Đô Đốc Cố Tử Khâm, Yêu Anh Đến Vạn Lần
Chương 36: Đám tang thê lương
Rosepea
01/08/2023
Tin tức đại tiểu thư danh giá nhà họ Cố nhảy lầu tự vẫn nhanh chóng truyền ra khắp nơi, đứng đầu mục tìm kiếm các trang báo lớn, nhỏ. Vì không muốn làm to mọi chuyện, Cố Bình kiên quyết từ bỏ các bước khám nghiệm tử thi điều tra của bên cảnh sát, đưa Cố Tịch về nhà tổ chức đám tang.
Châu Ly hai mắt đỏ hoe, lén đưa tay lau khô nước mắt. Đồ đạc của Cố Tịch vẫn còn được để trong phòng bệnh nên bà Gia Linh cùng con dâu đến phòng dọn dẹp. Chiếc điện thoại đời mới nhất nằm lăn lóc trong góc phòng, lạnh lẽo như chính thân xác chủ nhân của nó đã không còn tồn tại nữa.
- Điện thoại chị Cố Tịch chưa cài mật mã!
Châu Ly vô tình bấm vào nút mở màn hình, đập vào mắt cô là một video ngắn quay lén không rõ. Trong bóng đêm mờ ảo, Cố Tịch toàn thân trần trụi, nằm liệt trên bãi rác cáu bẩn. Đám côn đồ thay nhau cưỡng hiếp, đánh đập cô không thương tiếc. Tiếng cười khả ố của chúng vang lên trong bóng tối lạnh lẽo, tựa như những vết cắt cứa sâu vào số phận nghiệt ngã của Cố Tịch, không thể nào xóa bỏ được.
Tách... tách...
Nước mắt mặn chát của Châu Ly nhẹ nhàng rơi xuống. Đột nhiên cô cảm thấy, cái chết tức tưởi này của Cố Tịch đều do bản thân cô gây ra. Nếu cô không quyết tâm vạch trần âm mưu hãm hại mình của chị chồng, biết đâu Cố Tịch sẽ chẳng nghĩ quẩn, dồn đến bước đường cùng như thế.
Cố Tử Khâm hay tin, lập tức lên chuyên cơ riêng trở về dự tang lễ chị gái. Cố Tịch chết, Cố Tử Khâm bị bại liệt, không làm nên nổi trò chống gì, chẳng khác chi Cố gia giờ đây lâm nạn, cơ đồ bao năm tổ tiên gây dựng sắp sửa vỡ nát.
Cố Bình nhốt mình trong phòng làm việc, cả người mặc áo tang, bê cả vò rượu say lên tu ừng ực. Ông mỉm cười chua chát, lúc đầu chỉ là những tiếng nỉ non âm thầm, cuối cùng không thể nào chịu đựng được liền cúi gằm mặt, khóc rống lên đầy đau đớn.
Ông kiệt sức rồi, chẳng thể trèo chống Cố gia thêm một ngày nào nữa.
Châu Ly mái tóc buông xõa, cài hoa trắng bên tai, làn da tái nhợt đứng im lìm bên cạnh quan tài chị chồng. Mỗi khi có khách tới viếng, cô lại lẳng lặng cúi đầu đáp lễ.
- Mẹ! Châu Ly!
Từ phía ngoài cửa, Cố Tử Khâm cũng đã trở về. Ngay khi hay tin báo chị gái gặp nạn, Cố Tử Khâm gấp rút trở về ngay, bỏ lại toàn bộ lịch trình trị liệu phía sau. Đôi mắt sâu thăm thẳm của anh cũng đã đỏ hoe, chậm rãi đẩy xe lăn tiến về phía quan tài.
Quan tài Cố Tịch được đặt ở giữa nhà, xung quanh phủ đầy hoa trắng. Vì thi thể dập nát không nhận dạng được nên quan tài chọn làm bằng gỗ. Cố Tử Khâm đưa tay chạm nhẹ lên trên, cơ thể mềm rũ đượm buồn. Chị gái của anh cả kiếp người sống trong ghen ghét, đố kỵ, cuối cùng chỉ vì một lần lầm lỡ đã dồn cuộc đời vốn đang nở hoa xuống vực sâu không đáy.
Trong đám tang, Quý Sinh cùng con trai cũng đã tới đây thăm viếng. Ông ta mặc vest đen, đeo kính trong, trước mặt giới báo chí tỏ rõ vẻ bi thương.
- Cậu Khâm, thay mặt phía gia đình nhà họ Quý, Quý Sinh tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc. Hy vọng đại tiểu thư sống khôn chết thiêng, nhất định sẽ phù hộ cho chúng ta!
Ông ta vừa nói, vừa cúi đầu chìa tay trước mặt Cố Tử Khâm làm điệu bộ chia buồn.
- Cảm ơn ông!
Cố Tử Khâm chưa kịp đáp lễ, Châu Ly đã chìa tay ra, thay anh bắt tay với Quý Sinh. Khi hai bàn tay siết vào nhau, Châu Ly còn cố ý dùng lực đè thật mạnh, đến nỗi lòng bàn tay Quý Sinh đỏ ửng. Cô nhìn chằm chằm vào mắt ông ta, gằn giọng nói chậm từng câu, từng chữ:
- Linh hồn chị Cố Tịch linh thiêng, chắc chắn sẽ không để yên cho những kẻ hại mình!
Một lời đe dọa này của Châu Ly khiến da mặt Quý Sinh phút chốc tê rần. Ông ta mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng lại cố gắng giữ bình tĩnh, nhếch miệng cười khẩy ra vẻ thách thức.
Chờ khi quan khách về hết, vợ chồng Cố Bình dìu nhau lên phòng nghỉ ngơi, bỏ cả bữa tối. Một ngày tiếp khách bận rộn, kẻ nào người nấy đều đã mệt phờ, da mặt nhợt nhạt tiêu điều.
Châu Ly ngồi gục xuống bên cạnh quan tài Cố Tịch, hai bọng mắt sớm đã sưng húp. Cô nắm lấy tay Cố Tử Khâm, trầm giọng tự trách:
- Tất cả mọi chuyện đều do em phải không?
Từ sau khi sự việc xảy ra, chưa lúc nào Châu Ly thôi ngừng nghĩ đến. Ngay cả khi Cố Tịch chịu đả kích từ chính người tình của mình, cô ấy vẫn chưa từng có ý định phá bỏ đi đứa bé.
- Em không có lỗi!
Cố Tử Khâm nhẹ nhàng ôm lấy Châu Ly, đem cơ thể nhỏ bé của cô bao bọc toàn bộ vào trong lòng mình, nhẹ nhàng xoa tóc, dỗ dành cô.
- Tất cả đều do ông trời sắp đặt. Nếu có trách, hãy trách những kẻ lòng dạ ác độc, cố tình dồn chị Cố Tịch vào đường chết!
- Quý Sinh khốn khiếp! Chắc chắn việc này do ông ta làm!
Châu Ly tức giận nghiến chặt hàm răng. Trong đám tang, ông ta dám nhếch môi chế giễu, mãn nguyện với tội ác mà mình đã gây ra. Càng nghĩ, cô càng căm hận, hai bàn tay nắm chặt thành quyền, nổi điên mà đấm mạnh trên thành quan tài.
Cố Tử Khâm vội vã nâng bàn tay bé nhỏ của vợ lên, mi tâm tức khắc chau lại:
- Dù bực tức thế nào em cũng không nên tự hành hạ bản thân mình như thế!
Các đầu ngón tay của cô đỏ ửng, cảm tưởng như xương khớp chuẩn bị vụn vỡ. Cố Tử Khâm chua xót xoa nhẹ lên các vết đỏ, kề lên miệng thổi phù phù. Hành động nhỏ này của anh phút chốc khiến Châu Ly đờ đẫn. Cứ như thế, cả đêm, hai người họ lặng lẽ ngồi bên cạnh nhau, canh giữ quan tài.
Thi thể Cố Tịch được đem đi hỏa thiêu từ sớm. Sau khi giúp chị chồng ổn định nơi an nghỉ, vợ chồng Cố Tử Khâm quyết định trở về nhà riêng. Ông bà Cố Bình vì tránh đau buồn nên đã dọn đồ về tạm quê ngoại nghỉ ngơi, thư giãn đầu óc sao cho khuây khỏa.
Trên mạng xã hội, các phần video quay lại cảnh Cố Tịch bị cưỡng hiếp vẫn còn bị lan truyền tràn lan. Mạng xã hội ùa nhau chửi rủa, bình luận tiêu cực, dè bỉu Cố Tịch kể cả khi biết cô đã chết.
Rắc!
Đôi đũa trên tay Châu Ly vô tình bị cô bẻ gãy. Cố Tử Khâm giật mình ngước mắt nhìn sang, vội vàng trấn an:
- Có chuyện gì em hãy cứ bình tĩnh, đừng nên nôn nóng quá!
Hai mắt tròn của Châu Ly vẫn đỏ ửng. Cô buông đũa, bỏ dở bữa cơm, nặng nề bước lên trên lầu:
- Em phải xử lý toàn bộ các đường link lậu chia sẻ video nhạy cảm của chị Cố Tịch. Chị ấy không còn nữa, người ta cũng đâu thể đối xử ác như vậy được!
Châu Ly vốn rành về công nghệ thông tin nên việc này không quá khó. Cô bật máy tính, chăm chú tìm kiếm. Các đầu ngón tay tinh linh động lướt nhanh trên bàn phím, đôi mắt long lanh trĩu nặng tâm tư, nhìn chằm chằm vào màn hình không rời.
Cố Tử Khâm hâm lại sữa nóng, nhẹ nhàng đặt lên bên cạnh Châu Ly, không quên nhắc nhở cô:
- Em nên nghỉ ngơi một chút. Hai ngày nay em đã thức trắng cả đêm rồi!
Từ khi Cố Tịch mất, Châu Ly đều không ngủ được. Cô nhíu chặt mày, bất kể gặp những đường dẫn độc địa, phát tán video cảnh nóng của Cố Tịch đều buột miệng chửi thề:
- Chết tiệt! Tử Khâm, em phát điên lên rồi!
Sau gần bốn tiếng ròng rã, toàn bộ các tài khoản cùng đường dẫn đều bị Châu Ly xử lý thành công, xóa sổ khỏi mạng xã hội. Chỉ sau khi làm xong mọi việc, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Cố Tử Khâm đẩy xe lăn đến bên cạnh Châu Ly, dịu dàng hôn lên trán cô an ủi:
- Đừng buồn nữa! Em đã làm rất tốt rồi, vợ của anh!
Châu Ly hai mắt đỏ hoe, lén đưa tay lau khô nước mắt. Đồ đạc của Cố Tịch vẫn còn được để trong phòng bệnh nên bà Gia Linh cùng con dâu đến phòng dọn dẹp. Chiếc điện thoại đời mới nhất nằm lăn lóc trong góc phòng, lạnh lẽo như chính thân xác chủ nhân của nó đã không còn tồn tại nữa.
- Điện thoại chị Cố Tịch chưa cài mật mã!
Châu Ly vô tình bấm vào nút mở màn hình, đập vào mắt cô là một video ngắn quay lén không rõ. Trong bóng đêm mờ ảo, Cố Tịch toàn thân trần trụi, nằm liệt trên bãi rác cáu bẩn. Đám côn đồ thay nhau cưỡng hiếp, đánh đập cô không thương tiếc. Tiếng cười khả ố của chúng vang lên trong bóng tối lạnh lẽo, tựa như những vết cắt cứa sâu vào số phận nghiệt ngã của Cố Tịch, không thể nào xóa bỏ được.
Tách... tách...
Nước mắt mặn chát của Châu Ly nhẹ nhàng rơi xuống. Đột nhiên cô cảm thấy, cái chết tức tưởi này của Cố Tịch đều do bản thân cô gây ra. Nếu cô không quyết tâm vạch trần âm mưu hãm hại mình của chị chồng, biết đâu Cố Tịch sẽ chẳng nghĩ quẩn, dồn đến bước đường cùng như thế.
Cố Tử Khâm hay tin, lập tức lên chuyên cơ riêng trở về dự tang lễ chị gái. Cố Tịch chết, Cố Tử Khâm bị bại liệt, không làm nên nổi trò chống gì, chẳng khác chi Cố gia giờ đây lâm nạn, cơ đồ bao năm tổ tiên gây dựng sắp sửa vỡ nát.
Cố Bình nhốt mình trong phòng làm việc, cả người mặc áo tang, bê cả vò rượu say lên tu ừng ực. Ông mỉm cười chua chát, lúc đầu chỉ là những tiếng nỉ non âm thầm, cuối cùng không thể nào chịu đựng được liền cúi gằm mặt, khóc rống lên đầy đau đớn.
Ông kiệt sức rồi, chẳng thể trèo chống Cố gia thêm một ngày nào nữa.
Châu Ly mái tóc buông xõa, cài hoa trắng bên tai, làn da tái nhợt đứng im lìm bên cạnh quan tài chị chồng. Mỗi khi có khách tới viếng, cô lại lẳng lặng cúi đầu đáp lễ.
- Mẹ! Châu Ly!
Từ phía ngoài cửa, Cố Tử Khâm cũng đã trở về. Ngay khi hay tin báo chị gái gặp nạn, Cố Tử Khâm gấp rút trở về ngay, bỏ lại toàn bộ lịch trình trị liệu phía sau. Đôi mắt sâu thăm thẳm của anh cũng đã đỏ hoe, chậm rãi đẩy xe lăn tiến về phía quan tài.
Quan tài Cố Tịch được đặt ở giữa nhà, xung quanh phủ đầy hoa trắng. Vì thi thể dập nát không nhận dạng được nên quan tài chọn làm bằng gỗ. Cố Tử Khâm đưa tay chạm nhẹ lên trên, cơ thể mềm rũ đượm buồn. Chị gái của anh cả kiếp người sống trong ghen ghét, đố kỵ, cuối cùng chỉ vì một lần lầm lỡ đã dồn cuộc đời vốn đang nở hoa xuống vực sâu không đáy.
Trong đám tang, Quý Sinh cùng con trai cũng đã tới đây thăm viếng. Ông ta mặc vest đen, đeo kính trong, trước mặt giới báo chí tỏ rõ vẻ bi thương.
- Cậu Khâm, thay mặt phía gia đình nhà họ Quý, Quý Sinh tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc. Hy vọng đại tiểu thư sống khôn chết thiêng, nhất định sẽ phù hộ cho chúng ta!
Ông ta vừa nói, vừa cúi đầu chìa tay trước mặt Cố Tử Khâm làm điệu bộ chia buồn.
- Cảm ơn ông!
Cố Tử Khâm chưa kịp đáp lễ, Châu Ly đã chìa tay ra, thay anh bắt tay với Quý Sinh. Khi hai bàn tay siết vào nhau, Châu Ly còn cố ý dùng lực đè thật mạnh, đến nỗi lòng bàn tay Quý Sinh đỏ ửng. Cô nhìn chằm chằm vào mắt ông ta, gằn giọng nói chậm từng câu, từng chữ:
- Linh hồn chị Cố Tịch linh thiêng, chắc chắn sẽ không để yên cho những kẻ hại mình!
Một lời đe dọa này của Châu Ly khiến da mặt Quý Sinh phút chốc tê rần. Ông ta mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng lại cố gắng giữ bình tĩnh, nhếch miệng cười khẩy ra vẻ thách thức.
Chờ khi quan khách về hết, vợ chồng Cố Bình dìu nhau lên phòng nghỉ ngơi, bỏ cả bữa tối. Một ngày tiếp khách bận rộn, kẻ nào người nấy đều đã mệt phờ, da mặt nhợt nhạt tiêu điều.
Châu Ly ngồi gục xuống bên cạnh quan tài Cố Tịch, hai bọng mắt sớm đã sưng húp. Cô nắm lấy tay Cố Tử Khâm, trầm giọng tự trách:
- Tất cả mọi chuyện đều do em phải không?
Từ sau khi sự việc xảy ra, chưa lúc nào Châu Ly thôi ngừng nghĩ đến. Ngay cả khi Cố Tịch chịu đả kích từ chính người tình của mình, cô ấy vẫn chưa từng có ý định phá bỏ đi đứa bé.
- Em không có lỗi!
Cố Tử Khâm nhẹ nhàng ôm lấy Châu Ly, đem cơ thể nhỏ bé của cô bao bọc toàn bộ vào trong lòng mình, nhẹ nhàng xoa tóc, dỗ dành cô.
- Tất cả đều do ông trời sắp đặt. Nếu có trách, hãy trách những kẻ lòng dạ ác độc, cố tình dồn chị Cố Tịch vào đường chết!
- Quý Sinh khốn khiếp! Chắc chắn việc này do ông ta làm!
Châu Ly tức giận nghiến chặt hàm răng. Trong đám tang, ông ta dám nhếch môi chế giễu, mãn nguyện với tội ác mà mình đã gây ra. Càng nghĩ, cô càng căm hận, hai bàn tay nắm chặt thành quyền, nổi điên mà đấm mạnh trên thành quan tài.
Cố Tử Khâm vội vã nâng bàn tay bé nhỏ của vợ lên, mi tâm tức khắc chau lại:
- Dù bực tức thế nào em cũng không nên tự hành hạ bản thân mình như thế!
Các đầu ngón tay của cô đỏ ửng, cảm tưởng như xương khớp chuẩn bị vụn vỡ. Cố Tử Khâm chua xót xoa nhẹ lên các vết đỏ, kề lên miệng thổi phù phù. Hành động nhỏ này của anh phút chốc khiến Châu Ly đờ đẫn. Cứ như thế, cả đêm, hai người họ lặng lẽ ngồi bên cạnh nhau, canh giữ quan tài.
Thi thể Cố Tịch được đem đi hỏa thiêu từ sớm. Sau khi giúp chị chồng ổn định nơi an nghỉ, vợ chồng Cố Tử Khâm quyết định trở về nhà riêng. Ông bà Cố Bình vì tránh đau buồn nên đã dọn đồ về tạm quê ngoại nghỉ ngơi, thư giãn đầu óc sao cho khuây khỏa.
Trên mạng xã hội, các phần video quay lại cảnh Cố Tịch bị cưỡng hiếp vẫn còn bị lan truyền tràn lan. Mạng xã hội ùa nhau chửi rủa, bình luận tiêu cực, dè bỉu Cố Tịch kể cả khi biết cô đã chết.
Rắc!
Đôi đũa trên tay Châu Ly vô tình bị cô bẻ gãy. Cố Tử Khâm giật mình ngước mắt nhìn sang, vội vàng trấn an:
- Có chuyện gì em hãy cứ bình tĩnh, đừng nên nôn nóng quá!
Hai mắt tròn của Châu Ly vẫn đỏ ửng. Cô buông đũa, bỏ dở bữa cơm, nặng nề bước lên trên lầu:
- Em phải xử lý toàn bộ các đường link lậu chia sẻ video nhạy cảm của chị Cố Tịch. Chị ấy không còn nữa, người ta cũng đâu thể đối xử ác như vậy được!
Châu Ly vốn rành về công nghệ thông tin nên việc này không quá khó. Cô bật máy tính, chăm chú tìm kiếm. Các đầu ngón tay tinh linh động lướt nhanh trên bàn phím, đôi mắt long lanh trĩu nặng tâm tư, nhìn chằm chằm vào màn hình không rời.
Cố Tử Khâm hâm lại sữa nóng, nhẹ nhàng đặt lên bên cạnh Châu Ly, không quên nhắc nhở cô:
- Em nên nghỉ ngơi một chút. Hai ngày nay em đã thức trắng cả đêm rồi!
Từ khi Cố Tịch mất, Châu Ly đều không ngủ được. Cô nhíu chặt mày, bất kể gặp những đường dẫn độc địa, phát tán video cảnh nóng của Cố Tịch đều buột miệng chửi thề:
- Chết tiệt! Tử Khâm, em phát điên lên rồi!
Sau gần bốn tiếng ròng rã, toàn bộ các tài khoản cùng đường dẫn đều bị Châu Ly xử lý thành công, xóa sổ khỏi mạng xã hội. Chỉ sau khi làm xong mọi việc, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Cố Tử Khâm đẩy xe lăn đến bên cạnh Châu Ly, dịu dàng hôn lên trán cô an ủi:
- Đừng buồn nữa! Em đã làm rất tốt rồi, vợ của anh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.