Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1738: Hang ổ kỳ lạ

Ss Tần

06/04/2024

Diệp Bắc Minh cười: “Không cần anh lao vào biển lửa, bây giờ anh có tác dụng rồi đây!”

“Xin đại ca phân phó!”

Trương Đạc tuyên thề.

Diệp Bắc Minh chỉ về phía trước: “Theo đánh dấu trên bản đồ, phía trước là là hang ổ của con thuồng luồng đen ba đầu thuộc tính thủy cảnh giới thần hoàng!”

“Thuồng luồng đen canh giữ long chi thảo, hy vọng khi độ kiếp nuốt chửng vật này hóa thành chân long!”

“Nhiệm vụ của anh là dụ con thuồng luồng đen đi khỏi, tôi đến hái long chi thảo!”

Trương Đạc cứng đờ người chỉ vào mũi mình: “Hả? Tôi hả?”

Diệp Bắc Minh cười như không cười: “Sao thế? Không được à?”

“Vừa nãy còn nói nhảy vào biển lửa đấy?”

Tên mập này trông có vẻ ngu ngốc, trên thực tế lại rất giàu cảm xúc, thuộc kiểu gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ!

Anh muốn thử xem Trương Đạc có thật lòng hay không!

Vẻ mặt Trương Đạc như sắp khóc, hai chân cũng không nhịn được run lên!

Thuồng luồng đen cảnh giới thần hoàng là thế nào chứ?

Yêu thú so với con người, trời sinh đã hơn một cảnh giới nhỏ!

Nếu là thuồng luồng đen cảnh giới thần hoàng sơ kỳ, sức chiến đấu cũng sánh ngang với võ giả loài người thần hoàng trung kỳ.

“Không muốn thì thôi, coi như tôi chưa nói”.

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh thất vọng.

“Tôi đi! Đại ca, đợi tin tốt của tôi!”

Trương Đạc dậm chân, xông về hướng hang ổ của thuồng luồng đen như tên pháo đạn: “Sâu nhỏ, ra đây cho ông nội Trương của mày!”

“Hôm nay ông nội Trương phải ăn da thuồng luồng đen nướng than, hấp thịt thuồng luồng đen, hầm canh xương thuồng luồng đen!”

Nguyễn Thanh Từ hơi lo lắng: “Anh Diệp, Trương Đạc là cháu đích tôn của nhà họ Trương nắm giữ Dịch Bảo Các”

“Thực lực của anh ta đều dựa vào uống đan dược, năng lực thực chiến không mạnh lắm!”

“Anh ta xông lên như vậy sẽ không nộp mạng chứ?”



Diệp Bắc Minh cười thản nhiên: “Yên tâm, anh ta sẽ không sao đâu”.

Vừa dứt lời, một tiếng gầm vang lên!

Một tòa vách đá đóng băng ầm ầm nổ tung, lộ ra một cái hang ổ đen xì!

Gru!

Một tiếng rồng gầm!

Chỉ thấy, một con thuồng luồng đen ba đầu rồng xông ra, cơ thể to đến trăm trượng!

Ngoài một số chi tiết, những thứ khác chẳng khác gì chân long!

Chỉ thiếu bước cuối cùng là có thể hóa rồng!

Sáu con mắt của thuồng luồng đen ba đầu đỏ ngàu khóa chặt Trương Đạc: “Con người cũng dám khiêu khích bản tọa! Chết!”

Cơ thể khổng lồ giống như tòa núi lớn nghiền áp đến, muốn nghiền nát Trương Đạc thành bùn thịt!

Trương Đạc chân tay hoảng loạn, lấy ra một cái khiên màu đen từ chiếc nhẫn trữ vật!

Truyền thần lực vào trong, cái khiến liền to lên!

‘Choang’một tiếng vang lớn!

Tuy Trương Đạc bị đánh bay đi như cánh diều đứt dây, ngoài sắc mặt tái nhợt ra thì không bị thương gì!

Nguyễn Thanh Từ tỏ vẻ mặt kinh ngạc: “Cái khiên cấp thần khí?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Gia tộc người ta căn cơ thâm hậu, sẽ không có chuyện gì đâu!”

“Chúng ta đi hái long chi thảo!”

Quay người đi về phía hang ổ của thuồng luồng đen!

Nguyễn Thanh Từ đi theo phía sau!

Trương Đạc thấy mình không hề bị thương, lập tức có dũng khí: “Ha ha ha, con trai thuồng luồng đen!”

“Chỉ dựa vào chút thực lực của mày cũng muốn đánh thương ông nội Trương? Mày nằm mơ đi!”

“Gru!

Thuồng luồng đen gầm lên một tiếng, lại xông lên với lực đạo lớn hơn vưa nãy không chỉ gấp đôi!

Trương Đạc lại bị đánh bay, cái khiến bị đánh ngược đập lên lồng ngực, nhếch nhác phun ra một ngụm máu tươi!”



“Vãi! Mày chơi thật hả?”

Đi vào hang ổ của thuồng luồng đen, một luồng hàn lạnh thấu xương ập đến!

Xương chí tôn trong cơ thể Diệp Bắc Minh vù vù, băng lạnh biến mất.

“Anh Diệp… lạnh… lạnh quá…”

Quay đầu nhìn.

Nguyễn Thanh Từ gần như đóng thành người băng!

Mái tóc, lông mi, đôi mắt, đôi môi, cái mũi, chỗ nào cũng sương giá!

Hai tay ôm chặt bờ vai, cả người run lập cập!

Ngay cả áo cũng đông cứng!

“Lại gần tôi chút!”

Diệp Bắc Minh lên tiếng.

“Được…”

Nguyễn Thanh Từ đi đến, sương giá trên khuôn mặt biến mất một nửa!

Nhưng cơ thể vẫn không nhịn được run rẩy!

“Anh Diệp… chỗ này thật kỳ lạ, chân khí lại không có tác dụng!”

“Huyết dịch của tôi như biến thành tảng băng, khí lạnh tỏa ra toàn thân…”

Diệp Bắc Minh nghiêm đôi mắt, nhìn vào sâu trong hang ổ của thuồng luồng đen: “Nơi này có sức mạnh pháp tắc của thuồng luồng đen, cả hang ổ đều là thế giới của băng tuyết!”

“Cảnh giới của cô quá thấp, cho nên không chống lại được sức mạnh cực hàn!”

Nguyễn Thanh Từ gật đầu: “Anh Diệp Phong, khí tức cảnh giới của anh mới là cảnh giới Đế, thực lực lại mạnh hơn tôi quá nhiều!”

“Tôi quen một người bạn, cũng họ Diệp, anh ta rất giống anh Diệp đấy!”

Thấy Diệp Bắc Minh không trả lời.

Nguyễn Thanh Từ lại bổ sung một câu: “Chỉ là bên cạnh anh ta có quá nhiều hồng nhan tri kỷ, Thanh Từ chỉ có thể chôn sâu phần tình cảm đó xuống đáy lòng!”

Diệp Bắc Minh hơi bất lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook