Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1985: Nếu tôi luyện được thì sao?

Ss Tần

06/06/2024

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao lại dừng lại?"

"Không có mùi khét, có nghĩa là đan dược không bị hỏng! Đan đỉnh cũng không nổ tung, nhiệt độ cũng không có vấn đề gì. Tại sao đột nhiên dừng lại?"

Khi mọi người còn đang tự hỏi tại sao.

Giọng nói của ông lão áo xám lại vang lên: "Sức mạnh thần hồn của hai người tiêu hao quá độ, không còn cách nào tiếp tục luyện đan nữa, loại!”

Mọi người sửng sốt: "Sức mạnh thần hồn đã cạn kiệt?"

“Vậy mà không phải nguyên nhân kỹ thuật, mà do thần hồn không đủ mạnh mẽ!”

Hai người đứng dậy liếc Diệp Bắc Minh cách đó không xa.

Sau đó im lặng quay trở vị trí đứng của Thần Ngự tông.

"Chúng ta không xứng với một lòng khổ tâm của sư phụ…”

Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh vô cùng tự trách.

Hứa Đại Niên lại cười như hoa: “Ha ha ha, hai vị sư muội không cần tự trách đâu. Ta đã kịp thời thông báo cho sư phụ tin tức ở đây, sư phụ không hề trách cứ hai người!”

“Hả?”

Hai người đều có chút ngạc nhiên.

Hứa Đại Niên đưa tới một tấm ngọc bội, bên trong liền vang lên giọng nói của một người phụ nữ: “Mọi chuyện ta đều biết cả rồi, hai người các con chẳng qua là sức mạnh thần hồn không đủ mà thôi!”

“Là do lúc nhỏ thần hồn của các con từng bị tổn thương, không thể trách các con được!”

“Có thể đạt được vị trí thứ năm và thứ sáu đã là ngoài dự liệu của sư phụ rồi!”

“Cảm ơn sư phụ đã khen ngợi ạ!”

Đám sương mù trong trái tim họ như được cuốn sạch đi.

Người phụ nữ khẽ hừ: “Các con cũng đừng vui mừng quá sớm, sau này cũng không thể buông lơi..."

Còn chưa nói xong.

Bùm! Một tiếng nổ chói tai lại vang lên!

Bầu trời phía trên toàn bộ quảng trường bị mây đen bao phủ, sấm sét liên tục lóe lên.

"Nhìn xem, đó là cái gì?"

Có người hét lên, thuận theo phương hướng người đó chỉ mà nhìn sang.

Chỉ thấy.

Phía trên bảy lò luyện đan mà Thương Bình lão nhân đang khống chế vậy mà ngưng tụ ra một con kỳ lân màu máu!

Một con phượng hoàng đỏ rực cũng đồng thời ngưng tụ trên bầu trời phía trên tám đan đỉnh của Cổ U!

Về phía tám đan đỉnh của đại sư Hỏa Mãng thì ẩn hiện bóng dáng của một con rồng màu vàng!

Ba loại thần thú kỳ lân, phượng hoàng, chân long không ngừng gầm thét!

Hòa nhịp với tiếng sấm sét trên trời.

"Sách cổ ghi lại, nếu có linh dược xuất thế, phía trên đan đỉnh sẽ xuất hiện kỳ lân, phượng hoàng, chân long!”, một ông lão tóc bạc run lên vì phấn khích.

Vừa nói ông ta vừa hưng phấn quỳ sụp xuống đất: “Trời ơi! Lão hủ đã nghiên cứu đan đạo hơn ba mươi ngàn năm nay, đời này vậy mà có thể gặp được dị tượng kết thành linh đan!”

“Hơn nữa còn là ba viên cùng một lúc!!!”

“Linh đan!”

Bảo Kiếm Phong nhìn chằm chằm ba người Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mang, trong đôi mắt già nua tràn ngập kinh ngạc.



Trong lòng lại sóng gào biển gầm!

Lục Thiêu há hốc mồm kinh ngạc: "Kết thành linh đan? Chuyện như vậy thật sự có thể sao?"

Sở Y Thủy thì hoàn toàn trái ngược mà lo lắng nhìn hướng Diệp Bắc Minh!

Phía trên đan đỉnh của ba người Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng đều đã xuất hiện dị tượng, điều này chứng minh anh Diệp thua cuộc rồi sao?

Thiên Cơ lão nhân sững sờ tại chỗ, hoàn toàn bị chấn động trước cảnh tượng nghìn năm có một này!

"Sư phụ, anh Diệp sẽ thua sao?"

Đối mặt với câu hỏi của Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng, Thiên Cơ lão nhân chỉ biết cười khổ một tiếng: “Các con có biết linh đan có ý nghĩa gì không? Là thứ ngự trị phía trên tất cả các loại đan dược!”

“Đan ý, đan mạc, thánh phẩm, tôn phẩm hay cửu đạo đan văn gì đó khi đứng trước mặt linh đan đều yếu ớt đến mức phát nổ!”

“Hai chữ linh đan giống như sự khác biệt giữa vũ khí của người tu võ sau khi nhận được khí linh và vũ khí bình thường!”

“Một cái trên trời, một thứ dưới đất!”

Gương mặt xinh đẹp của Nghê Hoàng thoắt cái tái nhợt: “Sư phụ, thực sự khoa trương như vậy sao?"

Thiên Cơ lão nhân thở dài: “Con đoán xem, tại sao Quy Linh đan lại có tác dụng khủng bố như vậy?”

“Chính là phía sau nó có thêm hai chữ ‘linh đan’ này!”

Nghe được lời này, Nghê Hoàng ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh vẫn đang tập trung luyện chế: “Nói như vậy thì không phải anh Diệp thua chắc rồi sao?”

Thiên Cơ lão nhân cười gượng một tiếng: “Trừ phi đồ nhi này của ta luyện ra được Quy Linh đan!”

Dường như cũng cảm nhận được tình huống xôn xao bên này, người phụ nữ vội hỏi: “Đồ nhi, bên con xảy ra chuyện gì vậy?"

“Tại sao sư phụ giống như nghe được kết thành linh đan gì đó? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Hàn Tử Chân nuốt khan: “Sư phụ…”

Cô bé giải thích mọi thứ trước mắt một lượt.

Người phụ nữ nghe xong thì không kìm được hít ngược một ngụm khí lạnh: “Cái gì? Ba lão già kia vậy mà đã đạt tới trình độ luyện đan đó rồi?”

Khi mọi người còn đang thảo luận sôi nổi.

Xung quanh Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng ngưng kết một trường năng lượng cực kỳ hào hùng!

Kỳ lân đang gầm thét !

Phượng hoàng đang reo ca!

Chân long gầm rú!

Giây tiếp theo.

“Mở ra cho ta!”

Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng gần như đồng thời mở mắt, đan đỉnh ẩm một tiếng mở nắp, tiếng sấm đột ngột từ trên trời giáng xuống!

Từ trong đan đỉnh của mỗi người lao ra một viên đan dược!

Thương Bình lão nhân khẽ quét: “Kỳ Lân Chân Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Cổ U bên cạnh cũng đắc ý hét lên: “Phượng Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Đại sư Hỏa Mãng cũng không kém cạnh mà cười ngạo nghễ: “Long Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Tuy rằng chỉ là bán bộ linh đan nhưng vẫn khiến người ta rung chấn như cũ!

Ba người đồng thời nhìn về phía ông lão áo xám đại diện cho người bảo vệ đảo Rùa: "La lão, đại hội Thiên Đan lần này nên kết thúc rồi đi chứ?”

Con người La lão co rụt lại, quét về phía Diệp Bắc Minh vẫn đang miệt mài chế luyện.

Một lát sau mới gật đầu coi như đồng ý!



“Tôi tuyên bố đại hội Thiên Đan….”

Đột nhiên.

Một giọng nói hờ hững vang lên: “Cũng không sai biệt lắm! Đại hội Thiên Đan quả thực nên kết thúc rồi!”

Bá tông, Đạo tông, Bảo Kiếm Phong, Lục Thiêu, Sở Y Thủy của Luân Hồi tông.

Hàn Tử Chân, Hàn Tử Linh, Hứa Đại Niên.

Thiên Cơ lão nhân, Hướng Ly Ly, Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đều ngẩn người nhìn về phía chủ nhân của giọng nói kia, Diệp Bắc Minh!

Lục Thiêu phá lên cười: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh cậu cũng không mở to đôi mắt chó của mình ra nhìn xem!”

“Trong quá trình luyện đan của ba vị tiền bối Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng đều xuất hiện dị tượng thần thú thượng cổ, đây là điềm báo cho linh đan!”

“Cậu đã thua rồi, còn dám sủa bậy?”

“Còn chưa nhìn qua đan dược mà tôi luyện chế ra mà cứ như vậy bị phán thua cuộc rồi?”

“Không cần nhìn nữa, cậu luyện ra đan dược gì thì cũng thua rồi!”, Lục Thiêu lắc đầu chế giễu.

“Nếu như tôi luyện ra Quy Linh đan thì sao?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười, bàn tay nắm vào hư không!

Bùm một tiếng, đỉnh Thái Cực đột nhiên mở ra.

Một viên đan dược màu đỏ bay vọt ra ngoài, lơ lửng giữa không trung, một luồng dược lực như sóng thần lập tức bùng nổ!

Kỳ Lân Chân Huyết đan! Phượng Huyết đan! Long Huyết đan!

Bỗng nhiên bị lu mờ thất sắc!

“Không thể nào!!!”

"Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!"

“Tôi vừa nhìn thấy gì vậy?!!!”

“Trời đất ạ! Quy Linh đan! Tên nhóc này vậy mà luyện chế ra Quy Linh đan rồi!!!”

Toàn trường thoáng chốc náo động như vỡ trận!

Thương Bình lão nhân ngẩn người! Cổ U ngơ ngác! Đại sư Hỏa Mãng chết lặng!

Bảo Kiếm Phong thì ngỡ ngàng tới mức mí mắt giật giật liên tục!

Sở Y Thủy kinh ngạc há hốc miệng!

Lục Thiêu thì trực tiếp nhảy dựng lên!

Trái tim của Hướng Ly Ly, Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng cũng đập điên cuồng như trống dồn, họ giống như vừa bừng tỉnh sau cơn mơ, liều mạng dụi mắt để nhìn cho rõ hơn!

"Sư phụ, người đúng là liệu sự như thần mà!”

Thiên Cơ lão nhân xém chút rớt cả tròng mắt: “Lần này ta thực sự không tính tới…”

Không chỉ bọn họ mà hàng chục triệu người tu võ và đan sư đang có mặt, còn có tám người bảo vệ khác của đảo rùa, Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng, toàn bộ đều đứng dán chặt mắt lên viên Quy Linh đan kia, đôi mắt của họ dường như đang nhỏ máu!

“Không đúng! Nhóc con! Trước đó cậu đã giành được một viên Quy Linh đan!”

“Tôi biết rồi, cậu nhất định là giữ lại viên Quy Linh đan đó cho đến hiện tại, cậu gian lận!”, Lục Thiêu giống như phát điên mà rống lên, không có cách nào chấp nhận sự thực này.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Tôi biết anh sẽ nói như vậy!”

“Cho nên tôi đã luyện ra hai viên!”

Nói đoạn Viên Quy Linh đan thứ hai dùng một đường cong đẹp đẽ bay ra khỏi đỉnh Thái Cực rồi lơ lửng giữa không trung khiến tất cả phải trợn mắt kinh ngạc!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook