Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1788: Đột phá
Ss Tần
18/04/2024
Nguyễn Nguyệt Cầm vô cùng nghiêm túc: “Nhớ kỹ, con không thể thích cậu ta!”
“Bây giờ không được, sau này cũng không được!”
Nguyễn Thanh Từ ngẩn người: “Mẹ, tại sao?”
“Mẹ nói không được là không được! Không có tại sao!”
“Bắt đầu từ bây giờ con chỉ có thể ở trong điện Thần Hoàng, cố gắng nâng cao cảnh giới đi! Không có lệnh của mẹ, con không được phép đi đâu hết!”, Nguyễn Nguyệt Cầm quát nói, phất tay áo bỏ đi.
Nguyễn Thanh Từ đỏ bừng đôi mắt.
Không hiểu tại sao mẹ bỗng nhiên nổi giận!
Nguyễn Nguyệt Cầm vẫn chưa rời đi!
Trốn trong bóng tối nhìn Nguyễn Thanh Từ một cái: “Ầy, hai người vốn không thể nào!”
“Thanh Từ, đợi đến một ngày con sẽ hiểu, từ khi trong cơ thể con chảy huyết mạch Vương tộc, các con đã là người của hai thế giới rồi!”
Phủ thành chủ ở thành phố Thần.
Trước người Nghê Hoàng treo lơ lửng một quả cầu thủy tinh đường kính một mét, hình ảnh bên trong lại là Diệp Bắc Minh trong Thái Dương Tông!
Lúc này.
Diệp Bắc Minh ngồi khoanh chân, trên người huyết quang nổi lên!
Từng luồng năng lượng bùng phát giống như đợt sóng xung kích!
Ánh mắt Nghê Hoàng quái dị: “Lại để cậu xông bừa đánh bậy, dung hợp xương chí tôn trong cơ thể ngược lại trong họa được phúc…”
Cách Thái Dương Tông mười dặm.
Một trăm linh sáu bóng hình đứng nghiêm, mỗi người đều đeo một chiếc mặt nạ màu đen.
Chính là một trăm linh sáu vị đà chủ của Thiên Sát Môn, vẻ mặt dưới mỗi chiếc mặt nạ đều vô cùng nghiêm trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm tia sát khí kinh thiên trên không trung Thái Dương Tông!
“Mười tám vị phật tử chết thật rồi…”
“Mức độ sát khí dày đặc này thật đáng sợ, tôi có cảm giác đối diện với tử thần!”
“Diệp Bắc Minh thực sự đáng sợ đến thế sao?”
Một trăm linh sáu bị đà chủ lại không ai dám tiến lên một bước!
Cuối cùng, đà chủ thứ nhất lắc đầu: “Đi thôi, quay về tính kế lâu dài”.
Buổi chiều hôm đó, một hòa thượng trọc đầu đi trên phật quang vạn trượng từ phía tây đến, muốn đưa thi thể của mười tám phật tử đi.
Gru!
Sâu trong Thái Dương Tông vang lên một tiếng rồng gầm!
Tiếp đó, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục từ sâu trong Thái Dương Tông bay ra chém về phía đầu của hòa thượng đó!
“Một thanh kiếm nát mà thôi, cũng muốn chém tao?”, hòa thượng hừ lạnh lùng một tiếng.
Khí tức của Tổ Cảnh bùng phát, một cái chén sắt tím vàng bay ra đập về phía một kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
‘Choang’ một tiếng thanh thúy, chén sắt tím vàng nổ nứt tại chỗ!
Huyết long nghiền áp xuống!
“A… Đừng, thí chủ, chỉ là hiểu lầm…”
Hòa thượng kêu thảm một tiếng, hóa thành sương máu tại chỗ!
“Suýt…”
Các võ giả lén vây xem phía xa hít khí lạnh, kinh hãi đến bàn chân phát lạnh: “Trời ơi… là Tổ Cảnh đấy sao? Hắn là Thánh Tổ nào của Kim Phật Tông? Lại bỏ mạng rồi…”
“Có lẽ không phải là Tổ Cảnh, nhưng ít nhất cũng là bán bộ Tổ Cảnh…”, một số ông lão lắc đầu, ánh mắt càng thêm nghiêm trọng.
“Bất luận thế nào, sau này không phải ai muốn ức hiếp Thái Dương Tông thì cũng có thể ức hiếp!”
Những người này mau chóng bỏ đi.
Tin tức truyền ra, thiên hạ chấn động!
Những người khác muốn có ý đồ với Thái Dương Tông và Diệp Bắc Minh cũng đều bỏ ý định!
Giết liền mười tám thần hoàng đỉnh phong, bán bộ Tổ Cảnh cũng bỏ mạng bên ngoài Thái Dương Tông!
Ai dám đi chuốc rắc rối?
Cùng lúc đó, sâu trong Thái Dương Tông.
Một đám mây khủng bố ngưng tụ trên không trung đỉnh đầu Diệp Bắc Minh, mọi người căng thẳng đứng phía xa quan sát, vốn không dám lại gần.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên.
Một đường sấm sét ầm ầm đập xuống, sau đó thiên lôi giáng xuống điên cuồng như mưa rơi!
Trong phút chốc nhấn chìm Diệp Bắc Minh!
Một luồng khí tức diệt thế không ngừng làn rộng, mọi người Thái Dương Tông mở to mắt nhìn chằm chằm tất cả, gần như khó thở!
Gru!
Sâu trong biển sét vang lên tiếng rồng gầm thét!
Chín con ma long màu đen xông ra khỏi biển sét giết ra ngoài chín tầng mây, huyết quang ngập trời, giống như ngày tận thế!
Ầm!
Khí tức cảnh giới Đế Tôn bùng phát!
Lạc Khuynh Thành vui mừng: “Tiểu sư đệ tiến vào cảnh giới Đế Tôn rồi!’
Mọi người còn chưa kịp kích động.
Ầm!
Một luồng khí tức khủng bổ hơn ập đến!
“Khí tức bán thần… cậu Diệp đột phá cảnh giới Đế Tôn, đang chuyển hóa thể thần!”, Vương Yên Nhi ôm miệng.
Vừa tăng một cảnh giới lớn, lập tức đã đột phá rồi sao?
Gần như sau một lúc.
Ầm
Một luồng khí tức khủng bố hơn bùng phát, đánh tan tất cả đám mây đen trên không trung Thái Dương Tông!
Lôi kiếp dừng lại!
“Bây giờ không được, sau này cũng không được!”
Nguyễn Thanh Từ ngẩn người: “Mẹ, tại sao?”
“Mẹ nói không được là không được! Không có tại sao!”
“Bắt đầu từ bây giờ con chỉ có thể ở trong điện Thần Hoàng, cố gắng nâng cao cảnh giới đi! Không có lệnh của mẹ, con không được phép đi đâu hết!”, Nguyễn Nguyệt Cầm quát nói, phất tay áo bỏ đi.
Nguyễn Thanh Từ đỏ bừng đôi mắt.
Không hiểu tại sao mẹ bỗng nhiên nổi giận!
Nguyễn Nguyệt Cầm vẫn chưa rời đi!
Trốn trong bóng tối nhìn Nguyễn Thanh Từ một cái: “Ầy, hai người vốn không thể nào!”
“Thanh Từ, đợi đến một ngày con sẽ hiểu, từ khi trong cơ thể con chảy huyết mạch Vương tộc, các con đã là người của hai thế giới rồi!”
Phủ thành chủ ở thành phố Thần.
Trước người Nghê Hoàng treo lơ lửng một quả cầu thủy tinh đường kính một mét, hình ảnh bên trong lại là Diệp Bắc Minh trong Thái Dương Tông!
Lúc này.
Diệp Bắc Minh ngồi khoanh chân, trên người huyết quang nổi lên!
Từng luồng năng lượng bùng phát giống như đợt sóng xung kích!
Ánh mắt Nghê Hoàng quái dị: “Lại để cậu xông bừa đánh bậy, dung hợp xương chí tôn trong cơ thể ngược lại trong họa được phúc…”
Cách Thái Dương Tông mười dặm.
Một trăm linh sáu bóng hình đứng nghiêm, mỗi người đều đeo một chiếc mặt nạ màu đen.
Chính là một trăm linh sáu vị đà chủ của Thiên Sát Môn, vẻ mặt dưới mỗi chiếc mặt nạ đều vô cùng nghiêm trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm tia sát khí kinh thiên trên không trung Thái Dương Tông!
“Mười tám vị phật tử chết thật rồi…”
“Mức độ sát khí dày đặc này thật đáng sợ, tôi có cảm giác đối diện với tử thần!”
“Diệp Bắc Minh thực sự đáng sợ đến thế sao?”
Một trăm linh sáu bị đà chủ lại không ai dám tiến lên một bước!
Cuối cùng, đà chủ thứ nhất lắc đầu: “Đi thôi, quay về tính kế lâu dài”.
Buổi chiều hôm đó, một hòa thượng trọc đầu đi trên phật quang vạn trượng từ phía tây đến, muốn đưa thi thể của mười tám phật tử đi.
Gru!
Sâu trong Thái Dương Tông vang lên một tiếng rồng gầm!
Tiếp đó, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục từ sâu trong Thái Dương Tông bay ra chém về phía đầu của hòa thượng đó!
“Một thanh kiếm nát mà thôi, cũng muốn chém tao?”, hòa thượng hừ lạnh lùng một tiếng.
Khí tức của Tổ Cảnh bùng phát, một cái chén sắt tím vàng bay ra đập về phía một kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
‘Choang’ một tiếng thanh thúy, chén sắt tím vàng nổ nứt tại chỗ!
Huyết long nghiền áp xuống!
“A… Đừng, thí chủ, chỉ là hiểu lầm…”
Hòa thượng kêu thảm một tiếng, hóa thành sương máu tại chỗ!
“Suýt…”
Các võ giả lén vây xem phía xa hít khí lạnh, kinh hãi đến bàn chân phát lạnh: “Trời ơi… là Tổ Cảnh đấy sao? Hắn là Thánh Tổ nào của Kim Phật Tông? Lại bỏ mạng rồi…”
“Có lẽ không phải là Tổ Cảnh, nhưng ít nhất cũng là bán bộ Tổ Cảnh…”, một số ông lão lắc đầu, ánh mắt càng thêm nghiêm trọng.
“Bất luận thế nào, sau này không phải ai muốn ức hiếp Thái Dương Tông thì cũng có thể ức hiếp!”
Những người này mau chóng bỏ đi.
Tin tức truyền ra, thiên hạ chấn động!
Những người khác muốn có ý đồ với Thái Dương Tông và Diệp Bắc Minh cũng đều bỏ ý định!
Giết liền mười tám thần hoàng đỉnh phong, bán bộ Tổ Cảnh cũng bỏ mạng bên ngoài Thái Dương Tông!
Ai dám đi chuốc rắc rối?
Cùng lúc đó, sâu trong Thái Dương Tông.
Một đám mây khủng bố ngưng tụ trên không trung đỉnh đầu Diệp Bắc Minh, mọi người căng thẳng đứng phía xa quan sát, vốn không dám lại gần.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên.
Một đường sấm sét ầm ầm đập xuống, sau đó thiên lôi giáng xuống điên cuồng như mưa rơi!
Trong phút chốc nhấn chìm Diệp Bắc Minh!
Một luồng khí tức diệt thế không ngừng làn rộng, mọi người Thái Dương Tông mở to mắt nhìn chằm chằm tất cả, gần như khó thở!
Gru!
Sâu trong biển sét vang lên tiếng rồng gầm thét!
Chín con ma long màu đen xông ra khỏi biển sét giết ra ngoài chín tầng mây, huyết quang ngập trời, giống như ngày tận thế!
Ầm!
Khí tức cảnh giới Đế Tôn bùng phát!
Lạc Khuynh Thành vui mừng: “Tiểu sư đệ tiến vào cảnh giới Đế Tôn rồi!’
Mọi người còn chưa kịp kích động.
Ầm!
Một luồng khí tức khủng bổ hơn ập đến!
“Khí tức bán thần… cậu Diệp đột phá cảnh giới Đế Tôn, đang chuyển hóa thể thần!”, Vương Yên Nhi ôm miệng.
Vừa tăng một cảnh giới lớn, lập tức đã đột phá rồi sao?
Gần như sau một lúc.
Ầm
Một luồng khí tức khủng bố hơn bùng phát, đánh tan tất cả đám mây đen trên không trung Thái Dương Tông!
Lôi kiếp dừng lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.