Chương 1878: Sóng gió sắp nổi lên!(1)
Tam Dương Trư Trư
05/05/2018
Chu La Quân đã biết chuyện người của mình thất thủ, hơn nữa những người
mà hắn phái đi đến giờ vẫn không có tin tức gì cả, điều đó khiến cho Chu La Quân cảm thấy rất phiền não, không ngờ được rằng ở Chương Châu cũng
xảy ra chuyện như vậy, Chương Châu này là địa bàn của hắn, từ trước tới
giờ sẽ chưa bao giờ có chuyện như vậy cả. Chu La Quân lại tiếp tục gọi
điện thoại, nhưng vẫn không có tin tức gì, sắc mặt của hắn trở nên rất
khó coi, rốt cuộc không ngồi yên được nữa. Đúng lúc đó, Chu Bội đến tìm
hắn, Chu Bội sau khi nhận đượctin thì vội vàng đến tìm Chu La Quân, vừa
rồi ông ta và Liêu Hoa Thắng đã nói chuyện qua điện thoại, chỉ có điều,
thái độ của Liêu Hoa Thắng khiến cho Chu Bội rất không hài lòng, Chu Bội không rõ rốt cuộc Liêu Hoa Thắng đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà Chu Bội
có thể khẳng định chính những gì mà mình nói lúc nãy nhất định sẽkhiến
Liêu Hoa Thắng rất bực tức, Chu Bội làm vậy cũng vì không còn cách nào,
nếu không làm thế nói không chừng ông ta đã không thể nào khống chế được Liêu Hoa Thắng nữa.
Từ trước tới nay, Chu Bội luôn khống chế Liêu Hoa Thắng, trong tay ông ta nắm giữ một số nhược điểm của Liêu Hoa Thắng, mà những chứng cứ đó đủ để cho Chu Bội có thể vững vàng khống chế Liêu Hoa Thắng, bởi thế cho tới nay, Liêu Hoa Thắng và Chu Bội luôn cùng trên một chiến tuyến, kết quả đó là điều mà Chu Bội muốn thấy nhất, nếu không có chỗ dựa ở trong chính phủ thì chắc chắn là Chu Bội cũng không thể phát triển đến mức độ như bây giờ. Chu Bội hiểu rất rõ đạo lý quan thương kết hợp, một gã thương nhân bình thường nếu không có chỗ dựa trong chính phủ thì sẽ gặp phải rất nhiều khó khắn trở ngại, nhưng nếu như đã có chỗ dựa trong chính quyền thì lúc đó tình hình sẽ khác. Trước kia để lôi kéo Liêu Hoa Thắng Chu Bội đã tốn không ít công sức, bây giờ nhìn lại, những chuyện ông ta đều là đáng giá, ít nhất là Liêu Hoa Thắng cũng đã giúp đỡ ông ta không ít. Nhưng vấn đề bây giờ là Chu Bội cảm thấy Liêu Hoa Thắng đang cảm thấy không hài lòng với mình, về chuyện của Diệp Lăng Phi, Liêu Hoa Thắng và Chu Bội đã xuất hiện bất đồng quan điểm. Chu Bội cho rằng nên khiến Diệp Lăng Phi biến mất, đối với một kẻ gây ra nhiều phiền toái như Diệp Lăng Phi, không cần thiết phải suy nghĩ quá nhiều, hoàn toàn có thể ra tay tiêu diệt, nhưng Liêu Hoa Thắng lại không nghĩ như vậy, đó hoàn toàn là vì Liêu Hoa Thắng suy nghĩ cho bản thân mình.
Chu Bội không phải người trong chính phủ, đương nhiên là không cần phải lo lắng những chuyện đó, hơn nữa tay Chu Bội này hiểu cách lôi kéo người khác, hắn không cần suy nghĩ quá nhiều, nếu Liêu Hoa Thắng gặp chuyện gì, điều mà Chu Bội nghĩ tới chỉ là nên tìm một người thay thế như thế nào. Điều mà Liêu Hoa Thắng băn khoăn không giống như Chu Bội, Liêu Hoa Thắng là bí thư thành ủy Chương Châu, ông ta phải cân nhắc đến vấn đề chính trị, không thể phủ nhận, bối cảnh của Diệp Lăng Phi khiến cho Liêu Hoa Thắng phải lo lắng, người trong chốn quan trường kiêng kỵ nhất chuyện ở trong chốn quan trường, bởi vì bản thân bọn họ đều ở trong cái vòng tròn này, rất quen thuộc với những chuyện xảy ra trong chính giới. Liêu Hoa Thắng nhất định sẽ cân nhắc đến bối cảnh của Diệp Lăng Phi, trong lòng Liêu Hoa Thắng hiểu rõ rằng, một khi Diệp Lăng Phi gặp chuyện bất trắc ở Chương Châu, mình cũng sẽ phải chịu liên đới, nếu Diệp Lăng Phi gặp chuyện ở nơi khác, chỉ cần không phải ở Chương Châu, Liêu Hoa Thắng hoàn toàn có thể không để trong lòng, nhưng vấn đề là bây giờ Diệp Lăng Phi còn chưa rời khỏi Chương Châu, hai cha con Chu Bội đã chuẩn bị ra tay với Diệp Lăng Phi, dó là điều mà Liêu Hoa Thắng không muốn thấy, và cũng không muốn điều đó xảy ra. Chính bởi vậy, Liêu Hoa Thắng mới không muốn khiến Diệp Lăng Phi gặp chuyện ở Chương Châu, quan điểm của ông ta và Chu Bội khác biệt gay gắt trong chuyện này, mà sự bất đồng đó khiến cho Chu Bội và Liêu Hoa Thắng có chút không thoải mái với nhau trong điện thoại.
Sở dĩ Chu Bội uy hiếp Liêu Hoa Thắng chỉ là vì muốn nhắc nhở Liêu Hoa Thắng rằng trong tay ông ta nắm giữ những điểm yếu của Liêu Hoa Thắng, muốn Liêu Hoa Thắng biết điều một chút, chuyện như vậy Chu Bội đã làm không phải một lần hai lần, trước kia, Chu Bội và Liêu Hoa Thắng đều đã từng có những bất đồng ý kiến, nhưng cuối cùng Chu Bội luôn sử dụng thủ đoạn uy hiếp để buộc Liêu Hoa Thắng phải thỏa hiệp, lần này ông ta cũng hy vọng Liêu Hoa Thắng có thể thỏa hiệp. Thật ra Chu Bội cũng không thật sự muốn làm đến mức cá chết lưới rách, kết quả như vậy đối với cả hai bên mà nói đều khó có thể tiếp nhận được, ít nhất là theo Chu Bội thấy mình không thể để mất Liêu Hoa Thắng một cách dễ dàng được, có Liêu Hoa Thắng ở đây, rất nhiều chuyện ông tta có thể hoàn thành một cách đơn giản. Nhưng Chu Bội lại không ngờ trong chuyện lần này còn dính dáng đến cả Diệp Lăng Phi, ông ta lại càng khong ngờ được rằng trong lúc mình gọi điện thoại uy hiếp Liêu Hoa Thắng, Liêu Hoa Thắng đang ngồi nói chuyện với Diệp Lăng Phi, hơn nữa chính vì mấy câu uy hiếp đó của Chu Bội, khiến cho Liêu Hoa Thắng hạ quyết tâm, nếu Chu Bội biết rõ những chuyện đó thì có lẽ nói thế nào ông ta cũng không gọi cú điện thoại đó, dùng giọng điệu uy hiếp để nói chuyện với Liêu Hoa Thắng như vậy. Giờ phút này, Chu Bội và con của mình đang bàn bạc các bước đi tiếp theo trong chuyện này, Chu La Quân ra tay hai lần đều thất thủ, trong lòng hắn ta cũng bắt đầu hoảng loạn rồi, nhất là người mà hắn phái tới định giết chết Diệp Lăng Phi, bản thân vốn là một tên điên, vì giết người mà chuyện gì cũng dám làm, Chu La Quân nuôi hắn rất lâu, trước kia cũng từng phải đi giết người, lần nào cũng hoàn thành nhiệm vụ một cách êm thấm, nhưng lần này không ngờ lại mắc sai lầm, ít là theo Chu La Quân thấy cái tên điên mà gã đã nuôi rất lâu đó không giết chết được Diệp Lăng Phi, điều đó thật sự đủ khiến cho người ta phải bất ngờ.
- Cha, chúng ta phải làm gì bây giờ?
Giờ phút này Chu La Quân đã không còn có vẻ tự tin như lúc trước nữa, ít nhất là sau khi đã thất thủ, Chu La Quân thật sự không còn niềm tin có thể xử lý được chuyện này nữa, Chu La Quân quả thật là bá chủ một phương ở Chương Châu, nhưng đó chỉ là vì chưa gặp phải đối thủ rắn mặt mà thôi, nếu gặp được một địch thủ đáng gởm, có lẽ Chu La Quân đã sớm bộc lộ ra nhược điểm của hắn. Tất cả những gì Chu La Quân có bây giờ đều là do cha hắn đem đến cho, khi Chu La Quân gặp phải chuyện khó giải quyết thì cần Chu Bội ra tay rồi. Chu Bội là một con cáo giờ, tuy chuyện này rất khó giải quyết, nhưng trong lòng Chu Bội vẫn nghĩ ra được cách, theo Chu Bội thấy, trong chuyện này mấu chốt chính là tay Diệp Lăng Phi đó, nếu có thể giải quyết Diệp Lăng Phi thì chuyện còn lại không khó khăn gì, chỉ là thái độ của Liêu Hoa Thắng khiến cho Chu Bội cảm thấy rất không thoải mái.
- Tiểu Quân, bây giờ phái người theo dõi chặt chẽ Diệp Lăng Phi, báo cáo lại hành tung của hắn cho cha!
Chu Bội nói,
- Cha sẽ nghĩ cách gây áp lực lên phía chính phủ, tình hình bây giờ không còn là chúng ta muốn giải quyết là có thể giải quyết được nữa, cha đang nghĩ cách để lão cáo già Liêu Hoa Thắng đó phải nghe mệnh lệnh của cha!
Chu La Quân nghe Chu Bội nói như vậy liền đáp:
- Cha, con biết phải làm thế nào rồi, con sẽ đi thu xếp ngay bây giờ!
Chu La Quân nói xong, quay người định đi, vừa lúc đó hắn lại nghe Chu Bội nói:
- Tiểu Quân, con cứ chờ chút đã!
Chu La Quân dừng lại, hắn nhìn về phía Chu Bội, trong lòng không rõ cha mình muốn nói điều gì. Chu Bội khẽ cau mày, nói:
- Tiểu Quân, bây giờ con thông báo xuống dưới, bảo người của chúng ta trong khoảng thời gian này nghiêm túc một chút, đừng để xảy ra chuyện gì!
Chu La Quân nhìn Chu Bội với vẻ khó hiểu, nói:
- Cha, con nghĩ không cần phải như vậy chứ, chẳng phải chỉ là một gã bình thường thôi sao, còn chưa tới phiên chúng ta coi trọng hắn như vậy!
Chu Bội lắc đầu, nói:
- Tiểu Quân, con còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đâu, cha và lão hồ ly Liêu Hoa Thắng đó vì tên họ Diệp kia mà bất đồng ý kiến, từ đó có thể thấy trong lòng Liêu Hoa Thắng cái gã họ Diệp đó rất quan trọng, điều cha lo lắng chính là Liêu Hoa Thắng sẽ thay chủ ý, bất kể thế nào, chúng ta nên cẩn thận một chút, như vậy thì chúng ta có thể ở vào thế chỉ thắng không thua!
- Cha, con biết rồi!
Chu La Quân đáp,
- Con sẽ đi làm ngay!
Diệp Lăng Phi đổi một phòng khách sạn khác, cảnh sát vẫn còn đang trong quá trình giải quyết vụ nổ, chỉ điều, với tư cách người trong cuộc, Diệp Lăng Phi lại không bị cảnh sát hỏi thăm, chuyện đó chắc chắn có liên quan đến Liêu Hoa Thắng, Liêu Hoa Thắng đã thông báo với cảnh sát, nhất định phải điều tra rõ ràng vụ án này, nếu có người liên quan đến vụ án nhân viên, bất kể là ai, cũng không thể bỏ quả, nhất định phải điều tra kỹ càng! Diệp Lăng Phi cầm một ly rượu vang, ngồi một mình trên ghế sa *** trong gian phòng, hắn gác chân lên, Vương Vĩnh gõ cửa phòng, sau đó đi vào, Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vương Vĩnh thì biết mọi chuyện đã xử lý xong xuôi.
Từ trước tới nay, Chu Bội luôn khống chế Liêu Hoa Thắng, trong tay ông ta nắm giữ một số nhược điểm của Liêu Hoa Thắng, mà những chứng cứ đó đủ để cho Chu Bội có thể vững vàng khống chế Liêu Hoa Thắng, bởi thế cho tới nay, Liêu Hoa Thắng và Chu Bội luôn cùng trên một chiến tuyến, kết quả đó là điều mà Chu Bội muốn thấy nhất, nếu không có chỗ dựa ở trong chính phủ thì chắc chắn là Chu Bội cũng không thể phát triển đến mức độ như bây giờ. Chu Bội hiểu rất rõ đạo lý quan thương kết hợp, một gã thương nhân bình thường nếu không có chỗ dựa trong chính phủ thì sẽ gặp phải rất nhiều khó khắn trở ngại, nhưng nếu như đã có chỗ dựa trong chính quyền thì lúc đó tình hình sẽ khác. Trước kia để lôi kéo Liêu Hoa Thắng Chu Bội đã tốn không ít công sức, bây giờ nhìn lại, những chuyện ông ta đều là đáng giá, ít nhất là Liêu Hoa Thắng cũng đã giúp đỡ ông ta không ít. Nhưng vấn đề bây giờ là Chu Bội cảm thấy Liêu Hoa Thắng đang cảm thấy không hài lòng với mình, về chuyện của Diệp Lăng Phi, Liêu Hoa Thắng và Chu Bội đã xuất hiện bất đồng quan điểm. Chu Bội cho rằng nên khiến Diệp Lăng Phi biến mất, đối với một kẻ gây ra nhiều phiền toái như Diệp Lăng Phi, không cần thiết phải suy nghĩ quá nhiều, hoàn toàn có thể ra tay tiêu diệt, nhưng Liêu Hoa Thắng lại không nghĩ như vậy, đó hoàn toàn là vì Liêu Hoa Thắng suy nghĩ cho bản thân mình.
Chu Bội không phải người trong chính phủ, đương nhiên là không cần phải lo lắng những chuyện đó, hơn nữa tay Chu Bội này hiểu cách lôi kéo người khác, hắn không cần suy nghĩ quá nhiều, nếu Liêu Hoa Thắng gặp chuyện gì, điều mà Chu Bội nghĩ tới chỉ là nên tìm một người thay thế như thế nào. Điều mà Liêu Hoa Thắng băn khoăn không giống như Chu Bội, Liêu Hoa Thắng là bí thư thành ủy Chương Châu, ông ta phải cân nhắc đến vấn đề chính trị, không thể phủ nhận, bối cảnh của Diệp Lăng Phi khiến cho Liêu Hoa Thắng phải lo lắng, người trong chốn quan trường kiêng kỵ nhất chuyện ở trong chốn quan trường, bởi vì bản thân bọn họ đều ở trong cái vòng tròn này, rất quen thuộc với những chuyện xảy ra trong chính giới. Liêu Hoa Thắng nhất định sẽ cân nhắc đến bối cảnh của Diệp Lăng Phi, trong lòng Liêu Hoa Thắng hiểu rõ rằng, một khi Diệp Lăng Phi gặp chuyện bất trắc ở Chương Châu, mình cũng sẽ phải chịu liên đới, nếu Diệp Lăng Phi gặp chuyện ở nơi khác, chỉ cần không phải ở Chương Châu, Liêu Hoa Thắng hoàn toàn có thể không để trong lòng, nhưng vấn đề là bây giờ Diệp Lăng Phi còn chưa rời khỏi Chương Châu, hai cha con Chu Bội đã chuẩn bị ra tay với Diệp Lăng Phi, dó là điều mà Liêu Hoa Thắng không muốn thấy, và cũng không muốn điều đó xảy ra. Chính bởi vậy, Liêu Hoa Thắng mới không muốn khiến Diệp Lăng Phi gặp chuyện ở Chương Châu, quan điểm của ông ta và Chu Bội khác biệt gay gắt trong chuyện này, mà sự bất đồng đó khiến cho Chu Bội và Liêu Hoa Thắng có chút không thoải mái với nhau trong điện thoại.
Sở dĩ Chu Bội uy hiếp Liêu Hoa Thắng chỉ là vì muốn nhắc nhở Liêu Hoa Thắng rằng trong tay ông ta nắm giữ những điểm yếu của Liêu Hoa Thắng, muốn Liêu Hoa Thắng biết điều một chút, chuyện như vậy Chu Bội đã làm không phải một lần hai lần, trước kia, Chu Bội và Liêu Hoa Thắng đều đã từng có những bất đồng ý kiến, nhưng cuối cùng Chu Bội luôn sử dụng thủ đoạn uy hiếp để buộc Liêu Hoa Thắng phải thỏa hiệp, lần này ông ta cũng hy vọng Liêu Hoa Thắng có thể thỏa hiệp. Thật ra Chu Bội cũng không thật sự muốn làm đến mức cá chết lưới rách, kết quả như vậy đối với cả hai bên mà nói đều khó có thể tiếp nhận được, ít nhất là theo Chu Bội thấy mình không thể để mất Liêu Hoa Thắng một cách dễ dàng được, có Liêu Hoa Thắng ở đây, rất nhiều chuyện ông tta có thể hoàn thành một cách đơn giản. Nhưng Chu Bội lại không ngờ trong chuyện lần này còn dính dáng đến cả Diệp Lăng Phi, ông ta lại càng khong ngờ được rằng trong lúc mình gọi điện thoại uy hiếp Liêu Hoa Thắng, Liêu Hoa Thắng đang ngồi nói chuyện với Diệp Lăng Phi, hơn nữa chính vì mấy câu uy hiếp đó của Chu Bội, khiến cho Liêu Hoa Thắng hạ quyết tâm, nếu Chu Bội biết rõ những chuyện đó thì có lẽ nói thế nào ông ta cũng không gọi cú điện thoại đó, dùng giọng điệu uy hiếp để nói chuyện với Liêu Hoa Thắng như vậy. Giờ phút này, Chu Bội và con của mình đang bàn bạc các bước đi tiếp theo trong chuyện này, Chu La Quân ra tay hai lần đều thất thủ, trong lòng hắn ta cũng bắt đầu hoảng loạn rồi, nhất là người mà hắn phái tới định giết chết Diệp Lăng Phi, bản thân vốn là một tên điên, vì giết người mà chuyện gì cũng dám làm, Chu La Quân nuôi hắn rất lâu, trước kia cũng từng phải đi giết người, lần nào cũng hoàn thành nhiệm vụ một cách êm thấm, nhưng lần này không ngờ lại mắc sai lầm, ít là theo Chu La Quân thấy cái tên điên mà gã đã nuôi rất lâu đó không giết chết được Diệp Lăng Phi, điều đó thật sự đủ khiến cho người ta phải bất ngờ.
- Cha, chúng ta phải làm gì bây giờ?
Giờ phút này Chu La Quân đã không còn có vẻ tự tin như lúc trước nữa, ít nhất là sau khi đã thất thủ, Chu La Quân thật sự không còn niềm tin có thể xử lý được chuyện này nữa, Chu La Quân quả thật là bá chủ một phương ở Chương Châu, nhưng đó chỉ là vì chưa gặp phải đối thủ rắn mặt mà thôi, nếu gặp được một địch thủ đáng gởm, có lẽ Chu La Quân đã sớm bộc lộ ra nhược điểm của hắn. Tất cả những gì Chu La Quân có bây giờ đều là do cha hắn đem đến cho, khi Chu La Quân gặp phải chuyện khó giải quyết thì cần Chu Bội ra tay rồi. Chu Bội là một con cáo giờ, tuy chuyện này rất khó giải quyết, nhưng trong lòng Chu Bội vẫn nghĩ ra được cách, theo Chu Bội thấy, trong chuyện này mấu chốt chính là tay Diệp Lăng Phi đó, nếu có thể giải quyết Diệp Lăng Phi thì chuyện còn lại không khó khăn gì, chỉ là thái độ của Liêu Hoa Thắng khiến cho Chu Bội cảm thấy rất không thoải mái.
- Tiểu Quân, bây giờ phái người theo dõi chặt chẽ Diệp Lăng Phi, báo cáo lại hành tung của hắn cho cha!
Chu Bội nói,
- Cha sẽ nghĩ cách gây áp lực lên phía chính phủ, tình hình bây giờ không còn là chúng ta muốn giải quyết là có thể giải quyết được nữa, cha đang nghĩ cách để lão cáo già Liêu Hoa Thắng đó phải nghe mệnh lệnh của cha!
Chu La Quân nghe Chu Bội nói như vậy liền đáp:
- Cha, con biết phải làm thế nào rồi, con sẽ đi thu xếp ngay bây giờ!
Chu La Quân nói xong, quay người định đi, vừa lúc đó hắn lại nghe Chu Bội nói:
- Tiểu Quân, con cứ chờ chút đã!
Chu La Quân dừng lại, hắn nhìn về phía Chu Bội, trong lòng không rõ cha mình muốn nói điều gì. Chu Bội khẽ cau mày, nói:
- Tiểu Quân, bây giờ con thông báo xuống dưới, bảo người của chúng ta trong khoảng thời gian này nghiêm túc một chút, đừng để xảy ra chuyện gì!
Chu La Quân nhìn Chu Bội với vẻ khó hiểu, nói:
- Cha, con nghĩ không cần phải như vậy chứ, chẳng phải chỉ là một gã bình thường thôi sao, còn chưa tới phiên chúng ta coi trọng hắn như vậy!
Chu Bội lắc đầu, nói:
- Tiểu Quân, con còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đâu, cha và lão hồ ly Liêu Hoa Thắng đó vì tên họ Diệp kia mà bất đồng ý kiến, từ đó có thể thấy trong lòng Liêu Hoa Thắng cái gã họ Diệp đó rất quan trọng, điều cha lo lắng chính là Liêu Hoa Thắng sẽ thay chủ ý, bất kể thế nào, chúng ta nên cẩn thận một chút, như vậy thì chúng ta có thể ở vào thế chỉ thắng không thua!
- Cha, con biết rồi!
Chu La Quân đáp,
- Con sẽ đi làm ngay!
Diệp Lăng Phi đổi một phòng khách sạn khác, cảnh sát vẫn còn đang trong quá trình giải quyết vụ nổ, chỉ điều, với tư cách người trong cuộc, Diệp Lăng Phi lại không bị cảnh sát hỏi thăm, chuyện đó chắc chắn có liên quan đến Liêu Hoa Thắng, Liêu Hoa Thắng đã thông báo với cảnh sát, nhất định phải điều tra rõ ràng vụ án này, nếu có người liên quan đến vụ án nhân viên, bất kể là ai, cũng không thể bỏ quả, nhất định phải điều tra kỹ càng! Diệp Lăng Phi cầm một ly rượu vang, ngồi một mình trên ghế sa *** trong gian phòng, hắn gác chân lên, Vương Vĩnh gõ cửa phòng, sau đó đi vào, Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vương Vĩnh thì biết mọi chuyện đã xử lý xong xuôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.