Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1784: Siêu độ cho toàn bộ tông môn
Ss Tần
16/04/2024
Ầm!
Một tiếng động giòn tan vang lên, xương ngực của phật tử số mười ba lập tức nổ tung ngay tại trận, hoàn toàn không chống lại nổi uy lực của một cú đấm của Diệp Bắc Minh!
“Cú đấm này là vì Nhược Giai!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì Xá Nguyệt!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì đại sư tỷ!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì Tôn Thiến!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì tiểu đội Sát Thần!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì Ly Nguyệt!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì…”
Diệp Bắc Minh như thể phát điên, đấm hết cú này tới cú khác vào lồng ngực của phật tử số mười ba!
Bọn Chu Nhược Giai, Chu Lạc Ly, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Ly Nguyệt ngơ ngác ra mặt. Bắc Thần làm vậy là sao?
Phật tử số mười ba ráng chịu đựng đau đớn, nét hoảng sợ lộ rõ trên khuôn mặt của ông ta: “Cậu đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu, tôi có làm gì đâu…”
Lồng ngực của ông ta máu me be bét!
“Đừng vội, vẫn còn trò vui đang chờ ông!”
Diệp Bắc Minh toét miệng cười một tiếng, thọc tay vào lồng ngực của phật tử số mười ba, tóm lấy trái tim của ông ta.
Phụt!
Anh cưỡng chế móc nó ra rồi “bộp” một tiếng, bóp nát!
“Á...”, phật tử số mười ba đau méo mặt.
“Em mười ba!”
“Anh mười ba!”
Lửa giận của mười bảy vị phật tử còn lại bốc cao lên tới tận trời, bọn họ bao vây Diệp Bắc Minh lại: “Buông em mười ba ra!”
“Diệp Bắc Minh, cậu có biết thân phận của người trong tay cậu là gì không?”
“Người này là phật tử số mười ba của Kim Phật Tông – Phật tông số một thiên hạ. Sao cậu dám làm như vậy chứ?”
“Còn không mau buông em mười ba ra!”
Mấy phật tử nghiêm nghị quát lên!
“Hahahaha!”
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to: “Buông ông ta ra ư? Được thôi!”
Trong giây lát, tay trái Diệp Bắc Minh giữ chặt đầu phật tử số mười ba, tay phải vung lên!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bổ một nhát xuống!
Phập!
Thân thể của phật tử số mười ba bị chém lìa khỏi đầu, bị Diệp Bắc Minh tung cước sút bay.
Xác của phật tử số mười ba bay ra ngoài, rơi xuống bậc thềm trước cửa sơn môn Thái Dương Tông trong tư thế hai tay chống xuống đất!
Diệp Bắc Minh tiện tay quẳng đầu của phật tử số mười ba đi, vừa khéo rơi trúng vào giữa hai tay của phật tử số mười ba!
“Ôi!”
Chứng kiến cảnh ấy, tất cả người tu võ của các tông môn đang có mặt ở đây đều hít sâu một hơi!
Đường đường là phật tử số mười ba, vậy mà bị Diệp Bắc Minh chém một nhát đứt lìa đầu, thi thể bưng đầu quỳ gối bên ngoài sơn môn Thái Dương Tông!
Mọi người sợ rớt cả tròng mắt trước cảnh tượng này!
“Em mười ba!”
“Anh mười ba!”
“Diệp Bắc Minh, cậu thật đáng chết, mọi người hãy đồng loạt ra tay siêu độ cậu ta đi!”
Mười bảy phật tử cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong đồng loạt ra tay, ánh sáng nhà Phật chiếu rọi khắp muôn nơi.
Không khí dường như đang sôi lên, luồng hơi thở chết chóc thổi ập về phía Diệp Bắc Minh!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh giá: “Còn hai người nữa, hai người cũng là đồng lõa!”
Anh nhìn chằm chằm vào phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm!
Diệp Bắc Minh bước một bước, Ảnh Thuấn!
Lập tức xuất hiện trước mặt phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm!
“Cậu muốn làm gì?”
Hai người kia biến sắc, chỉ riêng sát khí lạnh giá tỏa ra từ người Diệp Bắc Minh thôi đã đủ khiến tay chân bọn họ run rẩy, không điều khiển được thần lực trong cơ thể rồi!
“Siêu độ các người!”
Diệp Bắc Minh bổ một nhát kiếm!
Gầm!
Một luồng kiếm khí màu đỏ máu tuôn ra từ trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, loáng thoáng nhìn thấy bóng một con Huyết Long khổng lồ bên trong kiếm khí màu đỏ máu đang gầm lên!
Phựt! Phựt!
Hai chiếc đầu bay lên trời, bọn họ thậm chí không có cả cơ hội để phản kháng!
Diệp Bắc Minh bước một bước xông tới, đạp bay hai cái xác đi xa!
Hai cái xác quỳ “phịch” gối bên ngoài bậc thềm trước sơn môn Thái Dương Tông!
Hai chiếc đầu rơi xuống, trúng vào tay của mỗi người!
“Chuyện này...”
Bầu không khí lặng ngắt đáng sợ!
Mười mấy vạn người tu võ đang có mặt ở đây đều há to miệng, không ai dám thở mạnh dù chỉ một hơi!
Kinh khủng! Mẹ kiếp, quá kinh khủng!
Cuối cùng thì mười lăm phật tử còn lại cũng kịp nhận thức được tình hình, bọn họ run rẩy nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh, đôi mắt giăng đầy tơ máu: “Cậu! Ác ma! Cậu chính là ác ma!”
“Chuyện thảm thiết như vậy mà cậu cũng dám làm ra, Thái Dương Tông cần phải bị xóa sổ!”
“Đừng nóng vội, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi!”
Diệp Bắc Minh phát ra thứ âm thanh như vang lên từ sâu bên dưới địa ngục, ánh mắt lạnh thấu xương khóa chặt vào mười lăm vị phật tử còn lại!
“Cậu ta muốn làm gì?”
Trái tim của những người tu võ còn lại thắt lại!
Bọn họ có dự cảm chẳng lành!
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh giậm chân một cái, quanh người tỏa ra ma khí màu đen ngợp trời, bên trong ma khí màu đen lao ra chín con Ma Long màu đen!
“Kim Phật Tông chó chết, bọn phật tử rác rưởi! Hôm nay tất cả các người đều phải chết, sau này tôi sẽ tới tận cửa Kim Phật Tông để siêu độ cho toàn bộ tông môn của các người!”
Một tiếng động giòn tan vang lên, xương ngực của phật tử số mười ba lập tức nổ tung ngay tại trận, hoàn toàn không chống lại nổi uy lực của một cú đấm của Diệp Bắc Minh!
“Cú đấm này là vì Nhược Giai!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì Xá Nguyệt!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì đại sư tỷ!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì Tôn Thiến!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì tiểu đội Sát Thần!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì Ly Nguyệt!”
Ầm!
“Cú đấm này là vì…”
Diệp Bắc Minh như thể phát điên, đấm hết cú này tới cú khác vào lồng ngực của phật tử số mười ba!
Bọn Chu Nhược Giai, Chu Lạc Ly, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Ly Nguyệt ngơ ngác ra mặt. Bắc Thần làm vậy là sao?
Phật tử số mười ba ráng chịu đựng đau đớn, nét hoảng sợ lộ rõ trên khuôn mặt của ông ta: “Cậu đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu, tôi có làm gì đâu…”
Lồng ngực của ông ta máu me be bét!
“Đừng vội, vẫn còn trò vui đang chờ ông!”
Diệp Bắc Minh toét miệng cười một tiếng, thọc tay vào lồng ngực của phật tử số mười ba, tóm lấy trái tim của ông ta.
Phụt!
Anh cưỡng chế móc nó ra rồi “bộp” một tiếng, bóp nát!
“Á...”, phật tử số mười ba đau méo mặt.
“Em mười ba!”
“Anh mười ba!”
Lửa giận của mười bảy vị phật tử còn lại bốc cao lên tới tận trời, bọn họ bao vây Diệp Bắc Minh lại: “Buông em mười ba ra!”
“Diệp Bắc Minh, cậu có biết thân phận của người trong tay cậu là gì không?”
“Người này là phật tử số mười ba của Kim Phật Tông – Phật tông số một thiên hạ. Sao cậu dám làm như vậy chứ?”
“Còn không mau buông em mười ba ra!”
Mấy phật tử nghiêm nghị quát lên!
“Hahahaha!”
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to: “Buông ông ta ra ư? Được thôi!”
Trong giây lát, tay trái Diệp Bắc Minh giữ chặt đầu phật tử số mười ba, tay phải vung lên!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bổ một nhát xuống!
Phập!
Thân thể của phật tử số mười ba bị chém lìa khỏi đầu, bị Diệp Bắc Minh tung cước sút bay.
Xác của phật tử số mười ba bay ra ngoài, rơi xuống bậc thềm trước cửa sơn môn Thái Dương Tông trong tư thế hai tay chống xuống đất!
Diệp Bắc Minh tiện tay quẳng đầu của phật tử số mười ba đi, vừa khéo rơi trúng vào giữa hai tay của phật tử số mười ba!
“Ôi!”
Chứng kiến cảnh ấy, tất cả người tu võ của các tông môn đang có mặt ở đây đều hít sâu một hơi!
Đường đường là phật tử số mười ba, vậy mà bị Diệp Bắc Minh chém một nhát đứt lìa đầu, thi thể bưng đầu quỳ gối bên ngoài sơn môn Thái Dương Tông!
Mọi người sợ rớt cả tròng mắt trước cảnh tượng này!
“Em mười ba!”
“Anh mười ba!”
“Diệp Bắc Minh, cậu thật đáng chết, mọi người hãy đồng loạt ra tay siêu độ cậu ta đi!”
Mười bảy phật tử cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong đồng loạt ra tay, ánh sáng nhà Phật chiếu rọi khắp muôn nơi.
Không khí dường như đang sôi lên, luồng hơi thở chết chóc thổi ập về phía Diệp Bắc Minh!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh giá: “Còn hai người nữa, hai người cũng là đồng lõa!”
Anh nhìn chằm chằm vào phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm!
Diệp Bắc Minh bước một bước, Ảnh Thuấn!
Lập tức xuất hiện trước mặt phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm!
“Cậu muốn làm gì?”
Hai người kia biến sắc, chỉ riêng sát khí lạnh giá tỏa ra từ người Diệp Bắc Minh thôi đã đủ khiến tay chân bọn họ run rẩy, không điều khiển được thần lực trong cơ thể rồi!
“Siêu độ các người!”
Diệp Bắc Minh bổ một nhát kiếm!
Gầm!
Một luồng kiếm khí màu đỏ máu tuôn ra từ trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, loáng thoáng nhìn thấy bóng một con Huyết Long khổng lồ bên trong kiếm khí màu đỏ máu đang gầm lên!
Phựt! Phựt!
Hai chiếc đầu bay lên trời, bọn họ thậm chí không có cả cơ hội để phản kháng!
Diệp Bắc Minh bước một bước xông tới, đạp bay hai cái xác đi xa!
Hai cái xác quỳ “phịch” gối bên ngoài bậc thềm trước sơn môn Thái Dương Tông!
Hai chiếc đầu rơi xuống, trúng vào tay của mỗi người!
“Chuyện này...”
Bầu không khí lặng ngắt đáng sợ!
Mười mấy vạn người tu võ đang có mặt ở đây đều há to miệng, không ai dám thở mạnh dù chỉ một hơi!
Kinh khủng! Mẹ kiếp, quá kinh khủng!
Cuối cùng thì mười lăm phật tử còn lại cũng kịp nhận thức được tình hình, bọn họ run rẩy nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh, đôi mắt giăng đầy tơ máu: “Cậu! Ác ma! Cậu chính là ác ma!”
“Chuyện thảm thiết như vậy mà cậu cũng dám làm ra, Thái Dương Tông cần phải bị xóa sổ!”
“Đừng nóng vội, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi!”
Diệp Bắc Minh phát ra thứ âm thanh như vang lên từ sâu bên dưới địa ngục, ánh mắt lạnh thấu xương khóa chặt vào mười lăm vị phật tử còn lại!
“Cậu ta muốn làm gì?”
Trái tim của những người tu võ còn lại thắt lại!
Bọn họ có dự cảm chẳng lành!
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh giậm chân một cái, quanh người tỏa ra ma khí màu đen ngợp trời, bên trong ma khí màu đen lao ra chín con Ma Long màu đen!
“Kim Phật Tông chó chết, bọn phật tử rác rưởi! Hôm nay tất cả các người đều phải chết, sau này tôi sẽ tới tận cửa Kim Phật Tông để siêu độ cho toàn bộ tông môn của các người!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.