Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1771: Tự hủy
Ss Tần
15/04/2024
Tiếng rồng gầm vang lên.
Trong lúc Thanh Huyền Tử bị đánh bay đi, tông chủ Vạn Thần Tông cầm một thanh thần đao xé rách không khí chém xuống!
Hình nộm nhanh chóng phản ứng, liền nghiêng người trốn một đao khủng bố này!
Gần như cùng một lúc, Độc Cô Bá Đạo xuất hiện phía sau hình nộm, năm ngón tay tóm về phía trái tim của nó!
Phụt!
Một tiếng vang lên, trực tiếp xuyên qua!
Máu tươi đầm đìa!
“Cậu Diệp!”
“Diệp soái!”
“Chủ nhân!”
“Sư phụ!”
Đôi mắt của bốn người Vương Yên Nhi, Vạn Lăng Phong, Tiêu Tiêu, Cuồng Đan như muốn nứt ra!
Tất cả điên cuồng xông đến!
“Cút ra!”
Độc Cô Bá Đạo quét ngang chân phải ra, bốn người vốn không chịu nổi, điên cuồng phu ra máu tươi bị đánh bay đi.
Độc Cô Bá Đạo cười cuồng ngạo dữ tợn: “Ha ha ha! Diệp Bắc Minh, tao còn tưởng mày dũng mạnh thế nào?”
“Thì ra cũng chỉ vậy thôi! Mày cũng có ngày hôm nay? Mày giết con trai tao, hôm nay nợ máu trả máu!”
“Rắc rắc” một tiếng, trực tiếp bóp võ đan điền của hình nộm!
“Đừng!”
Bốn người Vương Yên Nhi, Vạn Lăng Phong, Tiêu Tiêu, Cuồng Đan hoàn toàn tuyệt vọng!
Hình nộm quỳ một chân xuống đất, cảm thấy cơ thể hư yếu!
Tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử tặc lưỡi chép miệng, chưa tận hứng đi đến: “Chỉ chút thực lực này hả? Bản tông chủ còn tưởng lại là một trận ác chiến cơ!”
“Trong cơ thể hắn chẳng phải có hơn một trăm xương Chí Tôn ư? Thực lực không đúng lắm?”
Thanh Huyền Tử cau mày.
Tông chủ Vạn Thần Tông cười: “Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn thì đã làm sao? Chỉ là cảnh giới thần đế nhỏ bé, không thể nghịch thiên thay đổi số mệnh”
Thanh Huyền Tử giãn mày: “Cũng phải”.
Độc Cô Bá Đạo lại trực tiếp bóp cổ của hình nộm, giơ cao lên!
Khóe miệng nhếch nụ cười dữ tợn: “Phế vật, dưới hạ giới mày là phế vật! Tiến vào thần giới vẫn là phế vật!”
“Bây giờ ở trong tay bản tọa, càng là phế vật trong phế vật!”
“Nếu không phải bản tọa còn có vài lời muốn hỏi mày, thì bây giờ thực sự muốn trực tiếp bóp vỡ cổ của mày!”
“Ha ha…”
Khóe miệng của hình nộm cong lên ý cười lạnh!
Liền sau đó.
Độc Cô Bá Đạo cảm thấy không đúng lắm, một cảm giác cực kỳ nguy hiểm ập đến!
“Không ổn!”
Đồng tử co lại.
Phập!
Cơ thể của hình nộm đột nhiên nổ tung, một đám mây nấm khủng bố dâng lên!
Soạt! Soạt!
Tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử phản ứng rất nhanh, lập tức rút đến khu vực an toàn!
Độc Cô Bá Đạo vốn không kịp phản ứng, bị biển lửa nhấn chìm!
Trong ngọn lửa ngập trời vang lên tiếng kêu thảm: “A… tay của tôi!”
Đợi khi ngọn lửa biển mất, tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử không khỏi hít khí lạnh!
Chỉ thấy Độc Cô Bá Đạo đau đớn quỳ dưới đất, một cánh tay hoàn toàn biến mất!
Vết thương chỗ bả vai lộ ra xương trắng, bên sườn có thể nhìn thấy nội tạng!
Lồng ngực của ông ta càng máu thịt lẫn lỗn, cả khuôn mặt gần như chỉ còn lại xương trắng dữ tợn!
“Vãi! Vãi! Vãi!”
Độc Cô Bá Đạo cuồng ngạo gào thét: “Tên phế vật, mày lại dám tự hủy! Tao bóp vỡ đan điền của mày, mày tự hủy bằng cách nào?”
“Vãi! Vãi! Xương Chí Tôn, xương Chí Tôn trong cơ thể hắn đâu?”
Độc Cô Bá Đạo tìm kiếm như phát điên!
Chỉ tiếc là, chẳng tìm được một chiếc xương Chí Tôn nào!
“Thế này là sao?”
Thanh Huyền Tử cau mày: ‘Chẳng lẽ xương Chí Tôn cũng tự nổ theo?”
Tông chủ Vạn Thần Tông tức giận mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, thật xui xẻo!”
Nhìn Độc Cô Bá Đạo: “Độc Cô huynh, bây giờ tên nhóc này tư hủy, chuyện mà ông nói rốt cuộc có phải thật không?”
“Tên nhóc này thực sự là người của Hoa tộc Thượng Cổ ư?”
Thanh Huyền Tử sầm mặt: “Bất luận có phải hay không, Diệp Bắc Minh cũng đã chết!”
“Đứt manh mối, có truy tìm cũng vô ích! Bí mật trên người tên nhóc này mới là quan trọng!”
Ánh mắt của ba người cùng sầm xuống, nhìn lên mấy người ở phía xa!
Khuôn mặt Vương Yên Nhi trắng bệch!
Đôi mắt Vạn Lăng Phong đỏ bừng, nghiến răng vang lên kèn kẹt!
Khóe mắt của Tiêu Tiêu rơi ra mấy giọt lệ!
Cuồng Đan tự lẩm bẩm: “Sư phụ chết rồi…”
Thanh Huyền Tử trầm giọng nói: “Mấy người này chắc chắn biết một vài bí mật của Diệp Bắc Minh!”
“Các vị có thể ép hỏi bao nhiêu, thì phải xem thủ đoạn của mỗi người, bây giờ phân chia thế nào?”
Tông chủ Vạn Thần Tông suy nghĩ một lát, cười lên tiếng: “He he! Bản tọa không hứng thú với Hoa tộc Thượng Cổ, một chủng tộc bị tiêu diệt có thể có bí mật lợi hại thế nào?”
“Tôi chỉ cần Cuồng Đan, ba người còn lại mặc cho các người chọn!”
Độc Cô Bá Đạo nuốt một viên đan dược, cười lạnh lùng một tiếng: “Hiện giờ xem ra, Cuồng Đan có giá trị lớn nhất trng bốn người, ông nói muốn là muốn?”
Tông chủ Vạn Thần Tông suy nghĩ một lát: “Tôi thấy thế này đi, vừa nãy lúc đánh cược, quốc sư thua tôi một bản đồ bí cảnh thượng cổ!”
“Tôi không lấy bản đồ bí cảnh nữa, mời quốc sư cho Độc Cô huynh!”
Trong lúc Thanh Huyền Tử bị đánh bay đi, tông chủ Vạn Thần Tông cầm một thanh thần đao xé rách không khí chém xuống!
Hình nộm nhanh chóng phản ứng, liền nghiêng người trốn một đao khủng bố này!
Gần như cùng một lúc, Độc Cô Bá Đạo xuất hiện phía sau hình nộm, năm ngón tay tóm về phía trái tim của nó!
Phụt!
Một tiếng vang lên, trực tiếp xuyên qua!
Máu tươi đầm đìa!
“Cậu Diệp!”
“Diệp soái!”
“Chủ nhân!”
“Sư phụ!”
Đôi mắt của bốn người Vương Yên Nhi, Vạn Lăng Phong, Tiêu Tiêu, Cuồng Đan như muốn nứt ra!
Tất cả điên cuồng xông đến!
“Cút ra!”
Độc Cô Bá Đạo quét ngang chân phải ra, bốn người vốn không chịu nổi, điên cuồng phu ra máu tươi bị đánh bay đi.
Độc Cô Bá Đạo cười cuồng ngạo dữ tợn: “Ha ha ha! Diệp Bắc Minh, tao còn tưởng mày dũng mạnh thế nào?”
“Thì ra cũng chỉ vậy thôi! Mày cũng có ngày hôm nay? Mày giết con trai tao, hôm nay nợ máu trả máu!”
“Rắc rắc” một tiếng, trực tiếp bóp võ đan điền của hình nộm!
“Đừng!”
Bốn người Vương Yên Nhi, Vạn Lăng Phong, Tiêu Tiêu, Cuồng Đan hoàn toàn tuyệt vọng!
Hình nộm quỳ một chân xuống đất, cảm thấy cơ thể hư yếu!
Tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử tặc lưỡi chép miệng, chưa tận hứng đi đến: “Chỉ chút thực lực này hả? Bản tông chủ còn tưởng lại là một trận ác chiến cơ!”
“Trong cơ thể hắn chẳng phải có hơn một trăm xương Chí Tôn ư? Thực lực không đúng lắm?”
Thanh Huyền Tử cau mày.
Tông chủ Vạn Thần Tông cười: “Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn thì đã làm sao? Chỉ là cảnh giới thần đế nhỏ bé, không thể nghịch thiên thay đổi số mệnh”
Thanh Huyền Tử giãn mày: “Cũng phải”.
Độc Cô Bá Đạo lại trực tiếp bóp cổ của hình nộm, giơ cao lên!
Khóe miệng nhếch nụ cười dữ tợn: “Phế vật, dưới hạ giới mày là phế vật! Tiến vào thần giới vẫn là phế vật!”
“Bây giờ ở trong tay bản tọa, càng là phế vật trong phế vật!”
“Nếu không phải bản tọa còn có vài lời muốn hỏi mày, thì bây giờ thực sự muốn trực tiếp bóp vỡ cổ của mày!”
“Ha ha…”
Khóe miệng của hình nộm cong lên ý cười lạnh!
Liền sau đó.
Độc Cô Bá Đạo cảm thấy không đúng lắm, một cảm giác cực kỳ nguy hiểm ập đến!
“Không ổn!”
Đồng tử co lại.
Phập!
Cơ thể của hình nộm đột nhiên nổ tung, một đám mây nấm khủng bố dâng lên!
Soạt! Soạt!
Tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử phản ứng rất nhanh, lập tức rút đến khu vực an toàn!
Độc Cô Bá Đạo vốn không kịp phản ứng, bị biển lửa nhấn chìm!
Trong ngọn lửa ngập trời vang lên tiếng kêu thảm: “A… tay của tôi!”
Đợi khi ngọn lửa biển mất, tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử không khỏi hít khí lạnh!
Chỉ thấy Độc Cô Bá Đạo đau đớn quỳ dưới đất, một cánh tay hoàn toàn biến mất!
Vết thương chỗ bả vai lộ ra xương trắng, bên sườn có thể nhìn thấy nội tạng!
Lồng ngực của ông ta càng máu thịt lẫn lỗn, cả khuôn mặt gần như chỉ còn lại xương trắng dữ tợn!
“Vãi! Vãi! Vãi!”
Độc Cô Bá Đạo cuồng ngạo gào thét: “Tên phế vật, mày lại dám tự hủy! Tao bóp vỡ đan điền của mày, mày tự hủy bằng cách nào?”
“Vãi! Vãi! Xương Chí Tôn, xương Chí Tôn trong cơ thể hắn đâu?”
Độc Cô Bá Đạo tìm kiếm như phát điên!
Chỉ tiếc là, chẳng tìm được một chiếc xương Chí Tôn nào!
“Thế này là sao?”
Thanh Huyền Tử cau mày: ‘Chẳng lẽ xương Chí Tôn cũng tự nổ theo?”
Tông chủ Vạn Thần Tông tức giận mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, thật xui xẻo!”
Nhìn Độc Cô Bá Đạo: “Độc Cô huynh, bây giờ tên nhóc này tư hủy, chuyện mà ông nói rốt cuộc có phải thật không?”
“Tên nhóc này thực sự là người của Hoa tộc Thượng Cổ ư?”
Thanh Huyền Tử sầm mặt: “Bất luận có phải hay không, Diệp Bắc Minh cũng đã chết!”
“Đứt manh mối, có truy tìm cũng vô ích! Bí mật trên người tên nhóc này mới là quan trọng!”
Ánh mắt của ba người cùng sầm xuống, nhìn lên mấy người ở phía xa!
Khuôn mặt Vương Yên Nhi trắng bệch!
Đôi mắt Vạn Lăng Phong đỏ bừng, nghiến răng vang lên kèn kẹt!
Khóe mắt của Tiêu Tiêu rơi ra mấy giọt lệ!
Cuồng Đan tự lẩm bẩm: “Sư phụ chết rồi…”
Thanh Huyền Tử trầm giọng nói: “Mấy người này chắc chắn biết một vài bí mật của Diệp Bắc Minh!”
“Các vị có thể ép hỏi bao nhiêu, thì phải xem thủ đoạn của mỗi người, bây giờ phân chia thế nào?”
Tông chủ Vạn Thần Tông suy nghĩ một lát, cười lên tiếng: “He he! Bản tọa không hứng thú với Hoa tộc Thượng Cổ, một chủng tộc bị tiêu diệt có thể có bí mật lợi hại thế nào?”
“Tôi chỉ cần Cuồng Đan, ba người còn lại mặc cho các người chọn!”
Độc Cô Bá Đạo nuốt một viên đan dược, cười lạnh lùng một tiếng: “Hiện giờ xem ra, Cuồng Đan có giá trị lớn nhất trng bốn người, ông nói muốn là muốn?”
Tông chủ Vạn Thần Tông suy nghĩ một lát: “Tôi thấy thế này đi, vừa nãy lúc đánh cược, quốc sư thua tôi một bản đồ bí cảnh thượng cổ!”
“Tôi không lấy bản đồ bí cảnh nữa, mời quốc sư cho Độc Cô huynh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.