Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1823: Trở thành Mị Vương

Ss Tần

25/04/2024

"A..."

Nghê Mộng Tuyết há miệng: "Là bọn họ…"

Cùng lúc đó, Thượng Cổ Kim Tủy đan lập tức hòa tan và biến mất.

Hoàn cảnh xung quanh Diệp Bắc Minh và Nghê Hoàng thay đổi, bọn họ xuất hiện ở chỗ sâu trong núi non địa hỏa!

Nham thạch nóng chảy khắp nơi, từng làn sóng năng lượng rực cháy tấn công!

Toàn thân Nghê Hoàng ướt đẫm mồ hôi, quần áo dính chặt vào da thịt.

Chỉ cần Diệp Bắc Minh liếc nhìn thì có thể thấy rõ ràng, nhưng anh không có tâm trạng thưởng thức: “Địa hỏa quật dưới lòng đất của di tích Côn Luân? Ngay cả cái này cũng được chuyển đổi?”

"Nhiệt độ cao quá!"

Nghê Hoàng lấy ra một chiếc quạt tròn không ngừng quạt: "Lần này lại phải khảo hạch cái gì đây?"

Vèo!

Đột nhiên.

Một thiên thạch ngoài vũ trụ từ trên trời rơi xuống, rơi xuống chỗ sâu của nham thạch!

Hư không chập chờn dao động, một bản đồ rèn kiếm có phong cách cổ xưa xuất hiện!

"Rèn kiếm? Đây không phải làm khó người khác sao!"

Nghê Hoàng có chút tức giận: "Ai tu võ mà có thiên phú kinh khủng như vậy, có thuật luyện đan không ai sánh bằng!"

"Lại còn biết cả luyện khí!"

Diệp Bắc Minh sờ lỗ mũi: "Tôi có thể đấy".

"Hả?"

Nghê Hoàng hơi hé mở chiếc miệng nhỏ nhắn.

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, không để ý đến nham thạch nóng chảy, giơ tay lên nắm chặt không trung!

Một con huyết long lao ra và đâm vào trong hồ nham thạch, lấy thiên thạch ngoài vũ trụ ra.

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, đón lấy thiên thạch ngoài vũ trụ, đồng thời trong lòng bàn tay anh xuất hiện một chiếc chùy sắt màu đen, dùng sức đánh mạnh vào nó!

Có một tiếng nổ lớn!

Thiên thạch ngoài vũ trụ khẽ run lên!

Diệp Bắc Minh điên cuồng vung chùy sắt, đồng thời giơ tay lên lần lượt khắc phù văn!



Nửa ngày sau.

Gào!

Một tiếng rồng gầm vang vọng khắp bầu trời, theo sau là một thanh kiếm cổ màu đen trực tiếp lao ra!

Toàn bộ địa hỏa quật bên trong kiếm ý tung hoành ngang dọc, thần kiếm không ngừng vang lên!

Đám người bên ngoài đều chấn động!

Từng tròng mắt đều muốn nứt ra!

Nghê Mộng Tuyết và Bạch Tuấn Khanh lại sợ hãi đến cực điểm!

Dù mọi thứ bên trong Mị Cảnh đều là ảo ảnh nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được không khí ớn lạnh vô cùng chân thật khi nhìn vào màn hình!

Nếu như mọi chuyện là thật, Diệp Bắc Minh nhất định có thể chế tạo ra một thanh thần kiếm giống hệt!

Thằng nhóc này chẳng những có thể luyện chế đan dược mà còn có thể luyện chế vũ khí sao?

Quả thực nghịch thiên!

Đệt!

Đây là quái vật gì thế này!

Nghê Mộng Tuyết khàn khàn nói: "Bạch Tuấn Khanh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cậu không biết thằng nhóc này sao?"

"Cậu chắc chắn cậu ta đến đây giúp tôi chứ? Sao bà đây lại cảm thấy cậu ta như đang giúp Nghê Hoàng vậy!"

"Cậu ta tên là gì?"

Bạch Tuấn Khanh nuốt nước miếng: "Chị họ, em không biết…"

Nghê Mộng Tuyết lại hỏi: "Thân phận là gì? Đến từ đâu?"

Bạch Tuấn Khanh lại lắc đầu: "Không biết…"

Trong mắt Nghê Mộng Tuyết toát ra sát ý: "Cậu ta thuộc gia tộc nào trong bát đại gia tộc?"

Bạch Tuấn Khanh vẫn lắc đầu: "Em…không biết…"

Ánh mắt Nghê Mộng Tuyết đột nhiên trở nên lạnh lùng, cô ta không chút do dự tung một cú đá: "Cậu cái gì cũng không biết, tôi giữ cậu lại làm gì hả!"

Phụt!

Bạch Tuấn Khanh phun ra một ngụm máu tươi, nằm trên mặt đất kêu thảm thiết, bảy tám cái xương ngực đều bị gãy!

"Rốt cuộc thằng nhóc này có lai lịch thế nào!", Nghê Mộng Tuyết cuối cùng cũng cảm thấy bị uy hiếp.

Cùng lúc đó, trong Mị Cảnh.



Trong khoảnh khắc Thần Kiếm hoàn thành, khung cảnh xung quanh lại thay đổi, Nghê Hoàng và Diệp Bắc Minh rơi vào trong một trận pháp ngút trời!

Huyết quang lóe lên khắp nơi, sát khí như cuồng phong quét tới!

"A..."

Nghê Hoàng kêu lên thảm thiết, thân thể bay ra ngoài ngay tại chỗ!

Trên người xuất hiện hàng trăm vết thương, quần áo bị xé rách, máu tươi chảy ra từ đó!

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Lại dám sử dụng sức mạnh trận pháp trước mặt tôi! Phá cho tôi!"

Anh tiến lên một bước!

Trực tiếp dẫm nát tâm trận!

Chỉ nghe một tiếng rắc, tất cả sát khí xung quanh đột nhiên tiêu tan!

Một giây kế tiếp.

Một giọng nói trong Mị Cảnh vang lên: "Đã vượt qua khảo hạch, dáng vẻ của người trời!"

"Diệp Bắc Minh, vị vua nhiệm kỳ tiếp theo của Mị Tộc!"

Cằm của Nghê Hoàng càng ngày càng dài ra: "Nhanh như vậy đã kết thúc sao?"

"Vua của Mị Tộc… Anh… anh trở thành vua của Mị Tộc? Vậy còn tôi thì sao?"

"Diệp Bắc Minh, vị vua nhiệm kỳ tiếp theo của Mị Tộc!"

Âm thanh truyền khắp toàn bộ Mị Tộc.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc ngẩng đầu lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Thánh đàn: "Diệp Bắc Minh? Là ai?"

"Sao tôi chưa từng nghe nói qua cái tên này?"

"Hôm nay chẳng phải Nghê Hoàng tiến vào Mị Cảnh tham gia khảo hạch à? Tại sao lại xuất hiện một Diệp Bắc Minh thế?"

Bên ngoài Thánh đàn, vô số người của Mị Tộc đều bối rối nhìn về phía Thánh đàn!

Đại điện Mị Tộc.

Sau khi nghe được giọng nói đó, khóe miệng của Mị Vương hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: "Diệp Bắc Minh, cậu cho rằng mình có thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi sao?"

"Nếu cậu không cần con gái của tôi thì tôi tặng cho cậu toàn bộ Mị Tộc, cậu cũng không thể thoát được đâu, haha..."

Trên khóe miệng vẫn còn nụ cười.

Nhưng sự sống trong đôi mắt cũng dần tiêu tán!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook