Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1855: Quỳ xuống

Ss Tần

02/05/2024

“Ông ta không ngờ sẽ bị phản bội chứ?”

Tiêu Phi Yên tuyệt vọng!

“Thái sư, ông còn đợi cái gì?, Bạch Tông Hà quay đầu nhìn sang Tiêu Trấn Quốc.

Đôi mắt Tiêu Phi Yên lạnh như băng: “Nói đi, ông đã lên kế hoạch bao nhiêu năm rồi?”

Tiêu Trấn Quốc thản nhiên cười: “Bắt đầu từ ngày tôi đoán Lục Thiên Thần đã chết, tôi đã lên kế hoạch rồi”.

“Em gái ngoan, chỉ cần cô tuyên bố Lục Thiên Thần đã chết, và truyền hoàng vị cho tôi!”

“Tôi bảo đảm phong cô là Tiêu Vương, cô và Linh Nhi sẽ không gặp nguy hiểm!”

“Lòng lang dạ sói, ông nằm mơ đi!”

Tiêu Phi Yên cắn chặt răng.

Tiêu Trấn Quốc thở dài một tiếng, đôi mắt vô cùng băng lạnh: “Vậy thì không còn gì để nói nữa, người đầu, tiễn bà ta lên đường!”

“Còn cả tên nhóc đó, cùng giết luôn!”

“Rõ!”

Tất cả mọi người cùng ra tay, trên cả quảng trường tràn ngập khí tiêu sát khủng bố!

Phần lớn số người đều xông về phía Tiêu Phi Yên!

Đôi mắt Ba người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, lão Hà đầy máu, trực tiếp khóa chặt Diệp Bắc Minh: “Tên súc sinh, trả lại mạng của con trai tao đây!”

Vừa dứt lời.

Ba luồng sức mạnh khủng bố ập đến!

Diệp Bắc Minh cầm chặt kiếm Thiên Ma chém ra một đường, chín con ma long màu đen phía sau xông ra!

‘Phập’ một tiếng, khoảnh khắc ba người và kiếm khí tiếp xúc với nhau lại bị đánh lùi lại!

“Súc sinh, mày chỉ dựa vào thanh kiếm này có tác dụng không?”

Ba người tiếp tục xông đến.

Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng: “Hoa tộc!”

Lời vừa được nói ra, ba người thộn ra!

Lão Hà mau chóng lùi lại, rõ ràng ông ta bị dọa sợ!

Liền sau đó.

Lão Hà phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái: “Ha haha! Nhóc con, mày cũng muốn dùng chiêu này sao?”



“Tiếc là, trước đây đã có người từng dùng chiêu này, lão phu từng mắc bẫy!”

“Lần này, bọn tao đã phong tỏa cả đế cung, sức mạnh của cấm kỵ không thể cảm ứng được đến trong đế cung!”

Diệp Bắc Minh mới phát hiện.

Trên không trung đế cung bao trùm một tầng kết giới mỏng!

Ngăn cách tất cả!

Đúng lúc này, Tiêu Phi Yên đã rơi vào vòng bao vây, lão thái giám đó quát một tiếng: “Các con cháu, ra đây hết cho ta! Bảo vệ Thần Hậu!”

“Vâng!”

Hàng triệu bóng hình xông đến.

Tiếc là dưới tay của điện Huyết Nguyệt và trưởng lão Võ Cực Tông, vốn không trụ được bao lâu!

Toàn bộ ngã xuống!

Trong lúc điện Huyết Nguyệt và trưởng lão Võ Cực Tông bao vây về phía Tiêu Phi Yên, ở bên khác.

“Các người muốn làm gì? Cút ra!”

Nghê Hoàng đầy tức giận, chặn trước người Lục Linh Nhi.

Mười mấy thanh niên cười xấu xa, trong mắt toát ra hào quang như con sói đói: “Khà khà khà, đây chính là công chúa Linh Nhi được gọi là đệ nhất mỹ nhân Thần Quốc sao?”

“Được hàng ngàn người yêu mến, đúng là quá hoàn hảo!”

“Các anh em, hôm nay chúng ta thay nhau làm phò mã, thế nào?”

“Được, ha ha ha!”, một tràng cười vang lên.

Mười mấy người trực tiếp lao đến, bao vây hai người Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi!

Lúc này, Diệp Bắc Minh cũng rơi vào cảnh nguy hiểm, đúng lúc anh chuẩn bị sử dụng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Một giọng nói uy nghiêm vang lên từ sâu trong đế cung: “Tù Sư, Tiêu Trấn Quốc, các ông dám làm phản thật hả?”

“Thần Quân…”

Tù Sư sợ đến run rẩy!

Tiêu Trấn Quốc càng nhìn sang sâu trong đế cung với vẻ mặt kinh sợ, đồng tử co mạnh lại: “Làm sao có thể… ông… Lục Thiên Thần, ông chưa chết?”

Đám người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, Bạch Tông Hà, lão Hà cứng đờ người tại chỗ!

Không ngừng run rẩy!

“Thần Quân chưa chết.. Thần Quân chưa chết!”



Mấy người sắp òa khóc.

Nỗi sợ hãi từ tận trong lòng!

Hàng triệu võ giả có mặt, người nào cũng kinh hãi tuyệt vọng, sợ đến mức trái tìm gần như muốn nổ tung, nhìn vào sâu đế cung!

Diệp Bắc Minh cũng đầy kinh ngạc: ‘Chẳng lẽ Thần Quân Hỗn Độn Lục Thiên Thần còn sống thật?’

Liền sau đó.

“Quỳ xuống!”

Lúc này, trời đất biến sắc!

Lục Thiên Thần dường như là vua duy nhất của cả thế giới này!

Thụp! Thụp! Thụp…

Tất cả mọi người có mặt quỳ xuống đất giống như gặt lúa, kể cả Tù Sư và Tiêu Trấn Quốc cũng khong lưng khụy gối, chậm rãi quỳ xuống theo bản năng!

Sắc mặt trắng bệch, có thể khẽ run lên!

Tiêu Phi Yên thấy vậy, mau chóng chạy đến trước người Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng: “Chúng ta đi thôi!”

Hai người chạy vào sâu trong đế vung với tốc độ cực nhanh!

“Không đúng!”

Tù Sư bỗng phản ứng lại, ông ta quát một tiếng: “Với tính cách của Lục Thiên Thần, nếu không ta chưa chết thì sớm đã ra giết người rồi!”

“Chắc chắn sẽ không thể hiện uy áp, cho chúng ta cơ hội quỳ xuống!”

“Có vấn đề!”

Lúc này, Tiêu Phi Yên đã dẫn hai người biến mắt!

“Đuổi theo, mau đuổi theo cho bản vương!”

Tù Sư nhảy lên như sấm, điên cuồng tung quyền đập về hướng Tiêu Phi Yên tháo chạy.

Lão thái giám xông ra, chặn một đòn tấn công của Tù Sư, cơ thể lập tức hóa thành sương máu.

Quay đầu nhìn, Diệp Bắc Minh cũng biến mất không còn tung tích: “Hắn đâu? Đáng chết! Đuổi theo cho tôi, đế cung đã bị phong tỏa, họ không chạy được đâu!”



Tiêu Phi Yên dẫn theo Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng chạy một mạch vào sâu trong đế cung!

“Phụt…”

Bà ta cũng không cố trụ được nữa, lại phun ra một ngụm máu tươi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook