tông có một cảm giác rợn cả tóc gáy!
Ngay trước mặt hàng trăm ngàn người, trực tiếp khiến thời gian ngừng lại!
Đây là bản lĩnh gì?
Thanh Huyền Tử nheo mắt: "Tôi càng ngày càng có hứng thú với thằng nhóc này, trên người cậu ta nhất định có bí mật không muốn người khác biết!"
"Cho dù là thực lực quỷ dị hay bản lĩnh khiến cho thời gian dừng lại!"
Liếc nhìn về phía đám người Thái Dương Tông: "Cứ tạm thời gác lại chuyện của Diệp Bắc Minh, tôi cảm thấy càng có hứng thú với Diệp Phong hơn!"
…
Sau khi rời khỏi điện Thần Hoàng.
Lạc Khuynh Thành cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng: "Này! Rốt cuộc ý của anh là gì?"
Diệp Bắc Minh dừng lại: "Ý gì là sao?"
Lạc Khuynh Thành cúi đầu, khuôn mặt xinh đẹp có chút nóng lên: "Chính là… Chính là vừa rồi anh nói anh thích em, muốn kết hôn với em, rốt cuộc có phải thật không?"
Ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy chân thành nhìn Diệp Bắc Mi
Anh có chút do dự.
Vừa định mở miệng!
"Em không quan tâm có phải thật hay không, dù sao em cũng tin là thật!"
"Bắt đầu từ bây giờ, anh chính là người đàn ông của em!"
Lạc Khuynh Thành lại tiến lên một bước, giữ cổ của Diệp Bắc Minh, hung hăng hôn lên môi anh!
Diệp Bắc Minh sững sờ ngay tại chỗ, đầu óc trống rỗng!
Đột nhiên.
Một giọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau: "Haha, nóng lòng bắt đầu như vậy sao?"
"Có phải tôi đến không đúng lúc rồi không?"
Một giây trước Đường Hạo đang triệu hồi quỷ khí đầy trời, sao giây tiếp theo Đường Hạo đã quỳ xuống rồi?
Trong khi mọi người còn đang chẳng hiểu chuyện gì!
Diệp Bắc Minh dùng năm ngón tay bấm một cái!
Bùm!
Với một tiếng rên, cơ thể của Đường Hạo biến thành một làn sương máu, hoàn toàn biến mất!
Chỉ còn lại sáu khối xương rồng chí tôn trôi lơ lửng giữa không trung!
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, cất vào chiếc nhẫn chứa vật!
"Đường Hạo chết!"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Sao Đường Hạo lại đột nhiên bị đánh bại?"
Khán giả dưới võ đài hoàn toàn bị sốc.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh như nhìn thấy quỷ vậy!
Lạc Khuynh Thành mừng đến chảy nước mắt: "Thắng! Thật tốt quá, thắng rồi!"
Sắc mặt già nua của Đoạn Thiên Tuyệt trắng bệch: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Không chỉ ông ta, mọi người của Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, thần cung Lục Đạo, Trấn Hồn Tông.
Đám ngươi tông chủ của Vạn Thần tông, Thanh Huyền Tử, Độc Cô Bá Đạo đều có vẻ nghiêm túc!
Mặc dù khiếp sợ khi Đường Hạo đã chết nhưng không phải không thể chấp nhận!
Câu hỏi đặt ra là chính xác đã xảy ra chuyện gì? Chuyện gì đã xảy ra từ lúc quỷ khí xuất hiện, cho đến khi Đường Hạo quỳ xuống đất?
Diệp Bắc Minh không để ý đến ánh mắt của những người xung quanh võ đài, trực tiếp đi đến trước mặt Lạc Khuynh Thành: "Đi cùng anh nhé?"
Đoạn Thiên Tuyệt khẽ quát một tiếng: "Thằng nhóc kia, dù cậu thắng nhưng tôi cũng không nói cậu có thể dẫn Lạc Khuynh Thành đi!"
"Tôi đã quyết dẫn người đi, ông có thể ra tay ngăn cản!"
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nhìn Đoạn Thiên Tuyệt: "Nếu không thì ông có thể thử xem?"
Tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, tông chủ của Vạn Thần Tông, Thanh Huyền Tử, Độc Cô Bá Đạo và những người đứng đầu các đại tông môn đều ngừng thở!
Diệp Phong này cũng quá ngông cuồng!
Lại dám nói chuyện với Thánh tổ của điện Thần Hoàng như vậy?
Chắc chắn là đang khiêu khích!
Một giây kế tiếp, một áp lực từ Tổ Cảnh ngưng tụ, sắc mặt của tất cả người tu võ xung quanh đều có chút trắng bệch!
Tổ Cảnh uy nghiêm, sao có thể dễ dàng tha thứ cho sự khiêu khích kia?
Đột nhiên.
"Để cô ấy tự chọn đi!"
Giọng nói của Nghê Hoàng vang lên.
Đoạn Thiên Tuyệt cảm thấy như bị ai dội gáo nước lạnh lên đầu, ông ta dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, sau đó lại nhìn về phía Lạc Khuynh Thành: "Chỉ cần cô chọn đi cùng cậu ta, sau này cô sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với điện Thần Hoàng nữa!"
Không hề che giấu sự uy hiếp chút nào!
Lạc Khuynh Thành cắn đôi môi đỏ mọng, chủ động đi đến sau lưng Diệp Bắc Minh: "Tôi nguyện ý đi cùng anh ấy!"
Dưới ánh mắt của mọi người, hai người nhanh chóng rời đi!
Chân trước vừa rời đi, toàn bộ quảng trường của điện Thần Hoàng nổ tung!
Chỉ có một vài ánh mắt, không ngừng lóe lên nhìn về hướng mà Diệp Bắc Minh rời đi!
"Vừa rồi lúc biến mất đã xảy ra chuyện gì?", ánh mắt của tông chủ Vạn Thần Tông trở nên u ám.
Khuôn mặt già nua của Thanh Huyền Tử ngưng trọng: "Ông thực sự cho rằng thời gian biến mất sao?"
"Chẳng lẽ không phải à?"
Tông chủ Vạn Thần Tông hơi sửng sốt.
Thanh Huyền Tử nhìn về phía Độc Cô Bá Đạo: "Anh Độc Cô, ông cảm thấy thế nào?"
Độc Cô Bá Đạo trầm mặt: "Quốc sư có nghĩ giống tôi không?"
"E rằng là vậy!"
Thanh Huyền Tử gật đầu.
Tông chủ Vạn Thần Tông nóng vội: "Các người cũng đừng úp úp mở mở nữa, rốt cuộc các người đang nói gì vậy?"
Thanh Huyền Tử mỉm cười: "Ông cho rằng có thể khiến hàng trăm ngàn người ở đây cảm thấy thời gian cùng lúc biến mất à?"
"Ý của ông là?"
Tông chủ Vạn Thần Tông có vẻ nghi ngờ.
Đột nhiên, thân thể của ông ta run lên: "Chờ một chút! Ý của ông là thời gian không hề biến mất mà chỉ tạm dừng lại thôi!"
Trong nháy mắt.
Tông chủ Vạn Thần Tông có một cảm giác rợn cả tóc gáy!
Ngay trước mặt hàng trăm ngàn người, trực tiếp khiến thời gian ngừng lại!
Đây là bản lĩnh gì?
Thanh Huyền Tử nheo mắt: "Tôi càng ngày càng có hứng thú với thằng nhóc này, trên người cậu ta nhất định có bí mật không muốn người khác biết!"
"Cho dù là thực lực quỷ dị hay bản lĩnh khiến cho thời gian dừng lại!"
Liếc nhìn về phía đám người Thái Dương Tông: "Cứ tạm thời gác lại chuyện của Diệp Bắc Minh, tôi cảm thấy càng có hứng thú với Diệp Phong hơn!"
…
Sau khi rời khỏi điện Thần Hoàng.
Lạc Khuynh Thành cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng: "Này! Rốt cuộc ý của anh là gì?"
Diệp Bắc Minh dừng lại: "Ý gì là sao?"
Lạc Khuynh Thành cúi đầu, khuôn mặt xinh đẹp có chút nóng lên: "Chính là… Chính là vừa rồi anh nói anh thích em, muốn kết hôn với em, rốt cuộc có phải thật không?"
Ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy chân thành nhìn Diệp Bắc Mi
Anh có chút do dự.
Vừa định mở miệng!
"Em không quan tâm có phải thật hay không, dù sao em cũng tin là thật!"
"Bắt đầu từ bây giờ, anh chính là người đàn ông của em!"
Lạc Khuynh Thành lại tiến lên một bước, giữ cổ của Diệp Bắc Minh, hung hăng hôn lên môi anh!
Diệp Bắc Minh sững sờ ngay tại chỗ, đầu óc trống rỗng!
Đột nhiên.
Một giọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau: "Haha, nóng lòng bắt đầu như vậy sao?"
"Có phải tôi đến không đúng lúc rồi không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.