Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 36:
Thập Oản Đại Mễ Phan
19/10/2024
Đám đàn em trong trường học đi theo Tiền Cẩn Dịch biết cậu ta ở đây, lúc này đều vội vàng đuổi tới nơi này.
Bọn họ không phải học sinh lớp 11/7, căn bản không biết bộ dáng em gái Giang Tuy thế nào. Lúc này nhìn đến Tiền Cẩn Dịch đang khoe em gái của cậu ta, lập tức xông lên phía trước thả rắm cầu vồng*.
*Rắm cầu vồng: Thường dùng để chỉ những người hâm mộ thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm cũng nói thành nó là cầu vồng.
“Trình độ đáng yêu của em gái anh Tiền thật sự tồn tại sao?”
“Từ sợi tóc đến chân của em ấy đều đáng yêu đến khiến người ta hâm mộ.”
“Tôi mới vừa nhìn chằm chằm cái ót của em ấy đã lâu, cái ót đều khiến tôi cảm nhận được một cổ cảm giác không giống người thường.”
...
...
Sau khi Phương Tỉnh phản ứng lại cười đến không được.
Muốn tiến lên nói ra chân tướng cho Tiền Cẩn Dịch, thuận tiện trào phúng cậu ta một trận, đi rồi vài bước, một bàn tay ngăn ở trước mặt cậu ấy.
Là Giang Tuy.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Phương Tỉnh, Giang Tuy chậm rãi tiến lên.
Tiền Cẩn Dịch theo bản năng giấu Thu Thu ở sau người.
“Chúng ta đây là so đấu công bằng, Giang Tuy, cậu đừng vì thua thi đấu mà thẹn quá thành giận bắt nạt em gái tôi!!”
Giang Tuy một ánh mắt cũng chưa cho cậu ta, lập tức dừng lại ở trước mặt Thu Thu, khom lưng nhẹ giọng hỏi:
“Thu Thu, anh là ai?”
Cậu ấy rất muốn nghe Thu Thu kêu cậu ấy một lần.
Khi mọi người đều khen em gái cậu ấy, trước sự hâm mộ ghen ghét của tất cả mọi người.
Thu Thu bị mọi người vây quanh khen đã lâu, vui vẻ đến nỗi đầu nhỏ sắp mọc ra bông hoa.
Lúc này nhìn đến anh hai, trong mắt mềm ngọt còn không có rút đi, đôi mắt cười thành hai cái trăng non cong cong, Thu Thu ngẩng đầu:
“Anh trai!”
Bước chân ngắn nhỏ lộc cộc vọt tới trong lòng ngực Giang Tuy, ôm cậu ấy cái đầy cõi lòng.
Thanh âm mềm mại tính trẻ con lại nghiêm túc:
“Thu Thu thích anh trai nhất nhất nhất.”
Tiền Cẩn Dịch sửng sốt hai giây, sau khi phản ứng lại lập tức nổi giận.
“Giang Tuy, cậu đang ôm em gái của ai vậy hả!”
Cậu ta còn chưa dám ôm!!
“Một Cân Tiền, đầu óc cậu có tật à, em gái chúng tôi họ Giang, tên Giang Thu Thu, em gái ôm anh trai còn không được sao?” Phương Tỉnh đi lên phía trước nói.
Khuôn mặt tức giận của Tiền Cẩn Dịch cứng đờ.
Giang?
Giang Thu Thu???
Giang không phải họ của Giang Tuy sao?
...
Tiền Cẩn Dịch nhất thời không phản ứng lại, nghiêm túc đứng ở nơi đó gõ đầu load lại tính logic nhiều lần.
Giang Tuy đang ôm em gái nhà mình buông cục bột nhỏ ra, đứng lên sửa đúng lỗi sai của Phương Tỉnh.
“Là em gái tớ, không phải em gái chúng ta.”
Giang Tuy cố ý nhấn mạnh chữ “tớ”.
Cậu ấy hy vọng mọi người trong trường đều có thể biết: Giang Thu Thu là em gái Giang Tuy.
Của! Một! Mình! Cậu! Ấy!!!!
Vừa rồi Phương Tỉnh thấy đồ ngốc nghếch Một Cân Tiền cũng có thể gọi Thu Thu là em gái, chua không chịu được, cho nên mới cố ý nghe nhìn lẫn lộn nói “chúng ta”.
Phương Tỉnh bắt đầu lừa dối:
“Chúng ta có phải là anh em tốt hay không? Em gái của cậu chính là em gái tớ, không sai mà.”
Bọn họ không phải học sinh lớp 11/7, căn bản không biết bộ dáng em gái Giang Tuy thế nào. Lúc này nhìn đến Tiền Cẩn Dịch đang khoe em gái của cậu ta, lập tức xông lên phía trước thả rắm cầu vồng*.
*Rắm cầu vồng: Thường dùng để chỉ những người hâm mộ thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm cũng nói thành nó là cầu vồng.
“Trình độ đáng yêu của em gái anh Tiền thật sự tồn tại sao?”
“Từ sợi tóc đến chân của em ấy đều đáng yêu đến khiến người ta hâm mộ.”
“Tôi mới vừa nhìn chằm chằm cái ót của em ấy đã lâu, cái ót đều khiến tôi cảm nhận được một cổ cảm giác không giống người thường.”
...
...
Sau khi Phương Tỉnh phản ứng lại cười đến không được.
Muốn tiến lên nói ra chân tướng cho Tiền Cẩn Dịch, thuận tiện trào phúng cậu ta một trận, đi rồi vài bước, một bàn tay ngăn ở trước mặt cậu ấy.
Là Giang Tuy.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Phương Tỉnh, Giang Tuy chậm rãi tiến lên.
Tiền Cẩn Dịch theo bản năng giấu Thu Thu ở sau người.
“Chúng ta đây là so đấu công bằng, Giang Tuy, cậu đừng vì thua thi đấu mà thẹn quá thành giận bắt nạt em gái tôi!!”
Giang Tuy một ánh mắt cũng chưa cho cậu ta, lập tức dừng lại ở trước mặt Thu Thu, khom lưng nhẹ giọng hỏi:
“Thu Thu, anh là ai?”
Cậu ấy rất muốn nghe Thu Thu kêu cậu ấy một lần.
Khi mọi người đều khen em gái cậu ấy, trước sự hâm mộ ghen ghét của tất cả mọi người.
Thu Thu bị mọi người vây quanh khen đã lâu, vui vẻ đến nỗi đầu nhỏ sắp mọc ra bông hoa.
Lúc này nhìn đến anh hai, trong mắt mềm ngọt còn không có rút đi, đôi mắt cười thành hai cái trăng non cong cong, Thu Thu ngẩng đầu:
“Anh trai!”
Bước chân ngắn nhỏ lộc cộc vọt tới trong lòng ngực Giang Tuy, ôm cậu ấy cái đầy cõi lòng.
Thanh âm mềm mại tính trẻ con lại nghiêm túc:
“Thu Thu thích anh trai nhất nhất nhất.”
Tiền Cẩn Dịch sửng sốt hai giây, sau khi phản ứng lại lập tức nổi giận.
“Giang Tuy, cậu đang ôm em gái của ai vậy hả!”
Cậu ta còn chưa dám ôm!!
“Một Cân Tiền, đầu óc cậu có tật à, em gái chúng tôi họ Giang, tên Giang Thu Thu, em gái ôm anh trai còn không được sao?” Phương Tỉnh đi lên phía trước nói.
Khuôn mặt tức giận của Tiền Cẩn Dịch cứng đờ.
Giang?
Giang Thu Thu???
Giang không phải họ của Giang Tuy sao?
...
Tiền Cẩn Dịch nhất thời không phản ứng lại, nghiêm túc đứng ở nơi đó gõ đầu load lại tính logic nhiều lần.
Giang Tuy đang ôm em gái nhà mình buông cục bột nhỏ ra, đứng lên sửa đúng lỗi sai của Phương Tỉnh.
“Là em gái tớ, không phải em gái chúng ta.”
Giang Tuy cố ý nhấn mạnh chữ “tớ”.
Cậu ấy hy vọng mọi người trong trường đều có thể biết: Giang Thu Thu là em gái Giang Tuy.
Của! Một! Mình! Cậu! Ấy!!!!
Vừa rồi Phương Tỉnh thấy đồ ngốc nghếch Một Cân Tiền cũng có thể gọi Thu Thu là em gái, chua không chịu được, cho nên mới cố ý nghe nhìn lẫn lộn nói “chúng ta”.
Phương Tỉnh bắt đầu lừa dối:
“Chúng ta có phải là anh em tốt hay không? Em gái của cậu chính là em gái tớ, không sai mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.