Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2001: Nhất Diễm, Phần Thiên

Ss Tần

14/06/2024

“Tông chủ, có chuyện gì xảy ra vậy?”

Hạ Nhược Tuyết có chút phẫn nộ hỏi.

Cô rõ ràng là đã sắp xếp an ổn cho họ!

Tôn Liên Thành cười lạnh một tiếng: “Hừ, những tông môn này tới là để gây phiền phức cho Diệp Bắc Minh, tôi cũng phải thu xếp xoa dịu tâm trạng họ chứ?”

“Ông!”

Hạ Nhược Tuyết thật sự bùng nổ lửa giận.

Cô vừa định nổi cơn.

“Diệp Bắc Minh, cuối cùng thì mày cũng ra mặt rồi, giết chết hai vị trưởng lão cùng hàng trăm đệ tử của Luân Hồi tông, mày định cho chúng ta lời giải thích thế nào đây?", ánh mắt Kim Đỉnh Phong khóa chặt trên người Diệp Bắc Minh.

“Ông muốn thế nào?”

Diệp Bắc Minh thản nhiên đáp.

Kim Đỉnh Phong xém chút giận quá hóa cười: “Tao muốn thế nào? Mày giết chết đệ tử của Luân Hồi tông tao còn hỏi tao muốn thế nào?”

“Thứ nhất, giao ra công thức của Quy Linh Đan!"

“Thứ hai, giao ra Dị Hỏa Phần Thiên Chi Diễm!”

"Thứ ba, theo tao về Luân Hồi tông chịu phạt!”

Điều khiến tất cả ngạc nhiên là Diệp Bắc Minh vậy mà đồng ý: “Tôi có thể giao ra công thức của Quy Linh Đan!”

“Phần Thiên Chi Diễm cũng vậy!”

“Cái gì?”

Mọi người đều ngơ ngác không hiểu.

Hạ Nhược Tuyết nghi hoặc nhìn sang: “Chồng à?”

“Cha, thằng nhãi này đang ủ mưu gì vậy?”

Lục Hách Tuyên có chút bối rối, cái này đâu đi theo kịch bản đâu!

Lục Tả Xương lạnh lùng liếc hắn một cái: "Là con lan truyền tin tức ra ngoài có đúng không?”

“Cha, con không có…”

Lục Hách Tuyên hèn nhát không dám thừa nhận.

“Hừ!”

Lục Tả Xương thừa hiểu trong lòng: “Đừng tưởng rằng cha không biết, con muốn đối phó với Diệp Bắc Minh, có thể!”

“Nhưng đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, nếu còn gây phiền toái cho tông môn thì cha sẽ không tha cho con đâu!”

“Cha có vô số biện pháp giết chết tên nhóc này!”

“Vâng…”

Lục Hách Tuyên bực tức trả lời.

“Anh, hắn ta thực sự nguyện ý giao ra sao?”

Tiểu Long Nữ ngập ngừng hỏi.

Long Chiến Vũ cau mày: “Bị nhiều người dồn ép như vậy, hắn không còn cách nào khác!"

Thần nữ Thần Hi chống chiếc cằm thanh tú, khó hiểu nói: “Không có lý do gì cả, anh ta không giống kiểu người dễ dàng nhượng bộ như vậy!”

“Thật vậy?”

Kim Đỉnh Phong có chút kích động, giọng nói cũng khẽ thay đổi.

Diệp Bắc Minh đổi giọng: “Nhưng ông phải thả người ra trước!”

Kim Đỉnh Phong cười gằn: “Nhãi con, lão phu biết là mày muốn giở trò mà!”

“Muốn lừa lão phu thả người trước, mày coi lão phu là đồ ngốc sao?”

“Ông thông minh như vậy tôi có thể qua mắt được ông sao?”

Thấy biểu cảm vô hại này của Diệp Bắc Minh, Hạ Nhược Tuyết xì một tiếng, cảm giác này tựa hồ rất quen thuộc, lại sắp có người bị mắc bẫy rồi!

Hai mắt Kim Đỉnh Phong lập lòe sự tính toán, gật đầu nói: “Cũng đúng! Trước mặt nhiều người như vậy, cho mày mười lá gan cũng không dám lừa gạt lão phu!”

“Thả người!”

Lạnh giọng hạ lệnh.

Thả mấy người Thiên Cơ lão nhân, Nghê Hoàng, Hướng Ly Ly cùng Lục Linh Nhi ra!

“Minh Nhi, con thực sự muốn giao nộp ra Quy linh đan cùng Dị Hỏa sao?”

Gương mặt Thiên Cơ lão nhân ngập tràn vẻ sầu muộn.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Sư phụ, đồ nhi không giữ nổi chúng”.

“Nếu mọi người đều muốn có nó, vậy đưa cho bọn họ thôi”.

“Kim trưởng lão, nhận lấy!”



Diệp Bắc Minh nâng tay.

Không chút ngần ngại ném công thức của Quy Linh Đan cho Kim Đỉnh Phong!

Ánh mắt chất chứa đầy tham lam của tất cả mọi người thoáng chốc đều rơi lên người Kim Đỉnh Phong.

“Cái này… Quy Linh Đan? Thật sự là Quy Linh Đan sao?"

Đầu óc Kim Đỉnh Phong kêu ong ong, kích động tới mức nói không nên lời.

Công thức Quy Linh đan trong truyền thuyết giờ phút này thực sự đã nằm trong tay ông ta?

“Kim trưởng lão, đây thực sự là công thức luyện chế Quy Linh đan sao?”

“Xin Kim trưởng lão hãy để chúng tôi sao chép một bản!"

“Kim trưởng lão ngay từ đầu chúng ta đã thống nhất rồi, một khi giành được công thức Quy Linh đan sẽ chia sẻ cho mọi người!"

Vô số người xông tới.

Hơi thở của Đạo Tôn trung kỳ lập tức bùng nổ, đánh bật tất cả lùi lại.

“Kim Đỉnh Phong, ông muốn độc chiếm công thức Quy Linh đan sao?”

Đôi mắt của vài ông lão sắc lạnh lại!

Kim Đỉnh Phong không dám một mình chống đối lại đám đông: “Các vị đừng để thằng nhãi này lừa!”

“Làm sao lão phu có thể chắc chắn rằng công thức này là thật đây?”

Mọi người lập tức im bặt!

Đúng vậy!

Diệp Bắc Minh dễ dàng giao nộp ra công thức Quy Linh đan ra như vậy, ngộ lỡ là giả thì sao?

Bọn họ trong nháy mắt lấy lại bình tĩnh, quay ngoắt sang nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm!

Diệp Bắc Minh nhún nhún vai: “Ông chắc hẳn là biết chữ đi? Dược liệu ông đều có chứ?”

“Ông tại chỗ chuẩn bị thuốc, tôi luyện một viên Quy Linh đan cho ông xem ông liền biết rồi”.

Mọi người giật mình kinh hãi.

Luyện chế Quy Linh đan tại chỗ?

Thằng nhóc này cũng quá ba hoa rồi chăng!

So với đan dược thông thường, linh đan không chỉ yêu cầu một môi trường tuyệt đối yên tĩnh mà còn đòi hỏi đan sư phải tập trung tinh thần cao độ!

Với hàng triệu võ giả đang có mặt, ai có thể chuyên tâm luyện chế đan dược nổi?

Ánh mắt Kim Đỉnh Phong lóe lên: “Mày xác định?”

“Đúng vậy!”

Diệp Bắc Minh quyết đoán gật đầu.

“Được!”

Kim Đỉnh Phong không nói nhảm nữa, lập tức chuẩn bị tất cả dược liệu đưa tới trước mặt Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh không nói hai lời, dứt khoát lấy ra đỉnh Thái Cực.

Khoanh chân xếp bằng, bắt đầu luyện đan!

“Anh, hắn thực sự bắt đầu rồi?”, Tiểu Long Nữ có chút kinh ngạc: “Rốt cuộc hắn có dự tính gì vậy?”

Long Chiến Vũ lắc đầu: “Anh cũng không biết, cứ xem tiếp đi vậy”.

Hạ Nhược Tuyết tiến lên một bước, kiếm Thiên Khung trong tay liền bắn ra một lá chắn bao bọc lấy Diệp Bắc Minh!

Không chịu sự làm phiền từ bất kỳ ai!

“Được rồi!”

Nửa giờ sau, Diệp Bắc Minh mở mắt.

Khoảnh khắc Hạ Nhược Tuyết giải trừ lớp phòng ngự, đỉnh Thái Cực đột nhiên bật nắp, bóng dáng của một con rồng vàng lập tức vọt ra ngoài rồi tiêu tan trong không trung!

“Dị tượng chân linh, thực sự là linh đan!”

Hiện trường lập tức vỡ òa!

Ánh mắt của mọi người đều dán chặt vào đỉnh Thái Cực!

Một viên đan dược màu đỏ như máu lơ lửng phía trên đỉnh!

Kèm theo đó là những tiếng rồng gầm!

“Quy Linh đan!”

“Trời ạ, thằng nhóc này thực sự luyện ra Quy Linh đan rồi!”

“Còn gọi là thằng nhóc? Là Diệp đại sư!”

Đám đông hoàn toàn sôi sục!

Kim Đỉnh Phong kích động tới mức đỏ bừng cả khuôn mặt già nua: “Quả nhiên là Quy Linh đan!”

“Làm sao có thể!”



Lục Hách Tuyên nghẹn họng nhìn trân trối.

Ánh mắt Lục Tả Xương ngưng trọng, nhìn hướng nơi sâu của Thương Khung Kiếm Tông, nói: “Tuyên Nhi, từ nay trở đi con tốt nhất vẫn nên gạt bỏ mọi sát ý đi!”

“Nếu không cha cũng không cứu nổi con đâu…”

“Cha…”

Sắc mặt Lục Hách Tuyên tái nhợt như giấy!

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, cầm lấy Quy Linh đan ném ra ngoài: “Nhược Tuyết! Cầm lấy!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Nhược Tuyết đỏ lựng, bộ ngực trắng tuyết phập phồng dữ dội: "Chồng à, đây thực sự là Quy Linh đan có thể khiến Đạo Tổ đột phá tới Đạo Tôn sao?”

“Ừ!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Quy Linh đan vừa ra lò có hiệu quả tốt nhất!”

“Ăn nó đi, chuẩn bị đột phá, anh sẽ hộ pháp cho em”.

“Được!”

Hạ Nhược Tuyết đương nhiên biết đây là cơ hội ngàn năm có một, cho nên không chút do dự một ngụm nuốt lấy, khoanh chân ngồi xuống!

Một nguồn sức mạnh giống như sóng thần nháy mắt bùng nổ trong đan điền của cô, tràn vào tứ chi đến từng khớp xương trên cơ thể.

Trong lúc chờ đợi Hạ Nhược Tuyết đột phá, Diệp Bắc Minh cũng không nhàn rỗi: “Mọi người chớ ngạc nhiên, tôi vừa giao ra Quy Linh đan, không phải còn có Dị Hỏa sao?”

Một giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh nhấc tay!

Phần Thiên Chi Diễm bay ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.

“Phần Thiên Chi Diễm tôi cũng giao ra rồi ai muốn thì tự mình giành lấy đi!”

Dứt lời.

Anh liền rút lui lại một trăm mét, thực sự từ bỏ Phần Thiên Chi Diễm!

“Dị Hỏa!”

Vài ông lão của Hỗn Độn Long Tộc nóng lòng muốn ra tay.

Long Chiến Vũ vội ngăn bọn họ lại: “Đợi đã, có vấn đề!"

Mấy ông lão nuốt nước bọt khan: “Điện hạ, đây chính là Phần Thiên Chi Diễm đó!”

Long Chiến Vũ nghiêm nghị lắc đầu!

Mấy ông lão kia lúc này mới dừng lại.

Đôi mắt xinh đẹp của thần nữ Thần Hi lóe lên, nhìn chằm chằm khuôn mặt vô hại của Diệp Bắc Minh: “Anh ta rốt cuộc đang mưu tính gì đây?”

Đột nhiên.

“Phần Thiên Chi Diễm là của tôi!”

Một gã đàn ông cảnh giới Đạo Tổ với đôi mắt đỏ ngầu cấp tốc lao tới.

“Muốn chết!”

Ánh mắt Kim Đỉnh Phong thâm trầm, hung tàn quét tới một chưởng, đánh nát gã đàn ông Đạo Tổ kia thành sương máu!

Đồng thời tiến lên một bước, vươn tay tóm về phía Phần Thiên Chi Diễm: “Chỉ có Luân Hồi tông mới có tư cách có được Phần Thiên Chi Diễm…”

Một câu tuyên bố hùng hồn này còn chưa nói xong!

“A…”

Một tiếng kêu thảm thiết đã vang lên!

Khi lòng bàn tay tiếp xúc với Phần Thiên Chi Diễm, một bàn tay của Kim Đỉnh Phong lập tức hóa thành tro bụi!

Ngọn lửa đốt cháy cực nhanh lan về phía bả vai!

“Không hay rồi…”

Trong mắt Kim Đỉnh Phong xẹt qua nét sợ hãi, vừa muốn chặt đứt cánh tay phải của mình!

Thì Phần Thiên Chi Diễm đột ngột dâng trào, nhấn chìm cả người ông ta vào trong!

“Á, đừng!”

Trong tiếng hét đau đớn tột cùng đó, biến thành tro bụi!

Kim Đỉnh Phong, chết!

Đám đông không kìm được hít một ngụm khí lạnh!

“Cái này…”

Con ngươi của thần nữ Thần Hi co rụt lại!

Mấy ông lão của Hỗn Độn Long Tộc sợ đến tái mặt: “Điện hạ…”

Giọng nói vô hại của Diệp Bắc Minh lại vang lên: “Sao lại đều ngẩn người ra thế, Phần Thiên Chi Diễm ở ngay trước mặt, các người mau lấy nó đi đi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook