Quyển 2 - Chương 18: Ma cung Ma Uyên Sắc
Huyễn An Tuyết Hinh
26/01/2016
Ngày thứ hai, Mộ Thiên Dao liền tay áo vung lên, mang theo Mạch Thượng Trần dẫn đầu tìm tới hỏa nhân Tiêu Dao trang lưu lại—— “Sư phụ, chúng ta chỉ có hai người! !” Mạch Thượng Trần không biết làm sao nhìn sư phụ có chút hưng phấn quá độ.
Hắn thật sự là không đành lòng đả kích nàng, Tiêu Dao trang lưu lại đều
là tinh anh, hơn nữa, theo hắn biết, có năm mươi mấy người, phân tán ở
khắp nơi trong Mộ Ai thành, chỉ còn chờ cấp bọn hắn một kích trí mệnh.
Nghĩ đến đây, hắn nhịn không được thấy miệng đầy cay đắng, không ngờ rằng lão nhân ngay cả hắn cũng bỏ không luyến tiếc, không phải sớm đã biết trong lòng lão nhân chỉ có một con trai sao? Quên đi, dù sao từ nhỏ đến lớn, hắn cũng chưa từng cố gắng làm chút trách nhiệm của phụ thân…“Ta biết, ngươi sợ?” Khiêu khích nhìn bộ dáng Mạch Thượng Trần có chút ủ rũ, Mộ Thiên Dao có điểm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép khẽ cắn môi: “Không phải ngươi nói muốn có toàn bộ Tiêu Dao trang sao? Hiện tại chỉ là bắt đầu!” Thanh âm lãnh khốc nói: ” Thời điểm ngươi lựa chọn con đường này, ngươi cũng đã đi lên , mới có thể giết cha, thí huynh đường. Bất quá hiện tại, bọn họ nếu dám đặt đại lượng sức mạnh tinh thần ở chỗ này, chúng ta thay họ chấp chưởng có cái gì không được?”
“Ý sư phụ là…” Lập tức thu liễm ưu tư, Mạch Thượng Trần trấn định ngẩng đầu nhìn Mộ Thiên Dao, trong mắt tràn đầy kiên nghị.
“Chúng ta liền thu phục phần lực này!” Mộ Thiên Dao rất có khí phách nói.
“Không có khả năng!” Lắc đầu, Mạch Thượng Trần đạm mạc cười cười: “Bọn họ về cơ bản cũng không khác gì tử sĩ. Nói cách khác, lão nhân làm sao có thể để bọn họ rời khỏi mình dễ dàng như thế, chỉ có thể vì không cần lo lắng bọn họ sẽ phản bội thôi!”
“Khống chế người , trừ bỏ tẩy não bọn họ, hoặc là dụng độc ra, cách khống chế lợi hại nhất, đó là khống chế lòng người!” Mộ Thiên Dao lạnh nhạt nhìn hắn: “Tẩy não, chúng ta cũng có thể.Nếu là bọn hắn bị trúng độc, chúng ta đồng dạng có thể giải độc!”
“Tiêu Dao trang tồn tại ngàn năm, độc kia cho đến nay vẫn chưa có người có thể giải!”
“Ngươi không tin ta sao?” Mộ Thiên Dao lạnh lùng liếc nhìn hắn: “Dùng người thì không nghi ngờ người, ta tự sẽ không đánh khi không nắm chắc trận——”
Trên đường cái người đến người đi, tiếng mua bán, tiếng quát tháo, tiếng nói chuyện thật nhỏ khi đi lại, còn có tiếng cười, hòa thành một bộ tranh vẽ hài hòa.
Chỗ yếu địa, nhân sĩ các quốc gia lui tới, nơi này là một mậu dịch trọng địa!
Người đến người đi, Mộ Ai thành vẫn như cũ, không biết hiện tại thành này đã bị vài đầu sỏ lớn nhắm vào ——… Tiêu Dao trang danh nghĩa khắp nơi, ở Mộ Ai thành không lắm phồn hoa, nơi này tương đối mà nói có vẻ im lặng. Thậm chí là lạnh lùng, trong ngày thường, cũng sẽ có người tới nơi này, mà toàn bộ nhóm người tinh nhuệ đều ở trong này—— “Sao vậy, ngươi khẩn trương cái gì?” Mộ Thiên Dao nhìn Mạch Thượng Trần khẩn trương hề hề, quát khẽ.
“Sư phụ, người không cần dựa vào gần như vậy…” Mạch Thượng Trần hơi hơi lui về sau.
“Dựa vào gần thì làm sao? Tảng đá này nhỏ như vậy, đợi lát nữa bị phát hiện phải làm sao bây giờ? Lão tử nhà ngươi thật đúng là biến thái, chung quanh chỗ này chẳng có lấy một cái bồn hoa, bằng không, có một ít cây nhỏ cũng tốt a. Bốn phía cư nhiên sáng trưng , vừa xem, đã biết không dễ dàng ẩn vào——” Mộ Thiên Dao lải nhải quở trách Tiêu Dao trang chủ.
“Sư phụ…” Không biết làm sao nhìn bé yêu trước mặt không ngừng khép mở đôi môi mọng, Mạch Thượng Trần không nói gì đành lui lui, coi Mộ Thiên Dao là mãnh thú hồng thủy không bằng.
“Sao vậy, ngươi muốn bị phát hiện à?” Mạnh tay kéo Mạch Thượng Trần sáp gần vào, Mộ Thiên Dao hung tợn cảnh cáo: “Ngươi muốn bị phát hiện cũng đừng liên lụy ta! Còn có, sao thế, sư phụ ta rất dọa người? Xem ngươi đổ mồ hôi hột đầy đầu kìa…”
“Sư phụ…” Đảo cặp mắt trắng dã, Mạch Thượng Trần cố nén rung động trong lòng, đột nhiên, hắn có chút rõ ràng ngày trước có vài vị sư huynh châm chọc khiêu khích —— “Sư phụ, người đến gần như vậy , đồ nhi sẽ khẩn trương —— “
“Đều là đại nam nhân, ngươi khẩn trương cái sợi len a! !”
“Nhưng sư phụ thích nam nhân…”, Mạch Thượng Trần nói thầm.
“Cút đi. Vi sư thích nam nhân, nhưng ngươi không phải khẩu vị của vi sư ——” khinh bỉ nhìn nhìn Mạch Thượng Trần, tỏ vẻ hào phóng: “Yên tâm đi, ta sẽ không vươn ma trảo của ta tới ngươi—— “
Sắc mặt Mạch Thượng Trần hơi hơi cứng đờ, sau đó âm thầm oán thầm: Sư phụ a, ta là sợ ta vươn ma trảo của ta bắt người a...”Đúng rồi, trước phóng khói mê đổ ráp bọn họ đi!” Mộ Thiên Dao bỏ một viên đạn sương khói cho Mạch Thượng Trần: “Như vậy có thể giảm tổn thất đến mức thấp nhất!”
Mạch Thượng Trần mấy lần muốn nói lại thôi, Mộ Thiên Dao còn nói thêm: “Đây là đặc chế , cho dù người đó miễn dịch với khói mê thì trong nháy mắt vẫn ngã xuống đất ! !”
Gật gật đầu, nói đến chính sự, Mạch Thượng Trần cũng đứng đắn hẳn lên, nắm đạn sương khói, hai người bắt đầu phân công hiệp tác —— “Liền ở trong này đi ! !” Nữ âm mềm nhẹ khiến cho mọi người chung quanh như bọt xuân phong, nhất thời, sinh ra hảo cảm với nữ nhân chưa gặp bao giờ mặt trên xe này —— “Dạ, đại… Tiểu thư!” Một thị vệ bước nhanh tiến lên, gương mặt băng cường như trước, nhưng trong giọng nói cung kính, lại khiến cho mọi người không khỏi xét đoán, đây là tiểu thư nhà ai, sao có khí phái bực này—— ngọc thủ thon thon vén rèm, ngọc dung tuyệt mỹ chậm rãi hiện ra.
Nữ tử dịu dàng chậm rãi đi xuống xe ngựa, người chung quanh kinh diễm một trận. Nữ tử này đại khái chưa đến hai mươi tuổi, tuổi tuy lớn một chút, nhưng không hề ảnh hưởng sự xinh đẹp của nàng, ngược lại tăng thêm một chút phong vận thành thục… Người đó đúng là Đại công chúa Cổ Phong quốc – Cổ Phong Nhu. Lúc này, nàng hẳn nên giúp đỡ ở bên người thái tử Cổ Phong Nhiên, nhưng trong khoảng thời gian ngắn tứ hoàng tử không có hành động gì, mà nàng, cũng muốn thừa cơ hội này giúp thế lực mình lớn mạnh thêm, vì thế đánh bạo đến đây —— Lúc này, nàng không biết, bởi vì sự hiện diện của nàng, khiến thành thị này, hoặc là nói, mang đến nhiều mưa gió cho Mộ Thiên Dao… Mạch Thượng Trần đang muốn hành động đột nhiên cứng đờ, sau đó dừng lại toàn bộ động tác, hai mắt hoảng sợ nhìn phía trước —— “Sao mà…” Mộ Thiên Dao còn chưa nói xong, nhất thời thất thần .
Chỉ thấy không ít hắc y nhân mang mặt nạ vây quanh nơi này, nhưng từ trên thân bọn họ truyền đến mùi máu tươi dày đặc, còn có sát khí, làm cho một Mộ Thiên Dao từng là thiết huyết đặc công khi cảm giác được thị huyết trong mắt họ bắt đầu xôn xao, đó là loại cảm giác hưng phấn gặp phải đồng bạn. Người đến,là ai? ?
Không kêu một tiếng , mặt nạ nhân đã bắt đầu giết chóc ——ánh mắt Mộ Thiên Dao lóe ra nhìn Mạch Thượng Trần: “Sao vậy, cư nhiên có người muốn nẫng tay trên. Ngươi, đi phóng đạn sương khói, chúng ta quây một lưới bắt hết đi! !” Mộ Thiên Dao phi thường bất mãn, nàng vốn đang chuẩn bị thu phục bọn họ giúp sức cho mình, cứ như vậy bị bọn hắn giết à? Nào có chuyện tiện nghi như vậy? ?
“Sư phụ, đó là người Ma Sát cung!” Mạch Thượng Trần âm trầm nhìn người mang mặt nạ quỷ bên ngoài, trong lòng cũng tức giận dị thường. Nhưng hiện tại hắn, đơn thương thất mã không phải đối thủ của Ma Sát cung a.”Vậy quên đi, hảo hán chịu thiệt trước mắt, để bọn họ giúp chúng ta thu thập cũng không tồi——” Trong lòng Mộ Thiên khoe cũng rất là bất mãn , bất quá, khí thế người ta so với nàng cường hơn, nàng chỉ đành tức giận mắng trong lòng không thôi —— “Bá…”
“Không tốt ——” Mộ Thiên Dao vội vàng kéo Mạch Thượng Trần lắc mình một cái, nháy mắt rời khỏi khối tảng đá lớn.
“Phanh ——” tảng đá mạnh nổ mạnh —— đứng ổn, Mộ Thiên Dao mới đánh giá người đánh lén.
Trên mặt cũng mang một bộ mặt nạ, hoàn toàn làm bằng vàng , so với người khác thì cao cấp hơn… Người này võ công cũng rất cao, tuy rằng Mộ Thiên Dao hoàn toàn nắm chắc có thể bắt hắn, nhưng người này cũng là người lợi hại nhất nàng gặp qua trừ bỏ cái lão quái vật biến thái ngàn năm. Ngay cả đánh Mạch Thượng Húc cũng không cần đến năm thành của nàng, nhưng người trước mặt này, phỏng chừng, Mộ Thiên Dao phải dùng bảy thành sức lực mới có thể đả bại hắn —— “Sư phụ ——” Mạnh bắt lấy tay Mộ Thiên Dao sẽ đánh trả, Mạch Thượng Trần lặng lẽ sát vào: “Sư phụ,đây là cung chủ Ma Sát cung—— “
“Không thể nào?” Mộ Thiên Dao hơi nhíu mày, cái người thần bí như vậy, cư nhiên tùy tiện xuất hiện ở trước mặt mình? ?
Mộ Thiên Dao nghe xong, nhìn từ trên xuống dưới nam tử khoanh tay trước ngực, trên thân hắn tản ra hơi thở ma mị. Tuy rằng không nhìn thấy mặt hắn, nhưng Mộ Thiên Dao vẫn có thể cảm nhận tuổi của hắn không lớn, dáng người rắn rỏi, thoạt nhìn rất là ngang tàng.
“Ngươi là ai?” Đã không rõ ràng, Mộ Thiên Dao lạnh lùng hỏi.
Khóe miệng hắn bỗng dưng cong lên, nở nụ cười, đúng vậy, là cười thật, không phải giả lả, cũng chẳng phải cười lạnh, thật sự hắn đang cười —— Đôi tay buông xuống, cung chủ Ma Sát cung chậm rãi đến gần Mộ Thiên Dao.
“Ngươi, đứng lại…” Mạch Thượng Trần có chút khẩn trương . Nam nhân này, hắn không nắm chắc có thể đối phó được, không biết cùng sư phụ liên thủ…”Ma Uyên sắc ——” Thanh âm băng cường nhưng lại mang theo điểm ngây ngô. Bất ngờ , người này mới chỉ là thanh niên, thậm chí có khả năng cùng tuổi Mộ Thiên Dao, chỉ là… Thanh âm đó giống như từng nghe qua a… Ngay tại thời điểm Mộ Thiên Dao còn cố gắng muốn nhớ lại, Ma Uyên Sắc đã đến gần rồi. Hai mắt hắn hơi hơi híp, đảo qua Mạch Thượng Trần một lát, chỉ khi nhìn đến Mộ Thiên Dao, ánh mắt kia mới hơi hơi nóng một ít.
“Ngươi ——” Nhận thấy được hắn không có ác ý, tâm Mộ Thiên Dao hơi hơi thả lỏng một chút, thân mình không dấu vết lui lại sau mấy bước. Sau đó quay đầu nhìn về phía trong sân nhỏ, trận giết chóc đã dần dần kết thúc.
“Bảo người của ngươi lui xuống đi !” Nhìn toàn bộ tinh anh bị giết quang, Mộ Thiên Dao vẫn thấy hơi kinh hãi. Không ngờ rằng a, thực lực Ma Sát cung này thật không thể khinh thường, cùng số người, hình như còn ít hơn chút, thế nhưng thoải mái giải quyết Tiêu Dao trang lừng danh —— Bất quá… Ma Sát cung có vẻ cũng là một trong sáu thế lực lớn năm đó! Nghĩ đến đây, sắc mặt Mộ Thiên Dao trầm xuống, ánh mắt nhìn Ma Uyên sắc hơi hơi lộ ra sát khí.
Tựa hồ bị ngữ khí lãnh ngạnh cùng khuôn mặt tràn đầy sát khí của Mộ Thiên Dao kinh đến, cả người Ma Uyên Sắc hơi hơi cứng đờ, sau đó khóe miệng cười thu xuống dưới, không biết là do Mộ Thiên Dao nhận nhầm hay không, nàng cảm thấy nam nhân này có vẻ khó chịu
Nghĩ đến đây, hắn nhịn không được thấy miệng đầy cay đắng, không ngờ rằng lão nhân ngay cả hắn cũng bỏ không luyến tiếc, không phải sớm đã biết trong lòng lão nhân chỉ có một con trai sao? Quên đi, dù sao từ nhỏ đến lớn, hắn cũng chưa từng cố gắng làm chút trách nhiệm của phụ thân…“Ta biết, ngươi sợ?” Khiêu khích nhìn bộ dáng Mạch Thượng Trần có chút ủ rũ, Mộ Thiên Dao có điểm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép khẽ cắn môi: “Không phải ngươi nói muốn có toàn bộ Tiêu Dao trang sao? Hiện tại chỉ là bắt đầu!” Thanh âm lãnh khốc nói: ” Thời điểm ngươi lựa chọn con đường này, ngươi cũng đã đi lên , mới có thể giết cha, thí huynh đường. Bất quá hiện tại, bọn họ nếu dám đặt đại lượng sức mạnh tinh thần ở chỗ này, chúng ta thay họ chấp chưởng có cái gì không được?”
“Ý sư phụ là…” Lập tức thu liễm ưu tư, Mạch Thượng Trần trấn định ngẩng đầu nhìn Mộ Thiên Dao, trong mắt tràn đầy kiên nghị.
“Chúng ta liền thu phục phần lực này!” Mộ Thiên Dao rất có khí phách nói.
“Không có khả năng!” Lắc đầu, Mạch Thượng Trần đạm mạc cười cười: “Bọn họ về cơ bản cũng không khác gì tử sĩ. Nói cách khác, lão nhân làm sao có thể để bọn họ rời khỏi mình dễ dàng như thế, chỉ có thể vì không cần lo lắng bọn họ sẽ phản bội thôi!”
“Khống chế người , trừ bỏ tẩy não bọn họ, hoặc là dụng độc ra, cách khống chế lợi hại nhất, đó là khống chế lòng người!” Mộ Thiên Dao lạnh nhạt nhìn hắn: “Tẩy não, chúng ta cũng có thể.Nếu là bọn hắn bị trúng độc, chúng ta đồng dạng có thể giải độc!”
“Tiêu Dao trang tồn tại ngàn năm, độc kia cho đến nay vẫn chưa có người có thể giải!”
“Ngươi không tin ta sao?” Mộ Thiên Dao lạnh lùng liếc nhìn hắn: “Dùng người thì không nghi ngờ người, ta tự sẽ không đánh khi không nắm chắc trận——”
Trên đường cái người đến người đi, tiếng mua bán, tiếng quát tháo, tiếng nói chuyện thật nhỏ khi đi lại, còn có tiếng cười, hòa thành một bộ tranh vẽ hài hòa.
Chỗ yếu địa, nhân sĩ các quốc gia lui tới, nơi này là một mậu dịch trọng địa!
Người đến người đi, Mộ Ai thành vẫn như cũ, không biết hiện tại thành này đã bị vài đầu sỏ lớn nhắm vào ——… Tiêu Dao trang danh nghĩa khắp nơi, ở Mộ Ai thành không lắm phồn hoa, nơi này tương đối mà nói có vẻ im lặng. Thậm chí là lạnh lùng, trong ngày thường, cũng sẽ có người tới nơi này, mà toàn bộ nhóm người tinh nhuệ đều ở trong này—— “Sao vậy, ngươi khẩn trương cái gì?” Mộ Thiên Dao nhìn Mạch Thượng Trần khẩn trương hề hề, quát khẽ.
“Sư phụ, người không cần dựa vào gần như vậy…” Mạch Thượng Trần hơi hơi lui về sau.
“Dựa vào gần thì làm sao? Tảng đá này nhỏ như vậy, đợi lát nữa bị phát hiện phải làm sao bây giờ? Lão tử nhà ngươi thật đúng là biến thái, chung quanh chỗ này chẳng có lấy một cái bồn hoa, bằng không, có một ít cây nhỏ cũng tốt a. Bốn phía cư nhiên sáng trưng , vừa xem, đã biết không dễ dàng ẩn vào——” Mộ Thiên Dao lải nhải quở trách Tiêu Dao trang chủ.
“Sư phụ…” Không biết làm sao nhìn bé yêu trước mặt không ngừng khép mở đôi môi mọng, Mạch Thượng Trần không nói gì đành lui lui, coi Mộ Thiên Dao là mãnh thú hồng thủy không bằng.
“Sao vậy, ngươi muốn bị phát hiện à?” Mạnh tay kéo Mạch Thượng Trần sáp gần vào, Mộ Thiên Dao hung tợn cảnh cáo: “Ngươi muốn bị phát hiện cũng đừng liên lụy ta! Còn có, sao thế, sư phụ ta rất dọa người? Xem ngươi đổ mồ hôi hột đầy đầu kìa…”
“Sư phụ…” Đảo cặp mắt trắng dã, Mạch Thượng Trần cố nén rung động trong lòng, đột nhiên, hắn có chút rõ ràng ngày trước có vài vị sư huynh châm chọc khiêu khích —— “Sư phụ, người đến gần như vậy , đồ nhi sẽ khẩn trương —— “
“Đều là đại nam nhân, ngươi khẩn trương cái sợi len a! !”
“Nhưng sư phụ thích nam nhân…”, Mạch Thượng Trần nói thầm.
“Cút đi. Vi sư thích nam nhân, nhưng ngươi không phải khẩu vị của vi sư ——” khinh bỉ nhìn nhìn Mạch Thượng Trần, tỏ vẻ hào phóng: “Yên tâm đi, ta sẽ không vươn ma trảo của ta tới ngươi—— “
Sắc mặt Mạch Thượng Trần hơi hơi cứng đờ, sau đó âm thầm oán thầm: Sư phụ a, ta là sợ ta vươn ma trảo của ta bắt người a...”Đúng rồi, trước phóng khói mê đổ ráp bọn họ đi!” Mộ Thiên Dao bỏ một viên đạn sương khói cho Mạch Thượng Trần: “Như vậy có thể giảm tổn thất đến mức thấp nhất!”
Mạch Thượng Trần mấy lần muốn nói lại thôi, Mộ Thiên Dao còn nói thêm: “Đây là đặc chế , cho dù người đó miễn dịch với khói mê thì trong nháy mắt vẫn ngã xuống đất ! !”
Gật gật đầu, nói đến chính sự, Mạch Thượng Trần cũng đứng đắn hẳn lên, nắm đạn sương khói, hai người bắt đầu phân công hiệp tác —— “Liền ở trong này đi ! !” Nữ âm mềm nhẹ khiến cho mọi người chung quanh như bọt xuân phong, nhất thời, sinh ra hảo cảm với nữ nhân chưa gặp bao giờ mặt trên xe này —— “Dạ, đại… Tiểu thư!” Một thị vệ bước nhanh tiến lên, gương mặt băng cường như trước, nhưng trong giọng nói cung kính, lại khiến cho mọi người không khỏi xét đoán, đây là tiểu thư nhà ai, sao có khí phái bực này—— ngọc thủ thon thon vén rèm, ngọc dung tuyệt mỹ chậm rãi hiện ra.
Nữ tử dịu dàng chậm rãi đi xuống xe ngựa, người chung quanh kinh diễm một trận. Nữ tử này đại khái chưa đến hai mươi tuổi, tuổi tuy lớn một chút, nhưng không hề ảnh hưởng sự xinh đẹp của nàng, ngược lại tăng thêm một chút phong vận thành thục… Người đó đúng là Đại công chúa Cổ Phong quốc – Cổ Phong Nhu. Lúc này, nàng hẳn nên giúp đỡ ở bên người thái tử Cổ Phong Nhiên, nhưng trong khoảng thời gian ngắn tứ hoàng tử không có hành động gì, mà nàng, cũng muốn thừa cơ hội này giúp thế lực mình lớn mạnh thêm, vì thế đánh bạo đến đây —— Lúc này, nàng không biết, bởi vì sự hiện diện của nàng, khiến thành thị này, hoặc là nói, mang đến nhiều mưa gió cho Mộ Thiên Dao… Mạch Thượng Trần đang muốn hành động đột nhiên cứng đờ, sau đó dừng lại toàn bộ động tác, hai mắt hoảng sợ nhìn phía trước —— “Sao mà…” Mộ Thiên Dao còn chưa nói xong, nhất thời thất thần .
Chỉ thấy không ít hắc y nhân mang mặt nạ vây quanh nơi này, nhưng từ trên thân bọn họ truyền đến mùi máu tươi dày đặc, còn có sát khí, làm cho một Mộ Thiên Dao từng là thiết huyết đặc công khi cảm giác được thị huyết trong mắt họ bắt đầu xôn xao, đó là loại cảm giác hưng phấn gặp phải đồng bạn. Người đến,là ai? ?
Không kêu một tiếng , mặt nạ nhân đã bắt đầu giết chóc ——ánh mắt Mộ Thiên Dao lóe ra nhìn Mạch Thượng Trần: “Sao vậy, cư nhiên có người muốn nẫng tay trên. Ngươi, đi phóng đạn sương khói, chúng ta quây một lưới bắt hết đi! !” Mộ Thiên Dao phi thường bất mãn, nàng vốn đang chuẩn bị thu phục bọn họ giúp sức cho mình, cứ như vậy bị bọn hắn giết à? Nào có chuyện tiện nghi như vậy? ?
“Sư phụ, đó là người Ma Sát cung!” Mạch Thượng Trần âm trầm nhìn người mang mặt nạ quỷ bên ngoài, trong lòng cũng tức giận dị thường. Nhưng hiện tại hắn, đơn thương thất mã không phải đối thủ của Ma Sát cung a.”Vậy quên đi, hảo hán chịu thiệt trước mắt, để bọn họ giúp chúng ta thu thập cũng không tồi——” Trong lòng Mộ Thiên khoe cũng rất là bất mãn , bất quá, khí thế người ta so với nàng cường hơn, nàng chỉ đành tức giận mắng trong lòng không thôi —— “Bá…”
“Không tốt ——” Mộ Thiên Dao vội vàng kéo Mạch Thượng Trần lắc mình một cái, nháy mắt rời khỏi khối tảng đá lớn.
“Phanh ——” tảng đá mạnh nổ mạnh —— đứng ổn, Mộ Thiên Dao mới đánh giá người đánh lén.
Trên mặt cũng mang một bộ mặt nạ, hoàn toàn làm bằng vàng , so với người khác thì cao cấp hơn… Người này võ công cũng rất cao, tuy rằng Mộ Thiên Dao hoàn toàn nắm chắc có thể bắt hắn, nhưng người này cũng là người lợi hại nhất nàng gặp qua trừ bỏ cái lão quái vật biến thái ngàn năm. Ngay cả đánh Mạch Thượng Húc cũng không cần đến năm thành của nàng, nhưng người trước mặt này, phỏng chừng, Mộ Thiên Dao phải dùng bảy thành sức lực mới có thể đả bại hắn —— “Sư phụ ——” Mạnh bắt lấy tay Mộ Thiên Dao sẽ đánh trả, Mạch Thượng Trần lặng lẽ sát vào: “Sư phụ,đây là cung chủ Ma Sát cung—— “
“Không thể nào?” Mộ Thiên Dao hơi nhíu mày, cái người thần bí như vậy, cư nhiên tùy tiện xuất hiện ở trước mặt mình? ?
Mộ Thiên Dao nghe xong, nhìn từ trên xuống dưới nam tử khoanh tay trước ngực, trên thân hắn tản ra hơi thở ma mị. Tuy rằng không nhìn thấy mặt hắn, nhưng Mộ Thiên Dao vẫn có thể cảm nhận tuổi của hắn không lớn, dáng người rắn rỏi, thoạt nhìn rất là ngang tàng.
“Ngươi là ai?” Đã không rõ ràng, Mộ Thiên Dao lạnh lùng hỏi.
Khóe miệng hắn bỗng dưng cong lên, nở nụ cười, đúng vậy, là cười thật, không phải giả lả, cũng chẳng phải cười lạnh, thật sự hắn đang cười —— Đôi tay buông xuống, cung chủ Ma Sát cung chậm rãi đến gần Mộ Thiên Dao.
“Ngươi, đứng lại…” Mạch Thượng Trần có chút khẩn trương . Nam nhân này, hắn không nắm chắc có thể đối phó được, không biết cùng sư phụ liên thủ…”Ma Uyên sắc ——” Thanh âm băng cường nhưng lại mang theo điểm ngây ngô. Bất ngờ , người này mới chỉ là thanh niên, thậm chí có khả năng cùng tuổi Mộ Thiên Dao, chỉ là… Thanh âm đó giống như từng nghe qua a… Ngay tại thời điểm Mộ Thiên Dao còn cố gắng muốn nhớ lại, Ma Uyên Sắc đã đến gần rồi. Hai mắt hắn hơi hơi híp, đảo qua Mạch Thượng Trần một lát, chỉ khi nhìn đến Mộ Thiên Dao, ánh mắt kia mới hơi hơi nóng một ít.
“Ngươi ——” Nhận thấy được hắn không có ác ý, tâm Mộ Thiên Dao hơi hơi thả lỏng một chút, thân mình không dấu vết lui lại sau mấy bước. Sau đó quay đầu nhìn về phía trong sân nhỏ, trận giết chóc đã dần dần kết thúc.
“Bảo người của ngươi lui xuống đi !” Nhìn toàn bộ tinh anh bị giết quang, Mộ Thiên Dao vẫn thấy hơi kinh hãi. Không ngờ rằng a, thực lực Ma Sát cung này thật không thể khinh thường, cùng số người, hình như còn ít hơn chút, thế nhưng thoải mái giải quyết Tiêu Dao trang lừng danh —— Bất quá… Ma Sát cung có vẻ cũng là một trong sáu thế lực lớn năm đó! Nghĩ đến đây, sắc mặt Mộ Thiên Dao trầm xuống, ánh mắt nhìn Ma Uyên sắc hơi hơi lộ ra sát khí.
Tựa hồ bị ngữ khí lãnh ngạnh cùng khuôn mặt tràn đầy sát khí của Mộ Thiên Dao kinh đến, cả người Ma Uyên Sắc hơi hơi cứng đờ, sau đó khóe miệng cười thu xuống dưới, không biết là do Mộ Thiên Dao nhận nhầm hay không, nàng cảm thấy nam nhân này có vẻ khó chịu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.