Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 2132: Hơi thở của Đế Thi!
Ss Tần
18/08/2024
Bất Hủ Thương, Lam Nguyệt Nhã, cùng với hai mươi mấy cảnh giới Tế Đạo đang đứng ở đằng xa.
Tất cả ngớ người đứng yên tại chỗ!
Môi hôi tuôn như mưa!
Toàn thân run rẩy!
Tròng mắt cơ hồ sắp nứt ra rồi!
Bất Hủ Khung! Khung lão tổ! Cảnh giới Tế Đạo tầng ba đấy!
Thế mà lại bị một bàn tay đứt lìa đánh trọng thương chỉ với một chưởng?
Bàn tay đứt lìa kia mịn màng như ngọc, chỗ miệng vết thương máu chảy đầm đìa, năm ngón tay cực kỳ thon dài, hoàn mỹ, đây chắc chắn là bàn tay của một nữ nhân!
Nhưng.
Chỉ với một bàn tay đứt lìa như vậy, thế mà con mẹ nó đánh một chưởng đã làm Bất Hủ Khung trọng thương?
Chủ nhân của bàn tay này, rốt cuộc đã lên đến cảnh giới gì vậy?
"Đù mé!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc thốt lên, rồi truyền âm với cảm xúc sợ hãi cực độ: "Dao Trì, không ngờ cô lại mạnh đến vậy, tại sao lúc trước ở tộc Bất Hủ cô không ra tay?"
Dao Trì cười nhạt: "Bổn đế giết một tên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, còn không dễ như trở bàn tay à?"
"Nhưng ở trong tộc Bất Hủ, ông nghĩ chỉ có một tên cảnh giới Tế Đạo tầng ba chắc? Đấy còn chưa kể còn có kiếm Bất Hủ tọa trấn nữa!"
"Một khi bổn đế bị giữ lại, đó sẽ là bị giữ lại thật đấy!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc mấy giây rồi bật ra một câu: "Hiểu rồi!"
Nội tâm Diệp Bắc Minh cũng vô cùng chấn động!
Rốt cuộc cảnh giới Đại Đế mạnh cỡ nào chứ?
"Ngươi... rốt cuộc ngươi là cái thứ gì vậy?"
Bất Hủ Khung kinh hãi, không kìm được run rẩy!
Nỗi sợ hoàn toàn chiếm cứ tâm trí ông ta, không ai biết hiện giờ ông ta đang sợ hãi cỡ nào!
"Ồn ào!"
Đế Thủ phát ra một thanh âm, sau đó nhoáng cái đã xuất hiện trước người Bất Hủ Khung!
Một chưởng đánh vào trán ông ta!
Khí tràng cường đại, sức uy hiếp khủng bố, khiến cho Bất Hủ Khung đang trọng thương không còn bất kỳ khả năng phản kháng nào!
Bụp!
Một âm thanh nặng nề như tiếng quả dưa hấu bị đập nát vang lên, đầu của Bất Hủ Khung nổ tung ngay tại chỗ!
Tiếp đó, gân mạch toàn thân đứt đoạn, xương cốt còn chưa nát thành bột vụn, thân hình đã hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ!
Thậm chí.
Thần hồn của Bất Hủ Khung còn không có tư cách tháo chạy, đã tan biến cùng thân thể!
"Khung lão tổ?"
Đám Bất Hủ Thương chứng kiến cảnh này, họ sợ đến nỗi con ngươi co rút, điên cuồng lùi về sau như gặp quỷ!
Đế Thủ không truy đuổi, mà lóe lên như một tia sáng quay vào tầng 108 của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
"Còn không đi mau, đợi gì nữa?"
"Vừa rồi bổn đế ra tay đã để lộ hơi thở rồi, chỉ chốc lát nữa là sẽ có rất nhiều người cảnh giới Tế Đạo đến đây!"
"Về phần đối phó ra sao, đó là việc của các ngươi! Đừng có bảo bổn đế không quan tâm tính mạng Diệp Bắc Minh nữa!" Dao Trì hừ lạnh một tiếng.
Rồi không nói thêm lời nào nữa!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bùng nổ lực lượng, đưa Diệp Bắc Minh và Bất Hủ Nhan đang hôn mê bay về phía Vạn Y Cốc!
Một khắc đồng hồ sau!
Vù!
Hư không dao động, mười mấy bóng người lần lượt xuất hiện.
Cổ Kiếm Trần của nhà họ Cổ.
Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ ở thần viện Thái Thương.
Côn Ngô Tuyệt Long, Côn Ngô Tuệ của gia tộc Côn Ngô!
Còn có Bàng Vân của đế cung Hồng Hoang, cùng với các lão giả cảnh giới Tế Đạo ở các thế lực khác, tổng cộng mười mấy người đứng lơ lửng giữa không trung!
"Mọi người cũng cảm nhận được cỗ khí tức vừa nãy chứ?"
"Nói nhảm, nếu không cảm nhận được, bọn tôi có xuất hiện ở đây không?"
"Sau khi Đế Thi thoát khỏi nhà tù số bảy, cuối cùng đã để lộ khí tức lần đầu tiên, nhất định phải tìm được Đế Thi, rồi phong ấn nó lại lần nữa! Nếu không, Nguyên Thủy Chân Giới chúng ta sẽ vạn kiếp bất phục!"
Mấy giọng nói ngưng trọng vang lên liên tục.
"Còn muốn chạy à? Tất cả quỳ xuống cho lão phu!"
Phía sau lại vang lên một giọng nói lạnh lẽo, hai mươi mấy bóng người lao tới như thiên thạch, cuốn theo bụi bay mù mịt!
Một lão giả mặc áo bào trắng, khuôn mặt cay nghiệt: "Nhóm người này cứ lén lén lút lút ở gần đây, chắc chắn bọn chúng biết vừa nãy ở đây xảy ra chuyện gì!"
"Coi bộ dạng các ngươi, hình như là người tộc Bất Hủ nhỉ? Nói! Tộc Bất Hủ đang giở trò gì?"
Bất Hủ Thương hộc ra một ngụm máu.
Chật vật quỳ rạp trên mặt đất, trán toát mồ hôi lạnh!
Ông ta hoảng sợ nhìn mười mấy vị cảnh giới Tế Đạo trước mặt: "Các vị tiền bối, giơ cao đánh khẽ! Thật sự không phải tộc Bất Hủ chúng tôi giở trò, vừa nãy chúng tôi đang đuổi giết Diệp Bắc Minh!"
"Khung lão tổ còn đích thân ra tay, nửa đường đột nhiên lại xuất hiện một bàn tay đứt lìa, nó..."
Nói đến đây.
Nét mặt Bất Hủ Thương kinh hoàng: "Nó chỉ tát một cái, đã tát chết Khung lão tổ!"
"Cái gì?"
Mọi người cả kinh.
Lão giả áo bào trắng trầm mặt: "Bất Hủ Thương, ngươi coi lão phu là đồ ngu à?"
"Bất Hủ Khung cảnh giới Tế Đạo tầng ba, bị một bàn tay đứt lìa tát chết? Đùa cái gì vậy!"
"Đợi đã!"
Cổ Kiếm Trầm khẽ quát.
Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy vẻ mặt Cổ Kiếm Trầm ngưng trọng, trong đôi mắt già nua hiện lên tơ máu: "Ngươi vừa bảo, một bàn tay đứt lìa? Tát một cái đã tát chết Bất Hủ Khung sao?"
"Cổ tiền bối, đúng vậy..."
Bất Hủ Thương sợ hãi gật đầu.
"Không thể nào, tên này đang nói dối!"
Mọi người lắc đầu.
"Tôi thấy cứ trực tiếp tra hồn đi, dù sao ở đây cũng không có người của tộc Bất Hủ, giết chết họ cũng không ai biết!" Tô Bi Vân cười lạnh.
Cổ Kiếm Trần trầm giọng: "Các vị, đừng quên chúng ta tới đây tìm Đế Thi!"
"Nếu bàn tay đó là Đế Thi thì sao?"
"Cái này..."
Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ, Côn Ngô Tuyệt Long, Côn Ngô Tuệ cùng mười mấy vị cảnh giới Tế Đạo đều sửng sốt!
Côn Ngô Tuyệt Long kinh ngạc nói: "Cổ huynh, Đế Thi là vật chết, sao có thể giết chết một người cảnh giới Tế Đạo tầng ba được?"
"Đúng vậy! Chỉ là một phần của xác chết, có có khả năng này ư?" Đỉnh Phù Đồ cũng nuốt ngụm nước miếng.
Khóe mắt Cổ Kiếm Trần giật giật: "Đây mới là chỗ khủng bố nhất, nếu bàn tay đứt lìa đó thật sự là một bộ phận của Đế Thi!"
"Hơn nữa còn có thể tát một cái tát chết một người cảnh giới Tế Đạo tầng ba thì sao?"
Ông ta vừa dứt lời.
Toàn trường rơi vào im lặng!
Nét mặt của mười mấy vị cảnh giới Tế Đạo đang có mặt ở đây, lập tức trở nên cực kỳ khó coi!
Nếu như vậy thật, thì quá đáng sợ!
"Mẹ nó, cứ tra hồn đi! Tôi cũng muốn xem xem, rốt cuộc chuyện này có thật không!" Lão giả áo bào trắng không nhịn được nữa.
Ông ta đưa tay ra hư không bóp một cái, bóp cổ Bất Hủ Thương!
Ngạt thở!
Kinh hoàng!
Hoảng loạn!
Các loại biểu cảm lóe lên trên mặt Bất Hủ Thương: "Đừng, tiền bối..."
Lão giả áo bào trắng híp mắt lại.
Một đạo hồng quang bắn ra từ mắt ông ta!
Vào khoảnh khắc nó sắp đi vào đầu Bất Hủ Thương!
"Dám ra tay với người của tộc Bất Hủ ta ư? Muốn chết à!"
Một tiếng xé gió sắc bén vang lên!
Giây tiếp theo, một trường kiếm cổ xưa xé rách hư không mà đến, chặt đứt bàn tay đang bóp cổ Bất Hủ Thương!
"Kẻ nào đấy?"
Lão giả áo bào trắng phẫn nộ.
Đang định nổi khùng!
Phập!
Thanh trường kiếm cổ xưa kia phập một tiếng, trực tiếp đâm qua ngực lão giả áo bào trắng, đóng đinh ông ta lên một gốc cây to!
Cúi đầu nhìn, lão giả áo bào trắng cực kỳ hoảng sợ: "Kiếm Bất Hủ!"
Những người cảnh giới Tế Đạo khác cũng kinh hãi thốt lên!
Thanh kiếm này, bọn họ quá quen thuộc!
Binh khí Đại Đế của tộc Bất Hủ, kiếm Bất Hủ!
Thanh kiếm đâm lão giả áo bào trắng chỉ là một kiện mô phỏng, chưa được 1% uy lực như kiếm Bất Hủ, thế mà lại khủng bố như này!
Vèo!
Tất cả mọi người ngẩng đầu lên, nhìn về phía khe nứt không gian màu tím.
"Tư Đồ Kính, gia tộc Tư Đồ chỉ có một mình ngươi ở cảnh giới Tế Đạo tầng hai, thế mà ngươi cũng dám tra hồn của người tộc Bất Hủ ư?"
Một bóng người đi ra từ khe nứt không gian!
Tất cả ngớ người đứng yên tại chỗ!
Môi hôi tuôn như mưa!
Toàn thân run rẩy!
Tròng mắt cơ hồ sắp nứt ra rồi!
Bất Hủ Khung! Khung lão tổ! Cảnh giới Tế Đạo tầng ba đấy!
Thế mà lại bị một bàn tay đứt lìa đánh trọng thương chỉ với một chưởng?
Bàn tay đứt lìa kia mịn màng như ngọc, chỗ miệng vết thương máu chảy đầm đìa, năm ngón tay cực kỳ thon dài, hoàn mỹ, đây chắc chắn là bàn tay của một nữ nhân!
Nhưng.
Chỉ với một bàn tay đứt lìa như vậy, thế mà con mẹ nó đánh một chưởng đã làm Bất Hủ Khung trọng thương?
Chủ nhân của bàn tay này, rốt cuộc đã lên đến cảnh giới gì vậy?
"Đù mé!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc thốt lên, rồi truyền âm với cảm xúc sợ hãi cực độ: "Dao Trì, không ngờ cô lại mạnh đến vậy, tại sao lúc trước ở tộc Bất Hủ cô không ra tay?"
Dao Trì cười nhạt: "Bổn đế giết một tên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, còn không dễ như trở bàn tay à?"
"Nhưng ở trong tộc Bất Hủ, ông nghĩ chỉ có một tên cảnh giới Tế Đạo tầng ba chắc? Đấy còn chưa kể còn có kiếm Bất Hủ tọa trấn nữa!"
"Một khi bổn đế bị giữ lại, đó sẽ là bị giữ lại thật đấy!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc mấy giây rồi bật ra một câu: "Hiểu rồi!"
Nội tâm Diệp Bắc Minh cũng vô cùng chấn động!
Rốt cuộc cảnh giới Đại Đế mạnh cỡ nào chứ?
"Ngươi... rốt cuộc ngươi là cái thứ gì vậy?"
Bất Hủ Khung kinh hãi, không kìm được run rẩy!
Nỗi sợ hoàn toàn chiếm cứ tâm trí ông ta, không ai biết hiện giờ ông ta đang sợ hãi cỡ nào!
"Ồn ào!"
Đế Thủ phát ra một thanh âm, sau đó nhoáng cái đã xuất hiện trước người Bất Hủ Khung!
Một chưởng đánh vào trán ông ta!
Khí tràng cường đại, sức uy hiếp khủng bố, khiến cho Bất Hủ Khung đang trọng thương không còn bất kỳ khả năng phản kháng nào!
Bụp!
Một âm thanh nặng nề như tiếng quả dưa hấu bị đập nát vang lên, đầu của Bất Hủ Khung nổ tung ngay tại chỗ!
Tiếp đó, gân mạch toàn thân đứt đoạn, xương cốt còn chưa nát thành bột vụn, thân hình đã hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ!
Thậm chí.
Thần hồn của Bất Hủ Khung còn không có tư cách tháo chạy, đã tan biến cùng thân thể!
"Khung lão tổ?"
Đám Bất Hủ Thương chứng kiến cảnh này, họ sợ đến nỗi con ngươi co rút, điên cuồng lùi về sau như gặp quỷ!
Đế Thủ không truy đuổi, mà lóe lên như một tia sáng quay vào tầng 108 của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
"Còn không đi mau, đợi gì nữa?"
"Vừa rồi bổn đế ra tay đã để lộ hơi thở rồi, chỉ chốc lát nữa là sẽ có rất nhiều người cảnh giới Tế Đạo đến đây!"
"Về phần đối phó ra sao, đó là việc của các ngươi! Đừng có bảo bổn đế không quan tâm tính mạng Diệp Bắc Minh nữa!" Dao Trì hừ lạnh một tiếng.
Rồi không nói thêm lời nào nữa!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bùng nổ lực lượng, đưa Diệp Bắc Minh và Bất Hủ Nhan đang hôn mê bay về phía Vạn Y Cốc!
Một khắc đồng hồ sau!
Vù!
Hư không dao động, mười mấy bóng người lần lượt xuất hiện.
Cổ Kiếm Trần của nhà họ Cổ.
Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ ở thần viện Thái Thương.
Côn Ngô Tuyệt Long, Côn Ngô Tuệ của gia tộc Côn Ngô!
Còn có Bàng Vân của đế cung Hồng Hoang, cùng với các lão giả cảnh giới Tế Đạo ở các thế lực khác, tổng cộng mười mấy người đứng lơ lửng giữa không trung!
"Mọi người cũng cảm nhận được cỗ khí tức vừa nãy chứ?"
"Nói nhảm, nếu không cảm nhận được, bọn tôi có xuất hiện ở đây không?"
"Sau khi Đế Thi thoát khỏi nhà tù số bảy, cuối cùng đã để lộ khí tức lần đầu tiên, nhất định phải tìm được Đế Thi, rồi phong ấn nó lại lần nữa! Nếu không, Nguyên Thủy Chân Giới chúng ta sẽ vạn kiếp bất phục!"
Mấy giọng nói ngưng trọng vang lên liên tục.
"Còn muốn chạy à? Tất cả quỳ xuống cho lão phu!"
Phía sau lại vang lên một giọng nói lạnh lẽo, hai mươi mấy bóng người lao tới như thiên thạch, cuốn theo bụi bay mù mịt!
Một lão giả mặc áo bào trắng, khuôn mặt cay nghiệt: "Nhóm người này cứ lén lén lút lút ở gần đây, chắc chắn bọn chúng biết vừa nãy ở đây xảy ra chuyện gì!"
"Coi bộ dạng các ngươi, hình như là người tộc Bất Hủ nhỉ? Nói! Tộc Bất Hủ đang giở trò gì?"
Bất Hủ Thương hộc ra một ngụm máu.
Chật vật quỳ rạp trên mặt đất, trán toát mồ hôi lạnh!
Ông ta hoảng sợ nhìn mười mấy vị cảnh giới Tế Đạo trước mặt: "Các vị tiền bối, giơ cao đánh khẽ! Thật sự không phải tộc Bất Hủ chúng tôi giở trò, vừa nãy chúng tôi đang đuổi giết Diệp Bắc Minh!"
"Khung lão tổ còn đích thân ra tay, nửa đường đột nhiên lại xuất hiện một bàn tay đứt lìa, nó..."
Nói đến đây.
Nét mặt Bất Hủ Thương kinh hoàng: "Nó chỉ tát một cái, đã tát chết Khung lão tổ!"
"Cái gì?"
Mọi người cả kinh.
Lão giả áo bào trắng trầm mặt: "Bất Hủ Thương, ngươi coi lão phu là đồ ngu à?"
"Bất Hủ Khung cảnh giới Tế Đạo tầng ba, bị một bàn tay đứt lìa tát chết? Đùa cái gì vậy!"
"Đợi đã!"
Cổ Kiếm Trầm khẽ quát.
Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy vẻ mặt Cổ Kiếm Trầm ngưng trọng, trong đôi mắt già nua hiện lên tơ máu: "Ngươi vừa bảo, một bàn tay đứt lìa? Tát một cái đã tát chết Bất Hủ Khung sao?"
"Cổ tiền bối, đúng vậy..."
Bất Hủ Thương sợ hãi gật đầu.
"Không thể nào, tên này đang nói dối!"
Mọi người lắc đầu.
"Tôi thấy cứ trực tiếp tra hồn đi, dù sao ở đây cũng không có người của tộc Bất Hủ, giết chết họ cũng không ai biết!" Tô Bi Vân cười lạnh.
Cổ Kiếm Trần trầm giọng: "Các vị, đừng quên chúng ta tới đây tìm Đế Thi!"
"Nếu bàn tay đó là Đế Thi thì sao?"
"Cái này..."
Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ, Côn Ngô Tuyệt Long, Côn Ngô Tuệ cùng mười mấy vị cảnh giới Tế Đạo đều sửng sốt!
Côn Ngô Tuyệt Long kinh ngạc nói: "Cổ huynh, Đế Thi là vật chết, sao có thể giết chết một người cảnh giới Tế Đạo tầng ba được?"
"Đúng vậy! Chỉ là một phần của xác chết, có có khả năng này ư?" Đỉnh Phù Đồ cũng nuốt ngụm nước miếng.
Khóe mắt Cổ Kiếm Trần giật giật: "Đây mới là chỗ khủng bố nhất, nếu bàn tay đứt lìa đó thật sự là một bộ phận của Đế Thi!"
"Hơn nữa còn có thể tát một cái tát chết một người cảnh giới Tế Đạo tầng ba thì sao?"
Ông ta vừa dứt lời.
Toàn trường rơi vào im lặng!
Nét mặt của mười mấy vị cảnh giới Tế Đạo đang có mặt ở đây, lập tức trở nên cực kỳ khó coi!
Nếu như vậy thật, thì quá đáng sợ!
"Mẹ nó, cứ tra hồn đi! Tôi cũng muốn xem xem, rốt cuộc chuyện này có thật không!" Lão giả áo bào trắng không nhịn được nữa.
Ông ta đưa tay ra hư không bóp một cái, bóp cổ Bất Hủ Thương!
Ngạt thở!
Kinh hoàng!
Hoảng loạn!
Các loại biểu cảm lóe lên trên mặt Bất Hủ Thương: "Đừng, tiền bối..."
Lão giả áo bào trắng híp mắt lại.
Một đạo hồng quang bắn ra từ mắt ông ta!
Vào khoảnh khắc nó sắp đi vào đầu Bất Hủ Thương!
"Dám ra tay với người của tộc Bất Hủ ta ư? Muốn chết à!"
Một tiếng xé gió sắc bén vang lên!
Giây tiếp theo, một trường kiếm cổ xưa xé rách hư không mà đến, chặt đứt bàn tay đang bóp cổ Bất Hủ Thương!
"Kẻ nào đấy?"
Lão giả áo bào trắng phẫn nộ.
Đang định nổi khùng!
Phập!
Thanh trường kiếm cổ xưa kia phập một tiếng, trực tiếp đâm qua ngực lão giả áo bào trắng, đóng đinh ông ta lên một gốc cây to!
Cúi đầu nhìn, lão giả áo bào trắng cực kỳ hoảng sợ: "Kiếm Bất Hủ!"
Những người cảnh giới Tế Đạo khác cũng kinh hãi thốt lên!
Thanh kiếm này, bọn họ quá quen thuộc!
Binh khí Đại Đế của tộc Bất Hủ, kiếm Bất Hủ!
Thanh kiếm đâm lão giả áo bào trắng chỉ là một kiện mô phỏng, chưa được 1% uy lực như kiếm Bất Hủ, thế mà lại khủng bố như này!
Vèo!
Tất cả mọi người ngẩng đầu lên, nhìn về phía khe nứt không gian màu tím.
"Tư Đồ Kính, gia tộc Tư Đồ chỉ có một mình ngươi ở cảnh giới Tế Đạo tầng hai, thế mà ngươi cũng dám tra hồn của người tộc Bất Hủ ư?"
Một bóng người đi ra từ khe nứt không gian!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.