Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1237: Sự nhục nhã của Trần Vô Diễn
Ss Tần
17/12/2023
Mặc Bạch Y và Võ Thiên Tuyệt đều sửng sốt.
Ánh mắt của hai người lóe lên: "Tại sao Tô cô nương lại nghĩ như vậy?"
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Tử Lăng chớp chớp, không ngừng quan sát Diệp Bắc Minh, chỉ mỉm cười không nói.
Trên võ đài.
"Giết!"
Trần Vô Diễn hét lớn!
Một bước đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, tung một quyền đánh về phía đầu của anh!
Diệp Bắc Minh giơ tay tung một quyền chống lại, một tiếng “phanh” thật lớn, giống như sấm chớp rền vang!
Tia lửa văng khắp nơi, trong không khí truyền đến mùi khét!
Hai người đồng thời bay ra ngoài!
Điểm khác biệt duy nhất chính là Diệp Bắc Minh bị đẩy lùi đến bên rìa võ đài!
Mà Trần Vô Diễn còn cách võ đài gần hai mét!
Trong hai người ai mạnh ai yếu, vừa nhìn đã biết ngay!
Mặc Bạch Y mỉm cười: "Tô cô nương, xem ra cô đã đoán sai rồi!"
Tô Tử Lăng lắc đầu: "Trận chiến còn chưa kết thúc, anh đừng nói quá sớm."
Diệp Bắc Minh âm thầm nhíu mày: “Xem ra trận chiến này có chút rắc rối rồi!”
Không thể sử dụng Ma Long bên trong Long Tích!
Ngay cả kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cũng không thể dùng!
Anh cũng không thể sử dụng một số võ kỹ, chỉ cần sử dụng thì sẽ bị người khác nhận ra ngay!
Cho nên.
Diệp Bắc Minh chỉ có thể dùng thực lực của cảnh giới Chân Huyền để giành chiến thắng trong trận chiến này!
Sau khi biết được thực lực của đối phương, Trần Vô Diễn cười nói: "Tiểu tử, tôi còn tưởng rằng anh mạnh thế nào, một quyền này của tôi cũng chỉ mới dùng năm phần thực lực thôi!"
"Anh không chống đỡ được thì hãy tự mình quỳ xuống, tôi sẽ giữ cho anh toàn thây!"
"Hay là tôi sẽ đánh đến anh không còn một mảnh vụn nào nữa?"
Diệp Bắc Minh thất vọng lắc đầu: "Là thánh tử của Thiên Đạo Tông, lòng dạ chưa đủ!"
"Ý anh là gì?"
Sắc mặt Trần Vô Diễn tối sầm lại!
Diệp Bắc Minh vẫn lắc đầu: "Lời tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Anh! Giả! Vờ! Quá! Rồi!"
"Hơn nữa, còn giả vờ quá cứng nhắc!"
Sắc mặt Trần Vô Diễn vừa xanh vừa đỏ, tức giận đến mức trán nổi gân xanh: "Nói hươu nói vượn, tất cả đều là nói nhảm!"
"Cái miệng này của anh cũng không cần giữ lại, bản thánh tử sẽ giúp anh xé nát nó!"
Không kiêng nể gì giơ tay lên tóm lấy miệng của Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh tùy tiện ngăn nó lại, tung ra một cái tát!
Bốp một tiếng giòn vang, trên mặt Trần Vô Diễn xuất hiện thêm một cái tát nữa!
Nhục nhã!
Vô cùng nhục nhã!
Trần Vô Diễn tức giận nổi trận lôi đình: "Tiểu tử, tôi xin thề rằng anh nhất định sẽ chết rất khó coi!"
Lửa giận trong cơ thể bùng nổ, hóa thành huyết ảnh!
Nhanh đến mức trực tiếp biến mất khỏi võ đài!
Khóe miệng dưới chiếc mặt nạ màu tím gợi lên một nụ cười chế nhạo!
Cho dù Trần Vô Diễn có nhanh đến đâu thì liệu anh ta có thể đánh bại quy tắc thời gian không?
Tung một cước ra!
Bùm!
Trần Vô Diễn bị đá một cước ra ngoài, ôm bụng lăn lộn trên võ đài hơn mười vòng, phun ra một ngụm máu tươi!
"Tự mình đứng lên!"
Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn anh ta!
"Tôi đi… "
Mọi người đều sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh cũng thay đổi!
Nhục nhã!
Vô cùng nhục nhã!
"Diệp Càn Khôn, mày con mẹ nó muốn chết!"
Trần Vô Diễn hoàn toàn đột phá phòng ngự, toàn bộ huyết khí đều nổ tung!
Giống như một con dã thú nổi điên, gầm lên dữ tợn và lao đến trước mặt Diệp Bắc Minh, giơ tay lên chụp lấy cổ họng anh!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm lấy cổ tay Trần Vô Diễn.
Đột nhiên dùng sức, một âm thanh giòn vang!
"A!"
Cánh tay Trần Vô Diễn đã bị bẻ gãy!
Cơn đau kịch liệt khiến khí huyết anh ta sôi trào, hung dữ gầm lên: "Thiên đạo quyền!"
Năm ngón tay của bàn tay còn lại nắm chặt, một hư ảnh Huyết Long xuất hiện phía sau, nhảy vào cánh tay của anh ta!
Đấm một quyền vào chỗ ngực trái của Diệp Bắc Minh!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh tối sầm lại, chín con Ma Long bùng nổ trong cơ thể anh!
Giơ tay lên và nắm lấy nắm đấm của Trần Vô Diễn!
Giữ anh ta không thể tiến lên dù chỉ một bước!
Sắc mặt Trần Vô Diễn cuối cùng cũng thay đổi: "Anh… anh cũng ở cảnh giới Siêu Phàm sao? Không thể nào!"
Diệp Bắc Minh lười nói nhảm, dùng sức nhéo mạnh!
"A!"
Trần Vô Diễn đau đớn kêu lên một tiếng thảm thiết, nắm đấm nổ tung!
Máu tươi bắn tung tóe trên mặt!
Diệp Bắc Minh tung một cước ra, Trần Vô Diễn giống như chó chết bay ra ngoài, chật vật bám lấy bên rìa võ đài.
Nhờ vậy mới không rớt khỏi võ đài!
"Trần Vô Diễn dường như không phải là đối thủ của anh ấy!"
"Trước đây giả vờ tàn nhẫn như vậy, hiện tại lại không phải đối thủ của người ta, buồn cười quá đi!"
"Ha ha ha, đây chính là thánh tử Thiên Đạo Tông sao?"
Xung quanh võ đài vang lên những âm thanh.
Làm sao lại thiếu được những người nhân cơ hội ném đá bỏ xuống giếng cơ chứ!
Diệp Bắc Minh cũng không truy đuổi tiếp, mà chỉ nhìn Trần Vô Diễn ra lệnh: "Tự mình bò lên đi!"
Trần Vô Diễn vừa xấu hổ vừa tức giận muốn chết, hung dữ nói: "Tiểu tử, mau chết đi!"
Giơ tay lên vỗ mạnh vào võ đài, thân thể bay về phía Diệp Bắc Minh!
Một kim đao hình rồng xuất hiện trong tay!
"Giết!"
Kim đao hình rồng bộc phát ra một con Huyết Long dài hàng trăm mét, giống như tay cầm Thần Long chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh!
"Cái gì?"
Tất cả mọi người dưới võ đài đều hoảng sợ!
Đại hội Chân Võ, một cuộc chiến đấu công bằng!
Cấm sử dụng vũ khí!
Ánh mắt của hai người lóe lên: "Tại sao Tô cô nương lại nghĩ như vậy?"
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Tử Lăng chớp chớp, không ngừng quan sát Diệp Bắc Minh, chỉ mỉm cười không nói.
Trên võ đài.
"Giết!"
Trần Vô Diễn hét lớn!
Một bước đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, tung một quyền đánh về phía đầu của anh!
Diệp Bắc Minh giơ tay tung một quyền chống lại, một tiếng “phanh” thật lớn, giống như sấm chớp rền vang!
Tia lửa văng khắp nơi, trong không khí truyền đến mùi khét!
Hai người đồng thời bay ra ngoài!
Điểm khác biệt duy nhất chính là Diệp Bắc Minh bị đẩy lùi đến bên rìa võ đài!
Mà Trần Vô Diễn còn cách võ đài gần hai mét!
Trong hai người ai mạnh ai yếu, vừa nhìn đã biết ngay!
Mặc Bạch Y mỉm cười: "Tô cô nương, xem ra cô đã đoán sai rồi!"
Tô Tử Lăng lắc đầu: "Trận chiến còn chưa kết thúc, anh đừng nói quá sớm."
Diệp Bắc Minh âm thầm nhíu mày: “Xem ra trận chiến này có chút rắc rối rồi!”
Không thể sử dụng Ma Long bên trong Long Tích!
Ngay cả kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cũng không thể dùng!
Anh cũng không thể sử dụng một số võ kỹ, chỉ cần sử dụng thì sẽ bị người khác nhận ra ngay!
Cho nên.
Diệp Bắc Minh chỉ có thể dùng thực lực của cảnh giới Chân Huyền để giành chiến thắng trong trận chiến này!
Sau khi biết được thực lực của đối phương, Trần Vô Diễn cười nói: "Tiểu tử, tôi còn tưởng rằng anh mạnh thế nào, một quyền này của tôi cũng chỉ mới dùng năm phần thực lực thôi!"
"Anh không chống đỡ được thì hãy tự mình quỳ xuống, tôi sẽ giữ cho anh toàn thây!"
"Hay là tôi sẽ đánh đến anh không còn một mảnh vụn nào nữa?"
Diệp Bắc Minh thất vọng lắc đầu: "Là thánh tử của Thiên Đạo Tông, lòng dạ chưa đủ!"
"Ý anh là gì?"
Sắc mặt Trần Vô Diễn tối sầm lại!
Diệp Bắc Minh vẫn lắc đầu: "Lời tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Anh! Giả! Vờ! Quá! Rồi!"
"Hơn nữa, còn giả vờ quá cứng nhắc!"
Sắc mặt Trần Vô Diễn vừa xanh vừa đỏ, tức giận đến mức trán nổi gân xanh: "Nói hươu nói vượn, tất cả đều là nói nhảm!"
"Cái miệng này của anh cũng không cần giữ lại, bản thánh tử sẽ giúp anh xé nát nó!"
Không kiêng nể gì giơ tay lên tóm lấy miệng của Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh tùy tiện ngăn nó lại, tung ra một cái tát!
Bốp một tiếng giòn vang, trên mặt Trần Vô Diễn xuất hiện thêm một cái tát nữa!
Nhục nhã!
Vô cùng nhục nhã!
Trần Vô Diễn tức giận nổi trận lôi đình: "Tiểu tử, tôi xin thề rằng anh nhất định sẽ chết rất khó coi!"
Lửa giận trong cơ thể bùng nổ, hóa thành huyết ảnh!
Nhanh đến mức trực tiếp biến mất khỏi võ đài!
Khóe miệng dưới chiếc mặt nạ màu tím gợi lên một nụ cười chế nhạo!
Cho dù Trần Vô Diễn có nhanh đến đâu thì liệu anh ta có thể đánh bại quy tắc thời gian không?
Tung một cước ra!
Bùm!
Trần Vô Diễn bị đá một cước ra ngoài, ôm bụng lăn lộn trên võ đài hơn mười vòng, phun ra một ngụm máu tươi!
"Tự mình đứng lên!"
Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn anh ta!
"Tôi đi… "
Mọi người đều sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh cũng thay đổi!
Nhục nhã!
Vô cùng nhục nhã!
"Diệp Càn Khôn, mày con mẹ nó muốn chết!"
Trần Vô Diễn hoàn toàn đột phá phòng ngự, toàn bộ huyết khí đều nổ tung!
Giống như một con dã thú nổi điên, gầm lên dữ tợn và lao đến trước mặt Diệp Bắc Minh, giơ tay lên chụp lấy cổ họng anh!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm lấy cổ tay Trần Vô Diễn.
Đột nhiên dùng sức, một âm thanh giòn vang!
"A!"
Cánh tay Trần Vô Diễn đã bị bẻ gãy!
Cơn đau kịch liệt khiến khí huyết anh ta sôi trào, hung dữ gầm lên: "Thiên đạo quyền!"
Năm ngón tay của bàn tay còn lại nắm chặt, một hư ảnh Huyết Long xuất hiện phía sau, nhảy vào cánh tay của anh ta!
Đấm một quyền vào chỗ ngực trái của Diệp Bắc Minh!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh tối sầm lại, chín con Ma Long bùng nổ trong cơ thể anh!
Giơ tay lên và nắm lấy nắm đấm của Trần Vô Diễn!
Giữ anh ta không thể tiến lên dù chỉ một bước!
Sắc mặt Trần Vô Diễn cuối cùng cũng thay đổi: "Anh… anh cũng ở cảnh giới Siêu Phàm sao? Không thể nào!"
Diệp Bắc Minh lười nói nhảm, dùng sức nhéo mạnh!
"A!"
Trần Vô Diễn đau đớn kêu lên một tiếng thảm thiết, nắm đấm nổ tung!
Máu tươi bắn tung tóe trên mặt!
Diệp Bắc Minh tung một cước ra, Trần Vô Diễn giống như chó chết bay ra ngoài, chật vật bám lấy bên rìa võ đài.
Nhờ vậy mới không rớt khỏi võ đài!
"Trần Vô Diễn dường như không phải là đối thủ của anh ấy!"
"Trước đây giả vờ tàn nhẫn như vậy, hiện tại lại không phải đối thủ của người ta, buồn cười quá đi!"
"Ha ha ha, đây chính là thánh tử Thiên Đạo Tông sao?"
Xung quanh võ đài vang lên những âm thanh.
Làm sao lại thiếu được những người nhân cơ hội ném đá bỏ xuống giếng cơ chứ!
Diệp Bắc Minh cũng không truy đuổi tiếp, mà chỉ nhìn Trần Vô Diễn ra lệnh: "Tự mình bò lên đi!"
Trần Vô Diễn vừa xấu hổ vừa tức giận muốn chết, hung dữ nói: "Tiểu tử, mau chết đi!"
Giơ tay lên vỗ mạnh vào võ đài, thân thể bay về phía Diệp Bắc Minh!
Một kim đao hình rồng xuất hiện trong tay!
"Giết!"
Kim đao hình rồng bộc phát ra một con Huyết Long dài hàng trăm mét, giống như tay cầm Thần Long chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh!
"Cái gì?"
Tất cả mọi người dưới võ đài đều hoảng sợ!
Đại hội Chân Võ, một cuộc chiến đấu công bằng!
Cấm sử dụng vũ khí!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.