Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1718: Làm người vẫn nên biết điều một chút thì hơn

Ss Tần

02/04/2024

Sát thủ không chút do dự, vứt một quả đạn sương mù xuống rồi xoay người bỏ chạy!

Diệp Bắc Minh lập tức đuổi theo: "Người của Diệp Bắc Minh tôi mà cô muốn ám sát liền ám sát, muốn đi thì đi sao?"

Anh vươn năm ngón tay chộp lấy không trung!

Ầm!

Một tiếng vang trầm!

Sát thủ thê thảm ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi!

Cô ta không có chút do dự nào, ngưng tụ lực lượng toàn thân vào trong đan điền, chuẩn bị tự bạo!

Phut!

"A..."

Tiếng đan điền nổ tung và tiếng kêu thảm gần như vang lên đồng thời!

Sát thủ hoảng sợ cúi đầu, thế mà vị trí đan điền của mình lại nổ ra thành một cái lỗ thủng kinh khủng!

Đan điền của cô ta đã hoàn toàn bị phế đi!

Muốn tự bạo cũng không thể!

Ầm!

Một lực lượng chộp tới, mặt nạ da người của sát thủ bị xé rách xuống, để lộ ra một khuôn mặt phụ nữ bình thường!

"Cô đến từ phân đà thứ mấy? Ai là đà chủ của cô?"

Người phụ nữ giật mình: "Thế mà cậu còn biết cả những điều này, số mười bảy phân đà thứ một trăm lẻ tám quả nhiên đã làm phản rồi!"

"Diệp Bắc Minh, cậu vẫn sẽ chết thôi..."

"Hỏi một đằng, trả lời một nẻo!"

Diệp Bắc Minh lạnh lùng lắc đầu.

Anh tiến lên một bước, đạp mạnh xuống, đùi của nữ sát thủ nổ tung tại chỗ!

"A..."

Nữ sát thủ kêu lên một tiếng đau đớn, mạnh mẽ nhẫn nhịn đau nhức kịch liệt!

Cô ta còn quay về phía Diệp Bắc Minh, nhếch miệng cười một tiếng: "Diệp Bắc Minh, cậu cho rằng tôi sẽ sợ đau sao?"



Diệp Bắc Minh gật đầu: "Suýt nữa thì quên mất, mấy người ngay cả chết còn không sợ, đương nhiên là sẽ không sợ đau!"

Nữ sát thủ cười lạnh: "Biết là được, cho tôi chết sảng khoái đi!"

"Tôi sẽ không nói cái gì cả, càng sẽ không phản bội Thiên Sát Môn!"

Diệp Bắc Minh tiếp tục nói: "Chẳng lẽ cô không biết, trên thực tế còn có thứ đáng sợ hơn cả chết sao?"

Anh vươn tay ra, mười ba cái kim châm màu bạc hiện lên ở lòng bàn tay!

"Cậu muốn làm cái gì với tôi?"

Nữ sát thủ không tự chủ được run rẩy một chút!

Số mười bảy đã phản bội Thiên Sát Môn, chắc chắn là có liên quan đến những cái kim châm này!

Lúc này.

Một giọng nói uy nghiêm từ ngoài cửa truyền đến: "Dừng tay!"

Một giây sau.

Hai lão già mặt trắng không râu đi vào cửa y quán, nhìn lướt qua hiện trường!

Một lão già trong đó mở miệng nói: "Diệp tông chủ, lão phu là Hà Bại Đông, vị này là ông Lãnh - Lãnh Đoạn Ly!"

"Hai người chúng tôi phụ trách trị an bên trong thành phố Thần này, mấy ngày nay danh tiếng của Thái Dương Tông và Diệp tông chủ vang vọng khắp thành phố Thần, chúng tôi đều đã thấy!"

"Nhưng mà thành phố Thần cấm chỉ sử dụng tư hình, chúng tôi muốn đưa sát thủ của Thiên Sát Môn đi!"

Hiển nhiên hai người đều là cảnh giới Thần Hoàng trung kỳ!

Diệp Bắc Minh trầm mặt xuống: "Vừa rồi cô ta suýt thì giết chết sư tỷ tôi, mấy người vừa xuất hiện đã muốn đưa cô ta đi sao?"

"Ông cảm thấy trên đời này có chuyện như vậy sao?"

Hà Bại Đông mỉm cười: "Diệp tông chủ, cậu đừng hiểu lầm!"

"Hai người chúng tôi tuyệt đối không phải nhằm vào cậu, mà là gần đây Thiên Sát Môn không chỉ muốn ám sát mỗi mình cậu ở thành phố Thần!"

"Mấy nhân vật lớn đều đã chết trong tay sát thủ của Thiên Sát Môn, bây giờ người trong tay cậu chính là người duy nhất còn sống!"

Lãnh Đoạn Ly hừ nhẹ một tiếng: "Giải thích nhiều với cậu ta như vậy làm gì?"

"Trực tiếp đưa đi, cậu còn dám phản kháng hay sao?"

Nói xong liền tiến lên một bước, đi về phía nữ sát thủ!

Diệp Bắc Minh siết chặt năm ngón tay lại, trực tiếp bóp nát cổ nữ sát thủ!



"Cậu!"

Lãnh Đoạn Ly giận dữ đến mức hai tay đều đang run rẩy: "Nhóc con, vất vả lắm chúng tôi mới bắt được một người sống, cậu lại giết như vậy sao?"

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn ông ta: "Giết thì sao chứ?"

Ầm!

Một luồng sát ý ngút trời xông ra, trong nháy mắt đã khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh!

Lúc sắp ra tay!

"Ông Lãnh, được rồi!"

Hà Bại Đông ngăn Lãnh Đoạn Ly lại, đẩy ông ta ra khỏi y quán.

Sau đó nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh một chút rồi mở miệng: "Diệp tông chủ, lão phu nhắc nhở cậu một câu, Thái Dương Tông mới vừa đứng vững gót chân ở thành phố Thần!"

"Làm người vẫn nên biết điều một chút thì hơn".

"Thành phố Thần ngọa hổ tàng long, đã có rất nhiều người chú ý tới cậu và Thái Dương Tông rồi đấy!"

"Nếu như đắc tội quá nhiều người, sẽ rất dễ chết không rõ ràng!"

Nói xong liền quay người rời đi.

Chín sư tỷ đi tới: "Tiểu sư đệ, lời của ông Hà không sai".

"Nếu như em đi một mình, làm như vậy không có gì đáng trách, nhưng bây giờ sau lưng em đang có Thái Dương Tông, vẫn nên khiêm tốn một chút!"

Cuồng Đan suy nghĩ một chút rồi mở miệng: "Sư phụ, thành phố Thần rất không bình thường!"

"Các tông môn lớn cũng không dám giương oai ở thành phố Thần đâu".

"Cho dù là điện Thần Hoàng ở thành phố Thần thì cũng vô cùng khiêm tốn!"

Diệp Bắc Minh như có điều suy nghĩ gật đầu: "Tiểu tháp, ông đã dùng thần niệm thăm dò hết thành phố Thần này chưa?"

Bắt đầu từ khi tiến vào thành phố Thần.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vẫn luôn thăm dò!

Cuối cùng.

Trong đầu anh vang lên giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Nhóc con, thành phố Thần này rất đặc biệt!"

"Đặc biệt là khu vực ở trung tâm kia, giống như là hình thành từ thời hỗn độn vậy, bản tháp không thể cưỡng ép đi vào thăm dò được!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook