Đoàn Sủng Lão Đại Sáu Tuổi Rưỡi
Chương 17:
Thâm Hạng Miêu Miêu
28/07/2024
Trong cảnh này, cậu mặc một bộ trang phục cổ trang, phong thái ưu nhã, tựa như một quý công tử tuyệt sắc.
Ngẩng đầu, cậu nhìn muội muội cùng phụ thân khác mẫu thân, ánh mắt tràn đầy yêu thương và lo lắng, sống động như thể có thể xuyên qua màn hình.
Ngược lại, Trần Nguyệt Nguyệt nên thể hiện sự nghịch ngợm và đáng yêu của Quận chúa, nhưng cô bé lại diễn thành sự cứng đầu và ngang ngược.
“Không muốn!” Trần Nguyệt Nguyệt tức giận.
“Bị nhốt trong phủ cả ngày, muội sắp bệnh luôn rồi! Các người còn không cho muội ngồi trên cây ngắm nhìn thế giới bên ngoài…”
“Cắt cắt cắt!” Đạo diễn tức giận.
“Không đúng không đúng, biểu cảm không đúng, giọng điệu cũng không đúng, Nguyệt Nguyệt cháu diễn như vậy thì ai mà thích Quận chúa đây?”
Tâm trạng của Trần Nguyệt Nguyệt vốn đã không tốt, bây giờ càng tức giận, tháo mũ đội đầu, giận dữ ném xuống đất: “Cháu không quay nữa! Hừ!”
Trước đây cô bé giận dỗi nghỉ quay, đạo diễn sẽ dỗ dành ngay, sau đó kiên nhẫn dạy bảo, nhưng hôm nay…
Cô bé đã về phòng nghỉ một tiếng rồi, mà không có ai đến dỗ dành.
Bên ngoài bỗng trở nên ồn ào.
Trần Nguyệt Nguyệt mở cửa, thấy rất nhiều nhân viên chạy đến trường quay: “Nghe nói đứa bé mà Khương Qua dẫn theo sẽ thử vai Trường Bình quận chúa, a a a! Mong chờ quá!”
“Thật không? Tôi cũng muốn xem, chúng ta đi chung đi.”Nơi quay phim bị bao vây bởi ba tầng trong, ba tầng ngoài, Trần Nguyệt Nguyệt khó khăn lắm mới chen được vào hàng đầu.
Trong tầm mắt là Mộ Khả Tây trong trang phục cổ trang.
“Nhìn kìa! Com bé ra rồi! Mặc đồ cổ trang đáng yêu quá!” Tiếng bàn tán xôn xao, mọi người nói nhiều nhất là “đáng yêu”.
“A a a! Đúng là rất đáng yêu!”
“Sao lại có đứa trẻ đáng yêu thế này chứ? Hoàn toàn như một tiểu tinh linh rơi xuống trần gian!”
Ngay cả đạo diễn Lý Tử Thông cũng có chút sững sờ.
Một giờ trước, sau khi Trần Nguyệt Nguyệt giận dỗi bỏ đi, Lý Tử Thông vốn định đuổi theo, nhưng lại nghĩ lại, mỗi lần đều dỗ dành cô bé cũng không phải cách hay.
Nên anh quyết định dùng chiêu kích thích.
Chỉ cần để Nguyệt Nguyệt biết vai diễn của cô bé có thể bị thay thế bất cứ lúc nào, có lẽ cô bé sẽ không còn bướng bỉnh như vậy nữa.
Ngẩng đầu, cậu nhìn muội muội cùng phụ thân khác mẫu thân, ánh mắt tràn đầy yêu thương và lo lắng, sống động như thể có thể xuyên qua màn hình.
Ngược lại, Trần Nguyệt Nguyệt nên thể hiện sự nghịch ngợm và đáng yêu của Quận chúa, nhưng cô bé lại diễn thành sự cứng đầu và ngang ngược.
“Không muốn!” Trần Nguyệt Nguyệt tức giận.
“Bị nhốt trong phủ cả ngày, muội sắp bệnh luôn rồi! Các người còn không cho muội ngồi trên cây ngắm nhìn thế giới bên ngoài…”
“Cắt cắt cắt!” Đạo diễn tức giận.
“Không đúng không đúng, biểu cảm không đúng, giọng điệu cũng không đúng, Nguyệt Nguyệt cháu diễn như vậy thì ai mà thích Quận chúa đây?”
Tâm trạng của Trần Nguyệt Nguyệt vốn đã không tốt, bây giờ càng tức giận, tháo mũ đội đầu, giận dữ ném xuống đất: “Cháu không quay nữa! Hừ!”
Trước đây cô bé giận dỗi nghỉ quay, đạo diễn sẽ dỗ dành ngay, sau đó kiên nhẫn dạy bảo, nhưng hôm nay…
Cô bé đã về phòng nghỉ một tiếng rồi, mà không có ai đến dỗ dành.
Bên ngoài bỗng trở nên ồn ào.
Trần Nguyệt Nguyệt mở cửa, thấy rất nhiều nhân viên chạy đến trường quay: “Nghe nói đứa bé mà Khương Qua dẫn theo sẽ thử vai Trường Bình quận chúa, a a a! Mong chờ quá!”
“Thật không? Tôi cũng muốn xem, chúng ta đi chung đi.”Nơi quay phim bị bao vây bởi ba tầng trong, ba tầng ngoài, Trần Nguyệt Nguyệt khó khăn lắm mới chen được vào hàng đầu.
Trong tầm mắt là Mộ Khả Tây trong trang phục cổ trang.
“Nhìn kìa! Com bé ra rồi! Mặc đồ cổ trang đáng yêu quá!” Tiếng bàn tán xôn xao, mọi người nói nhiều nhất là “đáng yêu”.
“A a a! Đúng là rất đáng yêu!”
“Sao lại có đứa trẻ đáng yêu thế này chứ? Hoàn toàn như một tiểu tinh linh rơi xuống trần gian!”
Ngay cả đạo diễn Lý Tử Thông cũng có chút sững sờ.
Một giờ trước, sau khi Trần Nguyệt Nguyệt giận dỗi bỏ đi, Lý Tử Thông vốn định đuổi theo, nhưng lại nghĩ lại, mỗi lần đều dỗ dành cô bé cũng không phải cách hay.
Nên anh quyết định dùng chiêu kích thích.
Chỉ cần để Nguyệt Nguyệt biết vai diễn của cô bé có thể bị thay thế bất cứ lúc nào, có lẽ cô bé sẽ không còn bướng bỉnh như vậy nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.