Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1612: Sống thật tốt

Ss Tần

12/03/2024

Thiên Nhận Băng gật đầu: “Một khi người có ấn ký Luân Hồi tu võ, sẽ nhanh hơn võ giả bình thường không chỉ gấp trăm lần!”

“Bất kỳ thiên tài nào ở trước mặt người có ấn ký Luân Hồi, đúng là một đòn đả kích!”

“Như vậy, Hoa tộc có rất nhiều thiếu niên thiên tài, trong mấy trăm năm ngắn nủi đã có hàng chục người mang ấn ký Luân Hồi chuyển thế!”

Diệp Bắc Minh lập tức thở gấp.

Từ khi anh tiếp xúc với võ đạo.

Bất luận học võ kỹ gì, cơ bản chỉ một canh giờ đã có thể học được!

Chẳng lẽ mình cũng là…

“Tiểu tháp, trong cơ thể tôi có ấn ký Luân Hồi không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc, chậm rãi nhả ra một chữ: “Có!”

“Vãi! Tôi biết ngay mà!”

Trái tim Diệp Bắc Minh run lên.

Giọng của Thiên Nhận Băng tiếp tục vang lên: “Cùng với thế lực của Hoa tộc càng ngày càng lớn, các thế lực khác cũng không ngồi yên được!”

“Một vài tổ thần ra tay, tiêu diệt Hoa tộc thượng cổ! Một số người may mắn sống sót đưa theo hai thánh vật trốn xuống hạ giới, cũng chính là Huyền Giới!”

“Những thế lực đó thấy Hoa tộc sập đổ ly tán, tổ thần trong tộc cũng ngã xuống, nên cũng không tiếp tục truy giết!”

“Hoa tộc ẩn nấp ở Huyền Giới mấy chục triệu năm, lại dần dần phát triển ở Huyền Giới!”

“Một tốp người lại tiến vào thần giới, kết quả những thế lực đó biết được, nên Hoa tộc ở Huyền Giới lại gặp nạn diệt tộc lần nữa…”

“Lần truy sát này, những thế lực đó muốn nhổ cỏ tận gốc, tiêu diệt tất cả truyền thừa của Hoa tộc!”

“Vậy nên Côn Luân Hư thượng cỏ hoàn toàn sập đổ, tam hoàng ngũ đế ngã xuống…”

“Hoa tộc lại phân thành mười mấy tốp người, lần lượt chạy đến vị diện hạ cấp thấp hơn!”

“Nhà họ Diệp các đệ là một nhánh trong đó…”



Thiên Nhận Băng nói xong, lặng lẽ chười đợi Diệp Bắc Minh tiêu hóa tất cả.

Trong lòng Diệp Bắc Minh phẫn nộ vạn phần.

Tổ tiên chảy cùng dòng máu với mình lại bị người ta truy sát như vậy?

Một ý nghĩ.

Trên không trung nghĩa địa Hỗn Độn vang lên giọng nói: “Hiên Viên Hoàng Đế, nhị sư tỷ của tôi nói có thật không?”

Nơi sâu nhất trong nghĩa địa Hỗn Độn.

Một giọng nói già nua vang elen: “Có một vài chi tiết cô ta không biết, nhưng đại khái đều đúng…”

“Cuộc chiến đó, toàn bộ hàng trăm triệu đàn ông Hoa tộc tôi đều chết trận!”

“Sau đó, phụ nữ cũng gia nhập chiến trường, tất cả bị tiêu diệt…”

Nghe thấy con số băng lạnh này.

Diệp Bắc Minh cay sống mũi, con mắt đỏ bừng: “Hiên Viên, tôi phải làm chút gì?”

Hiên Viên Hoàng Đế suy nghĩ hồi lâu, chậm rãi nhả ra bốn chữ: “Phải sống thật tốt”.

“Sống tốt?”

“Đúng thế, sống tốt mới có thể có cơ hội vô hạn!”

Hiên Viên Hoàng Đế nhắc nhở một câu: “Diệp Bắc Minh thần giới không bằng Huyền Giới!”

“Nếu cậu ở Huyền Giới, thì tòa tháp đó có thể giúp cậy vượt qua phần lớn nguy hiểm!”

“Nhưng Thần giới là nơi pháp tắc vạn đạo ngưng tụ, tổ thần ở nơi sâu nhất cường mạnh đến mức cậu khó mà tưởng tượng nổi!”

“Một khi cậu bị phát hiện, họ không thể nào cho cậu bất kỳ cơ hội nào, cậu là hỏa chủng cuối cùng rồi…”

Nói xong, bia mộ ảm đạm.

Giọng nói hoàn toàn biến mất!

Lúc này.



Tâm trạng Diệp Bắc Minh trầm trọng chưa từng có.

Giọng của Thiên Nhận Băng vang lên: “Tiểu sư đệ, thần hồn của thập sư muội và bát sư muội ở chỗ tỷ!”

“Thân thể của họ ở chỗ đệ phải không?”

Nói xong, lấy ra hai ngọn hồn đăng lấp lánh.

Diệp Bắc Minh vui mừng: “Thân thể của hai sư tỷ ở chỗ đệ!”

Một ý nghĩ, lấy ra thần hồn của hai người từ trong nghĩa địa Hỗn Độn!

Thiên Nhận Băng lập tức đánh vỡ hồn đăng, hai thần hồn bay ra lập tức nhập vào cơ thể của Vương Như Yên và Lục Tuyết Kỳ!

Liền sau đó, hai người chậm rãi mở mắt: “Tiểu sư đệ…”

“Thập sư tỷ, bát sư tỷ!”

Diệp Bắc Minh kích động, tiến lên kiểm tra cơ thể của hai người.

Ngoại trừ còn vô cùng hư yếu ra, chắc chắn không có vấn đề gì!

“Cuối cùng chúng ta cũng đoàn tụ rồi!”

“Không ngờ xa cách một năm, chúng ta còn có thể đoàn tụ ở thần giới!”

Mấy vị sư tỷ vây quanh Diệp Bắc Minh, khóe miệng hiện nụ cười.

Đột nhiên, Đạm Đài Yêu Yêu hỏi: “Bây giờ chỉ thiếu đại sư tỷ thôi, đúng rồi, tiểu sư đệ, đại sư tỷ đâu?”

Diệp Bắc Minh cau mày.

Chín sư tỷ thấy vậy, không nhịn được hỏi: “Tiểu sư đệ, chẳng lẽ đại sư tỷ xảy ra chuyện rồi?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu, kể lại chuyện xảy ra đài đoạn hồn một lượt.

“A… đại sư tỷ… chết rồi?”

Chín sư tỷ cùng kinh hãi kêu lên, toàn bộ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook