Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 2062: Phán xét, Côn Ngô Mật Phi
Ss Tần
15/07/2024
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tin rồi!"
Giọng điệu của Đế thủ vẫn ngạo mạn như cũ: “Trận chiến này ngươi tiêu hao bao nhiêu sức lực rồi?”
Diệp Bắc Minh thật thà trả lời: "Không đến một phần trăm!"
“Phong cách chiến đấu của ngươi vốn thô bạo, dồn quá nhiều sức mạnh, chỉ điên cuồng muốn đè bẹp đối phương!”
“Nhưng ngươi lại không biết, một trận đấu thực sự chú trọng tới lấy nhu thắng cương!”
“Ngươi cần phải bạo phát, lại bạo phát, mới có thể vượt cấp giết địch!”
“Mà bổn đế chỉ cần dùng một hạt cát, nhành cỏ hay thậm chí một sợi tóc cũng có thể giết người!”
“Đã hiểu!”
Diệp Bắc Minh vẻ mặt nghiêm túc.
Dưới sự chỉ huy của Đế thủ, trận chiến vừa rồi dễ như bỡn!
Hơn nữa.
Mỗi một chiêu thức đều vừa phải, bất luận là nhiều hơn hay giảm đi một phần cũng đều không có hiệu quả như vậy!
Đế thủ bay tới, rơi xuống đỉnh đầu Diệp Bắc Minh, vỗ nhẹ: “Nhớ cho kỹ, học cho tốt!”
"Được rồi, con Tổ Long thượng cổ này đã chết từ lâu rồi, long nguyên ở ngay trong phần đầu!”
“Hấp thụ nó đi, bổn đế bảo đảm ngươi có thể tiến vào cảnh giới Thiên Tôn!”
Diệp Bắc Minh có chút không xác định.
Một viên long nguyên thực sự có thể giúp anh đột phá tới cảnh giới Thiên Tôn sao?
Ôm theo tâm tình ngờ vực này, Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước về phía trước.
Đi tới phía trước cái đầu Tổ Long thượng cổ, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay hạ xuống.
Đầu của Tổ Long thượng cổ tách ra, từ bên trong liền lao ra một con tổ long màu vàng giống như cá chạch.
Diệp Bắc Minh vươn tay tóm lấy, một ngụm nuốt xuống!
……
Bên ngoài nhà tù số bảy.
Một ông lão sắc mặt tái nhợt nhưng không giấu được nét uy nghiêm hét lên: “Côn Ngô Mật Phi, cô đã biết tội hay chưa?”
"Các lực lượng chủ lực của Nhà tù số bảy luôn thay phiên nhau túc trực”.
“Nhưng cô lại lén lút rời khỏi vị trí, khiến cho nhà tù số bảy sụp đổ, nếu đế thi bên trong trốn thoát ra ngoài, cô gánh nổi trách nhiệm này không?”
“Thần viện Thái Thượng làm việc thế nào thế? Đệ tử của các người ngu dốt, các người cũng không hiểu chuyện luôn sao?”
“Nhà tù số bảy quan trọng đến mức nào? Vô số kỷ nguyên qua đi, chưa từng xảy ra loại chuyện này!”
“Chỉ duy nhất đến lượt Thần viện Thái Thượng các người canh chừng thì lại xảy ra chuyện!”
Vô số ánh mắt lạnh băng xung quanh đều rơi xuống người Côn Ngô Mật Phi!
Sắc mặt của một nhóm trưởng lão của Thần viện Thái Thượng ai nấy đều đen kịt như đáy nồi!
Là dáng vẻ bị móc mỉa nhưng lại không thể phản bác.
Hàng lông mi như cánh quạt của Côn Ngô Mật Phi khẽ động, mỉm cười bước tới: “Cổ lão, ngài đừng chụp tội cho Thần viện Thái Thượng nữa, tôi biết tội của mình!”
“Chuyện Côn Ngô Mật Phi tôi làm tự tôi chịu trách nhiệm, bất kể hình phạt ra sao tôi cũng đều sẽ chịu!”
“Cô!”
Thấy gương mặt xinh đẹp của Côn Ngô Mật Phi mang theo ý cười, còn tỏ thái độ thong dong như vậy.
Mặt già của Cổ Kiếm Trần liền u ám, nhìn hướng đám người Thần viện Thái Thượng nói: “Tô huynh, Đỉnh huynh, Thái Ất huynh, mấy người các ông cũng có thái độ như vậy sao?"
Ba người bị điểm tên.
Tô Bi Vân, đại trưởng lão chấp pháp của Thần viện Thái Thượng!
Đỉnh Phù Đồ, đại trưởng lão Tàng Kinh Các của Thần viện Thái Thượng!
Thái Ất Mạc, đại trưởng lão viện Giới luật của Thần viện Thái Thượng!
Tô Bi Vân: “Cổ huynh, Mật Phi cũng không phải cố ý”.
“Chuyện này có lẽ là ý trời, Thần viện Thái Thượng chúng tôi nguyện ý dốc toàn lực tìm kiếm đế….”
Một câu này còn chưa nói xong.
Côn Ngô Mật Phi đã cắt ngang lời Tô Bi Vân, mỉm cười nói: “Tô trưởng lão, là con cố ý đó!”
Hiện trường như vỡ òa!
“To gan lắm!”
“Vậy mà cố ý thả đế thi trong nhà tù số bảy ra ngoài?”
“Cổ lão, người phụ này quá hống hách, hơn nữa còn không biết hối cải, phải phạt!”
"Đúng vậy, tôi đề nghị giết chết cô ta ngay lập tức để cảnh cáo những người khác!!! Nếu không giết người này, những người gác ngục ngày sau cũng để loại chuyện này xảy ra thì phải làm thế nào?”
Đám đông vô cùng kích động!
“Mật Phi, con…”
Tô Bi Vân khựng người.
Đỉnh Phù Đồ ở bên cạnh hét lên: "Mật Phi, con đang làm gì vậy? Cổ lão không phải cố ý làm khó con, chỉ cần con thừa nhận sai lầm là được!"
“Mấy lão già chúng ta lại cứng rắn bày tỏ thái độ, cuối cùng vận dụng sức mạnh của Thần viện Thái Thượng”.
“Tìm lại đế thi, rồi phong ấn nó lại, cũng không phải chuyện gì khó khăn cả!”
“Đúng đó, Mật Phi, con đang làm cái gì vậy? Còn không mau nhận lỗi với Cổ lão đi!”, Thái Ất Mạc cũng khuyên nhủ, dáng vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Thiên phú của Côn Ngô Mật Phi quá cao, chỉ mới hơn 1,8 tỷ tuổi mà thôi!
Đã đạt tới cảnh giới Đại Đạo tầng chín đỉnh phong!
Chạm tới ngưỡng cửa của Đại Đạo Chi Thượng!
Phải biết rằng, phóng mắt khắp Nguyên Thủy Chân Giới này cũng không có mấy người đạt tới Đại Đạo Chi Thượng!
Côn Ngô Mật Phi lắc đầu: “Cảm ơn sự cất nhắc của ba vị trưởng lão!”
“Côn Ngô Mật Phi con tự làm tự chịu, không muốn liên lụy tới Thần viện Thái Thượng!”
“Hôm nay Côn Ngô Mật Phi con sẽ từ bỏ thân phận đệ tử của Thần viện Thái Thượng!”
Ba người nghe vậy đều choáng váng.
Không đợi bọn họ phản ứng lại!
Côn Ngô Mật Phi đã nhìn hướng Cổ Kiếm Trần nói: “Cổ lão, ông muốn trừng phạt thế nào cứ phạt!”
“Côn Ngô Mật Phi tôi tự mình gánh chịu trách nhiệm!”
Ánh mắt kiên định!
Trong giọng nói còn chẳng hề mang theo chút hối hận hay sợ hãi nào!
Tất cả những người có mặt đều nhìn cô một cái thật sâu!
Người phụ nữ này thật kiên cường khí phách!
Quá rắn rỏi!
Cổ Kiếm Trần giận quá hóa cười: “Ha ha ha, mọi người đều nghe thấy rồi chứ?”
“Côn Ngô Mật Phi, cô căn bản không nhận thức được sai lầm của mình! Cô không có ý ăn năn!”
“Nếu đã như vậy, thứ nhất, nguồn lực để sửa chữa nhà tù số bảy sẽ do gia tộc Côn Ngô cô cung cấp!”
"Thứ hai, trong quá trình tìm kiếm đế thi, toàn bộ mọi tiêu hao đều do gia tộc Côn Ngô các người gánh chịu!”
"Thứ ba…”
Cổ Kiếm Trần vừa định nói tiếp.
Thì Tô Bi Vân đã gầm lên: “Cổ lão, đừng đi quá xa!"
Đỉnh Phù Đồ cũng khuyên lơn: “Cổ huynh, chúng tôi còn chưa đồng ý việc Mật Phi tự mình muốn rút khỏi Thần viện Thái Thượng đâu!”
Thái Ất Mạc đỏ hồng hai mắt: “Nếu Thần viện Thái Thượng chúng tôi chết đi một thiên tài thì chuyện này không xong được!”
Uy hiếp!
Gần như là trần trụi hăm dọa!
Đôi mắt của cả ba đều đỏ ngầu.
Cho dù là Cổ Kiếm Trần cũng không kìm được cau mày!
Dù sao thì trên bảng xếp hạng Vạn Linh của Nguyên Thủy Chân Giới, tài năng của Côn Ngô Mật Phi được xếp vào top 30!
Với thứ bậc này, cho dù là huyết mạch Đế tộc cũng cực kỳ hiếm gặp! ! !
Nếu ông ta thực sự giết chết cô, người của Thần viện Thái Thượng sẽ thực sự liều mạng với ông ta mất!
Giọng điệu của Cổ Kiếm Trần lại chuyển:
"Thứ ba, nếu trong vòng một tháng tìm thấy được đế thi, cô sẽ phải ngồi tù một tỷ năm, trở thành nô lệ trong nhà tù số bảy!"
“Nếu không tìm được, lão phu sẽ đích thân ra tay, dùng tính mạng của cô để tế cho nhà tù số bảy!”
Ba người thở phào nhẹ nhõm một hơi!
Ba tháng! Họ vẫn còn có cơ hội!
“Mật Phi, con trở về gia tộc Côn Ngô nghỉ ngơi một khoảng thời gian trước đi!”
“Chuyện này cứ giao cho chúng ta là được, trong vòng một tháng, chúng ta hứa sẽ tìm lại được đế thi!”, ba người hiền hòa nói.
……
Côn Ngô Mật Phi mang theo tâm trạng bất lực trở về gia tộc Côn Ngô.
Gia tộc Côn Ngô cực rộng lớn, tọa lạc dưới chân núi Côn Ngô cổ xưa!
Tại quảng trường trước cổng lớn của gia tộc!
Đã đứng đông nghẹt người.
Tin tức xét xử Côn Ngô Mật Phi đã sớm lan truyền về đây!
Cho nên tộc trưởng đã triệu tập tất cả mọi người chờ đợi ở quảng trường này.
Lúc Côn Ngô Mật Phi xuất hiện, một ông già liền phẫn nộ rống lên: “Côn Ngô Mật Phi, quỳ xuống!!!”
Côn Ngô Thiên Huyền!
Một trong số những vị trưởng lão chấp pháp của gia tộc!
Côn Ngô Mật Phi ngẩng cao đầu hỏi: "Tại sao tôi lại phải quỳ?"
Côn Ngô Thiên Huyền tức quá mà cười: “Tại sao cô phải quỳ? Cô có biết bản thân đã phạm phải sai lầm gì rồi không?”
“Tin tức vừa mới truyền đến, cô có biết sửa chữa nhà tù số bảy, còn thêm cả việc tìm kiếm đế thi cần tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên không?”
"Vừa rồi hóa đơn của Cố gia gửi tới, ít nhất cũng phải mất ba trăm tỷ viên tinh thạch vũ trụ!”
Tinh thạch vũ trụ
Một loại đá năng lượng cực kỳ tinh khiết!
Sinh ra từ trong hỗn độn!
“Nguồn tiêu thụ trong một năm của toàn bộ gia tộc Côn Ngô mới có khoảng một trăm triệu viên tinh thạch vũ trụ”.
“Hành vi này của cô đã trực tiếp khiến cho thu nhập của toàn bộ gia tộc Côn Ngô trong ba triệu năm qua thành giã tràng xe cát!”
“Cô còn nói mình không sai?”
Lời này vừa vang, cả quảng trường sôi sục hẳn lên!
“Côn Ngô Mật Phi cô đúng là thứ đáng chết!”
Giọng điệu của Đế thủ vẫn ngạo mạn như cũ: “Trận chiến này ngươi tiêu hao bao nhiêu sức lực rồi?”
Diệp Bắc Minh thật thà trả lời: "Không đến một phần trăm!"
“Phong cách chiến đấu của ngươi vốn thô bạo, dồn quá nhiều sức mạnh, chỉ điên cuồng muốn đè bẹp đối phương!”
“Nhưng ngươi lại không biết, một trận đấu thực sự chú trọng tới lấy nhu thắng cương!”
“Ngươi cần phải bạo phát, lại bạo phát, mới có thể vượt cấp giết địch!”
“Mà bổn đế chỉ cần dùng một hạt cát, nhành cỏ hay thậm chí một sợi tóc cũng có thể giết người!”
“Đã hiểu!”
Diệp Bắc Minh vẻ mặt nghiêm túc.
Dưới sự chỉ huy của Đế thủ, trận chiến vừa rồi dễ như bỡn!
Hơn nữa.
Mỗi một chiêu thức đều vừa phải, bất luận là nhiều hơn hay giảm đi một phần cũng đều không có hiệu quả như vậy!
Đế thủ bay tới, rơi xuống đỉnh đầu Diệp Bắc Minh, vỗ nhẹ: “Nhớ cho kỹ, học cho tốt!”
"Được rồi, con Tổ Long thượng cổ này đã chết từ lâu rồi, long nguyên ở ngay trong phần đầu!”
“Hấp thụ nó đi, bổn đế bảo đảm ngươi có thể tiến vào cảnh giới Thiên Tôn!”
Diệp Bắc Minh có chút không xác định.
Một viên long nguyên thực sự có thể giúp anh đột phá tới cảnh giới Thiên Tôn sao?
Ôm theo tâm tình ngờ vực này, Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước về phía trước.
Đi tới phía trước cái đầu Tổ Long thượng cổ, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay hạ xuống.
Đầu của Tổ Long thượng cổ tách ra, từ bên trong liền lao ra một con tổ long màu vàng giống như cá chạch.
Diệp Bắc Minh vươn tay tóm lấy, một ngụm nuốt xuống!
……
Bên ngoài nhà tù số bảy.
Một ông lão sắc mặt tái nhợt nhưng không giấu được nét uy nghiêm hét lên: “Côn Ngô Mật Phi, cô đã biết tội hay chưa?”
"Các lực lượng chủ lực của Nhà tù số bảy luôn thay phiên nhau túc trực”.
“Nhưng cô lại lén lút rời khỏi vị trí, khiến cho nhà tù số bảy sụp đổ, nếu đế thi bên trong trốn thoát ra ngoài, cô gánh nổi trách nhiệm này không?”
“Thần viện Thái Thượng làm việc thế nào thế? Đệ tử của các người ngu dốt, các người cũng không hiểu chuyện luôn sao?”
“Nhà tù số bảy quan trọng đến mức nào? Vô số kỷ nguyên qua đi, chưa từng xảy ra loại chuyện này!”
“Chỉ duy nhất đến lượt Thần viện Thái Thượng các người canh chừng thì lại xảy ra chuyện!”
Vô số ánh mắt lạnh băng xung quanh đều rơi xuống người Côn Ngô Mật Phi!
Sắc mặt của một nhóm trưởng lão của Thần viện Thái Thượng ai nấy đều đen kịt như đáy nồi!
Là dáng vẻ bị móc mỉa nhưng lại không thể phản bác.
Hàng lông mi như cánh quạt của Côn Ngô Mật Phi khẽ động, mỉm cười bước tới: “Cổ lão, ngài đừng chụp tội cho Thần viện Thái Thượng nữa, tôi biết tội của mình!”
“Chuyện Côn Ngô Mật Phi tôi làm tự tôi chịu trách nhiệm, bất kể hình phạt ra sao tôi cũng đều sẽ chịu!”
“Cô!”
Thấy gương mặt xinh đẹp của Côn Ngô Mật Phi mang theo ý cười, còn tỏ thái độ thong dong như vậy.
Mặt già của Cổ Kiếm Trần liền u ám, nhìn hướng đám người Thần viện Thái Thượng nói: “Tô huynh, Đỉnh huynh, Thái Ất huynh, mấy người các ông cũng có thái độ như vậy sao?"
Ba người bị điểm tên.
Tô Bi Vân, đại trưởng lão chấp pháp của Thần viện Thái Thượng!
Đỉnh Phù Đồ, đại trưởng lão Tàng Kinh Các của Thần viện Thái Thượng!
Thái Ất Mạc, đại trưởng lão viện Giới luật của Thần viện Thái Thượng!
Tô Bi Vân: “Cổ huynh, Mật Phi cũng không phải cố ý”.
“Chuyện này có lẽ là ý trời, Thần viện Thái Thượng chúng tôi nguyện ý dốc toàn lực tìm kiếm đế….”
Một câu này còn chưa nói xong.
Côn Ngô Mật Phi đã cắt ngang lời Tô Bi Vân, mỉm cười nói: “Tô trưởng lão, là con cố ý đó!”
Hiện trường như vỡ òa!
“To gan lắm!”
“Vậy mà cố ý thả đế thi trong nhà tù số bảy ra ngoài?”
“Cổ lão, người phụ này quá hống hách, hơn nữa còn không biết hối cải, phải phạt!”
"Đúng vậy, tôi đề nghị giết chết cô ta ngay lập tức để cảnh cáo những người khác!!! Nếu không giết người này, những người gác ngục ngày sau cũng để loại chuyện này xảy ra thì phải làm thế nào?”
Đám đông vô cùng kích động!
“Mật Phi, con…”
Tô Bi Vân khựng người.
Đỉnh Phù Đồ ở bên cạnh hét lên: "Mật Phi, con đang làm gì vậy? Cổ lão không phải cố ý làm khó con, chỉ cần con thừa nhận sai lầm là được!"
“Mấy lão già chúng ta lại cứng rắn bày tỏ thái độ, cuối cùng vận dụng sức mạnh của Thần viện Thái Thượng”.
“Tìm lại đế thi, rồi phong ấn nó lại, cũng không phải chuyện gì khó khăn cả!”
“Đúng đó, Mật Phi, con đang làm cái gì vậy? Còn không mau nhận lỗi với Cổ lão đi!”, Thái Ất Mạc cũng khuyên nhủ, dáng vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Thiên phú của Côn Ngô Mật Phi quá cao, chỉ mới hơn 1,8 tỷ tuổi mà thôi!
Đã đạt tới cảnh giới Đại Đạo tầng chín đỉnh phong!
Chạm tới ngưỡng cửa của Đại Đạo Chi Thượng!
Phải biết rằng, phóng mắt khắp Nguyên Thủy Chân Giới này cũng không có mấy người đạt tới Đại Đạo Chi Thượng!
Côn Ngô Mật Phi lắc đầu: “Cảm ơn sự cất nhắc của ba vị trưởng lão!”
“Côn Ngô Mật Phi con tự làm tự chịu, không muốn liên lụy tới Thần viện Thái Thượng!”
“Hôm nay Côn Ngô Mật Phi con sẽ từ bỏ thân phận đệ tử của Thần viện Thái Thượng!”
Ba người nghe vậy đều choáng váng.
Không đợi bọn họ phản ứng lại!
Côn Ngô Mật Phi đã nhìn hướng Cổ Kiếm Trần nói: “Cổ lão, ông muốn trừng phạt thế nào cứ phạt!”
“Côn Ngô Mật Phi tôi tự mình gánh chịu trách nhiệm!”
Ánh mắt kiên định!
Trong giọng nói còn chẳng hề mang theo chút hối hận hay sợ hãi nào!
Tất cả những người có mặt đều nhìn cô một cái thật sâu!
Người phụ nữ này thật kiên cường khí phách!
Quá rắn rỏi!
Cổ Kiếm Trần giận quá hóa cười: “Ha ha ha, mọi người đều nghe thấy rồi chứ?”
“Côn Ngô Mật Phi, cô căn bản không nhận thức được sai lầm của mình! Cô không có ý ăn năn!”
“Nếu đã như vậy, thứ nhất, nguồn lực để sửa chữa nhà tù số bảy sẽ do gia tộc Côn Ngô cô cung cấp!”
"Thứ hai, trong quá trình tìm kiếm đế thi, toàn bộ mọi tiêu hao đều do gia tộc Côn Ngô các người gánh chịu!”
"Thứ ba…”
Cổ Kiếm Trần vừa định nói tiếp.
Thì Tô Bi Vân đã gầm lên: “Cổ lão, đừng đi quá xa!"
Đỉnh Phù Đồ cũng khuyên lơn: “Cổ huynh, chúng tôi còn chưa đồng ý việc Mật Phi tự mình muốn rút khỏi Thần viện Thái Thượng đâu!”
Thái Ất Mạc đỏ hồng hai mắt: “Nếu Thần viện Thái Thượng chúng tôi chết đi một thiên tài thì chuyện này không xong được!”
Uy hiếp!
Gần như là trần trụi hăm dọa!
Đôi mắt của cả ba đều đỏ ngầu.
Cho dù là Cổ Kiếm Trần cũng không kìm được cau mày!
Dù sao thì trên bảng xếp hạng Vạn Linh của Nguyên Thủy Chân Giới, tài năng của Côn Ngô Mật Phi được xếp vào top 30!
Với thứ bậc này, cho dù là huyết mạch Đế tộc cũng cực kỳ hiếm gặp! ! !
Nếu ông ta thực sự giết chết cô, người của Thần viện Thái Thượng sẽ thực sự liều mạng với ông ta mất!
Giọng điệu của Cổ Kiếm Trần lại chuyển:
"Thứ ba, nếu trong vòng một tháng tìm thấy được đế thi, cô sẽ phải ngồi tù một tỷ năm, trở thành nô lệ trong nhà tù số bảy!"
“Nếu không tìm được, lão phu sẽ đích thân ra tay, dùng tính mạng của cô để tế cho nhà tù số bảy!”
Ba người thở phào nhẹ nhõm một hơi!
Ba tháng! Họ vẫn còn có cơ hội!
“Mật Phi, con trở về gia tộc Côn Ngô nghỉ ngơi một khoảng thời gian trước đi!”
“Chuyện này cứ giao cho chúng ta là được, trong vòng một tháng, chúng ta hứa sẽ tìm lại được đế thi!”, ba người hiền hòa nói.
……
Côn Ngô Mật Phi mang theo tâm trạng bất lực trở về gia tộc Côn Ngô.
Gia tộc Côn Ngô cực rộng lớn, tọa lạc dưới chân núi Côn Ngô cổ xưa!
Tại quảng trường trước cổng lớn của gia tộc!
Đã đứng đông nghẹt người.
Tin tức xét xử Côn Ngô Mật Phi đã sớm lan truyền về đây!
Cho nên tộc trưởng đã triệu tập tất cả mọi người chờ đợi ở quảng trường này.
Lúc Côn Ngô Mật Phi xuất hiện, một ông già liền phẫn nộ rống lên: “Côn Ngô Mật Phi, quỳ xuống!!!”
Côn Ngô Thiên Huyền!
Một trong số những vị trưởng lão chấp pháp của gia tộc!
Côn Ngô Mật Phi ngẩng cao đầu hỏi: "Tại sao tôi lại phải quỳ?"
Côn Ngô Thiên Huyền tức quá mà cười: “Tại sao cô phải quỳ? Cô có biết bản thân đã phạm phải sai lầm gì rồi không?”
“Tin tức vừa mới truyền đến, cô có biết sửa chữa nhà tù số bảy, còn thêm cả việc tìm kiếm đế thi cần tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên không?”
"Vừa rồi hóa đơn của Cố gia gửi tới, ít nhất cũng phải mất ba trăm tỷ viên tinh thạch vũ trụ!”
Tinh thạch vũ trụ
Một loại đá năng lượng cực kỳ tinh khiết!
Sinh ra từ trong hỗn độn!
“Nguồn tiêu thụ trong một năm của toàn bộ gia tộc Côn Ngô mới có khoảng một trăm triệu viên tinh thạch vũ trụ”.
“Hành vi này của cô đã trực tiếp khiến cho thu nhập của toàn bộ gia tộc Côn Ngô trong ba triệu năm qua thành giã tràng xe cát!”
“Cô còn nói mình không sai?”
Lời này vừa vang, cả quảng trường sôi sục hẳn lên!
“Côn Ngô Mật Phi cô đúng là thứ đáng chết!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.