Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1975: Loại chuyện phá hủy thế giới cũng không phải tôi chưa từng làm qua!
Ss Tần
28/05/2024
Trước quầy hàng bị lật đang đứng một cặp nam nữ trung niên.
Đủ các loại đan dược nằm rải rác trên mặt đất!
Ngoài ra còn có một tên thanh niên tầm hai mươi tuổi với khóe miệng đang chảy đầy nước miếng!
Đôi mắt hắn ta phát ra ánh sáng sắc lạnh như loài sói nhìn chòng chọc Hướng Ly Ly kêu lên: “Vợ ơi, mẹ , con muốn có vợ…”
Người phụ nữ trung niên cười trìu mến: “Con trai con yên tâm, cô ta sẽ lập tức trở thành vợ của con!”
“Được rồi! Động phòng đi, tối nay liền động phòng!”
Tên thanh niên vừa chảy nước dãi vừa vỗ tay hoan hô.
“Cô đã suy nghĩ xong chưa? Muốn bồi thường mười tỷ viên đá tinh thần cộng thêm một cánh tay!"
Người phụ nữ trung niên đổi giọng: “Hay là trực tiếp làm vợ của con trai tôi? Cô gái à, tuy con trai tôi có chút ngốc nghếch, nhưng về mặt đó tuyệt đối không có vấn đề gì!"
“Bà buông ra!”
Hướng Ly Ly gấp như kiến trên chảo lửa!
“Cô xô đổ quầy hàng của tôi khiến toàn bộ số đan dược trị giá mười tỷ viên đá tinh thần bên trên đều hỏng rồi! Giờ cô muốn đi liền đi sao?”
Vừa nói năm ngón tay của người phụ nữ trung niên càng dùng thêm lực.
Hướng Ly Ly đau đớn gần như khóc lên: “Tôi không va vào quầy hàng của bà, tôi chỉ là đi ngang qua mà thôi”.
“Hơn nữa cách gian hàng của bà ít nhất năm sáu mét, rõ ràng là tự bà lật gian hàng!”
Xung quanh lập tức có tiếng xì xào!
Ánh mắt của người phụ nữ trung niên trở nên u ám: "Cho nên, cô đang nghi ngờ tôi vu khống cho cô à?”
Người đàn ông trung niên phía sau tỏ ra thiếu kiên nhẫn: "Nói nhiều lời vô nghĩa với cô ta như vậy làm gì? Trực tiếp dẫn đi đi, để con trai còn động phòng!”
“Cũng đúng!”
Người đàn bà điên dùng đầu ngón tay ấn mạnh xuống vai Hướng Ly Ly.
Một nguồn sức mạnh liền theo đó tràn vào cơ thể khiến cô ta không thể động đậy!
Chỉ có thể để mặc cho bà ta lôi kéo rời đi!
“Cô gái này thảm rồi, vậy mà bị cặp đôi điên khùng đó nhìn trúng!”
"Nghe nói con trai của bọn họ ăn phải đan dược do chính họ luyện chế ra nên từ đó trở nên ngu ngốc, bây giờ đang tìm kiếm các cô gái trên khắp thế giới để sinh cháu cho họ đó!"
"Trước đây họ cũng từng cướp mấy thiếu nữ, dường như đều bị tên ngốc này tra tấn đến chết rồi!”
“Haiz…”
Người qua đường xung quanh bàn tán xôi nổi.
Hướng Ly Ly cuống tới mức gần như bật khóc, nước mắt rưng rưng, không ngừng nhìn hướng người qua đường xung quanh để cầu cứu!
Nhưng một câu cũng không thốt ra nổi.
Ngay khi cô ta sắp bị bắt đi, một bóng người cấp tốc xuyên qua đám đông lao vút tới, không nói hai lời liền tấn công người đàn bà điên!
“Muốn chết!”
Người đàn bà điên là cảnh giới Đạo Quân trung kỳ, ngoại trừ thông thạo luyện đan thì võ đạo cũng không hề yếu kém!
Bà ta không chút do dự vỗ ra một chưởng!
Lại giống như đánh vào một hòn đá, răng rắc! Một tiếng giòn tan!
"A……"
Người đàn bà điên đau đớn hét lên, cánh tay tóm lấy Hướng Ly Ly đã be bét máu: “Chồng à, người phụ nữ của ông bị người khác ức hiếp ông còn đứng đó nhìn được à?”
“Súc sinh từ đâu tới dám phá hỏng chuyện tốt của ông đây?”
Người đàn ông điên loạn gầm lên một tiếng, trong tay liền xuất hiện một thanh đao lớn cực kỳ khoa trương chém về phía người ra tay!
Diệp Bắc Minh một phát ôm lấy Hướng Ly Ly tránh thoát khỏi đòn này, ngón tay nhẹ nhàng đặt xuống vị trí bụng dưới của cô ta.
Một luồng tinh khí lập tức tràn tới!
Hướng Ly Ly thành công lấy lại tự do, cơ thể mảnh khảnh không kìm được run rẩy vì sợ hãi, gắt gao ôm chặt lấy cánh tay của Diệp Bắc Minh mà nghẹn ngào!
“Hu hu hu…. anh Diệp, cảm ơn anh…”
Nếu Diệp Bắc Minh không kịp thời xuất hiện, hậu quả thật không dám tưởng tượng!
“Yên tâm, có tôi ở đây, không sao đâu!"
Diệp Bắc Minh an ủi cô ta.
Ánh mắt anh cũng tối sầm lại nhìn sang đôi vợ chồng điên kia: “Đống đan dược rác rưởi này cũng đáng giá mười tỷ viên đá tinh thần?”
“Tôi thấy mạng của một nhà ba người các người cũng không đáng giá nhiều đá tinh thần như vậy!”
“Súc sinh, muốn chết!”
Người đàn ông thật sự tức giận, đao to trong tay vung ra giống như một con thú hoang bổ về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh bảo vệ Hướng Ly Ly ở phía sau, sải bước lao tới, lanh lẹ né thoát khỏi đòn tấn công của đối phương, đồng thời năm ngón tay cũng nắm lấy sống đao!
Bùm! ! !
Đập mạnh vào ngực của người đàn ông điên khiến ông ta phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ, cả người cũng bắn ngược ra ngoài!
“Bà điên, còn không mau giúp đỡ!”
Ông điên gào lên một tiếng.
“Đến đây!”
Bà điên cũng lấy ra một cây kéo khổng lồ muốn cắt đứt đầu Diệp Bắc Minh!
Thay vì tránh né, hai tay Diệp Bắc Minh lại tóm lấy hai bên chiếc kéo rồi dùng lực!
Rắc!
Chiếc kéo gãy làm đôi!
“Mày!”
Bà điên giật mình biến sắc, cây kéo này thế nhưng là một món vũ khí thông linh, lại cứ như vậy bị thằng nhãi này tay không bẻ gãy rồi?
Diệp Bắc Minh không định buông tha cho bà ta mà ném ra hai nửa cây kéo!
Ngay tại chỗ đâm xuyên lồng ngực của bà ta, khiến bà ta phải phát ra một tiếng thét chói tai!
“Bà điên!!!”
Ông điên như nổi điên lao tới, thanh đao khổng lồ chém loạn về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh trực tiếp tung ra một quyền, một con huyết long liền chìm vào trong vòm ngực của ông điên! Nổ ầm ầm!
"A…………"
Ông điên kêu thảm bay ra ngoài, lồng ngực ông ta xuất hiện một cái lỗ khủng bố, máu tươi cũng theo đó không ngừng tuôn ra!
“Bố, mẹ… tao liều với mày!”
Tên thanh niên chảy dãi giống như một con thú hoang bổ nhào tới, trong mắt gã tràn ngập hận thù cùng khát máu!
Diệp Bắc Minh thẳng thừng dùng một lòng bàn tay đè nát hắn, khiến hắn lập tức hóa thành một làn sương mù máu!
“Con trai!”
Bà điên ông điên đau xé ruột gan tru lên: “Súc sinh, mày dám giết con trai chúng tao? Đây là đứa con trai duy nhất của chúng tao đó!”
“A! A! A!!!"
“Nực cười!”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh vẫn giữ nguyên nét thờ ơ: “Tôi không chỉ muốn giết con trai bà mà còn giết cả bà với chồng bà đó!”
Nói đoạn anh tiến lên một bước, chuẩn bị chém giết hai người họ!
“Chàng trai, cậu đã giết con trai họ rồi còn muốn giết hai người họ có phải có phần hơi quá đáng rồi không?”, một âm thanh vang dội truyền tới, bóng người trong nháy mắt lóe lên, đã chặn trước người đôi vợ chồng kia.
“Cổ lão! Cứu mạng!”
Đôi vợ chồng điên hiển nhiên quen biết với ông lão đột nhiên xuất hiện này.
“Yên tâm, lão phu sẽ tìm lại công lý cho các người!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng hỏi: “Ông lại là kẻ nào?”
Ông lão giống như bị chọc cười: “Chàng trai, ở đảo Rùa này vậy mà không biết tới lão phu là ai sao?”
“Lão phu là một trong mười người bảo vệ đảo Rùa, Cổ Nhất Hàn! Cậu đến từ gia tộc hay giáo phái nào? Kêu bề trên của cậu ra đây nói chuyện!”
“Người bảo vệ cái rắm gì! Mạng chó của hai người này tôi lấy chắc rồi!”
Ánh mắt anh sắc lẹm.
Những người tu võ xung quanh nghe được câu này đều ngơ ngác!
Nhóc con này là ai vậy?
Vậy mà dám nói chuyện với người bảo vệ đảo Rùa như vậy? Là bị điên rồi sao?
“Nhóc con, cậu nghiêm túc đấy à? Nói lại lần nữa tôi nghe xem!”
Sắc mặt Cổ Nhất Hàn đã khó coi đến cực điểm.
Diệp Bắc Minh lười phải nói nhảm với ông ta, chẳng nói chẳng rằng liền muốn ra tay!
“Muốn chết!”
Cổ Nhất Hàn quát.
Vừa định ra tay ngăn cản!
Thì Diệp Bắc Minh đã vận dụng Ảnh Thuấn, trong nháy mắt đã xuất hiện ngay phía sau ông ta!
Bùm! Bùm!
Hai âm thanh bị bóp nghẹt!
Trên mỗi chiếc đầu đã nổ tung nát bấy của đôi vợ chồng điên kìa là một chiếc giày Hồi Lực!
Óc người vương vãi khắp nơi!
“Cậu!!!”
Cố Nhất Hàn ngoảnh đầu nhìn lại vừa hay chứng kiến một màn này, trong lòng tức giận đến run rẩy: "Được lắm! Được lắm! Trước mặt người bảo vệ đảo Rùa lại ngay trên đường phố…”
Câu này vẫn chưa nói xong!
Diệp Bắc Minh đã thô lỗ ngắt lời: “Một người bảo vệ phế vật như ông thì có thể bảo vệ được cái gì? Bảo vệ thứ rác rưởi này cũng quên đi, vừa rồi khi họ cướp người ngay trên đường cái tại sao ông không xuất hiện?”
“Bây giờ mới chạy ra giả vờ trước mặt tôi? Thứ khốn kiếp!!!”
“Còn dám nói nhảm thêm một câu, cả ông tôi cũng giết!”
Lời này của Diệp Bắc Minh vừa vang lên!
Toàn trường như chết lặng!
Mọi người đều kinh hãi nhìn anh, chỉ là người ngoài cuộc mà cũng bị câu nói này dọa cho vỡ mật!
Dám nói chuyện với người bảo vệ đảo Rùa như vậy?
Chắc chắn là một kẻ điên!!!
Khi Thiên Cơ lão nhân, Lục Linh Nhi cùng Nghê Hoàng đuổi tới vừa vặn nhìn thấy một màn này, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm!
Hướng Ly Ly sớm đã nước mắt đầy mặt: “Anh Diệp vậy mà vì tôi đắc tội với người bảo vệ của đảo Rùa, tôi…. tôi rất vui…”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng sững người: “Nhóc con, cậu sao thế?”
“Cho dù là vì con nhóc Hướng Ly Ly này, có phải là giận quá mất khôn rồi không?”
Diệp Bắc Minh hai mắt đỏ ngầu: “Bất luận ở nơi nào thì bắt cóc phụ nữ cũng đều đáng chết!"
“Ông có biết kết cục thê lương nào đang đợi chờ họ sau khi bị bắt đi hay không?”
“Mẹ nó! Loại người này chính là thứ khốn nạn!!! Đáng chết! Ai bảo vệ những kẻ như vậy cũng đều đáng chết theo! Đều là thứ khốn nạn!”
“Diệp Bắc Minh tôi gặp được kẻ nào liền giết kẻ đó! Không tiếc bất cứ giá nào! Không cần thương lượng!"
Diệp Bắc Minh trả lời.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của anh, cũng không nhiều lời thêm nữa: “Được, tôi sẽ đồng hành cùng cậu! Tôi đã kiểm tra qua hòn đảo này rồi, cũng không có sự tồn tại nào có thể uy hiếp đến tôi được!”
“Nếu cậu thấy không vui, tôi sẽ thẳng tay hủy diệt toàn bộ đảo Rùa này là được!”
"Ha ha, loại chuyện phá hủy thế giới cũng không phải tôi chưa từng làm qua!”
Diệp Bắc Minh giật mình: “Ông thực sự từng làm qua rồi à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười đầy thâm ý: “Không thì cậu đoán thử xem tại sao tôi lại gọi là Càn Khôn Trấn Ngục? Trấn áp loại ngục nào?”
Đủ các loại đan dược nằm rải rác trên mặt đất!
Ngoài ra còn có một tên thanh niên tầm hai mươi tuổi với khóe miệng đang chảy đầy nước miếng!
Đôi mắt hắn ta phát ra ánh sáng sắc lạnh như loài sói nhìn chòng chọc Hướng Ly Ly kêu lên: “Vợ ơi, mẹ , con muốn có vợ…”
Người phụ nữ trung niên cười trìu mến: “Con trai con yên tâm, cô ta sẽ lập tức trở thành vợ của con!”
“Được rồi! Động phòng đi, tối nay liền động phòng!”
Tên thanh niên vừa chảy nước dãi vừa vỗ tay hoan hô.
“Cô đã suy nghĩ xong chưa? Muốn bồi thường mười tỷ viên đá tinh thần cộng thêm một cánh tay!"
Người phụ nữ trung niên đổi giọng: “Hay là trực tiếp làm vợ của con trai tôi? Cô gái à, tuy con trai tôi có chút ngốc nghếch, nhưng về mặt đó tuyệt đối không có vấn đề gì!"
“Bà buông ra!”
Hướng Ly Ly gấp như kiến trên chảo lửa!
“Cô xô đổ quầy hàng của tôi khiến toàn bộ số đan dược trị giá mười tỷ viên đá tinh thần bên trên đều hỏng rồi! Giờ cô muốn đi liền đi sao?”
Vừa nói năm ngón tay của người phụ nữ trung niên càng dùng thêm lực.
Hướng Ly Ly đau đớn gần như khóc lên: “Tôi không va vào quầy hàng của bà, tôi chỉ là đi ngang qua mà thôi”.
“Hơn nữa cách gian hàng của bà ít nhất năm sáu mét, rõ ràng là tự bà lật gian hàng!”
Xung quanh lập tức có tiếng xì xào!
Ánh mắt của người phụ nữ trung niên trở nên u ám: "Cho nên, cô đang nghi ngờ tôi vu khống cho cô à?”
Người đàn ông trung niên phía sau tỏ ra thiếu kiên nhẫn: "Nói nhiều lời vô nghĩa với cô ta như vậy làm gì? Trực tiếp dẫn đi đi, để con trai còn động phòng!”
“Cũng đúng!”
Người đàn bà điên dùng đầu ngón tay ấn mạnh xuống vai Hướng Ly Ly.
Một nguồn sức mạnh liền theo đó tràn vào cơ thể khiến cô ta không thể động đậy!
Chỉ có thể để mặc cho bà ta lôi kéo rời đi!
“Cô gái này thảm rồi, vậy mà bị cặp đôi điên khùng đó nhìn trúng!”
"Nghe nói con trai của bọn họ ăn phải đan dược do chính họ luyện chế ra nên từ đó trở nên ngu ngốc, bây giờ đang tìm kiếm các cô gái trên khắp thế giới để sinh cháu cho họ đó!"
"Trước đây họ cũng từng cướp mấy thiếu nữ, dường như đều bị tên ngốc này tra tấn đến chết rồi!”
“Haiz…”
Người qua đường xung quanh bàn tán xôi nổi.
Hướng Ly Ly cuống tới mức gần như bật khóc, nước mắt rưng rưng, không ngừng nhìn hướng người qua đường xung quanh để cầu cứu!
Nhưng một câu cũng không thốt ra nổi.
Ngay khi cô ta sắp bị bắt đi, một bóng người cấp tốc xuyên qua đám đông lao vút tới, không nói hai lời liền tấn công người đàn bà điên!
“Muốn chết!”
Người đàn bà điên là cảnh giới Đạo Quân trung kỳ, ngoại trừ thông thạo luyện đan thì võ đạo cũng không hề yếu kém!
Bà ta không chút do dự vỗ ra một chưởng!
Lại giống như đánh vào một hòn đá, răng rắc! Một tiếng giòn tan!
"A……"
Người đàn bà điên đau đớn hét lên, cánh tay tóm lấy Hướng Ly Ly đã be bét máu: “Chồng à, người phụ nữ của ông bị người khác ức hiếp ông còn đứng đó nhìn được à?”
“Súc sinh từ đâu tới dám phá hỏng chuyện tốt của ông đây?”
Người đàn ông điên loạn gầm lên một tiếng, trong tay liền xuất hiện một thanh đao lớn cực kỳ khoa trương chém về phía người ra tay!
Diệp Bắc Minh một phát ôm lấy Hướng Ly Ly tránh thoát khỏi đòn này, ngón tay nhẹ nhàng đặt xuống vị trí bụng dưới của cô ta.
Một luồng tinh khí lập tức tràn tới!
Hướng Ly Ly thành công lấy lại tự do, cơ thể mảnh khảnh không kìm được run rẩy vì sợ hãi, gắt gao ôm chặt lấy cánh tay của Diệp Bắc Minh mà nghẹn ngào!
“Hu hu hu…. anh Diệp, cảm ơn anh…”
Nếu Diệp Bắc Minh không kịp thời xuất hiện, hậu quả thật không dám tưởng tượng!
“Yên tâm, có tôi ở đây, không sao đâu!"
Diệp Bắc Minh an ủi cô ta.
Ánh mắt anh cũng tối sầm lại nhìn sang đôi vợ chồng điên kia: “Đống đan dược rác rưởi này cũng đáng giá mười tỷ viên đá tinh thần?”
“Tôi thấy mạng của một nhà ba người các người cũng không đáng giá nhiều đá tinh thần như vậy!”
“Súc sinh, muốn chết!”
Người đàn ông thật sự tức giận, đao to trong tay vung ra giống như một con thú hoang bổ về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh bảo vệ Hướng Ly Ly ở phía sau, sải bước lao tới, lanh lẹ né thoát khỏi đòn tấn công của đối phương, đồng thời năm ngón tay cũng nắm lấy sống đao!
Bùm! ! !
Đập mạnh vào ngực của người đàn ông điên khiến ông ta phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ, cả người cũng bắn ngược ra ngoài!
“Bà điên, còn không mau giúp đỡ!”
Ông điên gào lên một tiếng.
“Đến đây!”
Bà điên cũng lấy ra một cây kéo khổng lồ muốn cắt đứt đầu Diệp Bắc Minh!
Thay vì tránh né, hai tay Diệp Bắc Minh lại tóm lấy hai bên chiếc kéo rồi dùng lực!
Rắc!
Chiếc kéo gãy làm đôi!
“Mày!”
Bà điên giật mình biến sắc, cây kéo này thế nhưng là một món vũ khí thông linh, lại cứ như vậy bị thằng nhãi này tay không bẻ gãy rồi?
Diệp Bắc Minh không định buông tha cho bà ta mà ném ra hai nửa cây kéo!
Ngay tại chỗ đâm xuyên lồng ngực của bà ta, khiến bà ta phải phát ra một tiếng thét chói tai!
“Bà điên!!!”
Ông điên như nổi điên lao tới, thanh đao khổng lồ chém loạn về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh trực tiếp tung ra một quyền, một con huyết long liền chìm vào trong vòm ngực của ông điên! Nổ ầm ầm!
"A…………"
Ông điên kêu thảm bay ra ngoài, lồng ngực ông ta xuất hiện một cái lỗ khủng bố, máu tươi cũng theo đó không ngừng tuôn ra!
“Bố, mẹ… tao liều với mày!”
Tên thanh niên chảy dãi giống như một con thú hoang bổ nhào tới, trong mắt gã tràn ngập hận thù cùng khát máu!
Diệp Bắc Minh thẳng thừng dùng một lòng bàn tay đè nát hắn, khiến hắn lập tức hóa thành một làn sương mù máu!
“Con trai!”
Bà điên ông điên đau xé ruột gan tru lên: “Súc sinh, mày dám giết con trai chúng tao? Đây là đứa con trai duy nhất của chúng tao đó!”
“A! A! A!!!"
“Nực cười!”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh vẫn giữ nguyên nét thờ ơ: “Tôi không chỉ muốn giết con trai bà mà còn giết cả bà với chồng bà đó!”
Nói đoạn anh tiến lên một bước, chuẩn bị chém giết hai người họ!
“Chàng trai, cậu đã giết con trai họ rồi còn muốn giết hai người họ có phải có phần hơi quá đáng rồi không?”, một âm thanh vang dội truyền tới, bóng người trong nháy mắt lóe lên, đã chặn trước người đôi vợ chồng kia.
“Cổ lão! Cứu mạng!”
Đôi vợ chồng điên hiển nhiên quen biết với ông lão đột nhiên xuất hiện này.
“Yên tâm, lão phu sẽ tìm lại công lý cho các người!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng hỏi: “Ông lại là kẻ nào?”
Ông lão giống như bị chọc cười: “Chàng trai, ở đảo Rùa này vậy mà không biết tới lão phu là ai sao?”
“Lão phu là một trong mười người bảo vệ đảo Rùa, Cổ Nhất Hàn! Cậu đến từ gia tộc hay giáo phái nào? Kêu bề trên của cậu ra đây nói chuyện!”
“Người bảo vệ cái rắm gì! Mạng chó của hai người này tôi lấy chắc rồi!”
Ánh mắt anh sắc lẹm.
Những người tu võ xung quanh nghe được câu này đều ngơ ngác!
Nhóc con này là ai vậy?
Vậy mà dám nói chuyện với người bảo vệ đảo Rùa như vậy? Là bị điên rồi sao?
“Nhóc con, cậu nghiêm túc đấy à? Nói lại lần nữa tôi nghe xem!”
Sắc mặt Cổ Nhất Hàn đã khó coi đến cực điểm.
Diệp Bắc Minh lười phải nói nhảm với ông ta, chẳng nói chẳng rằng liền muốn ra tay!
“Muốn chết!”
Cổ Nhất Hàn quát.
Vừa định ra tay ngăn cản!
Thì Diệp Bắc Minh đã vận dụng Ảnh Thuấn, trong nháy mắt đã xuất hiện ngay phía sau ông ta!
Bùm! Bùm!
Hai âm thanh bị bóp nghẹt!
Trên mỗi chiếc đầu đã nổ tung nát bấy của đôi vợ chồng điên kìa là một chiếc giày Hồi Lực!
Óc người vương vãi khắp nơi!
“Cậu!!!”
Cố Nhất Hàn ngoảnh đầu nhìn lại vừa hay chứng kiến một màn này, trong lòng tức giận đến run rẩy: "Được lắm! Được lắm! Trước mặt người bảo vệ đảo Rùa lại ngay trên đường phố…”
Câu này vẫn chưa nói xong!
Diệp Bắc Minh đã thô lỗ ngắt lời: “Một người bảo vệ phế vật như ông thì có thể bảo vệ được cái gì? Bảo vệ thứ rác rưởi này cũng quên đi, vừa rồi khi họ cướp người ngay trên đường cái tại sao ông không xuất hiện?”
“Bây giờ mới chạy ra giả vờ trước mặt tôi? Thứ khốn kiếp!!!”
“Còn dám nói nhảm thêm một câu, cả ông tôi cũng giết!”
Lời này của Diệp Bắc Minh vừa vang lên!
Toàn trường như chết lặng!
Mọi người đều kinh hãi nhìn anh, chỉ là người ngoài cuộc mà cũng bị câu nói này dọa cho vỡ mật!
Dám nói chuyện với người bảo vệ đảo Rùa như vậy?
Chắc chắn là một kẻ điên!!!
Khi Thiên Cơ lão nhân, Lục Linh Nhi cùng Nghê Hoàng đuổi tới vừa vặn nhìn thấy một màn này, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm!
Hướng Ly Ly sớm đã nước mắt đầy mặt: “Anh Diệp vậy mà vì tôi đắc tội với người bảo vệ của đảo Rùa, tôi…. tôi rất vui…”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng sững người: “Nhóc con, cậu sao thế?”
“Cho dù là vì con nhóc Hướng Ly Ly này, có phải là giận quá mất khôn rồi không?”
Diệp Bắc Minh hai mắt đỏ ngầu: “Bất luận ở nơi nào thì bắt cóc phụ nữ cũng đều đáng chết!"
“Ông có biết kết cục thê lương nào đang đợi chờ họ sau khi bị bắt đi hay không?”
“Mẹ nó! Loại người này chính là thứ khốn nạn!!! Đáng chết! Ai bảo vệ những kẻ như vậy cũng đều đáng chết theo! Đều là thứ khốn nạn!”
“Diệp Bắc Minh tôi gặp được kẻ nào liền giết kẻ đó! Không tiếc bất cứ giá nào! Không cần thương lượng!"
Diệp Bắc Minh trả lời.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của anh, cũng không nhiều lời thêm nữa: “Được, tôi sẽ đồng hành cùng cậu! Tôi đã kiểm tra qua hòn đảo này rồi, cũng không có sự tồn tại nào có thể uy hiếp đến tôi được!”
“Nếu cậu thấy không vui, tôi sẽ thẳng tay hủy diệt toàn bộ đảo Rùa này là được!”
"Ha ha, loại chuyện phá hủy thế giới cũng không phải tôi chưa từng làm qua!”
Diệp Bắc Minh giật mình: “Ông thực sự từng làm qua rồi à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười đầy thâm ý: “Không thì cậu đoán thử xem tại sao tôi lại gọi là Càn Khôn Trấn Ngục? Trấn áp loại ngục nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.