Chương 92
thuthao77640qb
23/05/2013
14 năm sau .
Mệt quá , hôm nay là ngày gì thế này . Chẳng thể dậy nổi .
Cũng chẳng mở mắt ra được , người cũng bất động cứ như thể không còn xương sống .
-Bác gái , Ú tỉnh rồi .
Có tiếng nói rất thân quen vang lên
Rõ ràng tôi chỉ mới ngủ một giấc thôi chứ có bị gì đâu mà lại nói như thế cơ chứ . Cứ như tôi chết đi sống lại không bằng .
-Nó tỉnh lại rồi à ? con báo cho mọi người đi .
Chất giọng mẹ tôi không lẫn vào đâu đang nói , có vẻ đang vui lắm . Chắc là mua vé xổ số trúng hoặc là được tiền .
Tôi cũng muốn chia tiền , nhưng mà sao thế này , tôi chẳng thể mở mắt ra mà cũng chẳng thể cử động được người .
Chả nhẽ tôi có bệnh trong người ư ?
Tôi nhớ rằng , mình đang rất vui . Đang đi trên xe thì bị tai nạn , rôi tôi ngủ cho đến bây giờ thì tôi tỉnh dậy .
-Ú tỉnh rồi hả cô ?
-Ừ , hình như nó tỉnh rồi thì phải .Cháu lại đây xem thử đi Minh .
Giọng mẹ tôi đang nói chuyện .
Cảm giác người yếu đuối thật là khó chịu , không thể nói , không mở mắt , không cử động được . Con người chẳng khác gì người chết , chỉ mỗi cái khác là nghe được , cảm nhận được một số thứ . Híc thà chết còn hơn sống như thế này , vừa khó chịu , lại không cảm nhận được gì và lại còn làm phiền gia đình nữa .
-Cô ấy chỉ có dấu hiệu tỉnh lại thôi , chắc cũng phải 1 2 ngày nữa thì cô ấy mới có thể tỉnh lại thật sự cô ạ .
Giọng Minh vang lên , nhưng sao giọng nói lại khác thế không biết .
Chắc tại vì tôi đang bệnh nên mới nghe khác , mà cũng không hẳn là thế , giọng mẹ tôi tôi nghe rất bình thường . Kệ đi , không quan tâm .
Mà cậu ấy bảo một hai ngày nữa tôi mới có thể tỉnh lại thật sự .
Đúng, tôi bị tai nạn giao thông , có lẽ tôi vừa phẫu thuật xong nên mới như thế .
Thật là số sao mà xui xẻo thế không biết , tự nhiên đang vui vẻ lại bị tai nạn , mà lại còn là tai nạn nặng khiến phải vào viện nữa, đã thế lại còn bất tỉnh nhân sự đến bây giờ mới tỉnh lại được nữa chứ .
Số tôi năm nay bị sao chiếu thật rồi .
Mệt quá , hôm nay là ngày gì thế này . Chẳng thể dậy nổi .
Cũng chẳng mở mắt ra được , người cũng bất động cứ như thể không còn xương sống .
-Bác gái , Ú tỉnh rồi .
Có tiếng nói rất thân quen vang lên
Rõ ràng tôi chỉ mới ngủ một giấc thôi chứ có bị gì đâu mà lại nói như thế cơ chứ . Cứ như tôi chết đi sống lại không bằng .
-Nó tỉnh lại rồi à ? con báo cho mọi người đi .
Chất giọng mẹ tôi không lẫn vào đâu đang nói , có vẻ đang vui lắm . Chắc là mua vé xổ số trúng hoặc là được tiền .
Tôi cũng muốn chia tiền , nhưng mà sao thế này , tôi chẳng thể mở mắt ra mà cũng chẳng thể cử động được người .
Chả nhẽ tôi có bệnh trong người ư ?
Tôi nhớ rằng , mình đang rất vui . Đang đi trên xe thì bị tai nạn , rôi tôi ngủ cho đến bây giờ thì tôi tỉnh dậy .
-Ú tỉnh rồi hả cô ?
-Ừ , hình như nó tỉnh rồi thì phải .Cháu lại đây xem thử đi Minh .
Giọng mẹ tôi đang nói chuyện .
Cảm giác người yếu đuối thật là khó chịu , không thể nói , không mở mắt , không cử động được . Con người chẳng khác gì người chết , chỉ mỗi cái khác là nghe được , cảm nhận được một số thứ . Híc thà chết còn hơn sống như thế này , vừa khó chịu , lại không cảm nhận được gì và lại còn làm phiền gia đình nữa .
-Cô ấy chỉ có dấu hiệu tỉnh lại thôi , chắc cũng phải 1 2 ngày nữa thì cô ấy mới có thể tỉnh lại thật sự cô ạ .
Giọng Minh vang lên , nhưng sao giọng nói lại khác thế không biết .
Chắc tại vì tôi đang bệnh nên mới nghe khác , mà cũng không hẳn là thế , giọng mẹ tôi tôi nghe rất bình thường . Kệ đi , không quan tâm .
Mà cậu ấy bảo một hai ngày nữa tôi mới có thể tỉnh lại thật sự .
Đúng, tôi bị tai nạn giao thông , có lẽ tôi vừa phẫu thuật xong nên mới như thế .
Thật là số sao mà xui xẻo thế không biết , tự nhiên đang vui vẻ lại bị tai nạn , mà lại còn là tai nạn nặng khiến phải vào viện nữa, đã thế lại còn bất tỉnh nhân sự đến bây giờ mới tỉnh lại được nữa chứ .
Số tôi năm nay bị sao chiếu thật rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.