Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1534: Không ai dám ngăn
Ss Tần
26/02/2024
“Lão tổ đã hạ lệnh, chuyện của con gái tôi kết thúc tại đây, nhưng tên
nhóc này lại truy giết tôi đến nhà họ Diệp, tâm địa độc ác!”, Diệp Chấn
Đường cắn ngược lại một cái.
“Cậu chính là Diệp Bắc Minh?”
Mấy ông lão quyền cao chức trọng nghiêm đôi mắt, lộ rõ sát ý!
“Cậu có biết đây là nơi nào không?”
“Dám ra tay ở sơn môn nhà họ Diệp, cho dù là tổng viện trưởng của học viện Viễn Cổ cũng không dám đâu!”
Mấy người sầm đôi mắt, đảo quét nhìn phía sau Diệp Bắc Minh.
Dừng lại ở Vương Thần Cương!
Vương Thần Cương vội vàng tiến lên: “Kinh Vân huynh, Cuồng nhân huynh, có hiểu lầm!”
“Lão tổ nhà họ Diệp đã nói rõ trên thư, chuyện của Diệp Dao đã qua!”
“Nhưng Diệp Chấn Đường lại bắt hồng nhan tri kỷ của cậu nhóc Diệp, còn khiêu chiến cậu Diệp trên đài đoạn hồn!”
“Đại sư tỷ của tên nhóc này lo lắng cho an nguy của cậu nhóc Diệp, vì cứu người đã thay cậu Diệp xuất chiến, lại bị Diệp Chấn Đường tàn nhẫn giết chết!”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân ngẩn người, lạnh lùng nhìn sang Diệp Chấn Đường: “Ông ta nói thật không?”
Diệp Chấn Đường nuốt nước miếng: “Hai vị trưởng lão, tôi chỉ muốn báo thù cho con gái tôi!”
“Cho nên khiêu chiến với Diệp Bắc Minh trên đài đoạn hồn, đây là cuộc chiến công bằng!”
Bỗng nhiên.
Ông ta đổi giọng: “Cho dù có hiểu lầm, chẳng lẽ Diệp Bắc Minh có thể tấn công sơn môn nhà họ Diệp sao?”
“Đây là thách thức tôn nghiêm của nhà họ Diệp!”
Diệp Mục điên cuồng gật đầu theo: “Đúng thế, đây là đang khiêu khích tôn nghiêm của nhà họ Diệp!”
Diệp Kinh Vân cau mày, lạnh lùng lên tiếng: “Diệp Bắc Minh, nếu có hiểu lầm, chuyện này, chúng ta không truy cứu nữa!”
“Diệp Bắc Minh, cậu còn không dừng tay?”
Vương Thần Cương muốn lên tiếng: “Cậu nhóc Diệp….”
Diệp Bắc Minh cười hung dữ một tiếng: “Một đám cặn bã, tôi hiểu lầm cái đầu ông!”
“Hôm nay, Diệp Chấn Đường phải chết! Nhà họ Diệp cũng không bảo vệ được ông ta!”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân ngẩn người, sau đó nổi giận: “Cậu thật cuồng ngạo!”
“Phá cho tôi!”
Diệp Bắc Minh điên cuồng gầm một tiếng, một lúc chém ra mười mấy đường kiếm!
Từng con huyết long điên cuồng xông ra, đáp xuống đại trận hộ sơn nhà họ Diệp!
Đại trận hộ sơn không ngừng rung lên, mười mấy đường kiếm giáng xuống lại nứt ra một đường!
“Mở ra!”
Đường kiếm cuối cùng giáng xuống, sơn môn nhà họ Diệp ầm ầm sập đổ.
Núi rung đất chuyển, trong vòng bán kính trăm dặm chấn động, cơ thể của mọi người lảo đảo suýt ngã không dậy nổi!
“Làm sao có thể!”
Diệp Kinh Vân kinh sợ giật mình.
Diệp cuồng nhân nuốt nước miếng: “Vãi! Tên nhóc này muốn nghịch thiên sao? Đây là trận pháp bảo vệ nhà họ Diệp mười mấy vạn năm đó!”
“Được nói là có thể chống lại được chân thần tấn công, mà lại bị hắn công phá?”
Phó Toàn Thịnh giật mạnh khóe mắt, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng: “Tên nhóc này làm được bằng cách nào?”
“Anh hai, anh không phát hiện thanh kiếm trong tay hắn có vấn đề sao?”, người đàn ông mặt vuông chữ điền bên cạnh nói.
Soạt!
Hàng chục người nhà họ Phó, tất cả đều nhìn lên kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Lúc mọi người đều ngẩn người.
Diệp Bắc Minh không hề kiêng sợ xông vào, bước một bước đến trước người Diệp Chấn Đường: “Diệp Chấn Đường, ông từng trải nghiệm nỗi tuyệt vọng chưa?”
Câu này, trả lại Diệp Chấn Đường không sót một chữ!
Cơ thể Diệp Chấn Đường run lên cầm cập, sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Mày muốn làm gì?”
Diệp Bắc Minh giơ tay, bóp cổ Diệp Mục!
“Bố, cứu con…”
Diệp Mục điên cuồng đập vỗ lên tay cánh tay Diệp Bắc Minh!
“Thả con trai tao ra!”
Diệp Chấn Đường đỏ bừng đôi mắt!
Diệp Kinh Vân quát một tiếng: “Diệp Bắc Minh, cậu dừng tay cho tôi!”
“Rắc rắc” một tiếng giòn tan, cổ của Diệp Mục lập tức gãy lìa.
“Nổ cho tôi!”
Tấn công ra một quyền, đánh thi thể của Diệp Mục thành sương máu trước mặt mọi người.
Đôi mắt của Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân sầm xuống: “Cậu! Diệp Bắc Minh! Ai cho cậu cái gan đó hả!”
“A! Con trai, con trai duy nhất của tôi!”
Diệp Chấn Đường suy sụp, hét lớn như phát điên!
Diệp Bắc Minh không định tha cho ông ta, tiến lên một bước, đánh một quyền lên đan điền của Diệp Chấn Đường!
“Cậu còn dám hành hung? Muốn chết hả!”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân hoàn toàn bùng phát, hai người ra tay như sấm sét!
“Cút!”
Diệp Bắc Minh gầm thét một tiếng, quét kiếm Càn Khôn Trấn Ngục qua!
Hai con huyết long bùng phát, tấn công về phía hai người!
“Sức mạnh này…”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân bị đánh bay đi, huyết dịch trong cơ thể dường như đang sôi sục!
“Cậu chính là Diệp Bắc Minh?”
Mấy ông lão quyền cao chức trọng nghiêm đôi mắt, lộ rõ sát ý!
“Cậu có biết đây là nơi nào không?”
“Dám ra tay ở sơn môn nhà họ Diệp, cho dù là tổng viện trưởng của học viện Viễn Cổ cũng không dám đâu!”
Mấy người sầm đôi mắt, đảo quét nhìn phía sau Diệp Bắc Minh.
Dừng lại ở Vương Thần Cương!
Vương Thần Cương vội vàng tiến lên: “Kinh Vân huynh, Cuồng nhân huynh, có hiểu lầm!”
“Lão tổ nhà họ Diệp đã nói rõ trên thư, chuyện của Diệp Dao đã qua!”
“Nhưng Diệp Chấn Đường lại bắt hồng nhan tri kỷ của cậu nhóc Diệp, còn khiêu chiến cậu Diệp trên đài đoạn hồn!”
“Đại sư tỷ của tên nhóc này lo lắng cho an nguy của cậu nhóc Diệp, vì cứu người đã thay cậu Diệp xuất chiến, lại bị Diệp Chấn Đường tàn nhẫn giết chết!”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân ngẩn người, lạnh lùng nhìn sang Diệp Chấn Đường: “Ông ta nói thật không?”
Diệp Chấn Đường nuốt nước miếng: “Hai vị trưởng lão, tôi chỉ muốn báo thù cho con gái tôi!”
“Cho nên khiêu chiến với Diệp Bắc Minh trên đài đoạn hồn, đây là cuộc chiến công bằng!”
Bỗng nhiên.
Ông ta đổi giọng: “Cho dù có hiểu lầm, chẳng lẽ Diệp Bắc Minh có thể tấn công sơn môn nhà họ Diệp sao?”
“Đây là thách thức tôn nghiêm của nhà họ Diệp!”
Diệp Mục điên cuồng gật đầu theo: “Đúng thế, đây là đang khiêu khích tôn nghiêm của nhà họ Diệp!”
Diệp Kinh Vân cau mày, lạnh lùng lên tiếng: “Diệp Bắc Minh, nếu có hiểu lầm, chuyện này, chúng ta không truy cứu nữa!”
“Diệp Bắc Minh, cậu còn không dừng tay?”
Vương Thần Cương muốn lên tiếng: “Cậu nhóc Diệp….”
Diệp Bắc Minh cười hung dữ một tiếng: “Một đám cặn bã, tôi hiểu lầm cái đầu ông!”
“Hôm nay, Diệp Chấn Đường phải chết! Nhà họ Diệp cũng không bảo vệ được ông ta!”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân ngẩn người, sau đó nổi giận: “Cậu thật cuồng ngạo!”
“Phá cho tôi!”
Diệp Bắc Minh điên cuồng gầm một tiếng, một lúc chém ra mười mấy đường kiếm!
Từng con huyết long điên cuồng xông ra, đáp xuống đại trận hộ sơn nhà họ Diệp!
Đại trận hộ sơn không ngừng rung lên, mười mấy đường kiếm giáng xuống lại nứt ra một đường!
“Mở ra!”
Đường kiếm cuối cùng giáng xuống, sơn môn nhà họ Diệp ầm ầm sập đổ.
Núi rung đất chuyển, trong vòng bán kính trăm dặm chấn động, cơ thể của mọi người lảo đảo suýt ngã không dậy nổi!
“Làm sao có thể!”
Diệp Kinh Vân kinh sợ giật mình.
Diệp cuồng nhân nuốt nước miếng: “Vãi! Tên nhóc này muốn nghịch thiên sao? Đây là trận pháp bảo vệ nhà họ Diệp mười mấy vạn năm đó!”
“Được nói là có thể chống lại được chân thần tấn công, mà lại bị hắn công phá?”
Phó Toàn Thịnh giật mạnh khóe mắt, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng: “Tên nhóc này làm được bằng cách nào?”
“Anh hai, anh không phát hiện thanh kiếm trong tay hắn có vấn đề sao?”, người đàn ông mặt vuông chữ điền bên cạnh nói.
Soạt!
Hàng chục người nhà họ Phó, tất cả đều nhìn lên kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Lúc mọi người đều ngẩn người.
Diệp Bắc Minh không hề kiêng sợ xông vào, bước một bước đến trước người Diệp Chấn Đường: “Diệp Chấn Đường, ông từng trải nghiệm nỗi tuyệt vọng chưa?”
Câu này, trả lại Diệp Chấn Đường không sót một chữ!
Cơ thể Diệp Chấn Đường run lên cầm cập, sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Mày muốn làm gì?”
Diệp Bắc Minh giơ tay, bóp cổ Diệp Mục!
“Bố, cứu con…”
Diệp Mục điên cuồng đập vỗ lên tay cánh tay Diệp Bắc Minh!
“Thả con trai tao ra!”
Diệp Chấn Đường đỏ bừng đôi mắt!
Diệp Kinh Vân quát một tiếng: “Diệp Bắc Minh, cậu dừng tay cho tôi!”
“Rắc rắc” một tiếng giòn tan, cổ của Diệp Mục lập tức gãy lìa.
“Nổ cho tôi!”
Tấn công ra một quyền, đánh thi thể của Diệp Mục thành sương máu trước mặt mọi người.
Đôi mắt của Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân sầm xuống: “Cậu! Diệp Bắc Minh! Ai cho cậu cái gan đó hả!”
“A! Con trai, con trai duy nhất của tôi!”
Diệp Chấn Đường suy sụp, hét lớn như phát điên!
Diệp Bắc Minh không định tha cho ông ta, tiến lên một bước, đánh một quyền lên đan điền của Diệp Chấn Đường!
“Cậu còn dám hành hung? Muốn chết hả!”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân hoàn toàn bùng phát, hai người ra tay như sấm sét!
“Cút!”
Diệp Bắc Minh gầm thét một tiếng, quét kiếm Càn Khôn Trấn Ngục qua!
Hai con huyết long bùng phát, tấn công về phía hai người!
“Sức mạnh này…”
Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân bị đánh bay đi, huyết dịch trong cơ thể dường như đang sôi sục!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.