Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1238: Xóa tên đệ tử Thiên Đạo tông
Ss Tần
17/12/2023
Không ngờ Trần Vô Diễn lại bị ép tới bước đường này, thật là thảm hại!
Ánh sáng của kim đao hình rồng khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh, bao phủ toàn bộ đài võ đạo, khiến anh không thể tránh né được!
“Ôi!”
Ba người Vương Như Yên, hoàng hậu Hồng Đào và Chu Lạc Ly giật mình la lên.
Bọn họ bất giác tiến lên một bước!
May mà mọi người đều đang tập trung theo dõi trận đấu trên đài võ đạo nên không ai chú ý tới phản ứng khác thường của ba người họ!
Nét mặt của Trần Vô Diễn đầy hung dữ, hai mắt vằn đầy tơ máu: “Diệp Càn Khôn, đây là do cậu tự chuốc lấy đấy nhé!”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh chỉ cần nghĩ tới thôi là một thanh kiếm gãy đã xuất hiện trong tay anh!
Kiếm Không Tên chém một nhát!
Khí tàn sát bùng nổ!
Một tiếng trầm vang lên ầm ầm, kim đao hình rồng trong tay Trần Vô Diễn nổ tung, anh ta phun ra một búng máu tươi ngay tại trận!
Cơ thể bắn ra ngoài, đập mạnh xuống đất!
Khu vực bên dưới đài võ đạo im phăng phắc, không ngờ Diệp Bắc Minh lại dùng một thanh kiếm gãy đánh nát được kim đao của Trần Vô Diễn!
Hơn nữa, anh còn làm Trần Vô Diễn bị trọng thương!
Khoảnh khắc Trần Vô Diễn rơi xuống đất.
Diệp Bắc Minh sải bước tới đó, giẫm chân lên đầu Trần Vô Diễn!
Anh nói với âm lượng chỉ đủ cho mình đối phương nghe thấy: “Phải rồi, nói cho anh biết một chuyện!”
“Diệp Càn Khôn chỉ là tên giả của tôi thôi!”
“Gì cơ?”
Con ngươi của Trần Vô Diễn thu nhỏ lại, anh ta lập tức hiểu ra: “Cậu là Diệp…”
Anh ta còn chưa kịp nói hết câu, Diệp Bắc Minh đã đạp mạnh chân!
“Đừng mà, tôi xin nhận thua!”
Giọng Trần Vô Diễn run rẩy!
Một ông cụ bên phía Thiên Đạo tông phát hiện ra chuyện này, vội vàng la to về phía đài võ đạo: “Dừng lại, Thánh tử đã nhận thua rồi, cậu còn định nhẫn tâm giết anh ta hay sao?”
Rắc một tiếng!
Đầu Trần Vô Diễn nổ tung!
Nháy mắt.
Ầm!
Trên quảng trường bên ngoài điện Chân Võ, Thiên Bảng rung lên, bùng lên một luồng sáng vàng!
Hơn trăm con rồng gào gầm lên!
Ba chữ to màu vàng hiện ra!
“Diệp Càn Khôn, hạng mười Thiên Bảng!”
…
…
“Ôi!”
“Diệp Càn Khôn, không ngờ lại là Diệp Càn Khôn!”
Toàn thể người tu võ trên quảng trường không khỏi rùng mình run rẩy!
Tích! Tích! Tích!
Hàng chục triệu đôi mắt nhìn chằm chằm vào vị trí cao nhất trên Thiên Bảng!
Về lý mà nói, Trần Vô Diễn thua trận sẽ rớt xuống hạng mười một Thiên Bảng!
…
Thế nhưng.
Hạng mười một của Thiên Bảng lại không có gì thay đổi!
Tên của Trần Vô Diễn biến mất!
Thánh tử Thiên Đạo tông đã chết!
Bị Diệp Càn Khôn giết chết!
Kinh khủng!
Đáng sợ!
Thật khó tin!
“Ông nội, Diệp Càn Khôn xếp hạng mười trên Thiên Bảng rồi!”
Cô gái đứng ở chỗ ghi danh ngạc nhiên sững người tại chỗ.
Ông cụ chịu trách nhiệm ghi danh cũng ngây ra như phỗng: “Ôi trời ơi...”
Cô gái xinh đẹp đỏ mặt, thở dồn dập: “Ông nội, làm sao anh ấy làm được chuyện này nhỉ?”
“Ngay từ đầu ông đã coi trọng chàng trai này rồi!”, ông cụ kinh ngạc ra mặt.
Bên trong đại điện.
Vũ Thiên Tuyệt và Mặc Bạch Y nhìn nhau!
Tô Tử Lăng nhướng mày, cô ta đã đoán là Diệp Càn Khôn có thể sẽ thắng rồi mà!
Thế nhưng, cô ta cũng không ngờ rằng anh lại thẳng tay giết chết Trần Vô Diễn!
Khuôn mặt xinh đẹp của Thánh nữ Tổ Long điện lộ rõ sự ngạc nhiên!
Những người tu võ khác đều rùng mình trước chuyện này!
“Đồ súc sinh, cậu thật to gan!”
“Sao cậu dám giết Thánh tử Thiên Đạo tông?”
“Diệp Càn Khôn, cậu thật đáng chết!”
Mười mấy lão già của Thiên Đạo tông nhảy lên bao vây đài võ đạo!
Một luồng khí sát phạt kinh khủng bùng nổ, đánh thẳng về phía đài võ đạo, định bất chấp tất thảy tiêu diệt Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh nắm chặt kiếm Không Tên, khí tàn sát tăng vùn vụt!
Người tu võ ở dưới đài võ đạo sợ vỡ tim: “Lẽ nào cậu ta sắp phải một mình chống lại mười mấy vị cảnh giới Tạo Hóa hay sao?”
“Dừng tay!”
Một giọng nói hờ hững vang lên: “Thiên Đạo tông, các ông coi điện Chân Võ là nơi nào vậy?”
Ông lão mặc áo gai bước một bước, tiến lên đài võ đạo, giậm chân một phát!
Ầm ầm!
Sóng khí bùng nổ, mười mấy trưởng lão cảnh giới Tạo Hóa của Thiên Đạo tông tới tấp rớt khỏi đài võ đạo, phun ra một búng máu tươi!
Bọn họ kinh ngạc nhìn về phía ông lão mặc áo gai!
“Người đâu, trục xuất toàn bộ người của Thiên Đạo tông ra khỏi đại điện Chân Võ!”
“Đồng thời, xóa tên toàn bộ đệ tử của Thiên Đạo tông tham gia đại hội Chân Võ lần này!”
“Nếu như đại hội Chân Võ lần tới mà Thiên Đạo tông vẫn như thế này thì sẽ bị cấm tham gia thi đấu vĩnh viễn!”
Một lão già hơi mập mạp của Thiên Đạo tông la lên: “Tôi không phục!”
Ông lão mặc áo gai đập một chưởng!
Phụt!
Thân thể của lão già hơi mập mạp nổ tung, nháy mắt biến thành một làn sương máu!
Ánh sáng của kim đao hình rồng khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh, bao phủ toàn bộ đài võ đạo, khiến anh không thể tránh né được!
“Ôi!”
Ba người Vương Như Yên, hoàng hậu Hồng Đào và Chu Lạc Ly giật mình la lên.
Bọn họ bất giác tiến lên một bước!
May mà mọi người đều đang tập trung theo dõi trận đấu trên đài võ đạo nên không ai chú ý tới phản ứng khác thường của ba người họ!
Nét mặt của Trần Vô Diễn đầy hung dữ, hai mắt vằn đầy tơ máu: “Diệp Càn Khôn, đây là do cậu tự chuốc lấy đấy nhé!”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh chỉ cần nghĩ tới thôi là một thanh kiếm gãy đã xuất hiện trong tay anh!
Kiếm Không Tên chém một nhát!
Khí tàn sát bùng nổ!
Một tiếng trầm vang lên ầm ầm, kim đao hình rồng trong tay Trần Vô Diễn nổ tung, anh ta phun ra một búng máu tươi ngay tại trận!
Cơ thể bắn ra ngoài, đập mạnh xuống đất!
Khu vực bên dưới đài võ đạo im phăng phắc, không ngờ Diệp Bắc Minh lại dùng một thanh kiếm gãy đánh nát được kim đao của Trần Vô Diễn!
Hơn nữa, anh còn làm Trần Vô Diễn bị trọng thương!
Khoảnh khắc Trần Vô Diễn rơi xuống đất.
Diệp Bắc Minh sải bước tới đó, giẫm chân lên đầu Trần Vô Diễn!
Anh nói với âm lượng chỉ đủ cho mình đối phương nghe thấy: “Phải rồi, nói cho anh biết một chuyện!”
“Diệp Càn Khôn chỉ là tên giả của tôi thôi!”
“Gì cơ?”
Con ngươi của Trần Vô Diễn thu nhỏ lại, anh ta lập tức hiểu ra: “Cậu là Diệp…”
Anh ta còn chưa kịp nói hết câu, Diệp Bắc Minh đã đạp mạnh chân!
“Đừng mà, tôi xin nhận thua!”
Giọng Trần Vô Diễn run rẩy!
Một ông cụ bên phía Thiên Đạo tông phát hiện ra chuyện này, vội vàng la to về phía đài võ đạo: “Dừng lại, Thánh tử đã nhận thua rồi, cậu còn định nhẫn tâm giết anh ta hay sao?”
Rắc một tiếng!
Đầu Trần Vô Diễn nổ tung!
Nháy mắt.
Ầm!
Trên quảng trường bên ngoài điện Chân Võ, Thiên Bảng rung lên, bùng lên một luồng sáng vàng!
Hơn trăm con rồng gào gầm lên!
Ba chữ to màu vàng hiện ra!
“Diệp Càn Khôn, hạng mười Thiên Bảng!”
…
…
“Ôi!”
“Diệp Càn Khôn, không ngờ lại là Diệp Càn Khôn!”
Toàn thể người tu võ trên quảng trường không khỏi rùng mình run rẩy!
Tích! Tích! Tích!
Hàng chục triệu đôi mắt nhìn chằm chằm vào vị trí cao nhất trên Thiên Bảng!
Về lý mà nói, Trần Vô Diễn thua trận sẽ rớt xuống hạng mười một Thiên Bảng!
…
Thế nhưng.
Hạng mười một của Thiên Bảng lại không có gì thay đổi!
Tên của Trần Vô Diễn biến mất!
Thánh tử Thiên Đạo tông đã chết!
Bị Diệp Càn Khôn giết chết!
Kinh khủng!
Đáng sợ!
Thật khó tin!
“Ông nội, Diệp Càn Khôn xếp hạng mười trên Thiên Bảng rồi!”
Cô gái đứng ở chỗ ghi danh ngạc nhiên sững người tại chỗ.
Ông cụ chịu trách nhiệm ghi danh cũng ngây ra như phỗng: “Ôi trời ơi...”
Cô gái xinh đẹp đỏ mặt, thở dồn dập: “Ông nội, làm sao anh ấy làm được chuyện này nhỉ?”
“Ngay từ đầu ông đã coi trọng chàng trai này rồi!”, ông cụ kinh ngạc ra mặt.
Bên trong đại điện.
Vũ Thiên Tuyệt và Mặc Bạch Y nhìn nhau!
Tô Tử Lăng nhướng mày, cô ta đã đoán là Diệp Càn Khôn có thể sẽ thắng rồi mà!
Thế nhưng, cô ta cũng không ngờ rằng anh lại thẳng tay giết chết Trần Vô Diễn!
Khuôn mặt xinh đẹp của Thánh nữ Tổ Long điện lộ rõ sự ngạc nhiên!
Những người tu võ khác đều rùng mình trước chuyện này!
“Đồ súc sinh, cậu thật to gan!”
“Sao cậu dám giết Thánh tử Thiên Đạo tông?”
“Diệp Càn Khôn, cậu thật đáng chết!”
Mười mấy lão già của Thiên Đạo tông nhảy lên bao vây đài võ đạo!
Một luồng khí sát phạt kinh khủng bùng nổ, đánh thẳng về phía đài võ đạo, định bất chấp tất thảy tiêu diệt Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh nắm chặt kiếm Không Tên, khí tàn sát tăng vùn vụt!
Người tu võ ở dưới đài võ đạo sợ vỡ tim: “Lẽ nào cậu ta sắp phải một mình chống lại mười mấy vị cảnh giới Tạo Hóa hay sao?”
“Dừng tay!”
Một giọng nói hờ hững vang lên: “Thiên Đạo tông, các ông coi điện Chân Võ là nơi nào vậy?”
Ông lão mặc áo gai bước một bước, tiến lên đài võ đạo, giậm chân một phát!
Ầm ầm!
Sóng khí bùng nổ, mười mấy trưởng lão cảnh giới Tạo Hóa của Thiên Đạo tông tới tấp rớt khỏi đài võ đạo, phun ra một búng máu tươi!
Bọn họ kinh ngạc nhìn về phía ông lão mặc áo gai!
“Người đâu, trục xuất toàn bộ người của Thiên Đạo tông ra khỏi đại điện Chân Võ!”
“Đồng thời, xóa tên toàn bộ đệ tử của Thiên Đạo tông tham gia đại hội Chân Võ lần này!”
“Nếu như đại hội Chân Võ lần tới mà Thiên Đạo tông vẫn như thế này thì sẽ bị cấm tham gia thi đấu vĩnh viễn!”
Một lão già hơi mập mạp của Thiên Đạo tông la lên: “Tôi không phục!”
Ông lão mặc áo gai đập một chưởng!
Phụt!
Thân thể của lão già hơi mập mạp nổ tung, nháy mắt biến thành một làn sương máu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.