Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1353: Giết chết Hồ Tông Nhai
Ss Tần
18/01/2024
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay, chém về phía đầu của Hồ Tông Nhai!
Sát ý ngập trời giống như sóng thần nghiền nát!
Hồ Tông Nhai muốn ra tay ngăn cản!
Hoảng sợ phát hiện.
Thân thể của bản thân thật sự run lên nhè nhẹ, không thể xuất ra bất cứ tia phản kháng nào được!
"Sư huynh, mau cứu đệ!"
Hồ Tông Nhai hoảng sợ hét lớn!
Mấy vị trưởng lão của Thiên Đạo tông cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn, một lão già mặt đỏ hét lớn: "Tiểu súc sinh, cậu dám làm tổn thương người của Thiên Đạo tông? Để lão phu..."
Câu nói vẫn chưa nói xong!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém xuống, đầu của Hồ Tông Nhai bay ra ngoài!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm chặt cái đầu của ông ta, xoay người về phía Long Khuynh Vũ, tiện tay vứt trên mặt đất!
"Long cô nương, tôi đã mang đầu của Hồ Tông Nhai về cho cô!"
Toàn trường yên lặng!
Hàng triệu đệ tử của Thiên Đạo tông nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không nói nên lời!
Hàng trăm cấp cao của Thiên Đạo tông và năm vị trưởng lão còn lại cũng rất kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Thân thể mềm mại của Long Khuynh Vũ run rẩy, nhìn chằm chằm vào cái đầu chết không nhắm mắt của Hồ Tông Nhai: "Anh Diệp… anh… anh...."
Chỉ lặp lại từ “anh” chứ không thể nói được lời nào nữa!
Hít sâu một hơi, lấy ra một hộp ngọc và ném cho Diệp Bắc Minh: "Anh Diệp, nó thuộc về anh!"
Diệp Bắc Minh cũng không chú ý đến việc Long Khuynh Vũ đã đổi giọng.
Trực tiếp thu hồi hộp ngọc: "Cảm ơn!"
Ngay vào lúc này, lão già mặt đỏ mới kịp phản ứng lại, sắc mặt xanh mét tức giận hét một tiếng: "Sao cậu dám đánh lén Hồ trưởng lão? Tiểu súc sinh, cậu thật đáng chết!"
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Người của Chấp Pháp Đường trực tiếp ra tay cho tôi, giết chết đôi cẩu nam nữ này!"
"Vâng!"
Hàng chục bóng người nhảy ra, vây quanh Diệp Bắc Minh!
Anh ngẫu nhiên vung kiếm, một con Huyết Long lao ra!
Va chạm vào phía trên hàng chục thân ảnh!
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Ở dưới tay anh, Cảnh giới Tạo Hóa không khác gì một con kiến, hóa thành hàng chục làn sương máu và nổ tung!
"Chuyện này..."
Lúc này, toàn bộ Thiên Đạo tông yên tĩnh đến cực điểm!
Nếu như vừa rồi nói Diệp Bắc Minh đánh lén giết chết Hồ Tông Nhai một phần là do may mắn!
Như vậy bây giờ, anh chỉ dùng một kiếm hạ gục mấy chục cảnh giới Tạo Hóa, điều này đã chứng minh thực lực của anh!
"Ông muốn giết tôi?"
Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, tập trung nhìn lão già mặt đỏ.
Lão già mặt đỏ theo bản năng lùi về sau hai bước: "Cậu… Cậu muốn làm gì? Đây là Thiên Đạo tông!"
Diệp Bắc Minh cười: "Tôi biết nơi này là Thiên Đạo tông, tôi muốn giết anh, Thiên Đạo tông có ai có thể ngăn cản được tôi sao?"
Hàng triệu người ngây người đứng tại chỗ!
Chuyện này cũng quá kiêu ngạo rồi!
Một con Huyết Long xuất hiện trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, đang muốn lao ra ngoài!
"Cậu Diệp, chờ đã!"
Đột nhiên, một lão già tóc bạc mặt hồng hào lên tiếng.
Ánh mắt của tất cả mọi người trong Thiên Đạo tông đều đổ dồn trên người ông ta: "Đại trưởng lão…"
"Ông có điều gì muốn nói?"
Diệp Bắc Minh dừng lại, liếc nhìn người này.
Ở giai đoạn giữa của cảnh giới Chúa Tể, không có bất cứ uy hiếp nào!
Ông lão tóc bạc mặt hồng hào cố gắng mỉm cười: "Cậu Diệp, tôi tên là Trịnh Vạn Nhân, là Đại trưởng lão của Thiên Đạo tông!"
"Chuyện này là do Thiên Đạo tông làm sai, Trịnh Vạn Nhân nguyện ý nói xin lỗi với cậu Diệp!"
"Hơn nữa lão phu có thể tuyên thệ trước mặt hàng triệu đệ tử của Thiên Đạo tông, từ nay trở đi Thiên Đạo tông sẽ là bạn của cậu Diệp chứ không phải kẻ thù của cậu!"
"Cậu Diệp có thể sử dụng bất cứ tài nguyên tu võ nào của Thiên Đạo tông!"
"Thậm chí, nếu như cậu Diệp nguyện ý thì hiện tại cậu chính là Thánh tử của Thiên Đạo tông!"
Vừa dứt lời, hô hấp của mọi người trong Thiên Đạo tông dường như ngừng lại, trợn to hai mắt!
Nhìn chằm chằm Trịnh Vạn Nhân, còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm!
Lão già mặt đỏ suýt chút nữa nhảy dựng lên: "Đại trưởng lão, ông điên rồi..."
Trịnh Vạn Nhân tỏ ra lạnh lùng: "Mã trưởng lão, ông cho rằng lão phu nổi điên sao?"
Ông ta lại nhìn về phía Diệp Bắc Minh, lộ ra nụ cười thân thiện: "Cậu Diệp, dù sao giữa cậu và Thiên Đạo tông cũng không có thù hận sâu sắc gì!"
"Cùng lắm thì chỉ vừa giết chết Thánh tử của Thiên Đạo tông, lại giết chết một vị trưởng lão của Thiên Đạo tông mà thôi!"
"Một Thánh tử Trần Vô Diễn, một trưởng lão Hồ Tông Nhai cũng không thể đại diện cho toàn bộ Thiên Đạo tông!"
Bên trong Thiên Đạo tông choáng váng!
Sát ý ngập trời giống như sóng thần nghiền nát!
Hồ Tông Nhai muốn ra tay ngăn cản!
Hoảng sợ phát hiện.
Thân thể của bản thân thật sự run lên nhè nhẹ, không thể xuất ra bất cứ tia phản kháng nào được!
"Sư huynh, mau cứu đệ!"
Hồ Tông Nhai hoảng sợ hét lớn!
Mấy vị trưởng lão của Thiên Đạo tông cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn, một lão già mặt đỏ hét lớn: "Tiểu súc sinh, cậu dám làm tổn thương người của Thiên Đạo tông? Để lão phu..."
Câu nói vẫn chưa nói xong!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém xuống, đầu của Hồ Tông Nhai bay ra ngoài!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm chặt cái đầu của ông ta, xoay người về phía Long Khuynh Vũ, tiện tay vứt trên mặt đất!
"Long cô nương, tôi đã mang đầu của Hồ Tông Nhai về cho cô!"
Toàn trường yên lặng!
Hàng triệu đệ tử của Thiên Đạo tông nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không nói nên lời!
Hàng trăm cấp cao của Thiên Đạo tông và năm vị trưởng lão còn lại cũng rất kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Thân thể mềm mại của Long Khuynh Vũ run rẩy, nhìn chằm chằm vào cái đầu chết không nhắm mắt của Hồ Tông Nhai: "Anh Diệp… anh… anh...."
Chỉ lặp lại từ “anh” chứ không thể nói được lời nào nữa!
Hít sâu một hơi, lấy ra một hộp ngọc và ném cho Diệp Bắc Minh: "Anh Diệp, nó thuộc về anh!"
Diệp Bắc Minh cũng không chú ý đến việc Long Khuynh Vũ đã đổi giọng.
Trực tiếp thu hồi hộp ngọc: "Cảm ơn!"
Ngay vào lúc này, lão già mặt đỏ mới kịp phản ứng lại, sắc mặt xanh mét tức giận hét một tiếng: "Sao cậu dám đánh lén Hồ trưởng lão? Tiểu súc sinh, cậu thật đáng chết!"
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Người của Chấp Pháp Đường trực tiếp ra tay cho tôi, giết chết đôi cẩu nam nữ này!"
"Vâng!"
Hàng chục bóng người nhảy ra, vây quanh Diệp Bắc Minh!
Anh ngẫu nhiên vung kiếm, một con Huyết Long lao ra!
Va chạm vào phía trên hàng chục thân ảnh!
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Ở dưới tay anh, Cảnh giới Tạo Hóa không khác gì một con kiến, hóa thành hàng chục làn sương máu và nổ tung!
"Chuyện này..."
Lúc này, toàn bộ Thiên Đạo tông yên tĩnh đến cực điểm!
Nếu như vừa rồi nói Diệp Bắc Minh đánh lén giết chết Hồ Tông Nhai một phần là do may mắn!
Như vậy bây giờ, anh chỉ dùng một kiếm hạ gục mấy chục cảnh giới Tạo Hóa, điều này đã chứng minh thực lực của anh!
"Ông muốn giết tôi?"
Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, tập trung nhìn lão già mặt đỏ.
Lão già mặt đỏ theo bản năng lùi về sau hai bước: "Cậu… Cậu muốn làm gì? Đây là Thiên Đạo tông!"
Diệp Bắc Minh cười: "Tôi biết nơi này là Thiên Đạo tông, tôi muốn giết anh, Thiên Đạo tông có ai có thể ngăn cản được tôi sao?"
Hàng triệu người ngây người đứng tại chỗ!
Chuyện này cũng quá kiêu ngạo rồi!
Một con Huyết Long xuất hiện trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, đang muốn lao ra ngoài!
"Cậu Diệp, chờ đã!"
Đột nhiên, một lão già tóc bạc mặt hồng hào lên tiếng.
Ánh mắt của tất cả mọi người trong Thiên Đạo tông đều đổ dồn trên người ông ta: "Đại trưởng lão…"
"Ông có điều gì muốn nói?"
Diệp Bắc Minh dừng lại, liếc nhìn người này.
Ở giai đoạn giữa của cảnh giới Chúa Tể, không có bất cứ uy hiếp nào!
Ông lão tóc bạc mặt hồng hào cố gắng mỉm cười: "Cậu Diệp, tôi tên là Trịnh Vạn Nhân, là Đại trưởng lão của Thiên Đạo tông!"
"Chuyện này là do Thiên Đạo tông làm sai, Trịnh Vạn Nhân nguyện ý nói xin lỗi với cậu Diệp!"
"Hơn nữa lão phu có thể tuyên thệ trước mặt hàng triệu đệ tử của Thiên Đạo tông, từ nay trở đi Thiên Đạo tông sẽ là bạn của cậu Diệp chứ không phải kẻ thù của cậu!"
"Cậu Diệp có thể sử dụng bất cứ tài nguyên tu võ nào của Thiên Đạo tông!"
"Thậm chí, nếu như cậu Diệp nguyện ý thì hiện tại cậu chính là Thánh tử của Thiên Đạo tông!"
Vừa dứt lời, hô hấp của mọi người trong Thiên Đạo tông dường như ngừng lại, trợn to hai mắt!
Nhìn chằm chằm Trịnh Vạn Nhân, còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm!
Lão già mặt đỏ suýt chút nữa nhảy dựng lên: "Đại trưởng lão, ông điên rồi..."
Trịnh Vạn Nhân tỏ ra lạnh lùng: "Mã trưởng lão, ông cho rằng lão phu nổi điên sao?"
Ông ta lại nhìn về phía Diệp Bắc Minh, lộ ra nụ cười thân thiện: "Cậu Diệp, dù sao giữa cậu và Thiên Đạo tông cũng không có thù hận sâu sắc gì!"
"Cùng lắm thì chỉ vừa giết chết Thánh tử của Thiên Đạo tông, lại giết chết một vị trưởng lão của Thiên Đạo tông mà thôi!"
"Một Thánh tử Trần Vô Diễn, một trưởng lão Hồ Tông Nhai cũng không thể đại diện cho toàn bộ Thiên Đạo tông!"
Bên trong Thiên Đạo tông choáng váng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.