Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2121: Lực bằng tám vạn con rồng, phép tắc Luân Hồi, tầng bốn!

Ss Tần

13/08/2024

"Đây chính là quả Bất Hủ sao?"

Trong một sân vườn đẹp đẽ và lộng lẫy ở đỉnh núi Bất Hủ thứ ba.

Diệp Bắc Minh nhìn cái quả màu xanh chỉ to bằng nắm đấm trước mặt.

Trông không có gì đặc biệt, cũng không có mùi thơm gì, trông cứ như một loại quả bình thường!

Bất Hủ Nhan nói: "Anh đừng coi thường nó!"

"Quả Bất Hủ, ngưng tụ tinh hoa của núi Bất Hủ, mỗi ngọn núi Bất Hủ, mười tỷ năm mới kết ra một quả!"

"Anh có biết mười tỷ năm là bao lâu không? Một lão tổ cảnh giới Tế Đạo, tuổi thọ cũng chỉ khoảng mười tỷ năm thôi!"

Cô ta cẩn thận cầm quả Bất Hủ!

Đặt vào lòng bàn tay Diệp Bắc Minh!

Nhất thời.

Một cỗ năng lượng cực kỳ hùng hậu truyền ra từ trong quả Bất Hủ!

Giống như một mặt trời, năng lượng vô cùng vô tận!

"Mau ăn nó đi, quả Bất Hủ có hiệu quả thần kỳ trong việc phục hồi cơ thể bị tổn thương đấy!"

Bất Hủ Nhan đỏ mặt: "Cho dù hóa thành một làn sương máu, chỉ còn lại thần hồn."

"Chỉ cần có quả Bất Hủ, cơ thể sẽ hồi phục hoàn toàn, cảnh giới cũng không bị tụt!"

Diệp Bắc Minh ngạc nhiên.

"Mạnh thế á?"

"Thế chẳng phải ngang với có thêm cái mạng thứ hai à?"

"Cứ cho tôi như vậy, chỉ vì giúp tôi khôi phục một cánh tay, cô không thấy lãng phí à?"

"Hừ hừ!"

Bất Hủ Nhan khẽ hừ một tiếng: "Anh là người đàn ông của tôi, có gì mà lãng phí?"

"Hả?"

Diệp Bắc Minh ngẩn ra.

"Ách... ý tôi là, mọi người đều cho rằng anh là người đàn ông của tôi, quả Bất Hủ này cũng là thứ mà tôi đoạt được từ đỉnh bảy, anh không ăn há chẳng phải sẽ bị lộ à?" Con ngươi của Bất Hủ Nhan chuyển động.

Vội vàng chuyển chủ đề.

"Thôi được rồi, mau ăn đi!"

"Tôi sẽ kích hoạt trận pháp của đây, sẽ không có ai quấy rầy anh đâu."

Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, vội vàng trốn đi!

Giây tiếp theo.

Ầm!

Trận pháp ở đại điện được kích hoạt, mọi thứ bên ngoài đều không thể ảnh hưởng đến Diệp Bắc Minh!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nhẹ: "Nhóc con, xem ra mối tình này không phải cậu muốn không yêu đương mà được!"

Diệp Bắc Minh giật giật khóe miệng: "Sức hút của tôi, có phải mạnh quá không nhỉ? Tôi thật sự không muốn hại cô ấy!"

Dao Trì nghe một người một tháp trò chuyện mà không chịu nổi: "Diệp Bắc Minh, ngươi có ăn quả Bất Hủ này không hả?"

"Bổn Đế phát hiện, vật này cũng có hiệu quả đối với việc phục hồi khí huyết của ta!"

"Đương nhiên là có ăn!"

Diệp Bắc Minh không hề do dự.

Nuốt cả quả Bất Hủ!

Ầm!

Trong nháy mắt.

Huyết dịch trong cơ thể sôi sùng sục, cổ họng nóng rát, toàn thân như bị ném vào trong nham thạch nóng chảy!

Chỗ cánh tay ngứa ngáy không chịu nổi!



Máu thịt nhanh chóng sinh ra!

Sau vài hơi thở, xương, mạch máu, cơ bắp, da thịt đều đã mọc lại hoàn toàn!

Hơn nữa dược hiệu còn chưa hết!

Dược lực khủng bổ xông loạn trong cơ thể Diệp Bắc Minh, đôi mắt lập tức đỏ ngầu!

"Tiểu Tháp, tôi cảm giác tôi sắp nổ tung rồi!"

Giây tiếp theo.

Bề mặt da của Diệp Bắc Minh bắt đầu rỉ máu!

Cả người, nhoáng cái hóa thành người tuyết!

"Không ổn rồi, dược lực của quả Bất Hủ này quá mạnh!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cả kinh, đang định ra tay hỗ trợ.

Giọng của Dao Trì vang lên: "Đừng lộn xộn, cơ duyên của tên nhóc này đến rồi!"

Nói xong.

Một bàn tay đứt bay ra từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Dao Trì ở phía trước cơ thể Diệp Bắc Minh, hai ngón tay bắn ra một giọt máu!

"Diệp Bắc Minh, hấp thu máu của bổn đế, kết hợp với quả Bất Hủ!"

"Sẽ có hiệu quả bất ngờ!"

Bỏ lại câu này.

Bàn tay Đại Đế lại quay vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Diệp Bắc Minh lập tức hấp thu Đế Huyết, sau đó anh ngạc nhiên phát hiện, trong cơ thể mình có một luồng sức mạnh dùng mãi không hết!

Gào!

Xương sống phía sau còn vặn vẹo điên cuồng hơn!

Một con huyết long dữ tợn khủng bố, ngưng tụ thành huyết ảnh!

Sau lưng huyết long, chín con ma long màu đen hiện ra!

Đồng thời.

Một con mắt thần ma ở mi tâm Diệp Bắc Minh cũng đột ngột mở ra, tỏa ra ánh sáng chết chóc!

"Giết!"

Diệp Bắc Minh cực kỳ hung bạo, hét lên một tiếng!

Đấm một quyền!

Ầm ầm ầm...

Một cảnh tượng không thể tin nổi đã xuất hiện, vùng hư không đằng trước hoàn toàn sụp đổ, gần một trăm thước vuông không gian phía trước bị Diệp Bắc Minh đấm một quyền thành hư vô!

"Đù, sao có thể chứ!"

Diệp Bắc Minh kinh hô, không dám tin một quyền này là do mình đánh ra!

"Uy lực của một quyền này, ít nhất phải mạnh bằng mười nghìn con rồng!"

"Sức mạnh cơ bắp của tôi, cùng lắm chỉ 3050 con rồng mới đúng!"

"Ăn một quả Bất Hủ, một giọt Đế Huyết, sức mạnh liền tăng gấp ba sao?"

Không ai có thể hiểu được sự kinh ngạc của Diệp Bắc Minh lúc này!

Sức mạnh của một quyền bằng mười nghìn con rồng!

Khái niệm gì đây?

Cảnh giới Tế Đạo không sử dụng sức mạnh võ thuật, chỉ dựa vào sức mạnh cơ bắp đấm một quyền mà đấm ra được sức mạnh mười ngàn con rồng cũng còn đang khó đây!

"Diệp Bắc Minh, trước tiên đừng vội, vận dụng sức mạnh võ đạo của ngươi nữa đi!" Dao Trì nói.

"Được!"

Diệp Bắc Minh triệu hồi đạo đài Luân Hồi ra, toàn bộ sức mạnh trong cơ thể đều bùng nổ!



Ầm!

Trời long đất lở, đất rung núi chuyển!

Gần năm trăm thước vuông không gian hoàn toàn lún xuống, bị chôn vùi!

May mà đang ở đạo đài Luân Hồi, tất cả đều khôi phục được!

Không thì, cái đại điện này sẽ sụp đổ mất!

Dao Trì cười nhẹ: "Ha ha, cũng không tồi! Dưới sự gia cố của sức mạnh võ đạo, lực đạo vào khoảng ba mươi nghìn con rồng!"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng trọng: "Nếu tôi đốt thêm tinh huyết, đại khái có thể bộc phát ra sức mạnh bốn mươi nghìn con rồng!"

"Tiểu Tháp, lại cộng thêm hỗ trợ của ông nữa, đại khái có thể tăng lên mấy vạn con rồng?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật ra một câu: "Bổn tháp giúp cậu bạo phát, có thể tăng gấp mấy lần đấy!"

"Một kích toàn lực của cậu, sẽ vào khoảng tám mươi nghìn con rồng!"

"Nhưng chỉ được một đòn, sau một đòn này, tôi sẽ hút cạn toàn bộ sức lực của cậu!"

Diệp Bắc Minh gật đầu suy nghĩ.

Trừ phi gặp phải tình thế bất đắc dĩ, nếu không tất nhiên không thể chơi như vậy!

"Nhưng vậy cũng đủ rồi."

Diệp Bắc Minh nhếch môi cười: "Ha ha! Lực đánh tám mươi nghìn con rồng, có thể đánh một trận với cảnh giới Tế Đạo rồi nhỉ?"

Dao Trì hừ lạnh một tiếng: "Nhóc con, ngươi nghĩ nhiều rồi!'

"Ngươi giết được Thái Ất Mạc, đó là vì ông ta ngu, không coi ngươi ra gì!"

"Nếu không, người chết chắc chắn là ngươi!"

"Cảnh giới Tế Đạo tầng một, tiện tay đánh một chưởng cũng mang sức mạnh hơn một trăm nghìn con rồng!"

"Cảnh giới Tế Đạo tầng hai, sức mạnh bạo phát ra chắc chắn sẽ từ ba trăm nghìn con rồng trở lên!"

"Tầng ba, sức mạnh năm trăm nghìn con rồng!"

"Tầng bốn, đánh ra sức mạnh một triệu con rồng cũng không thành vấn đề, những cái này toàn là những cái cơ bản nhất, nếu họ mà liều mạng thì còn cao hơn!"

"Ngươi có còn cảm thấy mình có thể đánh một trận với cảnh giới Tế Đạo nữa không?"

Diệp Bắc Minh sững sờ đứng yên tại chỗ.

Như bị người ta tạt một chậu nước lạnh vậy!

Nhưng.

Sức lực tám mươi nghìn con rồng, đối phó với những người ở dưới cảnh giới Tế Đạo, có thể áp đảo một cách triệt để!

Răng rắc!

Đột nhiên.

Đạo đài Luân Hồi dưới chân trở nên rung động dữ dội, không gian xung quanh vặn vẹo, toàn bộ đạo đài Luân Hồi như biến thành một xoáy nước!

Ong!

Cảnh sắc xung quanh chợt thay đổi.

Dưới chân Diệp Bắc Minh, không còn là đạo đài Luân Hồi nữa, mà là vực sâu màu đen vô tận!

Tựa như trong nháy mắt, sẽ ngã vào trong hắc động!

Giây tiếp theo.

Trong đầu vang lên một giọng nói cực kỳ lạ lẫm: "Phép tắc Luân Hồi tầng bốn, cuối cùng lại có người vào tới tầng này rồi!"

"Ta mặc kệ ngươi là ai, cho ta biết tên ngươi!"

"Vị trí ngươi đang ở, và thời không ngươi đang ở!"

"Không thì, chết!"

Diệp Bắc Minh cả kinh!

Phép tắc Luân Hồi, tầng bốn?

Lẽ nào đây chính là âm thanh kỳ lạ đó?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook