Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1352: Nếu anh Diệp không bỏ cuộc thì Khuynh Vũ nguyện gắn bó sống chết!

Ss Tần

18/01/2024

Với một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, sơn môn cao trăm trượng của Thiên Đạo tông sụp đổ.

"Tôi cho Thiên Đạo tông của các người mười lăm phút, giao đầu của Hồ Tông Nhai ra đây!"

"Anh Diệp...."

Long Khuynh Vũ hoảng sợ đến mức cả người xụi lơ, nắm chặt cánh tay của Diệp Bắc Minh mới không ngã xuống.

Gần như ngất đi vì sợ hãi!



Cùng lúc đó, Thiên Đạo tông, trong đại sảnh nghị sự.

Sắc mặt của mấy trăm người cấp cao thuộc cảnh giới Tạo Hóa vô cùng ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn sáu lão già thuộc cảnh giới Chúa Tể đang ngồi ở vị trí cao nhất.

Sau một thời gian dài yên lặng.

Trong sáu người, một ông lão tóc bạc mặt hồng hào cuối cùng cũng lên tiếng: "Hồng trưởng lão đã chết, tổng cộng có 678 người, toàn quân đều bị diệt!"

"Tất cả đều do một tiểu tử tên Diệp Càn Khôn. Theo tin tức đáng tin cậy, người này đã có thể giết chết cảnh giới Động Hư!"

Lời này vừa thốt ra.

"Cái gì?"

"Chém chết cảnh giới Động Hư..."

Mấy trăm người cấp cao trố mắt nhìn nhau, con ngươi gần như lồi ra ngoài!

Toàn bộ đại sảnh nghị sự yên tĩnh đến đáng sợ!

Giống như là ngày tận thế vậy!

Đột nhiên.

Một tiếng nổ lớn vang lên giống như động đất!

Một giây tiếp theo.

"Tôi cho Thiên Đạo tông của các người mười lăm phút, giao đầu của Hồ Tông Nhai ra đây!"

Mọi người bên trong đại sảnh nghị sự đều cảm thấy bối rối!

Tam trưởng lão Hồ Tông Nhai vỗ bàn đứng dậy: "Ai mà to gan như vậy? Chán sống rồi đúng không!"

Ngay sau đó, một đệ tử xông vào trong đại sảnh nghị sự, hoảng sợ hét lớn: "Chư vị trưởng lão, có một chàng trai trẻ dùng kiếm đánh vỡ sơn môn…



Bên ngoài sơn môn của Thiên Đạo tông.

Từ lúc sơn môn sụp đổ, vô số đệ tử đã lao ra bao vây hai người.

Long Khuynh Vũ sợ đến mức hai chân mềm nhũn ra, cả người gần như treo trên người Diệp Bắc Minh: "Anh Diệp… Nhân lúc các cấp cao của Thiên Đạo tông vẫn chưa ra ngoài thì chúng ta rời đi trước đi!"

Không phải là cô ta sợ chết.

Mà là không chịu được áp lực này!

Một triệu đệ tử!

Chỉ là khí thế này không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu đựng được!

Diệp Bắc Minh hỏi: "Cô không muốn báo thù sao?"

"Muốn!"

Long Khuynh Vũ gật đầu thật mạnh: "Tôi nằm mơ cũng muốn báo thù!"

Diệp Bắc Minh quay đầu, nhìn vào mắt của Long Khuynh Vũ: "Muốn báo thù thì không cần sợ hãi!"

"Sợ hãi mới là kẻ thù lớn nhất của cô, cho dù đối mặt với một triệu người thì cũng phải dũng cảm bước đến!"

Thân thể của Long Khuynh Vũ run lên: "Cho dù đối mặt với một triệu người thì cũng phải dũng cảm bước đến?"

Đột nhiên, từ nơi sâu trong Thiên Đạo tông truyền đến một tiếng hét lớn: "Ai to gan như vậy, dám bảo giao đầu của Hồ Tông Nhai tôi ra hả?"

"Đầu của lão phu ở ngay đây, lão phu ngược lại muốn xem cậu có bản lĩnh để lấy hay không thôi!"

Đám đông nhường đường!

Một đám ông lão bước ra khỏi đám đông, không giận tự uy!

Đôi mắt Long Khuynh Vũ đỏ ngầu, nhìn chằm chằm một ông lão mặc áo trắng có dáng người trung bình!

Diệp Bắc Minh hỏi: "Ông ta chính là Hồ Tông Nhai?"

Giọng nói của Long Khuynh Vũ trở nên run rẩy: "Đúng vậy! Cho dù ông ta có hóa thành tro thì tôi cũng nhận ra, chính ông ta đã giết chết sư phụ của tôi!"

"Là cậu? Diệp Bắc Minh!"

Hồ Tông Nhai cũng nhận ra Diệp Bắc Minh, tức giận cười nói: "Cậu giết chết Thánh tử của Thiên Đạo tông tôi, vậy mà còn dám đến đây sao?"

Ánh mắt của những trưởng lão khác tối sầm lại, một luồng sát ý khinh khủng phong tỏa Diệp Bắc Minh!



"Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh, người được mệnh danh là Sát Thần sao?"

"Trông rất trẻ tuổi!"

"Mặc kệ còn trẻ hay không, nếu dám đến Thiên Đạo tông hành động ngang ngược, chỉ dựa vào thực lực ở cảnh giới Chân Linh của cậu ta thì cũng chỉ là tự tìm cái chết mà thôi!"

Đám đông chế nhạo.

Diệp Bắc Minh giống như không nghe thấy: "Tôi giúp cô giết Hồ Tông Nhai, món đồ kia thuộc về tôi!"

Long Khuynh Vũ sửng sốt!

“Ở trước mặt hàng triệu đệ tử của Thiên Đạo tông! Trước mặt của sáu vị trưởng lão, chẳng lẽ anh Diệp có thể giết Hồ Tông Nhai sao?”

“Không thể nào! Anh ấy tuyệt đối không làm được!”

“Nếu không làm được, tại sao anh ấy còn muốn làm như vậy? Chẳng lẽ là vì mình sao?”

“Anh ấy thích mình?”

Nghĩ tới đây, trái tim của Long Khuynh Vũ như nai con chạy loạn!

"Anh Diệp, tôi..."

Long Khuynh Vũ vừa định mở miệng.

"Ha ha ha!"

Hồ Tông Nhai bật cười đến mức chảy nước mắt: "Tiểu tử, cậu thật sự cho rằng mình là Sát Thần sao?"

"Cậu muốn giết ai thì giết? Còn dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy ở Thiên Đạo tông, chẳng lẽ cậu không sợ tiêu diệt chín tộc sao?"

Long Khuynh Vũ cắn chặt đôi môi đỏ mọng: "Nếu anh Diệp không bỏ cuộc thì Khuynh Vũ nguyện gắn bó sống chết!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Cô nói gì?"

Long Khuynh Vũ đỏ mặt: "Anh Diệp, chỉ cần anh giết chết Hồ Tông Nhai!"

"Tất cả mọi thứ đều thuộc về anh..."

Diệp Bắc Minh không suy nghĩ nhiều: "Có những lời này của cô là đủ rồi!"

Nói xong, Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, phía sau truyền đến ba chữ: "Bao gồm tôi..."

Ma khí bùng nổ ngập trời, che đậy âm thanh của ba chữ này!

Diệp Bắc Minh lập tức xuất hiện trước mặt Hồ Tông Nhai, năm ngón tay chộp lấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook